古诗词

忆金山寺兼示阇黎诸上人

谢榛

兹山自开辟,突作中流柱。zī shān zì kāi pì,tū zuò zhōng liú zhù。
静居元气间,苍茫混太宇。jìng jū yuán qì jiān,cāng máng hùn tài yǔ。
奇秀天所钟,迥立照万古。qí xiù tiān suǒ zhōng,jiǒng lì zhào wàn gǔ。
根深接地轴,永依造物主。gēn shēn jiē dì zhóu,yǒng yī zào wù zhǔ。
石穴藏蛟龙,山灵势长俯。shí xué cáng jiāo lóng,shān líng shì zhǎng fǔ。
绮霞几明灭,白涛任吞吐。qǐ xiá jǐ míng miè,bái tāo rèn tūn tǔ。
逦?乱渔蓑,霏微正烟雨。lǐ lǐ luàn yú suō,fēi wēi zhèng yān yǔ。
清若顾凯画,阴晴皆可睹。qīng ruò gù kǎi huà,yīn qíng jiē kě dǔ。
祇园绝尘氛,法界自风土。qí yuán jué chén fēn,fǎ jiè zì fēng tǔ。
天晓浮图出,梵声杂钟鼓。tiān xiǎo fú tú chū,fàn shēng zá zhōng gǔ。
老衲饲饥鼋,况复鸟雀聚。lǎo nà sì jī yuán,kuàng fù niǎo què jù。
慈悲西来心,吾亦本初祖。cí bēi xī lái xīn,wú yì běn chū zǔ。
顿悟能为诗,三昧超徐庾。dùn wù néng wèi shī,sān mèi chāo xú yǔ。
探胜尽南北,衰病何闭户。tàn shèng jǐn nán běi,shuāi bìng hé bì hù。
壮心赋两都,乘流荡双橹。zhuàng xīn fù liǎng dōu,chéng liú dàng shuāng lǔ。
佳人有所思,采芳新林浦。jiā rén yǒu suǒ sī,cǎi fāng xīn lín pǔ。
还期蒋山兴,宁虚梦天姥。hái qī jiǎng shān xīng,níng xū mèng tiān lǎo。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

榆河晓发

谢榛

朝晖开众山,遥见居庸关。cháo huī kāi zhòng shān,yáo jiàn jū yōng guān。
云出三边外,风生万马间。yún chū sān biān wài,fēng shēng wàn mǎ jiān。
征尘何日静,古戍几人闲。zhēng chén hé rì jìng,gǔ shù jǐ rén xián。
忽忆弃繻者,空惭旅鬓斑。hū yì qì xū zhě,kōng cán lǚ bìn bān。

送樊侍御之金陵

谢榛

地入维扬路,天分牛斗墟。dì rù wéi yáng lù,tiān fēn niú dòu xū。
秋帆二水外,春草六朝余。qiū fān èr shuǐ wài,chūn cǎo liù cháo yú。
冰雪生官舍,风尘走谏书。bīng xuě shēng guān shě,fēng chén zǒu jiàn shū。
从来经国者,宁不念樵渔。cóng lái jīng guó zhě,níng bù niàn qiáo yú。

除夕徐子与宅得年字

谢榛

客里岁时迁,还来醉此筵。kè lǐ suì shí qiān,hái lái zuì cǐ yán。
吴歌怜《子夜》,潘鬓感丁年。wú gē lián zi yè,pān bìn gǎn dīng nián。
列炬明深院,繁星动远天。liè jù míng shēn yuàn,fán xīng dòng yuǎn tiān。
宫梅殊有意,更向早春妍。gōng méi shū yǒu yì,gèng xiàng zǎo chūn yán。

架边

谢榛

闲庭秋一色,满架豆花垂。xián tíng qiū yī sè,mǎn jià dòu huā chuí。
薄俗存吾计,衰年习土宜。báo sú cún wú jì,shuāi nián xí tǔ yí。
烟中晚雀定,露下候虫知。yān zhōng wǎn què dìng,lù xià hòu chóng zhī。
何限幽人意,临风独立时。hé xiàn yōu rén yì,lín fēng dú lì shí。

东园秋夜柬知己

谢榛

悲歌残烛下,秋思转纷纷。bēi gē cán zhú xià,qiū sī zhuǎn fēn fēn。
落叶多惊雨,明河半隔云。luò yè duō jīng yǔ,míng hé bàn gé yún。
萤光时复见,虫响夜多闻。yíng guāng shí fù jiàn,chóng xiǎng yè duō wén。
谁是论心侣,清樽可共君。shuí shì lùn xīn lǚ,qīng zūn kě gòng jūn。

岁暮卢次楩过邺有感

谢榛

燕霜终古愤,梁狱昔年书。yàn shuāng zhōng gǔ fèn,liáng yù xī nián shū。
世事疏狂里,交情患难余。shì shì shū kuáng lǐ,jiāo qíng huàn nán yú。
相看年欲老,多感岁将除。xiāng kàn nián yù lǎo,duō gǎn suì jiāng chú。
醉拟应刘赋,春风起敝庐。zuì nǐ yīng liú fù,chūn fēng qǐ bì lú。

南伐

谢榛

南伐驱千骑,遥闻几战场。nán fá qū qiān qí,yáo wén jǐ zhàn chǎng。
青年多侠气,白骨半他乡。qīng nián duō xiá qì,bái gǔ bàn tā xiāng。
塞雁悲秋老,闺人哭夜长。sāi yàn bēi qiū lǎo,guī rén kū yè zhǎng。
招魂渺何处,天外月茫茫。zhāo hún miǎo hé chù,tiān wài yuè máng máng。

秋庭

谢榛

东园闲白日,庭户绝经过。dōng yuán xián bái rì,tíng hù jué jīng guò。
落叶听无尽,秋风来更多。luò yè tīng wú jǐn,qiū fēng lái gèng duō。
忽闻诛寇盗,莫厌事兵戈。hū wén zhū kòu dào,mò yàn shì bīng gē。
卖剑今谁是,愁云渺大河。mài jiàn jīn shuí shì,chóu yún miǎo dà hé。

季冬夜西池君见过

谢榛

昔枉信陵车,侯生一敝庐。xī wǎng xìn líng chē,hóu shēng yī bì lú。
自甘昭代隐,拟著老农书。zì gān zhāo dài yǐn,nǐ zhù lǎo nóng shū。
山冥登楼外,庭寒扫雪余。shān míng dēng lóu wài,tíng hán sǎo xuě yú。
相知在古道,宁复曳长裾。xiāng zhī zài gǔ dào,níng fù yè zhǎng jū。

寄东平刘成卿

谢榛

有才官遽罢,知尔国忧深。yǒu cái guān jù bà,zhī ěr guó yōu shēn。
涕泪看春草,艰难返故林。tì lèi kàn chūn cǎo,jiān nán fǎn gù lín。
余生恩到骨,独卧梦惊心。yú shēng ēn dào gǔ,dú wò mèng jīng xīn。
龙剑多灵异,还疑风雨吟。lóng jiàn duō líng yì,hái yí fēng yǔ yín。

北望二首

谢榛

戎马何时定,愁云直北看。róng mǎ hé shí dìng,chóu yún zhí běi kàn。
朝廷殊见远,将相各知难。cháo tíng shū jiàn yuǎn,jiāng xiāng gè zhī nán。
风乱边声急,霜连兵气寒。fēng luàn biān shēng jí,shuāng lián bīng qì hán。
中天问明月,曾照汉家坛。zhōng tiān wèn míng yuè,céng zhào hàn jiā tán。

北望二首

谢榛

十月嘶胡马,南来饮潞河。shí yuè sī hú mǎ,nán lái yǐn lù hé。
论功自有定,报国岂无多。lùn gōng zì yǒu dìng,bào guó qǐ wú duō。
雾拥宫门隔,星飞羽檄过。wù yōng gōng mén gé,xīng fēi yǔ xí guò。
中兴见神武,不许郅支和。zhōng xīng jiàn shén wǔ,bù xǔ zhì zhī hé。

雁门

谢榛

昔年雁门路,霜气逼征鞍。xī nián yàn mén lù,shuāng qì bī zhēng ān。
野望天何惨,徒行老更难。yě wàng tiān hé cǎn,tú xíng lǎo gèng nán。
人烟隔水静,鬼火照沙寒。rén yān gé shuǐ jìng,guǐ huǒ zhào shā hán。
战伐空悲感,风凄戍角残。zhàn fá kōng bēi gǎn,fēng qī shù jiǎo cán。

读江宁王悼内诗

谢榛

凄凉不易写,楚调复清新。qī liáng bù yì xiě,chǔ diào fù qīng xīn。
字字心间泪,时时梦里人。zì zì xīn jiān lèi,shí shí mèng lǐ rén。
风悲西苑树,月惨后宫春。fēng bēi xī yuàn shù,yuè cǎn hòu gōng chūn。
令与陈王并,无惭赋《洛神》。lìng yǔ chén wáng bìng,wú cán fù luò shén。

夏夜集冯员外汝言举子汝强宅赋得花字

谢榛

淹留数高会,伯仲复名家。yān liú shù gāo huì,bó zhòng fù míng jiā。
白发几年客,红蕖三度花。bái fā jǐ nián kè,hóng qú sān dù huā。
风从西苑至,月傍帝城斜。fēng cóng xī yuàn zhì,yuè bàng dì chéng xié。
徙倚发孤咏,隔林啼曙鸦。xǐ yǐ fā gū yǒng,gé lín tí shǔ yā。
11161234567»