古诗词

醉歌行崔太傅席上作

谢榛

绿草何葳蕤,秋风吹复吹。lǜ cǎo hé wēi ruí,qiū fēng chuī fù chuī。
名园物色照罗绮,转眼萧条鶗鴂悲。míng yuán wù sè zhào luó qǐ,zhuǎn yǎn xiāo tiáo tí jué bēi。
富贵可能长满意,就中忧喜多参差。fù guì kě néng zhǎng mǎn yì,jiù zhōng yōu xǐ duō cān chà。
君不见平原待士重然诺,豪侠酬恩终是谁。jūn bù jiàn píng yuán dài shì zhòng rán nuò,háo xiá chóu ēn zhōng shì shuí。
未必知人在仓卒,难将宝剑分雄雌。wèi bì zhī rén zài cāng zú,nán jiāng bǎo jiàn fēn xióng cí。
故园还寻旧朋好,一丘半壑相游嬉。gù yuán hái xún jiù péng hǎo,yī qiū bàn hè xiāng yóu xī。
路傍采菊花,林间指酒旗。lù bàng cǎi jú huā,lín jiān zhǐ jiǔ qí。
杖挂百钱随兴尽,瓦杯无谢黄金卮。zhàng guà bǎi qián suí xīng jǐn,wǎ bēi wú xiè huáng jīn zhī。
城头月出任归迟,醉和青莲居士诗。chéng tóu yuè chū rèn guī chí,zuì hé qīng lián jū shì shī。
山鬼亦久立,岭云亦低垂。shān guǐ yì jiǔ lì,lǐng yún yì dī chuí。
惊波荡平鹳鹤渚,大风吹断猢孙枝。jīng bō dàng píng guàn hè zhǔ,dà fēng chuī duàn hú sūn zhī。
落落胸怀自天地,前身或是偷桃儿。luò luò xiōng huái zì tiān dì,qián shēn huò shì tōu táo ér。
白首狂歌倒接䍦,接䍦与尔偏相知。bái shǒu kuáng gē dào jiē lí,jiē lí yǔ ěr piān xiāng zhī。
旦浥海霞之清气,夜沾松露之华滋。dàn yì hǎi xiá zhī qīng qì,yè zhān sōng lù zhī huá zī。
轩冕几人老无恙,野谈宁结渔樵期。xuān miǎn jǐ rén lǎo wú yàng,yě tán níng jié yú qiáo qī。
万古圣愚一生死,山川不异开辟时。wàn gǔ shèng yú yī shēng sǐ,shān chuān bù yì kāi pì shí。
我欲买田种黍剩酿酒,丹侣遮莫留茅茨。wǒ yù mǎi tián zhǒng shǔ shèng niàng jiǔ,dān lǚ zhē mò liú máo cí。
阅世独醒太索寞,请看北邙高下冢累累。yuè shì dú xǐng tài suǒ mò,qǐng kàn běi máng gāo xià zhǒng lèi lèi。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

屈平

谢榛

初著离骚去国年,独醒怀抱转悽然。chū zhù lí sāo qù guó nián,dú xǐng huái bào zhuǎn qī rán。
汨罗不作西流水,终古愁云在楚天。mì luó bù zuò xī liú shuǐ,zhōng gǔ chóu yún zài chǔ tiān。

寄武当山张隐君

谢榛

辞官身寄楚天涯,石屋烧丹别是家。cí guān shēn jì chǔ tiān yá,shí wū shāo dān bié shì jiā。
七十二峰春雪里,杖藜随意看梅花。qī shí èr fēng chūn xuě lǐ,zhàng lí suí yì kàn méi huā。

寄武当山张隐君

谢榛

云岩深处独逍遥,海鹤传书昨见招。yún yán shēn chù dú xiāo yáo,hǎi hè chuán shū zuó jiàn zhāo。
月下定逢王子晋,玉笙吹下摘星桥。yuè xià dìng féng wáng zi jìn,yù shēng chuī xià zhāi xīng qiáo。

吴母太夫人哀词

谢榛

城上乌啼正夜分,归魂遥逐楚江云。chéng shàng wū tí zhèng yè fēn,guī hún yáo zhú chǔ jiāng yún。
故园春笋空成竹,冷雨凄风不忍闻。gù yuán chūn sǔn kōng chéng zhú,lěng yǔ qī fēng bù rěn wén。

道院秋夕

谢榛

秋河一带月光团,露坐空除夜欲阑。qiū hé yī dài yuè guāng tuán,lù zuò kōng chú yè yù lán。
却讶西楼降仙子,玉笙吹彻万家寒。què yà xī lóu jiàng xiān zi,yù shēng chuī chè wàn jiā hán。

邹子序见过有感

谢榛

湖上青山旧业存,橘花春冷白沙村。hú shàng qīng shān jiù yè cún,jú huā chūn lěng bái shā cūn。
遥思社日邻翁醉,燕子飞来空闭门。yáo sī shè rì lín wēng zuì,yàn zi fēi lái kōng bì mén。

远别曲

谢榛

阿郎几载客三秦,好忆侬家汉水滨。ā láng jǐ zài kè sān qín,hǎo yì nóng jiā hàn shuǐ bīn。
门外两株乌桕树,叮咛说向寄书人。mén wài liǎng zhū wū jiù shù,dīng níng shuō xiàng jì shū rén。

捣衣曲

谢榛

秦关昨寄一书归,百战郎从刘武威。qín guān zuó jì yī shū guī,bǎi zhàn láng cóng liú wǔ wēi。
见说平安收涕泪,梧桐树下捣征衣。jiàn shuō píng ān shōu tì lèi,wú tóng shù xià dǎo zhēng yī。

别调曲

谢榛

家住邺城门向西,青楼上与邺城齐。jiā zhù yè chéng mén xiàng xī,qīng lóu shàng yǔ yè chéng qí。
郎行好记门前柳,春梦南来路不迷。láng xíng hǎo jì mén qián liǔ,chūn mèng nán lái lù bù mí。

别调曲

谢榛

木落天寒郎欲行,樽前离怨一鸣筝。mù luò tiān hán láng yù xíng,zūn qián lí yuàn yī míng zhēng。
燕姬纤手调新曲,不是西楼今夜声。yàn jī xiān shǒu diào xīn qū,bù shì xī lóu jīn yè shēng。

春宫词

谢榛

笙歌长在玉楼东,月上千门春不同。shēng gē zhǎng zài yù lóu dōng,yuè shàng qiān mén chūn bù tóng。
莫怪画图欺汉帝,昭君何限老深宫。mò guài huà tú qī hàn dì,zhāo jūn hé xiàn lǎo shēn gōng。

秋宫词

谢榛

内苑秋风木叶残,班姬曾为赋齐纨。nèi yuàn qiū fēng mù yè cán,bān jī céng wèi fù qí wán。
六宫何处无愁思,不断阴虫泣夜寒。liù gōng hé chù wú chóu sī,bù duàn yīn chóng qì yè hán。

桃花

谢榛

溪上蒸霞千万枝,隔林黄鸟愿春迟。xī shàng zhēng xiá qiān wàn zhī,gé lín huáng niǎo yuàn chūn chí。
不催洞里秦人老,解使宫中汉女悲。bù cuī dòng lǐ qín rén lǎo,jiě shǐ gōng zhōng hàn nǚ bēi。

绣毬花

谢榛

高枝带雨压雕栏,一蒂千花白玉团。gāo zhī dài yǔ yā diāo lán,yī dì qiān huā bái yù tuán。
怪杀芳心春历乱,卷帘谁向月中看。guài shā fāng xīn chūn lì luàn,juǎn lián shuí xiàng yuè zhōng kàn。

红梅

谢榛

西方仙子服丹砂,幻作江天第一花。xī fāng xiān zi fú dān shā,huàn zuò jiāng tiān dì yī huā。
未合上林凝暮雪,偏宜大庾映朝霞。wèi hé shàng lín níng mù xuě,piān yí dà yǔ yìng cháo xiá。