古诗词

江淮篇赠别董中丞叔化赴南都

谢榛

龙飞淮西四海一,中丞秉钺才无匹。lóng fēi huái xī sì hǎi yī,zhōng chéng bǐng yuè cái wú pǐ。
洛下文名更武功,白昼霜威动萧瑟。luò xià wén míng gèng wǔ gōng,bái zhòu shuāng wēi dòng xiāo sè。
不闻村落啸群鸱,始信客行日自吉。bù wén cūn luò xiào qún chī,shǐ xìn kè xíng rì zì jí。
忆昔岛夷争陆梁,野塘岸坼鲸波溢。yì xī dǎo yí zhēng lù liáng,yě táng àn chè jīng bō yì。
采桑女儿变容颜,杀气乘春逼蚕室。cǎi sāng nǚ ér biàn róng yán,shā qì chéng chūn bī cán shì。
江甸云屯骠骑营,犒士黄金散千镒。jiāng diān yún tún biāo qí yíng,kào shì huáng jīn sàn qiān yì。
能用将才元老心,丙魏不言汉良弼。néng yòng jiāng cái yuán lǎo xīn,bǐng wèi bù yán hàn liáng bì。
渔樵生计任歌谣,耕织人家敞蓬荜。yú qiáo shēng jì rèn gē yáo,gēng zhī rén jiā chǎng péng bì。
鼋鼍闭窟净浮天,蛟蜃缩涛平荡日。yuán tuó bì kū jìng fú tiān,jiāo shèn suō tāo píng dàng rì。
篙师舵叟宁复喧,水怪山精讵敢出。gāo shī duò sǒu níng fù xuān,shuǐ guài shān jīng jù gǎn chū。
十年两台今最劳,草疏先朝肃簪笔。shí nián liǎng tái jīn zuì láo,cǎo shū xiān cháo sù zān bǐ。
事关转饷忧非轻,早起披衣独盥栉。shì guān zhuǎn xiǎng yōu fēi qīng,zǎo qǐ pī yī dú guàn zhì。
神明暗护永安流,御敌练兵仓廪实。shén míng àn hù yǒng ān liú,yù dí liàn bīng cāng lǐn shí。
海门直北停万艘,吴舸楚帆鳞次密。hǎi mén zhí běi tíng wàn sōu,wú gě chǔ fān lín cì mì。
秣陵城上望燕京,长空无涯孤鸟失。mò líng chéng shàng wàng yàn jīng,zhǎng kōng wú yá gū niǎo shī。
心悬丹扆侍鹓班,漳南苦吟正力疾。xīn xuán dān yǐ shì yuān bān,zhāng nán kǔ yín zhèng lì jí。
坐披史传夜深灯,不见古人贵胶漆。zuò pī shǐ chuán yè shēn dēng,bù jiàn gǔ rén guì jiāo qī。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

侠客行

谢榛

五陵豪侠士,意气欲横天。wǔ líng háo xiá shì,yì qì yù héng tiān。
出入长耽酒,交游不惜钱。chū rù zhǎng dān jiǔ,jiāo yóu bù xī qián。
斗鸡输宝剑,逐兔落金鞭。dòu jī shū bǎo jiàn,zhú tù luò jīn biān。
动说成功易,如今又几年。dòng shuō chéng gōng yì,rú jīn yòu jǐ nián。

塞上曲

谢榛

百战多枯骨,秋高白草深。bǎi zhàn duō kū gǔ,qiū gāo bái cǎo shēn。
飞雕盘大漠,嘶马振长林。fēi diāo pán dà mò,sī mǎ zhèn zhǎng lín。
柔远君王德,封侯壮士心。róu yuǎn jūn wáng dé,fēng hóu zhuàng shì xīn。
华夷自有限,边徼莫相侵。huá yí zì yǒu xiàn,biān jiǎo mò xiāng qīn。

丁香

谢榛

紫花何太媚,静女若为看。zǐ huā hé tài mèi,jìng nǚ ruò wèi kàn。
影动帘栊晓,香沉烟雨寒。yǐng dòng lián lóng xiǎo,xiāng chén yān yǔ hán。
芳菲心有托,零落思无端。fāng fēi xīn yǒu tuō,líng luò sī wú duān。
一采归金屋,春深莫倚阑。yī cǎi guī jīn wū,chūn shēn mò yǐ lán。

寒食

谢榛

族次惊寒食,流年鬓有华。zú cì jīng hán shí,liú nián bìn yǒu huá。
春风吹燕子,初日照梨花。chūn fēng chuī yàn zi,chū rì zhào lí huā。
丘垄天边泪,江湖梦里家。qiū lǒng tiān biān lèi,jiāng hú mèng lǐ jiā。
古来词赋客,拓落但长嗟。gǔ lái cí fù kè,tuò luò dàn zhǎng jiē。

同冯汝隆万泉山

谢榛

林壑最幽处,乱泉风雨来。lín hè zuì yōu chù,luàn quán fēng yǔ lái。
云中山路转,树里石门开。yún zhōng shān lù zhuǎn,shù lǐ shí mén kāi。
高兴题苍壁,长歌坐碧苔。gāo xīng tí cāng bì,zhǎng gē zuò bì tái。
好为猿鹤主,闲醉百年杯。hǎo wèi yuán hè zhǔ,xián zuì bǎi nián bēi。

题何柏斋侍郎山居

谢榛

茅宇依泉石,游心自太空。máo yǔ yī quán shí,yóu xīn zì tài kōng。
檐垂松叶露,门掩稻花风。yán chuí sōng yè lù,mén yǎn dào huā fēng。
世故端居外,天真独卧中。shì gù duān jū wài,tiān zhēn dú wò zhōng。
平生爱疏广,今古几人同。píng shēng ài shū guǎng,jīn gǔ jǐ rén tóng。

南巡歌二首

谢榛

大道军容肃,中天王气高。dà dào jūn róng sù,zhōng tiān wáng qì gāo。
风云随凤辇,日月动龙袍。fēng yún suí fèng niǎn,rì yuè dòng lóng páo。
绿野开三殿,黄河集万艘。lǜ yě kāi sān diàn,huáng hé jí wàn sōu。
竟陵恐迟暮,原庙荐樱桃。jìng líng kǒng chí mù,yuán miào jiàn yīng táo。

南巡歌二首

谢榛

南楚旌旗合,黄尘走百官。nán chǔ jīng qí hé,huáng chén zǒu bǎi guān。
天王重巡幸,民物识艰难。tiān wáng zhòng xún xìng,mín wù shí jiān nán。
驰道春风动,行宫夜月寒。chí dào chūn fēng dòng,xíng gōng yè yuè hán。
万年垂拱意,歌颂入长安。wàn nián chuí gǒng yì,gē sòng rù zhǎng ān。

酬五岳山人黄勉之见寄

谢榛

人壮三吴地,天开五岳图。rén zhuàng sān wú dì,tiān kāi wǔ yuè tú。
神交江月迥,目极海云孤。shén jiāo jiāng yuè jiǒng,mù jí hǎi yún gū。
老凤鸣琪树,秋花照玉壶。lǎo fèng míng qí shù,qiū huā zhào yù hú。
洞庭骚雅会,知尔说狂夫。dòng tíng sāo yǎ huì,zhī ěr shuō kuáng fū。

伏枕

谢榛

伏枕无穷事,虚堂秋夜深。fú zhěn wú qióng shì,xū táng qiū yè shēn。
松低半窗月,山静数家砧。sōng dī bàn chuāng yuè,shān jìng shù jiā zhēn。
老鹤同幽意,寒螀伴苦吟。lǎo hè tóng yōu yì,hán jiāng bàn kǔ yín。
百年儿女计,谁识尚平心。bǎi nián ér nǚ jì,shuí shí shàng píng xīn。

晚秋呈崔后渠侍郎

谢榛

野旷烟岚重,山深杖屦迟。yě kuàng yān lán zhòng,shān shēn zhàng jù chí。
菊花留晚色,松树挺寒枝。jú huā liú wǎn sè,sōng shù tǐng hán zhī。
霜下百虫伏,风前孤鸟悲。shuāng xià bǎi chóng fú,fēng qián gū niǎo bēi。
苍生忧悴日,独有老臣知。cāng shēng yōu cuì rì,dú yǒu lǎo chén zhī。

秋兴四首

谢榛

寥落天涯客,谁堪秋气深。liáo luò tiān yá kè,shuí kān qiū qì shēn。
风烟凄大野,霜日净空林。fēng yān qī dà yě,shuāng rì jìng kōng lín。
对镜嗟衰白,衔杯任陆沉。duì jìng jiē shuāi bái,xián bēi rèn lù chén。
子云多著述,百代有知音。zi yún duō zhù shù,bǎi dài yǒu zhī yīn。

秋兴四首

谢榛

山昏云到地,江白雨连天。shān hūn yún dào dì,jiāng bái yǔ lián tiān。
鸿雁寒无赖,芙蓉秋可怜。hóng yàn hán wú lài,fú róng qiū kě lián。
旅怀须痛饮,世事且高眠。lǚ huái xū tòng yǐn,shì shì qiě gāo mián。
京国迷茫外,空歌美女篇。jīng guó mí máng wài,kōng gē měi nǚ piān。

秋兴四首

谢榛

啸歌谁会意,风色动严城。xiào gē shuí huì yì,fēng sè dòng yán chéng。
天夕孤鸿过,山秋万树鸣。tiān xī gū hóng guò,shān qiū wàn shù míng。
故人湖海梦,游子岁时情。gù rén hú hǎi mèng,yóu zi suì shí qíng。
坐惜瑶芳歇,空除又月明。zuò xī yáo fāng xiē,kōng chú yòu yuè míng。

秋兴四首

谢榛

地旷糜芜老,庭空蟋蟀寒。dì kuàng mí wú lǎo,tíng kōng xī shuài hán。
山河秋瑟瑟,风露夜漫漫。shān hé qiū sè sè,fēng lù yè màn màn。
白首谁同醉,黄花只自看。bái shǒu shuí tóng zuì,huáng huā zhǐ zì kàn。
吾生真浪迹,沧海一渔竿。wú shēng zhēn làng jì,cāng hǎi yī yú gān。