古诗词

赋得峨眉山长歌寄酬刘中丞维南

谢榛

峨眉两山横蜀土,五岳之外更奇睹。é méi liǎng shān héng shǔ tǔ,wǔ yuè zhī wài gèng qí dǔ。
千年积雪净含春,几道奔泉寒迸雨。qiān nián jī xuě jìng hán chūn,jǐ dào bēn quán hán bèng yǔ。
四十阴洞生肉芝,多少仙粮谁是主。sì shí yīn dòng shēng ròu zhī,duō shǎo xiān liáng shuí shì zhǔ。
樵苏不到云霞深,莓苔堆径色自古。qiáo sū bù dào yún xiá shēn,méi tái duī jìng sè zì gǔ。
修藤密萝覆涧户,众隐忘形淡相聚。xiū téng mì luó fù jiàn hù,zhòng yǐn wàng xíng dàn xiāng jù。
真仙向之引凤鸾,老衲居然伏豺虎。zhēn xiān xiàng zhī yǐn fèng luán,lǎo nà jū rán fú chái hǔ。
神工开辟出丹青,人间画师心何苦。shén gōng kāi pì chū dān qīng,rén jiān huà shī xīn hé kǔ。
李白夜行见真景,千仞峰头月半吐。lǐ bái yè xíng jiàn zhēn jǐng,qiān rèn fēng tóu yuè bàn tǔ。
中原有客殊自惜,栈阁衰年万里隔。zhōng yuán yǒu kè shū zì xī,zhàn gé shuāi nián wàn lǐ gé。
恍听杜宇枕畔啼,梦魂飞越剑门驿。huǎng tīng dù yǔ zhěn pàn tí,mèng hún fēi yuè jiàn mén yì。
山灵不识邺下狂,欲往登危虚谢屐。shān líng bù shí yè xià kuáng,yù wǎng dēng wēi xū xiè jī。
锦官城高锦江碧,残照疏林扬马宅。jǐn guān chéng gāo jǐn jiāng bì,cán zhào shū lín yáng mǎ zhái。
两汉接迹钟神秀,不餐烟火超凡格。liǎng hàn jiē jì zhōng shén xiù,bù cān yān huǒ chāo fán gé。
六朝绮丽落后尘,大方雄浑浩无息。liù cháo qǐ lì luò hòu chén,dà fāng xióng hún hào wú xī。
谋猷大展际昌期,宪台防秋坐深夕。móu yóu dà zhǎn jì chāng qī,xiàn tái fáng qiū zuò shēn xī。
君不见紫微光耀圣明世,阊阖森严百灵卫。jūn bù jiàn zǐ wēi guāng yào shèng míng shì,chāng hé sēn yán bǎi líng wèi。
健儿牧马尚龙荒,未许终童请缨计。jiàn ér mù mǎ shàng lóng huāng,wèi xǔ zhōng tóng qǐng yīng jì。
今王宵旰劳宰臣,黄钺白旄任非细。jīn wáng xiāo gàn láo zǎi chén,huáng yuè bái máo rèn fēi xì。
佳政威声幕南北,材官乘障气逾锐。jiā zhèng wēi shēng mù nán běi,cái guān chéng zhàng qì yú ruì。
纥干冻雀向日飞,太宇茫茫绝纤翳。gē gàn dòng què xiàng rì fēi,tài yǔ máng máng jué xiān yì。
又不见漳河流水向东逝,野夫支筇望天际。yòu bù jiàn zhāng hé liú shuǐ xiàng dōng shì,yě fū zhī qióng wàng tiān jì。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

宿山店值雨

谢榛

邺中三十秋,未识太行路。yè zhōng sān shí qiū,wèi shí tài xíng lù。
我来风雨多,无乃山灵妒。wǒ lái fēng yǔ duō,wú nǎi shān líng dù。

登楼

谢榛

朝亦登此楼,暮亦登此楼。cháo yì dēng cǐ lóu,mù yì dēng cǐ lóu。
白云千里色,不是故山秋。bái yún qiān lǐ sè,bù shì gù shān qiū。

东园秋怀

谢榛

地僻有长松,鹤闲非短翮。dì pì yǒu zhǎng sōng,hè xián fēi duǎn hé。
落落丈夫心,白头几人识。luò luò zhàng fū xīn,bái tóu jǐ rén shí。

东园秋怀

谢榛

天寒闻落木,叶叶是乡愁。tiān hán wén luò mù,yè yè shì xiāng chóu。
敲窗作风雨,不减去年秋。qiāo chuāng zuò fēng yǔ,bù jiǎn qù nián qiū。

闻雁

谢榛

少年闻雁声,老年闻雁声。shǎo nián wén yàn shēng,lǎo nián wén yàn shēng。
乡心无老少,何处最关情。xiāng xīn wú lǎo shǎo,hé chù zuì guān qíng。

东园春感

谢榛

西郭复东园,寻芳结伴少。xī guō fù dōng yuán,xún fāng jié bàn shǎo。
何处不感怀,春风几黄鸟。hé chù bù gǎn huái,chūn fēng jǐ huáng niǎo。

东园春感

谢榛

春草青犹短,牵愁尔许长。chūn cǎo qīng yóu duǎn,qiān chóu ěr xǔ zhǎng。
天涯白首客,独立几斜阳。tiān yá bái shǒu kè,dú lì jǐ xié yáng。

狼村

谢榛

曾参回胜母,墨翟避朝歌。céng cān huí shèng mǔ,mò dí bì cháo gē。
无限功名子,狼村日暮过。wú xiàn gōng míng zi,láng cūn rì mù guò。

春闺

谢榛

阿郎久不归,春夜旷兰室。ā láng jiǔ bù guī,chūn yè kuàng lán shì。
月在荼蘼西,含情理瑶瑟。yuè zài tú mí xī,hán qíng lǐ yáo sè。

秋闺

谢榛

目极江天远,秋霜下白蘋。mù jí jiāng tiān yuǎn,qiū shuāng xià bái píng。
可怜南去雁,不为倚楼人。kě lián nán qù yàn,bù wèi yǐ lóu rén。

秋闺

谢榛

月缺偏多感,月圆翻自悲。yuè quē piān duō gǎn,yuè yuán fān zì bēi。
君看几圆缺,不异在家时。jūn kàn jǐ yuán quē,bù yì zài jiā shí。

秋闺

谢榛

寒蛩兼夜雨,并作枕边愁。hán qióng jiān yè yǔ,bìng zuò zhěn biān chóu。
天涯有苦乐,两地一般秋。tiān yá yǒu kǔ lè,liǎng dì yī bān qiū。

秋闺

谢榛

无风落叶迟,有风落叶疾。wú fēng luò yè chí,yǒu fēng luò yè jí。
秋声时有无,宁同郎在日。qiū shēng shí yǒu wú,níng tóng láng zài rì。

玉阶怨

谢榛

夜色冷深宫,丽人眠复起。yè sè lěng shēn gōng,lì rén mián fù qǐ。
风生绿桂枝,月落银塘水。fēng shēng lǜ guì zhī,yuè luò yín táng shuǐ。

题席浒北书亭

谢榛

白白野云暮,青青阶草春。bái bái yě yún mù,qīng qīng jiē cǎo chūn。
小亭闲日月,谁问著书人。xiǎo tíng xián rì yuè,shuí wèn zhù shū rén。