古诗词

闽中兵宪徐子与黔南学宪吴明卿自都下相别历二十年矣孟春癸夘夜予梦二君话旧既寤仍梦同渡漳河吊古因思社友存殁相半悲哉

谢榛

文章搆患屈平始,凤凰不来桐树死。wén zhāng gòu huàn qū píng shǐ,fèng huáng bù lái tóng shù sǐ。
老夫浩叹谁见心,眼中两人隔万里。lǎo fū hào tàn shuí jiàn xīn,yǎn zhōng liǎng rén gé wàn lǐ。
一宵连梦片月知,漳浦共吟铜雀妓,吴歌楚调悠扬起。yī xiāo lián mèng piàn yuè zhī,zhāng pǔ gòng yín tóng què jì,wú gē chǔ diào yōu yáng qǐ。
左手把袂右拍肩,恍看形容皆妙年。zuǒ shǒu bǎ mèi yòu pāi jiān,huǎng kàn xíng róng jiē miào nián。
勿阅丹经拘悟性,句法自神骨自仙。wù yuè dān jīng jū wù xìng,jù fǎ zì shén gǔ zì xiān。
地开灵脉通九渊,龙珠并出破暝烟,含光可重精华全。dì kāi líng mài tōng jiǔ yuān,lóng zhū bìng chū pò míng yān,hán guāng kě zhòng jīng huá quán。
旧交星散疏消息,人间是非在广识。jiù jiāo xīng sàn shū xiāo xī,rén jiān shì fēi zài guǎng shí。
名家多自轗轲成,其奈江流不向北。míng jiā duō zì kǎn kē chéng,qí nài jiāng liú bù xiàng běi。
寄兴芙蓉各秋色,空采幽芳坐将夕。jì xīng fú róng gè qiū sè,kōng cǎi yōu fāng zuò jiāng xī。
当代风云渺南极,大海平铺闽越天,乱山横断罗施国。dāng dài fēng yún miǎo nán jí,dà hǎi píng pù mǐn yuè tiān,luàn shān héng duàn luó shī guó。
建安遗迹那相忆,宦邸飞梦吾莫测。jiàn ān yí jì nà xiāng yì,huàn dǐ fēi mèng wú mò cè。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

留别张德隆

谢榛

来时积雨没平原,去路鸣虫秋正繁。lái shí jī yǔ méi píng yuán,qù lù míng chóng qiū zhèng fán。
桂树花开如有兴,紫骝嘶过孝王园。guì shù huā kāi rú yǒu xīng,zǐ liú sī guò xiào wáng yuán。

雨后柬王体仁

谢榛

雪夜还能棹剡溪,雨余何事怯冲泥。xuě yè hái néng zhào shàn xī,yǔ yú hé shì qiè chōng ní。
自怜穷巷多秋草,不见青骢向北嘶。zì lián qióng xiàng duō qiū cǎo,bù jiàn qīng cōng xiàng běi sī。

春宫词

谢榛

御河桥畔是侬家,一入深宫虚岁华。yù hé qiáo pàn shì nóng jiā,yī rù shēn gōng xū suì huá。
别院黄昏吹凤管,月钩斜照刺桐花。bié yuàn huáng hūn chuī fèng guǎn,yuè gōu xié zhào cì tóng huā。

别调曲代赠所知三首其二

谢榛

离筵易醉夜将分,赵舞灯前犹向君。lí yán yì zuì yè jiāng fēn,zhào wǔ dēng qián yóu xiàng jūn。
从此腰肢瘦无力,床头闲杀藕丝裙。cóng cǐ yāo zhī shòu wú lì,chuáng tóu xián shā ǒu sī qún。

明月山下逢武宾相克仁话旧

谢榛

车马西来自泽州,思君不见十经秋。chē mǎ xī lái zì zé zhōu,sī jūn bù jiàn shí jīng qiū。
相逢把袂成悲感,明月当前两白头。xiāng féng bǎ mèi chéng bēi gǎn,míng yuè dāng qián liǎng bái tóu。

愚公园春酌二首

谢榛

共醉春风且放情,白云无定若浮名。gòng zuì chūn fēng qiě fàng qíng,bái yún wú dìng ruò fú míng。
好花开落寻常事,遮莫黄鹂不住声。hǎo huā kāi luò xún cháng shì,zhē mò huáng lí bù zhù shēng。

愚公园春酌二首

谢榛

绛桃一簇映斜晖,白首寻芳几醉归。jiàng táo yī cù yìng xié huī,bái shǒu xún fāng jǐ zuì guī。
更有多情双蛱蝶,春来还傍菜花飞。gèng yǒu duō qíng shuāng jiá dié,chūn lái hái bàng cài huā fēi。

暮鸦有感

谢榛

来时池草吐春芽,秋水惊心落藕花。lái shí chí cǎo tǔ chūn yá,qiū shuǐ jīng xīn luò ǒu huā。
空记三秋故乡梦,夕阳衰柳看归鸦。kōng jì sān qiū gù xiāng mèng,xī yáng shuāi liǔ kàn guī yā。

九日过王叔野无菊

谢榛

陶潜懒慢闭柴关,九日餐英自解颜。táo qián lǎn màn bì chái guān,jiǔ rì cān yīng zì jiě yán。
不种黄花君更懒,满城秋色几人闲。bù zhǒng huáng huā jūn gèng lǎn,mǎn chéng qiū sè jǐ rén xián。

登辉县城见卫水思归

谢榛

城外河流白练长,城中万户共秋光。chéng wài hé liú bái liàn zhǎng,chéng zhōng wàn hù gòng qiū guāng。
秋来偏作还家梦,河水东流到故乡。qiū lái piān zuò hái jiā mèng,hé shuǐ dōng liú dào gù xiāng。

侠客行

谢榛

晓来独酌酒家楼,掷下黄金不掉头。xiǎo lái dú zhuó jiǔ jiā lóu,zhì xià huáng jīn bù diào tóu。
走马西山射豺虎,风霜吹满锦貂裘。zǒu mǎ xī shān shè chái hǔ,fēng shuāng chuī mǎn jǐn diāo qiú。

公子行

谢榛

京洛王孙日有期,千金买马恨行迟。jīng luò wáng sūn rì yǒu qī,qiān jīn mǎi mǎ hèn xíng chí。
隔花忽见游春女,笑举丝鞭问阿谁。gé huā hū jiàn yóu chūn nǚ,xiào jǔ sī biān wèn ā shuí。

古意

谢榛

百转辘轳金井深,美人汲水梧桐阴。bǎi zhuǎn lù lú jīn jǐng shēn,měi rén jí shuǐ wú tóng yīn。
流云在天日将暮,独有寒泉知素心。liú yún zài tiān rì jiāng mù,dú yǒu hán quán zhī sù xīn。

古意

谢榛

郎种菊花何远离,秋来花发倍相思。láng zhǒng jú huā hé yuǎn lí,qiū lái huā fā bèi xiāng sī。
玉京郎醉菊花酒,不见故园霜露枝。yù jīng láng zuì jú huā jiǔ,bù jiàn gù yuán shuāng lù zhī。

老将行

谢榛

虬髯丈夫乘铁骢,自言征战老云中。qiú rán zhàng fū chéng tiě cōng,zì yán zhēng zhàn lǎo yún zhōng。
凭陵仗剑出门去,原上枯桑鸣朔风。píng líng zhàng jiàn chū mén qù,yuán shàng kū sāng míng shuò fēng。