古诗词

长江之水歌送匡使君淑教谪大梁

谢榛

君不见长江滔滔发源来自西,坎德至清且洁彻底无浊泥。jūn bù jiàn zhǎng jiāng tāo tāo fā yuán lái zì xī,kǎn dé zhì qīng qiě jié chè dǐ wú zhuó ní。
浩荡遽使星河动,苍茫不教日月迷。hào dàng jù shǐ xīng hé dòng,cāng máng bù jiào rì yuè mí。
夏禹为疏凿,力与神功齐。xià yǔ wèi shū záo,lì yǔ shén gōng qí。
探胜讵言彭蠡泽,遇仙宁说武陵溪。tàn shèng jù yán péng lí zé,yù xiān níng shuō wǔ líng xī。
千转乎赤枫之岸,万折乎黄芦之堤。qiān zhuǎn hū chì fēng zhī àn,wàn zhé hū huáng lú zhī dī。
地非关百馀里,波倒翻如许长。dì fēi guān bǎi yú lǐ,bō dào fān rú xǔ zhǎng。
朝横蜃楼气,夜闪骊珠光。cháo héng shèn lóu qì,yè shǎn lí zhū guāng。
若开辟,无湾子,路易尽,止莽流,徒泱泱。ruò kāi pì,wú wān zi,lù yì jǐn,zhǐ mǎng liú,tú yāng yāng。
又不见汉代车生,一日九迁,恐造物忌之而有妨。yòu bù jiàn hàn dài chē shēng,yī rì jiǔ qiān,kǒng zào wù jì zhī ér yǒu fáng。
吾不知使君理郡何如也,父老欲挽不留遥相将。wú bù zhī shǐ jūn lǐ jùn hé rú yě,fù lǎo yù wǎn bù liú yáo xiāng jiāng。
放逐时人意,谁复此心忘。fàng zhú shí rén yì,shuí fù cǐ xīn wàng。
历观史传贤愚善恶生性也,其奈蜉蝣撼绿杨,枝叶荣悴在风霜。lì guān shǐ chuán xián yú shàn è shēng xìng yě,qí nài fú yóu hàn lǜ yáng,zhī yè róng cuì zài fēng shuāng。
我亦彷徨,彼亦彷徨,夹道班马连嘶驻夕阳。wǒ yì páng huáng,bǐ yì páng huáng,jiā dào bān mǎ lián sī zhù xī yáng。
古来宦达有行藏,好驾轻帆无恙赴大梁。gǔ lái huàn dá yǒu xíng cáng,hǎo jià qīng fān wú yàng fù dà liáng。
访信陵,可话壮图,遮莫宝剑闭匣含星芒。fǎng xìn líng,kě huà zhuàng tú,zhē mò bǎo jiàn bì xiá hán xīng máng。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

屈平

谢榛

初著离骚去国年,独醒怀抱转悽然。chū zhù lí sāo qù guó nián,dú xǐng huái bào zhuǎn qī rán。
汨罗不作西流水,终古愁云在楚天。mì luó bù zuò xī liú shuǐ,zhōng gǔ chóu yún zài chǔ tiān。

寄武当山张隐君

谢榛

辞官身寄楚天涯,石屋烧丹别是家。cí guān shēn jì chǔ tiān yá,shí wū shāo dān bié shì jiā。
七十二峰春雪里,杖藜随意看梅花。qī shí èr fēng chūn xuě lǐ,zhàng lí suí yì kàn méi huā。

寄武当山张隐君

谢榛

云岩深处独逍遥,海鹤传书昨见招。yún yán shēn chù dú xiāo yáo,hǎi hè chuán shū zuó jiàn zhāo。
月下定逢王子晋,玉笙吹下摘星桥。yuè xià dìng féng wáng zi jìn,yù shēng chuī xià zhāi xīng qiáo。

吴母太夫人哀词

谢榛

城上乌啼正夜分,归魂遥逐楚江云。chéng shàng wū tí zhèng yè fēn,guī hún yáo zhú chǔ jiāng yún。
故园春笋空成竹,冷雨凄风不忍闻。gù yuán chūn sǔn kōng chéng zhú,lěng yǔ qī fēng bù rěn wén。

道院秋夕

谢榛

秋河一带月光团,露坐空除夜欲阑。qiū hé yī dài yuè guāng tuán,lù zuò kōng chú yè yù lán。
却讶西楼降仙子,玉笙吹彻万家寒。què yà xī lóu jiàng xiān zi,yù shēng chuī chè wàn jiā hán。

邹子序见过有感

谢榛

湖上青山旧业存,橘花春冷白沙村。hú shàng qīng shān jiù yè cún,jú huā chūn lěng bái shā cūn。
遥思社日邻翁醉,燕子飞来空闭门。yáo sī shè rì lín wēng zuì,yàn zi fēi lái kōng bì mén。

远别曲

谢榛

阿郎几载客三秦,好忆侬家汉水滨。ā láng jǐ zài kè sān qín,hǎo yì nóng jiā hàn shuǐ bīn。
门外两株乌桕树,叮咛说向寄书人。mén wài liǎng zhū wū jiù shù,dīng níng shuō xiàng jì shū rén。

捣衣曲

谢榛

秦关昨寄一书归,百战郎从刘武威。qín guān zuó jì yī shū guī,bǎi zhàn láng cóng liú wǔ wēi。
见说平安收涕泪,梧桐树下捣征衣。jiàn shuō píng ān shōu tì lèi,wú tóng shù xià dǎo zhēng yī。

别调曲

谢榛

家住邺城门向西,青楼上与邺城齐。jiā zhù yè chéng mén xiàng xī,qīng lóu shàng yǔ yè chéng qí。
郎行好记门前柳,春梦南来路不迷。láng xíng hǎo jì mén qián liǔ,chūn mèng nán lái lù bù mí。

别调曲

谢榛

木落天寒郎欲行,樽前离怨一鸣筝。mù luò tiān hán láng yù xíng,zūn qián lí yuàn yī míng zhēng。
燕姬纤手调新曲,不是西楼今夜声。yàn jī xiān shǒu diào xīn qū,bù shì xī lóu jīn yè shēng。

春宫词

谢榛

笙歌长在玉楼东,月上千门春不同。shēng gē zhǎng zài yù lóu dōng,yuè shàng qiān mén chūn bù tóng。
莫怪画图欺汉帝,昭君何限老深宫。mò guài huà tú qī hàn dì,zhāo jūn hé xiàn lǎo shēn gōng。

秋宫词

谢榛

内苑秋风木叶残,班姬曾为赋齐纨。nèi yuàn qiū fēng mù yè cán,bān jī céng wèi fù qí wán。
六宫何处无愁思,不断阴虫泣夜寒。liù gōng hé chù wú chóu sī,bù duàn yīn chóng qì yè hán。

桃花

谢榛

溪上蒸霞千万枝,隔林黄鸟愿春迟。xī shàng zhēng xiá qiān wàn zhī,gé lín huáng niǎo yuàn chūn chí。
不催洞里秦人老,解使宫中汉女悲。bù cuī dòng lǐ qín rén lǎo,jiě shǐ gōng zhōng hàn nǚ bēi。

绣毬花

谢榛

高枝带雨压雕栏,一蒂千花白玉团。gāo zhī dài yǔ yā diāo lán,yī dì qiān huā bái yù tuán。
怪杀芳心春历乱,卷帘谁向月中看。guài shā fāng xīn chūn lì luàn,juǎn lián shuí xiàng yuè zhōng kàn。

红梅

谢榛

西方仙子服丹砂,幻作江天第一花。xī fāng xiān zi fú dān shā,huàn zuò jiāng tiān dì yī huā。
未合上林凝暮雪,偏宜大庾映朝霞。wèi hé shàng lín níng mù xuě,piān yí dà yǔ yìng cháo xiá。