古诗词

长江之水歌送匡使君淑教谪大梁

谢榛

君不见长江滔滔发源来自西,坎德至清且洁彻底无浊泥。jūn bù jiàn zhǎng jiāng tāo tāo fā yuán lái zì xī,kǎn dé zhì qīng qiě jié chè dǐ wú zhuó ní。
浩荡遽使星河动,苍茫不教日月迷。hào dàng jù shǐ xīng hé dòng,cāng máng bù jiào rì yuè mí。
夏禹为疏凿,力与神功齐。xià yǔ wèi shū záo,lì yǔ shén gōng qí。
探胜讵言彭蠡泽,遇仙宁说武陵溪。tàn shèng jù yán péng lí zé,yù xiān níng shuō wǔ líng xī。
千转乎赤枫之岸,万折乎黄芦之堤。qiān zhuǎn hū chì fēng zhī àn,wàn zhé hū huáng lú zhī dī。
地非关百馀里,波倒翻如许长。dì fēi guān bǎi yú lǐ,bō dào fān rú xǔ zhǎng。
朝横蜃楼气,夜闪骊珠光。cháo héng shèn lóu qì,yè shǎn lí zhū guāng。
若开辟,无湾子,路易尽,止莽流,徒泱泱。ruò kāi pì,wú wān zi,lù yì jǐn,zhǐ mǎng liú,tú yāng yāng。
又不见汉代车生,一日九迁,恐造物忌之而有妨。yòu bù jiàn hàn dài chē shēng,yī rì jiǔ qiān,kǒng zào wù jì zhī ér yǒu fáng。
吾不知使君理郡何如也,父老欲挽不留遥相将。wú bù zhī shǐ jūn lǐ jùn hé rú yě,fù lǎo yù wǎn bù liú yáo xiāng jiāng。
放逐时人意,谁复此心忘。fàng zhú shí rén yì,shuí fù cǐ xīn wàng。
历观史传贤愚善恶生性也,其奈蜉蝣撼绿杨,枝叶荣悴在风霜。lì guān shǐ chuán xián yú shàn è shēng xìng yě,qí nài fú yóu hàn lǜ yáng,zhī yè róng cuì zài fēng shuāng。
我亦彷徨,彼亦彷徨,夹道班马连嘶驻夕阳。wǒ yì páng huáng,bǐ yì páng huáng,jiā dào bān mǎ lián sī zhù xī yáng。
古来宦达有行藏,好驾轻帆无恙赴大梁。gǔ lái huàn dá yǒu xíng cáng,hǎo jià qīng fān wú yàng fù dà liáng。
访信陵,可话壮图,遮莫宝剑闭匣含星芒。fǎng xìn líng,kě huà zhuàng tú,zhē mò bǎo jiàn bì xiá hán xīng máng。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

八月十三夜谭鸿胪子羽第同李太史子寔张给事巽卿莫膳部子良赋得秋字

谢榛

当樽月欲满,良夜故同游。dāng zūn yuè yù mǎn,liáng yè gù tóng yóu。
宫阙散清雾,星河悬素秋。gōng quē sàn qīng wù,xīng hé xuán sù qiū。
病多还授简,客久数登楼。bìng duō hái shòu jiǎn,kè jiǔ shù dēng lóu。
喜结淮南侣,非关桂树留。xǐ jié huái nán lǚ,fēi guān guì shù liú。

苗仲材告别登楼晚聎得天字

谢榛

青山出半天,一带迥苍然。qīng shān chū bàn tiān,yī dài jiǒng cāng rán。
乱树馀秋色,寒城更暮烟。luàn shù yú qiū sè,hán chéng gèng mù yān。
交游多惜老,离合几经年。jiāo yóu duō xī lǎo,lí hé jǐ jīng nián。
共有登楼赋,谁为王仲宣。gòng yǒu dēng lóu fù,shuí wèi wáng zhòng xuān。

送王端甫归浦坂

谢榛

惜别京华道,秋风送马啼。xī bié jīng huá dào,qiū fēng sòng mǎ tí。
日斜孤雁外,家远万峰西。rì xié gū yàn wài,jiā yuǎn wàn fēng xī。
归计聊樽酒,行歌且杖藜。guī jì liáo zūn jiǔ,xíng gē qiě zhàng lí。
何时首阳下,共尔吊夷齐。hé shí shǒu yáng xià,gòng ěr diào yí qí。

送陆秀才归华亭

谢榛

九月清霜下,三江白舫归。jiǔ yuè qīng shuāng xià,sān jiāng bái fǎng guī。
芙蓉寒始发,鸿雁暮还飞。fú róng hán shǐ fā,hóng yàn mù hái fēi。
自许同张翰,谁怜滞陆机。zì xǔ tóng zhāng hàn,shuí lián zhì lù jī。
读书沧海上,灯火映林扉。dú shū cāng hǎi shàng,dēng huǒ yìng lín fēi。

周子才惠菊并酒

谢榛

分我名园种,迎霜花正开。fēn wǒ míng yuán zhǒng,yíng shuāng huā zhèng kāi。
故山有篱落,秋色此亭台。gù shān yǒu lí luò,qiū sè cǐ tíng tái。
坐赏成孤酌,吟看信几回。zuò shǎng chéng gū zhuó,yín kàn xìn jǐ huí。
因君兴不浅,昨遣白衣来。yīn jūn xīng bù qiǎn,zuó qiǎn bái yī lái。

登榆林城

谢榛

凭高望不极,天外一鸿过。píng gāo wàng bù jí,tiān wài yī hóng guò。
万岭夕阳尽,孤城寒色多。wàn lǐng xī yáng jǐn,gū chéng hán sè duō。
芦笳满亭堠,羽檄度关河。lú jiā mǎn tíng hòu,yǔ xí dù guān hé。
遥忆龙庭士,严霜正荷戈。yáo yì lóng tíng shì,yán shuāng zhèng hé gē。

落花有感

谢榛

花开惊节序,花落转堪悲。huā kāi jīng jié xù,huā luò zhuǎn kān bēi。
物色殊无意,春风暗有期。wù sè shū wú yì,chūn fēng àn yǒu qī。
蝶回芳草径,莺度夕阳枝。dié huí fāng cǎo jìng,yīng dù xī yáng zhī。
独有豪华子,青楼醉不知。dú yǒu háo huá zi,qīng lóu zuì bù zhī。

望西山

谢榛

西山久不到,花鸟向何人。xī shān jiǔ bù dào,huā niǎo xiàng hé rén。
风散石崖雪,天开湖水春。fēng sàn shí yá xuě,tiān kāi hú shuǐ chūn。
老僧虚白社,骚客负青蘋。lǎo sēng xū bái shè,sāo kè fù qīng píng。
底事燕京陌,黄尘满角巾。dǐ shì yàn jīng mò,huáng chén mǎn jiǎo jīn。

赠平乡赵隐君

谢榛

风霾起薄暮,有客叹归欤。fēng mái qǐ báo mù,yǒu kè tàn guī yú。
白首犹怀刺,青山且著书。bái shǒu yóu huái cì,qīng shān qiě zhù shū。
故乡春树外,别馆夜钟馀。gù xiāng chūn shù wài,bié guǎn yè zhōng yú。
不见磻溪叟,终然载后车。bù jiàn pán xī sǒu,zhōng rán zài hòu chē。

野望

谢榛

西北消烽火,边关罢檄书。xī běi xiāo fēng huǒ,biān guān bà xí shū。
寒声惟鸟雀,野色但村墟。hán shēng wéi niǎo què,yě sè dàn cūn xū。
石秃烧山后,崖明带雪初。shí tū shāo shān hòu,yá míng dài xuě chū。
谁为筹国者,云物渺愁予。shuí wèi chóu guó zhě,yún wù miǎo chóu yǔ。

闻岢岚被兵

谢榛

三冬几烽火,诸将亦豪雄。sān dōng jǐ fēng huǒ,zhū jiāng yì háo xióng。
月冷胡笳断,云低汉垒空。yuè lěng hú jiā duàn,yún dī hàn lěi kōng。
勋名身后别,边议眼前同。xūn míng shēn hòu bié,biān yì yǎn qián tóng。
枯木惟啼鸟,凄其向晚风。kū mù wéi tí niǎo,qī qí xiàng wǎn fēng。

除夕有怀

谢榛

除夕归期过,孤帏嗟未休。chú xī guī qī guò,gū wéi jiē wèi xiū。
翻疑虏消息,转使客淹留。fān yí lǔ xiāo xī,zhuǎn shǐ kè yān liú。
积雪寒连塞,明星晓近楼。jī xuě hán lián sāi,míng xīng xiǎo jìn lóu。
遥知不寐处,并得两年愁。yáo zhī bù mèi chù,bìng dé liǎng nián chóu。

客居即事

谢榛

客居何懒慢,过午尚科头。kè jū hé lǎn màn,guò wǔ shàng kē tóu。
老得医书喜,闲增诗债愁。lǎo dé yī shū xǐ,xián zēng shī zhài chóu。
春寒风偃树,天晚雪明楼。chūn hán fēng yǎn shù,tiān wǎn xuě míng lóu。
莫谓常漂泊,西来是壮游。mò wèi cháng piāo pō,xī lái shì zhuàng yóu。

游水竹园孔丈同赋

谢榛

移得南山竹,冰霜见苦根。yí dé nán shān zhú,bīng shuāng jiàn kǔ gēn。
春流触自响,清影幂何繁。chūn liú chù zì xiǎng,qīng yǐng mì hé fán。
色蘸杯中绿,凉沾雨后痕。sè zhàn bēi zhōng lǜ,liáng zhān yǔ hòu hén。
邹枚此同赋,胜事即梁园。zōu méi cǐ tóng fù,shèng shì jí liáng yuán。

次宋伯镇游王文父西园韵

谢榛

郭西车马路,尘外薜萝园。guō xī chē mǎ lù,chén wài bì luó yuán。
楼迥晴云合,庭闲秋草繁。lóu jiǒng qíng yún hé,tíng xián qiū cǎo fán。
素心犹白鸟,幽事且芳樽。sù xīn yóu bái niǎo,yōu shì qiě fāng zūn。
地胜人多赋,青山谁并存。dì shèng rén duō fù,qīng shān shuí bìng cún。