古诗词

读周谏议用馨诗集漫赋长歌行

谢榛

安陆城西,渔船夹岸灯明灭,晚集枫林,郢人巴人半优劣。ān lù chéng xī,yú chuán jiā àn dēng míng miè,wǎn jí fēng lín,yǐng rén bā rén bàn yōu liè。
解佩亭前水尚流,仙蛾不见风景别。jiě pèi tíng qián shuǐ shàng liú,xiān é bù jiàn fēng jǐng bié。
欲访还丹妙术学延年,入悟何当问老禅。yù fǎng hái dān miào shù xué yán nián,rù wù hé dāng wèn lǎo chán。
宛如箭射昆仑直透出,声落星宿海波荡九天。wǎn rú jiàn shè kūn lún zhí tòu chū,shēng luò xīng sù hǎi bō dàng jiǔ tiān。
捶碎须弥为平地,下开混沌别创万国分山川。chuí suì xū mí wèi píng dì,xià kāi hùn dùn bié chuàng wàn guó fēn shān chuān。
寓言谁超庄列上,古来多少大宗匠。yù yán shuí chāo zhuāng liè shàng,gǔ lái duō shǎo dà zōng jiàng。
太远莫令失归宿,至玄更得高气象。tài yuǎn mò lìng shī guī sù,zhì xuán gèng dé gāo qì xiàng。
气象非凡人所瞻,淡然细味水晶盐。qì xiàng fēi fán rén suǒ zhān,dàn rán xì wèi shuǐ jīng yán。
梅梢夜挂西楼月,沆瀣常餐不下帘。méi shāo yè guà xī lóu yuè,hàng xiè cháng cān bù xià lián。
隔帘冰雪清神思,阳春自歌写胸次。gé lián bīng xuě qīng shén sī,yáng chūn zì gē xiě xiōng cì。
深宵忽散珠玉光,为收诗草开箧笥。shēn xiāo hū sàn zhū yù guāng,wèi shōu shī cǎo kāi qiè sì。
楚客调同和者多,旋沽帝城腊酒宁辞醉。chǔ kè diào tóng hé zhě duō,xuán gū dì chéng là jiǔ níng cí zuì。
紫微下与琐闼邻,圣代应知不负人。zǐ wēi xià yǔ suǒ tà lín,shèng dài yīng zhī bù fù rén。
人间风雨隔朝列,海中日月容波臣。rén jiān fēng yǔ gé cháo liè,hǎi zhōng rì yuè róng bō chén。
汉江东逝自不尽,蛟龙作伴待时振。hàn jiāng dōng shì zì bù jǐn,jiāo lóng zuò bàn dài shí zhèn。
倒翻铁网拔出珊瑚根,丛根赤色长含润。dào fān tiě wǎng bá chū shān hú gēn,cóng gēn chì sè zhǎng hán rùn。
了此上乘何处谈,华岳峰头共坐烟岚千万仞。le cǐ shàng chéng hé chù tán,huá yuè fēng tóu gòng zuò yān lán qiān wàn rèn。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

哀江南八首

谢榛

召募今南讨,中原羽檄过。zhào mù jīn nán tǎo,zhōng yuán yǔ xí guò。
几年纡策定,一战赏功多。jǐ nián yū cè dìng,yī zhàn shǎng gōng duō。
雾变青山色,天横沧海波。wù biàn qīng shān sè,tiān héng cāng hǎi bō。
飘零国士老,长望一悲歌。piāo líng guó shì lǎo,zhǎng wàng yī bēi gē。

哀江南八首

谢榛

华亭未奏捷,烽火更西湖。huá tíng wèi zòu jié,fēng huǒ gèng xī hú。
海舰贼来去,天兵功有无。hǎi jiàn zéi lái qù,tiān bīng gōng yǒu wú。
人心多为汉,国计竟全吴。rén xīn duō wèi hàn,guó jì jìng quán wú。
野哭徵求尽,苍茫寒月孤。yě kū zhēng qiú jǐn,cāng máng hán yuè gū。

哀江南八首

谢榛

古来兵不到,湖里洞庭山。gǔ lái bīng bù dào,hú lǐ dòng tíng shān。
日惨干戈际,云愁猿鸟间。rì cǎn gàn gē jì,yún chóu yuán niǎo jiān。
少年应习武,幽士且栖闲。shǎo nián yīng xí wǔ,yōu shì qiě qī xián。
纵熟黄柑酒,谁能长醉颜。zòng shú huáng gān jiǔ,shuí néng zhǎng zuì yán。

哀江南八首

谢榛

江山天设险,满目战图秋。jiāng shān tiān shè xiǎn,mǎn mù zhàn tú qiū。
东海兵停棹,西风客倚楼。dōng hǎi bīng tíng zhào,xī fēng kè yǐ lóu。
朝廷存大体,斧钺系深忧。cháo tíng cún dà tǐ,fǔ yuè xì shēn yōu。
不信征南将,功成早白头。bù xìn zhēng nán jiāng,gōng chéng zǎo bái tóu。

哀江南八首

谢榛

氛祲频年动,东南尽处看。fēn jìn pín nián dòng,dōng nán jǐn chù kàn。
海摇千舰出,兵犯七闽寒。hǎi yáo qiān jiàn chū,bīng fàn qī mǐn hán。
杀伐宁无定,凭陵信有端。shā fá níng wú dìng,píng líng xìn yǒu duān。
遥闻日本使,犹自贡长安。yáo wén rì běn shǐ,yóu zì gòng zhǎng ān。

谢刘监察质卿见寄

谢榛

清霜肃海岱,春到野夫边。qīng shuāng sù hǎi dài,chūn dào yě fū biān。
骢马劳今日,苍生望有年。cōng mǎ láo jīn rì,cāng shēng wàng yǒu nián。
旧交仍杖屦,遐思各云天。jiù jiāo réng zhàng jù,xiá sī gè yún tiān。
为问齐中俗,何人似鲁连。wèi wèn qí zhōng sú,hé rén shì lǔ lián。

过清源故居有感

谢榛

旧业成暌远,亲朋久失群。jiù yè chéng kuí yuǎn,qīn péng jiǔ shī qún。
百年生长地,一片往来云。bǎi nián shēng zhǎng dì,yī piàn wǎng lái yún。
独立空流水,长吟但落曛。dú lì kōng liú shuǐ,zhǎng yín dàn luò xūn。
结茅何日定,西陇事耕耘。jié máo hé rì dìng,xī lǒng shì gēng yún。

过清源故居有感

谢榛

飘零三十春,下马问比邻。piāo líng sān shí chūn,xià mǎ wèn bǐ lín。
相见弟兄老,堪嗟门巷新。xiāng jiàn dì xiōng lǎo,kān jiē mén xiàng xīn。
行踪犹泛梗,世故一浮尘。xíng zōng yóu fàn gěng,shì gù yī fú chén。
王谢豪华地,殊非旧主人。wáng xiè háo huá dì,shū fēi jiù zhǔ rén。

赠别史郎中应之还张秋

谢榛

一见遽言别,其如南北情。yī jiàn jù yán bié,qí rú nán běi qíng。
君今何水部,吾岂谢宣城。jūn jīn hé shuǐ bù,wú qǐ xiè xuān chéng。
帆影树中出,河流天际平。fān yǐng shù zhōng chū,hé liú tiān jì píng。
谁无感怀赋,两地共秋声。shuí wú gǎn huái fù,liǎng dì gòng qiū shēng。

赠别史郎中应之还张秋

谢榛

安平南去道,官署在河浔。ān píng nán qù dào,guān shǔ zài hé xún。
一水风烟色,三秋鱼鸟心。yī shuǐ fēng yān sè,sān qiū yú niǎo xīn。
才高君柱石,计拙我山林。cái gāo jūn zhù shí,jì zhuō wǒ shān lín。
应念离居者,虫鸣蔓草深。yīng niàn lí jū zhě,chóng míng màn cǎo shēn。

酬翁子书见示新作

谢榛

病馀秋思动,对月几吴吟。bìng yú qiū sī dòng,duì yuè jǐ wú yín。
江上多莼菜,山中有橘林。jiāng shàng duō chún cài,shān zhōng yǒu jú lín。
感因为客久,情岂在交深。gǎn yīn wèi kè jiǔ,qíng qǐ zài jiāo shēn。
安得共耕凿,相期松柏心。ān dé gòng gēng záo,xiāng qī sōng bǎi xīn。

九日方晦叔同登北城楼兼示真上人二首

谢榛

相期赋九日,倚堞兴何饶。xiāng qī fù jiǔ rì,yǐ dié xīng hé ráo。
天若来风雨,人应感寂寥。tiān ruò lái fēng yǔ,rén yīng gǎn jì liáo。
长河明远色,寒柳净疏条。zhǎng hé míng yuǎn sè,hán liǔ jìng shū tiáo。
更爱东林胜,谈禅坐此宵。gèng ài dōng lín shèng,tán chán zuò cǐ xiāo。

九日方晦叔同登北城楼兼示真上人二首

谢榛

登高有惠远,揽胜即庐山。dēng gāo yǒu huì yuǎn,lǎn shèng jí lú shān。
幽事知谁重,浮生得此间。yōu shì zhī shuí zhòng,fú shēng dé cǐ jiān。
乾坤惟旧侣,霜露各衰颜。qián kūn wéi jiù lǚ,shuāng lù gè shuāi yán。
莫待黄花老,明朝更一攀。mò dài huáng huā lǎo,míng cháo gèng yī pān。

暮秋柬徐别驾载卿

谢榛

南征秋转剧,不寐夜漫漫。nán zhēng qiū zhuǎn jù,bù mèi yè màn màn。
白发艰虞尽,沧洲去住难。bái fā jiān yú jǐn,cāng zhōu qù zhù nán。
旌旗连夜暗,兵甲照江寒。jīng qí lián yè àn,bīng jiǎ zhào jiāng hán。
选将须臾事,谁能议筑坛。xuǎn jiāng xū yú shì,shuí néng yì zhù tán。

重九夜吴希实隐君馆陪饯君搢诗人

谢榛

开樽当节序,归思莫匆匆。kāi zūn dāng jié xù,guī sī mò cōng cōng。
秋色犹南菊,寒声自北鸿。qiū sè yóu nán jú,hán shēng zì běi hóng。
几人心迹定,万事古今同。jǐ rén xīn jì dìng,wàn shì gǔ jīn tóng。
旷达真吾辈,何如栗里翁。kuàng dá zhēn wú bèi,hé rú lì lǐ wēng。