古诗词

寓居东园兰轩主人索诗赋此以应

谢榛

迩来城市厌纷扰,借居名园得幽讨。ěr lái chéng shì yàn fēn rǎo,jiè jū míng yuán dé yōu tǎo。
有妾厨下事晨炊,门外苍苔闲自扫。yǒu qiè chú xià shì chén chuī,mén wài cāng tái xián zì sǎo。
烟火恐妨松竹清,清风宜诗起常蚤。yān huǒ kǒng fáng sōng zhú qīng,qīng fēng yí shī qǐ cháng zǎo。
修竹赤霞映虚窗,不异图中小蓬岛。xiū zhú chì xiá yìng xū chuāng,bù yì tú zhōng xiǎo péng dǎo。
凿池栽藕生红蕖,叠石成山发瑶草。záo chí zāi ǒu shēng hóng qú,dié shí chéng shān fā yáo cǎo。
吾闻此地昔荒凉,始知胜景由人造。wú wén cǐ dì xī huāng liáng,shǐ zhī shèng jǐng yóu rén zào。
王孙布置亦经纶,醉客飞扬倍词藻。wáng sūn bù zhì yì jīng lún,zuì kè fēi yáng bèi cí zǎo。
百花栏内秋转芳,昨宵风雨为花恼。bǎi huā lán nèi qiū zhuǎn fāng,zuó xiāo fēng yǔ wèi huā nǎo。
深沈曲折人忽迷,兹可还丹隐仙老。shēn shěn qū zhé rén hū mí,zī kě hái dān yǐn xiān lǎo。
前起高楼后筑台,徙倚披云天浩浩。qián qǐ gāo lóu hòu zhù tái,xǐ yǐ pī yún tiān hào hào。
太行一发望中横,放浪乾坤此怀抱。tài xíng yī fā wàng zhōng héng,fàng làng qián kūn cǐ huái bào。
共怜满院丛桂香,应忆淮南著鸿宝。gòng lián mǎn yuàn cóng guì xiāng,yīng yì huái nán zhù hóng bǎo。
坐来且检种树书,地阔根长树更好。zuò lái qiě jiǎn zhǒng shù shū,dì kuò gēn zhǎng shù gèng hǎo。
待君夜话浊醪杯,月白空庭再倾倒。dài jūn yè huà zhuó láo bēi,yuè bái kōng tíng zài qīng dào。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

宿山店值雨

谢榛

邺中三十秋,未识太行路。yè zhōng sān shí qiū,wèi shí tài xíng lù。
我来风雨多,无乃山灵妒。wǒ lái fēng yǔ duō,wú nǎi shān líng dù。

登楼

谢榛

朝亦登此楼,暮亦登此楼。cháo yì dēng cǐ lóu,mù yì dēng cǐ lóu。
白云千里色,不是故山秋。bái yún qiān lǐ sè,bù shì gù shān qiū。

东园秋怀

谢榛

地僻有长松,鹤闲非短翮。dì pì yǒu zhǎng sōng,hè xián fēi duǎn hé。
落落丈夫心,白头几人识。luò luò zhàng fū xīn,bái tóu jǐ rén shí。

东园秋怀

谢榛

天寒闻落木,叶叶是乡愁。tiān hán wén luò mù,yè yè shì xiāng chóu。
敲窗作风雨,不减去年秋。qiāo chuāng zuò fēng yǔ,bù jiǎn qù nián qiū。

闻雁

谢榛

少年闻雁声,老年闻雁声。shǎo nián wén yàn shēng,lǎo nián wén yàn shēng。
乡心无老少,何处最关情。xiāng xīn wú lǎo shǎo,hé chù zuì guān qíng。

东园春感

谢榛

西郭复东园,寻芳结伴少。xī guō fù dōng yuán,xún fāng jié bàn shǎo。
何处不感怀,春风几黄鸟。hé chù bù gǎn huái,chūn fēng jǐ huáng niǎo。

东园春感

谢榛

春草青犹短,牵愁尔许长。chūn cǎo qīng yóu duǎn,qiān chóu ěr xǔ zhǎng。
天涯白首客,独立几斜阳。tiān yá bái shǒu kè,dú lì jǐ xié yáng。

狼村

谢榛

曾参回胜母,墨翟避朝歌。céng cān huí shèng mǔ,mò dí bì cháo gē。
无限功名子,狼村日暮过。wú xiàn gōng míng zi,láng cūn rì mù guò。

春闺

谢榛

阿郎久不归,春夜旷兰室。ā láng jiǔ bù guī,chūn yè kuàng lán shì。
月在荼蘼西,含情理瑶瑟。yuè zài tú mí xī,hán qíng lǐ yáo sè。

秋闺

谢榛

目极江天远,秋霜下白蘋。mù jí jiāng tiān yuǎn,qiū shuāng xià bái píng。
可怜南去雁,不为倚楼人。kě lián nán qù yàn,bù wèi yǐ lóu rén。

秋闺

谢榛

月缺偏多感,月圆翻自悲。yuè quē piān duō gǎn,yuè yuán fān zì bēi。
君看几圆缺,不异在家时。jūn kàn jǐ yuán quē,bù yì zài jiā shí。

秋闺

谢榛

寒蛩兼夜雨,并作枕边愁。hán qióng jiān yè yǔ,bìng zuò zhěn biān chóu。
天涯有苦乐,两地一般秋。tiān yá yǒu kǔ lè,liǎng dì yī bān qiū。

秋闺

谢榛

无风落叶迟,有风落叶疾。wú fēng luò yè chí,yǒu fēng luò yè jí。
秋声时有无,宁同郎在日。qiū shēng shí yǒu wú,níng tóng láng zài rì。

玉阶怨

谢榛

夜色冷深宫,丽人眠复起。yè sè lěng shēn gōng,lì rén mián fù qǐ。
风生绿桂枝,月落银塘水。fēng shēng lǜ guì zhī,yuè luò yín táng shuǐ。

题席浒北书亭

谢榛

白白野云暮,青青阶草春。bái bái yě yún mù,qīng qīng jiē cǎo chūn。
小亭闲日月,谁问著书人。xiǎo tíng xián rì yuè,shuí wèn zhù shū rén。