古诗词

岁杪行上德平镇康安庆三王

谢榛

陶潜昔日居柴桑,诸儿嬉戏时相将。táo qián xī rì jū chái sāng,zhū ér xī xì shí xiāng jiāng。
吾生多累何感伤,况复离合殊无常。wú shēng duō lèi hé gǎn shāng,kuàng fù lí hé shū wú cháng。
烛儿长成亦自强,解念衰颓来异乡。zhú ér zhǎng chéng yì zì qiáng,jiě niàn shuāi tuí lái yì xiāng。
敝裘风雪能禁当,心事未了向平忙。bì qiú fēng xuě néng jìn dāng,xīn shì wèi le xiàng píng máng。
其如旅馆惟空囊,空囊出暴悬斜阳。qí rú lǚ guǎn wéi kōng náng,kōng náng chū bào xuán xié yáng。
欲收元气通诗肠,山林胡为忌老狂。yù shōu yuán qì tōng shī cháng,shān lín hú wèi jì lǎo kuáng。
倏忽云起天迷茫,似恐夺秀归东方。shū hū yún qǐ tiān mí máng,shì kǒng duó xiù guī dōng fāng。
凭高举手酬一觞,千峰万壑幽思长。píng gāo jǔ shǒu chóu yī shāng,qiān fēng wàn hè yōu sī zhǎng。
岂独杖藜经太行,更搜五岳成文章。qǐ dú zhàng lí jīng tài xíng,gèng sōu wǔ yuè chéng wén zhāng。
奚奴窃笑立我傍,谓予晚节比松篁。xī nú qiè xiào lì wǒ bàng,wèi yǔ wǎn jié bǐ sōng huáng。
却与片时闲商量,穷冬几促典衣裳。què yǔ piàn shí xián shāng liàng,qióng dōng jǐ cù diǎn yī shang。
只须拥衾不下床,梅花春信隔宫墙。zhǐ xū yōng qīn bù xià chuáng,méi huā chūn xìn gé gōng qiáng。
终朝岑寂对冰霜,汝曹好为扫中堂。zhōng cháo cén jì duì bīng shuāng,rǔ cáo hǎo wèi sǎo zhōng táng。
垂帘兀坐焚名香,神游四海同春光。chuí lián wù zuò fén míng xiāng,shén yóu sì hǎi tóng chūn guāng。
春光颜色不凄凉,于今好客多淮王。chūn guāng yán sè bù qī liáng,yú jīn hǎo kè duō huái wáng。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

洛城西送别纪明府贞甫

谢榛

送别西郊车马行,乱山深处隐孤城。sòng bié xī jiāo chē mǎ xíng,luàn shān shēn chù yǐn gū chéng。
黄花潭上秋将老,独采馀芳寄远情。huáng huā tán shàng qiū jiāng lǎo,dú cǎi yú fāng jì yuǎn qíng。

杜预墓

谢榛

夜观左史日谈兵,勋业仍兼著述名。yè guān zuǒ shǐ rì tán bīng,xūn yè réng jiān zhù shù míng。
石马无踪神爽在,满天霜月照佳城。shí mǎ wú zōng shén shuǎng zài,mǎn tiān shuāng yuè zhào jiā chéng。

新乡城西昔送李学宪于鳞至此感怀

谢榛

路出新乡烟树重,石桥曾别李攀龙。lù chū xīn xiāng yān shù zhòng,shí qiáo céng bié lǐ pān lóng。
谩言谢朓惊人句,独立秦高落雁峰。mán yán xiè tiǎo jīng rén jù,dú lì qín gāo luò yàn fēng。

新乡城西昔送李学宪于鳞至此感怀

谢榛

望望崆峒倚赤霄,广成何日一相邀。wàng wàng kōng dòng yǐ chì xiāo,guǎng chéng hé rì yī xiāng yāo。
凤台月出谁同醉,独爱秦声听玉箫。fèng tái yuè chū shuí tóng zuì,dú ài qín shēng tīng yù xiāo。

新乡城西昔送李学宪于鳞至此感怀

谢榛

薄暮登攀诗兴孤,奚囊多少大秦珠。báo mù dēng pān shī xīng gū,xī náng duō shǎo dà qín zhū。
探奇不尽仍呼酒,自信精华绝代无。tàn qí bù jǐn réng hū jiǔ,zì xìn jīng huá jué dài wú。

新乡城西昔送李学宪于鳞至此感怀

谢榛

文旌西去感秋风,汉代豪华祇废宫。wén jīng xī qù gǎn qiū fēng,hàn dài háo huá qí fèi gōng。
静夜搜奇心自远,千年宝气有无中。jìng yè sōu qí xīn zì yuǎn,qiān nián bǎo qì yǒu wú zhōng。

新乡城西昔送李学宪于鳞至此感怀

谢榛

大道相携五岳游,老夫共尔赋高秋。dà dào xiāng xié wǔ yuè yóu,lǎo fū gòng ěr fù gāo qiū。
剩将石髓换仙骨,西指昆仑天尽头。shèng jiāng shí suǐ huàn xiān gǔ,xī zhǐ kūn lún tiān jǐn tóu。

杜甫墓

谢榛

洞庭昔返楚天魂,孤冢千年失子孙。dòng tíng xī fǎn chǔ tiān hún,gū zhǒng qiān nián shī zi sūn。
蜀道悲歌今不见,暮云愁色满中原。shǔ dào bēi gē jīn bù jiàn,mù yún chóu sè mǎn zhōng yuán。

望嵩峰漫题

谢榛

嵩峰欲赋客徘徊,野菊馀花石上开。sōng fēng yù fù kè pái huái,yě jú yú huā shí shàng kāi。
何处青山不秋色,白云有意傍人来。hé chù qīng shān bù qiū sè,bái yún yǒu yì bàng rén lái。

达摩洞

谢榛

心空面壁古来闻,五乳峰头自落曛。xīn kōng miàn bì gǔ lái wén,wǔ rǔ fēng tóu zì luò xūn。
欲问无生渺何处,西归葱岭万重云。yù wèn wú shēng miǎo hé chù,xī guī cōng lǐng wàn zhòng yún。

登封道中值雨

谢榛

山雨生寒接远烟,水中乱石绿苔鲜。shān yǔ shēng hán jiē yuǎn yān,shuǐ zhōng luàn shí lǜ tái xiān。
几家茅屋疏林外,鸡犬无声薄暮天。jǐ jiā máo wū shū lín wài,jī quǎn wú shēng báo mù tiān。

嵩阳书院观碑忆李宪副元树

谢榛

一到嵩山感故情,巍然碑石见题名。yī dào sōng shān gǎn gù qíng,wēi rán bēi shí jiàn tí míng。
当时若赋阳春调,独立中原和楚声。dāng shí ruò fù yáng chūn diào,dú lì zhōng yuán hé chǔ shēng。

嵩阳书院观碑忆李宪副元树

谢榛

懒挥楚赋静心神,李白知谁是后身。lǎn huī chǔ fù jìng xīn shén,lǐ bái zhī shuí shì hòu shēn。
试问汉时三柏树,有灵曾阅几诗人。shì wèn hàn shí sān bǎi shù,yǒu líng céng yuè jǐ shī rén。

九月晦夜少林寺对雪

谢榛

山房宿雀静檐牙,月尽空林忽冻花。shān fáng sù què jìng yán yá,yuè jǐn kōng lín hū dòng huā。
三十六峰今夜雪,并将寒色照禅家。sān shí liù fēng jīn yè xuě,bìng jiāng hán sè zhào chán jiā。

晚至白马寺登毗卢阁望洛阳安国禅院

谢榛

雪晴山阁冷侵衣,西望平林暮鸟归。xuě qíng shān gé lěng qīn yī,xī wàng píng lín mù niǎo guī。
鹫岭云霞空里色,洛城金界共馀晖。jiù lǐng yún xiá kōng lǐ sè,luò chéng jīn jiè gòng yú huī。