古诗词

登太原城楼送李郡丞叔东移任平阳

谢榛

会晤何迟别太早,白首相违感衰草。huì wù hé chí bié tài zǎo,bái shǒu xiāng wéi gǎn shuāi cǎo。
郭南咫尺望飞旌,况复青山之外红尘道。guō nán zhǐ chǐ wàng fēi jīng,kuàng fù qīng shān zhī wài hóng chén dào。
渡汾水,向平阳,一官两佐郡,突见君才长。dù fén shuǐ,xiàng píng yáng,yī guān liǎng zuǒ jùn,tū jiàn jūn cái zhǎng。
兵散潢池尽赤子,能使人家悲又喜。bīng sàn huáng chí jǐn chì zi,néng shǐ rén jiā bēi yòu xǐ。
是非定矣多荐书,萧艾何曾混兰芷。shì fēi dìng yǐ duō jiàn shū,xiāo ài hé céng hùn lán zhǐ。
河东城上垂杨秋,河东城下沧波流。hé dōng chéng shàng chuí yáng qiū,hé dōng chéng xià cāng bō liú。
父老欢迎那更愁,仍是去年李霍州。fù lǎo huān yíng nà gèng chóu,réng shì qù nián lǐ huò zhōu。
从今姑射洞前或有梦,心清得与仙人游。cóng jīn gū shè dòng qián huò yǒu mèng,xīn qīng dé yǔ xiān rén yóu。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

李子仁书屋

谢榛

苍林白屋满床书,山送秋云到广除。cāng lín bái wū mǎn chuáng shū,shān sòng qiū yún dào guǎng chú。
鸟雀不惊人对酒,一帘松月夜何如。niǎo què bù jīng rén duì jiǔ,yī lián sōng yuè yè hé rú。

柬李之茂

谢榛

梦回仿佛瓮头香,犹忆君家醉玉觞。mèng huí fǎng fú wèng tóu xiāng,yóu yì jūn jiā zuì yù shāng。
起向花庭吸清露,不知残月笑人狂。qǐ xiàng huā tíng xī qīng lù,bù zhī cán yuè xiào rén kuáng。

次南岑丈雨中见怀韵

谢榛

燕赵长歌调自悲,山城摇落叹归迟。yàn zhào zhǎng gē diào zì bēi,shān chéng yáo luò tàn guī chí。
夜深孤剑龙光动,风雨鸣窗不寐时。yè shēn gū jiàn lóng guāng dòng,fēng yǔ míng chuāng bù mèi shí。

晚登林虑城

谢榛

山抱孤城四壁青,云沙烟草夕冥冥。shān bào gū chéng sì bì qīng,yún shā yān cǎo xī míng míng。
半天舒啸月东出,好醉美人双玉瓶。bàn tiān shū xiào yuè dōng chū,hǎo zuì měi rén shuāng yù píng。

郭寿卿园同申伯宪牛国祯诸君吟酌

谢榛

苍凉海日上亭台,无数幽花带露开。cāng liáng hǎi rì shàng tíng tái,wú shù yōu huā dài lù kāi。
人在万山秋色里,白云低傍酒樽来。rén zài wàn shān qiū sè lǐ,bái yún dī bàng jiǔ zūn lái。

即席赠薛之翰

谢榛

园花樽酒日相期,共尔留连欲暮时。yuán huā zūn jiǔ rì xiāng qī,gòng ěr liú lián yù mù shí。
醉倚山亭歌楚调,秋萤飞过石榴枝。zuì yǐ shān tíng gē chǔ diào,qiū yíng fēi guò shí liú zhī。

宿山家

谢榛

空山茅屋夜迟迟,促织啼寒欲诉谁。kōng shān máo wū yè chí chí,cù zhī tí hán yù sù shuí。
少妇灯前事机杼,秋风花尽木绵枝。shǎo fù dēng qián shì jī zhù,qiū fēng huā jǐn mù mián zhī。

次孔丈对花二韵

谢榛

桃树有花春可怜,醉归犹望洞门前。táo shù yǒu huā chūn kě lián,zuì guī yóu wàng dòng mén qián。
美人不得分明见,咫尺空蒙隔暮烟。měi rén bù dé fēn míng jiàn,zhǐ chǐ kōng méng gé mù yān。

林亭漫兴

谢榛

野树青青布谷啼,更看蝶绕菜花畦。yě shù qīng qīng bù gǔ tí,gèng kàn dié rào cài huā qí。
今宵不尽名园兴,梦落苍茫水竹西。jīn xiāo bù jǐn míng yuán xīng,mèng luò cāng máng shuǐ zhú xī。

暮雨登圆通阁望邺城有感

谢榛

杰阁移时傍赤阑,野云东望转迷漫。jié gé yí shí bàng chì lán,yě yún dōng wàng zhuǎn mí màn。
太行不隔中天雨,遥忆柴荆共暮寒。tài xíng bù gé zhōng tiān yǔ,yáo yì chái jīng gòng mù hán。

暮雨登圆通阁望邺城有感

谢榛

云压山城雨不休,阁中遥起故园愁。yún yā shān chéng yǔ bù xiū,gé zhōng yáo qǐ gù yuán chóu。
漳河东去苍茫色,犹似三台醉里秋。zhāng hé dōng qù cāng máng sè,yóu shì sān tái zuì lǐ qiū。

寄曹中丞

谢榛

一自西河别孔融,楚天诗兴复谁同。yī zì xī hé bié kǒng róng,chǔ tiān shī xīng fù shuí tóng。
青荷渐长黄梅熟,人在江楼细雨中。qīng hé jiàn zhǎng huáng méi shú,rén zài jiāng lóu xì yǔ zhōng。

送高生归吴

谢榛

客中多病素琴孤,季子黄金更有无。kè zhōng duō bìng sù qín gū,jì zi huáng jīn gèng yǒu wú。
花满江城春正好,一帆烟雨下姑苏。huā mǎn jiāng chéng chūn zhèng hǎo,yī fān yān yǔ xià gū sū。

春怨

谢榛

紫绡挥断泪阑干,窗下秦筝独自弹。zǐ xiāo huī duàn lèi lán gàn,chuāng xià qín zhēng dú zì dàn。
三月梨花风又雨,小楼燕子怯春寒。sān yuè lí huā fēng yòu yǔ,xiǎo lóu yàn zi qiè chūn hán。

春宫词

谢榛

鹦鹉唤人池殿东,花开晓日照金笼。yīng wǔ huàn rén chí diàn dōng,huā kāi xiǎo rì zhào jīn lóng。
绣帘不卷春将暮,懒向重阶扫落红。xiù lián bù juǎn chūn jiāng mù,lǎn xiàng zhòng jiē sǎo luò hóng。