古诗词

久泊

郭之奇

兀坐香浮几,栖迟积所思。wù zuò xiāng fú jǐ,qī chí jī suǒ sī。
惯于舟作室,宛在水之湄。guàn yú zhōu zuò shì,wǎn zài shuǐ zhī méi。
独有春邀伴,忽忘已谓谁。dú yǒu chūn yāo bàn,hū wàng yǐ wèi shuí。
痴来不可解,去住浑皆疑。chī lái bù kě jiě,qù zhù hún jiē yí。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

泉石辍初游,京华复偃蹇。quán shí chuò chū yóu,jīng huá fù yǎn jiǎn。
故人减畴昔,相聚倍缱绻。gù rén jiǎn chóu xī,xiāng jù bèi qiǎn quǎn。
旅居易卜邻,言谈庶不远。lǚ jū yì bo lín,yán tán shù bù yuǎn。
咫尺通寝兴,披衣互相饭。zhǐ chǐ tōng qǐn xīng,pī yī hù xiāng fàn。
所言惟丘壑,一志嘉肥遁。suǒ yán wéi qiū hè,yī zhì jiā féi dùn。
将结故山庐,白首终往返。jiāng jié gù shān lú,bái shǒu zhōng wǎng fǎn。
乐此素心人,欣欣日可晚。lè cǐ sù xīn rén,xīn xīn rì kě wǎn。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

虚室有闲阶,云日相深浅。xū shì yǒu xián jiē,yún rì xiāng shēn qiǎn。
推棂受光浮,倚榻注景转。tuī líng shòu guāng fú,yǐ tà zhù jǐng zhuǎn。
极兹瞬息情,节序互迎饯。jí zī shùn xī qíng,jié xù hù yíng jiàn。
默默感商飔,群动俱相勉。mò mò gǎn shāng sī,qún dòng jù xiāng miǎn。
百草畏芳移,诸禽欣毛毨。bǎi cǎo wèi fāng yí,zhū qín xīn máo xiǎn。
我亦时物中,未为天地选。wǒ yì shí wù zhōng,wèi wèi tiān dì xuǎn。
浮生欲三十,千虑难一展。fú shēng yù sān shí,qiān lǜ nán yī zhǎn。
樽酒与瓶粟,费世虽不腆。zūn jiǔ yǔ píng sù,fèi shì suī bù tiǎn。
明明古今事,已让诸人践。míng míng gǔ jīn shì,yǐ ràng zhū rén jiàn。
盈卷积玄文,虚言何足办。yíng juǎn jī xuán wén,xū yán hé zú bàn。
屈伸大块间,如蚕方在茧。qū shēn dà kuài jiān,rú cán fāng zài jiǎn。
经纶不自繇,胸丝日几辫。jīng lún bù zì yáo,xiōng sī rì jǐ biàn。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

兰蕙感秋风,馀芳人所采。lán huì gǎn qiū fēng,yú fāng rén suǒ cǎi。
蔓草不择时,日劳盈车载。màn cǎo bù zé shí,rì láo yíng chē zài。
分其贵贱姿,不为爱憎改。fēn qí guì jiàn zī,bù wèi ài zēng gǎi。
草木妒兰生,兰因惧草浼。cǎo mù dù lán shēng,lán yīn jù cǎo měi。
滋锄失其宜,空谷徒相待。zī chú shī qí yí,kōng gǔ tú xiāng dài。
独坐有幽人,起对孤情倍。dú zuò yǒu yōu rén,qǐ duì gū qíng bèi。
日暮叹芳微,千载琴歌在。rì mù tàn fāng wēi,qiān zài qín gē zài。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

吾观蚁微物,其智有足称。wú guān yǐ wēi wù,qí zhì yǒu zú chēng。
出穴缘阶级,戢戢后先升。chū xué yuán jiē jí,jí jí hòu xiān shēng。
分馀互友告,取道不长胜。fēn yú hù yǒu gào,qǔ dào bù zhǎng shèng。
世人遗其善,竞以逐膻憎。shì rén yí qí shàn,jìng yǐ zhú shān zēng。
宋子虽救厄,知己归隰朋。sòng zi suī jiù è,zhī jǐ guī xí péng。
悠悠念群动,大小俱可徵。yōu yōu niàn qún dòng,dà xiǎo jù kě zhēng。
云鸟时微灭,野马日凭淩。yún niǎo shí wēi miè,yě mǎ rì píng líng。
即事求端绪,无为费目凝。jí shì qiú duān xù,wú wèi fèi mù níng。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

吾观凤览德,所至待时鸣。wú guān fèng lǎn dé,suǒ zhì dài shí míng。
高冈向杰出,梧竹合其清。gāo gāng xiàng jié chū,wú zhú hé qí qīng。
能言不枭竞,独立洁孤情。néng yán bù xiāo jìng,dú lì jié gū qíng。
世人图易得,鲜复希哕声。shì rén tú yì dé,xiān fù xī huì shēng。
所以深苞彩,夷然葆至精。suǒ yǐ shēn bāo cǎi,yí rán bǎo zhì jīng。
繇来千仞表,下鸟谁能争。yáo lái qiān rèn biǎo,xià niǎo shuí néng zhēng。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

所思亦难尽,及晓叹何深。suǒ sī yì nán jǐn,jí xiǎo tàn hé shēn。
无根而愁种,飘然乃秋心。wú gēn ér chóu zhǒng,piāo rán nǎi qiū xīn。
微凉生虚牖,一叶下危襟。wēi liáng shēng xū yǒu,yī yè xià wēi jīn。
云风俱不息,凄响落浮阴。yún fēng jù bù xī,qī xiǎng luò fú yīn。
庭树先为感,萧瑟渐千林。tíng shù xiān wèi gǎn,xiāo sè jiàn qiān lín。
以兹荣瘁理,动我今古吟。yǐ zī róng cuì lǐ,dòng wǒ jīn gǔ yín。
四时相摇落,一室比登临。sì shí xiāng yáo luò,yī shì bǐ dēng lín。
怀人芳草怨,招隐桂丛寻。huái rén fāng cǎo yuàn,zhāo yǐn guì cóng xún。
何繇悲气遣,古愁不生今。hé yáo bēi qì qiǎn,gǔ chóu bù shēng jīn。

秋日燕邸咏怀十诗各系以题思古

郭之奇

元化亦多年,圣愚相介佋。yuán huà yì duō nián,shèng yú xiāng jiè zhāo。
天地未及区,冯生交杂嬲。tiān dì wèi jí qū,féng shēng jiāo zá niǎo。
不有持运人,愦愦失昏晓。bù yǒu chí yùn rén,kuì kuì shī hūn xiǎo。
万欲雕至精,一事谁能了。wàn yù diāo zhì jīng,yī shì shuí néng le。
羲皇遂巳徂,虞夏遂已邈。xī huáng suì sì cú,yú xià suì yǐ miǎo。
治忽不关民,所关民寿夭。zhì hū bù guān mín,suǒ guān mín shòu yāo。
大乱蛮夷猾,次则奸贼扰。dà luàn mán yí huá,cì zé jiān zéi rǎo。
春秋称近古,荆戎亦纷缭。chūn qiū chēng jìn gǔ,jīng róng yì fēn liáo。
千年汉及宋,纯化未全肇。qiān nián hàn jí sòng,chún huà wèi quán zhào。
其馀闰统分,寄权皆浅少。qí yú rùn tǒng fēn,jì quán jiē qiǎn shǎo。
君雄相啖食,异类居中矫。jūn xióng xiāng dàn shí,yì lèi jū zhōng jiǎo。
风云无气色,江河同滔淼。fēng yún wú qì sè,jiāng hé tóng tāo miǎo。
大哉开天主,方将日月皎。dà zāi kāi tiān zhǔ,fāng jiāng rì yuè jiǎo。
历历数乾坤,独此圣功表。lì lì shù qián kūn,dú cǐ shèng gōng biǎo。
绳绳及今日,咸若偕鱼鸟。shéng shéng jí jīn rì,xián ruò xié yú niǎo。
纤鳞仰波馀,弱翮随飙杪。xiān lín yǎng bō yú,ruò hé suí biāo miǎo。
寤寐慰升沉,歌风庶可绍。wù mèi wèi shēng chén,gē fēng shù kě shào。

首夏

郭之奇

晨夕习幽栖,首夏变云物。chén xī xí yōu qī,shǒu xià biàn yún wù。
幽栖历见闻,云物有伸屈。yōu qī lì jiàn wén,yún wù yǒu shēn qū。
芳草尚春馀,光烟遗仿佛。fāng cǎo shàng chūn yú,guāng yān yí fǎng fú。
移榻就前窗,预待凉薰欻。yí tà jiù qián chuāng,yù dài liáng xūn chuā。
愉悦通昔怀,世心难相怫。yú yuè tōng xī huái,shì xīn nán xiāng fú。
高卧见羲皇,曲肱睨簪绂。gāo wò jiàn xī huáng,qū gōng nì zān fú。
兴言千载人,一室何沕沕。xīng yán qiān zài rén,yī shì hé mì mì。
圣逸虽不同,所乐同披拂。shèng yì suī bù tóng,suǒ lè tóng pī fú。
庶几斯乐存,时开终古郁。shù jǐ sī lè cún,shí kāi zhōng gǔ yù。

喜伯兄至都

郭之奇

羁心积午睡,梦言有咨嗟。jī xīn jī wǔ shuì,mèng yán yǒu zī jiē。
忽惊童仆语,乃谓长兄车。hū jīng tóng pū yǔ,nǎi wèi zhǎng xiōng chē。
披衣及庭户,迎面拂风沙。pī yī jí tíng hù,yíng miàn fú fēng shā。
巳闻平安悉,徐讯川陆遐。sì wén píng ān xī,xú xùn chuān lù xiá。
陈杯发远颜,安榻向馀花。chén bēi fā yuǎn yán,ān tà xiàng yú huā。
馀花来舞鸟,交交答棣华。yú huā lái wǔ niǎo,jiāo jiāo dá dì huá。
物情欢同气,和悦似相加。wù qíng huān tóng qì,hé yuè shì xiāng jiā。
忘疲重昏饭,容膝共为家。wàng pí zhòng hūn fàn,róng xī gòng wèi jiā。
虽非故园聚,暂此慰天涯。suī fēi gù yuán jù,zàn cǐ wèi tiān yá。

苦夏移寓东粤别馆庭木颇森剪繁引荫

郭之奇

浮栖忘择荫,长夏始相侵。fú qī wàng zé yīn,zhǎng xià shǐ xiāng qīn。
惭愧幽蓬性,频岁失园林。cán kuì yōu péng xìng,pín suì shī yuán lín。
倾心营一枝,解此颜与襟。qīng xīn yíng yī zhī,jiě cǐ yán yǔ jīn。
眷彼枌榆馆,庭宇乃萧森。juàn bǐ fén yú guǎn,tíng yǔ nǎi xiāo sēn。
环阶苔色映,当牖竹光临。huán jiē tái sè yìng,dāng yǒu zhú guāng lín。
尘暑堪微远,市嚣亦少沉。chén shǔ kān wēi yuǎn,shì xiāo yì shǎo chén。
羁情易为惬,徘徊遂与耽。jī qíng yì wèi qiè,pái huái suì yǔ dān。
剪莱安客座,援柳加檐阴。jiǎn lái ān kè zuò,yuán liǔ jiā yán yīn。
即事因奴力,苟忘称旅心。jí shì yīn nú lì,gǒu wàng chēng lǚ xīn。
所怀聊为美,歌啸已清深。suǒ huái liáo wèi měi,gē xiào yǐ qīng shēn。
何以酬斯夕,星轩发静琴。hé yǐ chóu sī xī,xīng xuān fā jìng qín。

开卷有述

郭之奇

上古有作圣,中古有述贤。shàng gǔ yǒu zuò shèng,zhōng gǔ yǒu shù xián。
于穆含真秘,倾储责传宣。yú mù hán zhēn mì,qīng chǔ zé chuán xuān。
恭惟作述者,恐惧尚维玄。gōng wéi zuò shù zhě,kǒng jù shàng wéi xuán。
有智不敢爱,有言不敢偏。yǒu zhì bù gǎn ài,yǒu yán bù gǎn piān。
圣劳贤已瘁,大小互相鞭。shèng láo xián yǐ cuì,dà xiǎo hù xiāng biān。
怀挟今昔意,日思造物权。huái xié jīn xī yì,rì sī zào wù quán。
旁皇求后死,叹息付简编。páng huáng qiú hòu sǐ,tàn xī fù jiǎn biān。
简编及秦火,神奇出遗烟。jiǎn biān jí qín huǒ,shén qí chū yí yān。
区区诸老生,记诵亦可怜。qū qū zhū lǎo shēng,jì sòng yì kě lián。
吁嗟千馀载,光运乃当前。xū jiē qiān yú zài,guāng yùn nǎi dāng qián。
伏惟我生晚,谁能愚自专。fú wéi wǒ shēng wǎn,shuí néng yú zì zhuān。
是以繇窥管,求之我生先。shì yǐ yáo kuī guǎn,qiú zhī wǒ shēng xiān。
遵涂独好古,与物共尊天。zūn tú dú hǎo gǔ,yǔ wù gòng zūn tiān。
怀哉天与古,相从日喟然。huái zāi tiān yǔ gǔ,xiāng cóng rì kuì rán。

良乡道中

郭之奇

涩路如披棘,停车自咡嚅。sè lù rú pī jí,tíng chē zì èr rú。
王事趣之去,原隰一征夫。wáng shì qù zhī qù,yuán xí yī zhēng fū。
途光荒夕照,所见但飞鸟。tú guāng huāng xī zhào,suǒ jiàn dàn fēi niǎo。
飞鸟鸣不已,客意愈踌躇。fēi niǎo míng bù yǐ,kè yì yù chóu chú。
秣马昏林下,孤村半有无。mò mǎ hūn lín xià,gū cūn bàn yǒu wú。
啼獋攀前辙,奔狼迫后驱。tí háo pān qián zhé,bēn láng pò hòu qū。
呼仆环刀剑,弓衣学短襦。hū pū huán dāo jiàn,gōng yī xué duǎn rú。
自顾非行伍,束身似全诬。zì gù fēi xíng wǔ,shù shēn shì quán wū。
特以居行少,无人道我迂。tè yǐ jū xíng shǎo,wú rén dào wǒ yū。
私闻童仆语,作此诚区区。sī wén tóng pū yǔ,zuò cǐ chéng qū qū。
本为观文往,何乃武容粗。běn wèi guān wén wǎng,hé nǎi wǔ róng cū。
无多剑与矢,缓急安可需。wú duō jiàn yǔ shǐ,huǎn jí ān kě xū。
汝辈安知此,我意岂全躯。rǔ bèi ān zhī cǐ,wǒ yì qǐ quán qū。
先生威天下,新制重矢弧。xiān shēng wēi tiān xià,xīn zhì zhòng shǐ hú。
积叠三军众,存名亦执殳。jī dié sān jūn zhòng,cún míng yì zhí shū。
将求缓急用,于此未全殊。jiāng qiú huǎn jí yòng,yú cǐ wèi quán shū。
今古戈矛客,请率以癯儒。jīn gǔ gē máo kè,qǐng lǜ yǐ qú rú。
慎旃无复道,寄身在远途。shèn zhān wú fù dào,jì shēn zài yuǎn tú。

拟勤王

郭之奇

戎衣试长短,战马问瘦肥。róng yī shì zhǎng duǎn,zhàn mǎ wèn shòu féi。
朝驰羽檄至,暮拂剑光飞。cháo chí yǔ xí zhì,mù fú jiàn guāng fēi。
恭承明主诏,行伍有光辉。gōng chéng míng zhǔ zhào,xíng wǔ yǒu guāng huī。
亲随十千众,性命总相依。qīn suí shí qiān zhòng,xìng mìng zǒng xiāng yī。
怀恩俱不浅,报国敢从违。huái ēn jù bù qiǎn,bào guó gǎn cóng wéi。
挥戈从此去,所向必重围。huī gē cóng cǐ qù,suǒ xiàng bì zhòng wéi。
矢心坚士气,先发锐兵机。shǐ xīn jiān shì qì,xiān fā ruì bīng jī。
一鼓清郊野,百战绝奴归。yī gǔ qīng jiāo yě,bǎi zhàn jué nú guī。
群酋纷狼藉,抱鞍泣落晖。qún qiú fēn láng jí,bào ān qì luò huī。
立使胡气尽,大展庙堂威。lì shǐ hú qì jǐn,dà zhǎn miào táng wēi。
功成与诸将,终令识名希。gōng chéng yǔ zhū jiāng,zhōng lìng shí míng xī。

拟安边

郭之奇

汉武开西南,宋高弃东北。hàn wǔ kāi xī nán,sòng gāo qì dōng běi。
或以强衅边,或以弱丑国。huò yǐ qiáng xìn biān,huò yǐ ruò chǒu guó。
合商今古筹,无如屯守得。hé shāng jīn gǔ chóu,wú rú tún shǒu dé。
三时壁野清,千里燧燐织。sān shí bì yě qīng,qiān lǐ suì lín zhī。
耕战不相违,兵农各自食。gēng zhàn bù xiāng wéi,bīng nóng gè zì shí。
近远输粟行,休暇治军实。jìn yuǎn shū sù xíng,xiū xiá zhì jūn shí。
但令士卒心,尝如胡马逼。dàn lìng shì zú xīn,cháng rú hú mǎ bī。
虏伏无可窥,虏进安可弋。lǔ fú wú kě kuī,lǔ jìn ān kě yì。
或明师帅权,或尽守土职。huò míng shī shuài quán,huò jǐn shǒu tǔ zhí。
犁扫非无术,未贵杀伤克。lí sǎo fēi wú shù,wèi guì shā shāng kè。
天子不自将,小丑亦亡匿。tiān zi bù zì jiāng,xiǎo chǒu yì wáng nì。
安攘信何奇,朝阃共心力。ān rǎng xìn hé qí,cháo kǔn gòng xīn lì。

拟灭虏

郭之奇

生平叹沟壑,梦寐倚疆场。shēng píng tàn gōu hè,mèng mèi yǐ jiāng chǎng。
读书羞宋史,异代计胡亡。dú shū xiū sòng shǐ,yì dài jì hú wáng。
长犁思塞北,尺组待名王。zhǎng lí sī sāi běi,chǐ zǔ dài míng wáng。
一朝专阃寄,十万许横行。yī cháo zhuān kǔn jì,shí wàn xǔ héng xíng。
策马凶门出,挥旌大漠傍。cè mǎ xiōng mén chū,huī jīng dà mò bàng。
晓传飞将入,密指战追方。xiǎo chuán fēi jiāng rù,mì zhǐ zhàn zhuī fāng。
胡骑本风雨,其技弓矢长。hú qí běn fēng yǔ,qí jì gōng shǐ zhǎng。
结束防驰突,分合杀其强。jié shù fáng chí tū,fēn hé shā qí qiáng。
时将土克水,忽如日荡霜。shí jiāng tǔ kè shuǐ,hū rú rì dàng shuāng。
呼吸生奇正,指挥出变尝。hū xī shēng qí zhèng,zhǐ huī chū biàn cháng。
朝夕更貔虎,庭穴尽犬羊。cháo xī gèng pí hǔ,tíng xué jǐn quǎn yáng。
执讯归廊庙,悬竿示羯羌。zhí xùn guī láng miào,xuán gān shì jié qiāng。
所矜非杀戮,雪志在凶残。suǒ jīn fēi shā lù,xuě zhì zài xiōng cán。
乘我国家运,重贻百代光。chéng wǒ guó jiā yùn,zhòng yí bǎi dài guāng。