古诗词

见孟尝养士及叔孙演礼故碑

郭之奇

时雄因客重,曲学表君尊。shí xióng yīn kè zhòng,qū xué biǎo jūn zūn。
义市齐公子,礼传汉叔孙。yì shì qí gōng zi,lǐ chuán hàn shū sūn。
两生终莫致,三窟竟何存。liǎng shēng zhōng mò zhì,sān kū jìng hé cún。
寂寞荒碑在,徒贻识者论。jì mò huāng bēi zài,tú yí shí zhě lùn。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

十五晚上马滩至昭平

郭之奇

谁策奔湍似马騛,吴门疋练是耶非。shuí cè bēn tuān shì mǎ fēi,wú mén pǐ liàn shì yé fēi。
白头浪卷千山影,青发苔浮万石衣。bái tóu làng juǎn qiān shān yǐng,qīng fā tái fú wàn shí yī。
趋赴东南来恐后,漂流今古去如归。qū fù dōng nán lái kǒng hòu,piāo liú jīn gǔ qù rú guī。
每疑周穆瑶池罢,騄駬追风破夕晖。měi yí zhōu mù yáo chí bà,lù ěr zhuī fēng pò xī huī。

野泊观烧

郭之奇

郁攸百道起寒空,馀辉倒射夜溪红。yù yōu bǎi dào qǐ hán kōng,yú huī dào shè yè xī hóng。
细族凡鱼群跳缩,神蛟怪鳄仰巃嵷。xì zú fán yú qún tiào suō,shén jiāo guài è yǎng lóng sǒng。
错认骊珠谁卷去,飞华撒艳幽峰曙。cuò rèn lí zhū shuí juǎn qù,fēi huá sā yàn yōu fēng shǔ。
玄冥促辔倚苍屏,赤熛怒目微相觑。xuán míng cù pèi yǐ cāng píng,chì biāo nù mù wēi xiāng qù。
落木纷纷舞碧霄,霜林蓊翳陡萧条。luò mù fēn fēn wǔ bì xiāo,shuāng lín wěng yì dǒu xiāo tiáo。
老干何心需雨露,炎灰作意引扶摇。lǎo gàn hé xīn xū yǔ lù,yán huī zuò yì yǐn fú yáo。
玉龙宛转金风里,照月薰星吹不已。yù lóng wǎn zhuǎn jīn fēng lǐ,zhào yuè xūn xīng chuī bù yǐ。
自从瘴土得馀威,祝融未许勾芒死。zì cóng zhàng tǔ dé yú wēi,zhù róng wèi xǔ gōu máng sǐ。
可怜巢鸟自惊飞,可怜奔狖失林依。kě lián cháo niǎo zì jīng fēi,kě lián bēn yòu shī lín yī。
不念巢许枕中石,岂念夷齐石上薇。bù niàn cháo xǔ zhěn zhōng shí,qǐ niàn yí qí shí shàng wēi。
枕中石上分霞霰,千崖万壑遥相见。zhěn zhōng shí shàng fēn xiá xiàn,qiān yá wàn hè yáo xiāng jiàn。
阴洞虚岩取次明,地户天门光一串。yīn dòng xū yán qǔ cì míng,dì hù tiān mén guāng yī chuàn。
此时倦客倚孤洲,眼看流水倍悠悠。cǐ shí juàn kè yǐ gū zhōu,yǎn kàn liú shuǐ bèi yōu yōu。
片片轻云辞岫出,入予襟抱满扁舟。piàn piàn qīng yún cí xiù chū,rù yǔ jīn bào mǎn biǎn zhōu。

鸬鹚行

郭之奇

泛泛渔人同者谁,翛翛鼓翼众鸬鹚。fàn fàn yú rén tóng zhě shuí,xiāo xiāo gǔ yì zhòng lú cí。
羽衣不作云中伴,利喙偏教水族危。yǔ yī bù zuò yún zhōng bàn,lì huì piān jiào shuǐ zú wēi。
此物临流情志笃,眼光遥射寒波曲。cǐ wù lín liú qíng zhì dǔ,yǎn guāng yáo shè hán bō qū。
求纤索巨每连群,入群不乱知所属。qiú xiān suǒ jù měi lián qún,rù qún bù luàn zhī suǒ shǔ。
白鹭横洲那敢来,慈乌绕树亦中回。bái lù héng zhōu nà gǎn lái,cí wū rào shù yì zhōng huí。
尔独依人胡为哉,多残物类不少哀。ěr dú yī rén hú wèi zāi,duō cán wù lèi bù shǎo āi。
自尔归渔时竭泽,澄潭窈壑齐萧索。zì ěr guī yú shí jié zé,chéng tán yǎo hè qí xiāo suǒ。
纵使渔人分剩获,缩喉敛颔终何益。zòng shǐ yú rén fēn shèng huò,suō hóu liǎn hàn zhōng hé yì。

念日泊平乐雨舟述怀

郭之奇

寒雨霏霏傍夕多,凉风飒飒起霜萝。hán yǔ fēi fēi bàng xī duō,liáng fēng sà sà qǐ shuāng luó。
千山好我谁携手,一水从人每在阿。qiān shān hǎo wǒ shuí xié shǒu,yī shuǐ cóng rén měi zài ā。
有意奔泉添夜壑,无心乱石鼓朝涡。yǒu yì bēn quán tiān yè hè,wú xīn luàn shí gǔ cháo wō。
扁舟更洒千行泪,并作东流万里波。biǎn zhōu gèng sǎ qiān xíng lèi,bìng zuò dōng liú wàn lǐ bō。

念三日抵阳朔雨湍添濑感而有述

郭之奇

羁客从人敢自安,孤舟作伴祇惊湍。jī kè cóng rén gǎn zì ān,gū zhōu zuò bàn qí jīng tuān。
云垂百仞临流壁,雨破千层沸石滩。yún chuí bǎi rèn lín liú bì,yǔ pò qiān céng fèi shí tān。
窈壑初惊龙虎睡,殊峰夙费鬼神剜。yǎo hè chū jīng lóng hǔ shuì,shū fēng sù fèi guǐ shén wān。
疲篙日向狂波砥,在水仍歌行路难。pí gāo rì xiàng kuáng bō dǐ,zài shuǐ réng gē xíng lù nán。

西粤石峰篇

郭之奇

西粤奇峰旧颇闻,晓来次第供幽索。xī yuè qí fēng jiù pǒ wén,xiǎo lái cì dì gōng yōu suǒ。
赤熛怒洒祝融灰,拳石徐开高广橐。chì biāo nù sǎ zhù róng huī,quán shí xú kāi gāo guǎng tuó。
驱神役鬼自何年,置此遐方长漠漠。qū shén yì guǐ zì hé nián,zhì cǐ xiá fāng zhǎng mò mò。
且同霄霭借氤氲,时与白云争吐嚼。qiě tóng xiāo ǎi jiè yīn yūn,shí yǔ bái yún zhēng tǔ jué。
其高直上少攀扶,其锐孤行犹砥锷。qí gāo zhí shàng shǎo pān fú,qí ruì gū xíng yóu dǐ è。
其形众出本难图,以意旁求微可度。qí xíng zhòng chū běn nán tú,yǐ yì páng qiú wēi kě dù。
影国虚无想像中,化城恍惚青冥落。yǐng guó xū wú xiǎng xiàng zhōng,huà chéng huǎng hū qīng míng luò。
或疑王母宴瑶池,或疑周满停骏脚。huò yí wáng mǔ yàn yáo chí,huò yí zhōu mǎn tíng jùn jiǎo。
或似王侯第宅张,鸣珂振笏当廊阁。huò shì wáng hóu dì zhái zhāng,míng kē zhèn hù dāng láng gé。
或谓将军营垒立,扬旌展旆周闉郭。huò wèi jiāng jūn yíng lěi lì,yáng jīng zhǎn pèi zhōu yīn guō。
或云姑射仙子来,雪体冰肤夸绰约。huò yún gū shè xiān zi lái,xuě tǐ bīng fū kuā chuò yuē。
或拟幽人坐薜萝,采芳杂佩环膺膊。huò nǐ yōu rén zuò bì luó,cǎi fāng zá pèi huán yīng bó。
或如伯仲比肩齐,或似君臣高下却。huò rú bó zhòng bǐ jiān qí,huò shì jūn chén gāo xià què。
妇姑勃谇反唇讥,妻子宜然眉案噱。fù gū bó suì fǎn chún jī,qī zi yí rán méi àn jué。
千峦百岫逞锋铓,诡状殊情烦剖削。qiān luán bǎi xiù chěng fēng máng,guǐ zhuàng shū qíng fán pōu xuē。
如走如飞如介鳞,鲲起鹏垂鱼跳跃。rú zǒu rú fēi rú jiè lín,kūn qǐ péng chuí yú tiào yuè。
虎踞豺蹲碧洞深,龙翻象踏幽岩拓。hǔ jù chái dūn bì dòng shēn,lóng fān xiàng tà yōu yán tuò。
比诸器物更标新,如施屏幛如卷幕。bǐ zhū qì wù gèng biāo xīn,rú shī píng zhàng rú juǎn mù。
仰如盘盖覆如盂,或如钟鼓间笙籥。yǎng rú pán gài fù rú yú,huò rú zhōng gǔ jiān shēng yuè。
列鼎初飘寒雾浓,连扉乍引朝岚薄。liè dǐng chū piāo hán wù nóng,lián fēi zhà yǐn cháo lán báo。
浑沌开胸任琢雕,化工满志来磅礴。hún dùn kāi xiōng rèn zuó diāo,huà gōng mǎn zhì lái bàng bó。
阴阳为炭此为铜,他山攻玉此为错。yīn yáng wèi tàn cǐ wèi tóng,tā shān gōng yù cǐ wèi cuò。
刚耿长存宇宙间,空灵几费鸿荒凿。gāng gěng zhǎng cún yǔ zhòu jiān,kōng líng jǐ fèi hóng huāng záo。
阻僻居偏合类群,沐乌浴兔藏精魄。zǔ pì jū piān hé lèi qún,mù wū yù tù cáng jīng pò。
此日相逢亦偶然,我意凄凉居澹泊。cǐ rì xiāng féng yì ǒu rán,wǒ yì qī liáng jū dàn pō。
开生写面出人寰,与君万古留风格。kāi shēng xiě miàn chū rén huán,yǔ jūn wàn gǔ liú fēng gé。

念五夕过星屏村奇峰幻岫得云雨而增异

郭之奇

雨增山色倍迷冥,洒雾挥岚出翠屏。yǔ zēng shān sè bèi mí míng,sǎ wù huī lán chū cuì píng。
谁遣巨灵千手擘,遥分西土万峰青。shuí qiǎn jù líng qiān shǒu bāi,yáo fēn xī tǔ wàn fēng qīng。
阆风杂揉劖幽壁,悬圃依稀刷化扃。láng fēng zá róu chán yōu bì,xuán pǔ yī xī shuā huà jiōng。
误疑子晋吹笙过,错认湘娥采杜停。wù yí zi jìn chuī shēng guò,cuò rèn xiāng é cǎi dù tíng。
霓裳飒沓浮真影,云髻潇疏动远馨。ní shang sà dá fú zhēn yǐng,yún jì xiāo shū dòng yuǎn xīn。
自从触斗于天象,忽漫倾河落地星。zì cóng chù dòu yú tiān xiàng,hū màn qīng hé luò dì xīng。
留与人间呈幻诡,偶当涯角露精灵。liú yǔ rén jiān chéng huàn guǐ,ǒu dāng yá jiǎo lù jīng líng。
望夫石上石如刺,回雁峰头峰似铏。wàng fū shí shàng shí rú cì,huí yàn fēng tóu fēng shì xíng。
割尽九回肠寸寸,添成万点泪零零。gē jǐn jiǔ huí cháng cùn cùn,tiān chéng wàn diǎn lèi líng líng。
垂乳多端凭挂搭,含霞随处想珑玲。chuí rǔ duō duān píng guà dā,hán xiá suí chù xiǎng lóng líng。
胡帝胡天图莫就,为云为雨梦难醒。hú dì hú tiān tú mò jiù,wèi yún wèi yǔ mèng nán xǐng。
安知此日乘槎者,欲写山心不但形。ān zhī cǐ rì chéng chá zhě,yù xiě shān xīn bù dàn xíng。

念六晚过南亭再成

郭之奇

舟近独怜溪上石,舟远遥怜石上云。zhōu jìn dú lián xī shàng shí,zhōu yuǎn yáo lián shí shàng yún。
云为情性石为骨,散此奇峰质与文。yún wèi qíng xìng shí wèi gǔ,sàn cǐ qí fēng zhì yǔ wén。
造物何年初造此,千峰百峰置水濆。zào wù hé nián chū zào cǐ,qiān fēng bǎi fēng zhì shuǐ fén。
斜飞潭影分波面,直上空霄插汉纹。xié fēi tán yǐng fēn bō miàn,zhí shàng kōng xiāo chā hàn wén。
西偏借此当鸿宝,地角于斯涣小群。xī piān jiè cǐ dāng hóng bǎo,dì jiǎo yú sī huàn xiǎo qún。
自从禹迹销沉尽,遥对湘娥泣舜君。zì cóng yǔ jì xiāo chén jǐn,yáo duì xiāng é qì shùn jūn。
慕类哀禽林外少,呼寒啼狖穴中纷。mù lèi āi qín lín wài shǎo,hū hán tí yòu xué zhōng fēn。
亦缘僻处成孤立,选胜标佳未许闻。yì yuán pì chù chéng gū lì,xuǎn shèng biāo jiā wèi xǔ wén。
在阿独使人歌叹,出世长辞物厌欣。zài ā dú shǐ rén gē tàn,chū shì zhǎng cí wù yàn xīn。
寄言招隐攀幽者,早同丛桂共氤氲。jì yán zhāo yǐn pān yōu zhě,zǎo tóng cóng guì gòng yīn yūn。

念七早望烟景全收奇峰亦渐豁矣

郭之奇

山心知我好灵奇,幻景齐归风雨时。shān xīn zhī wǒ hǎo líng qí,huàn jǐng qí guī fēng yǔ shí。
始至相看犹偃蹇,稍深忘倦共迷离。shǐ zhì xiāng kàn yóu yǎn jiǎn,shāo shēn wàng juàn gòng mí lí。
此时坐对烟溪上,殊形诡意争来向。cǐ shí zuò duì yān xī shàng,shū xíng guǐ yì zhēng lái xiàng。
峥嵘列岫假神工,突兀孤峰凭鬼匠。zhēng róng liè xiù jiǎ shén gōng,tū wù gū fēng píng guǐ jiàng。
须臾影国变疑城,云收雾卷碧霄清。xū yú yǐng guó biàn yí chéng,yún shōu wù juǎn bì xiāo qīng。
五夜微霜林外白,寒空晓日数峰生。wǔ yè wēi shuāng lín wài bái,hán kōng xiǎo rì shù fēng shēng。
奔湍稍定峰渐豁,水色山光同洗抹。bēn tuān shāo dìng fēng jiàn huō,shuǐ sè shān guāng tóng xǐ mǒ。
倦眼初逢物象新,大钧仍许阴阳割。juàn yǎn chū féng wù xiàng xīn,dà jūn réng xǔ yīn yáng gē。
割去天边剩目形,众山皆醉我独醒。gē qù tiān biān shèng mù xíng,zhòng shān jiē zuì wǒ dú xǐng。
微吟漫倚扁篷立,笔落还摇万点青。wēi yín màn yǐ biǎn péng lì,bǐ luò hái yáo wàn diǎn qīng。

念八日过斗鸡山恶其名之鄙也而不敢易

郭之奇

岧峣相对俯清洼,鹄举鸿冥天路遐。tiáo yáo xiāng duì fǔ qīng wā,gǔ jǔ hóng míng tiān lù xiá。
但使闻声能起舞,何须斗檄每交加。dàn shǐ wén shēng néng qǐ wǔ,hé xū dòu xí měi jiāo jiā。
晨昏几带金乌色,晦朔犹留玉兔华。chén hūn jǐ dài jīn wū sè,huì shuò yóu liú yù tù huá。
此日标名非我事,任他觜距向时夸。cǐ rì biāo míng fēi wǒ shì,rèn tā zī jù xiàng shí kuā。

将抵桂城千峰叠送万堞遥临泊舟漫述

郭之奇

风景依稀近物华,幽山满目散天涯。fēng jǐng yī xī jìn wù huá,yōu shān mǎn mù sàn tiān yá。
丛生似竹萌千笋,片合如莲蕴万葩。cóng shēng shì zhú méng qiān sǔn,piàn hé rú lián yùn wàn pā。
独秀峰头云欲见,留仙岸口日初斜。dú xiù fēng tóu yún yù jiàn,liú xiān àn kǒu rì chū xié。
遥看雉堞沉青霭,尚许孤舟傍紫霞。yáo kàn zhì dié chén qīng ǎi,shàng xǔ gū zhōu bàng zǐ xiá。

一日长至朔风加厉

郭之奇

谓天宜局恐天荒,与日偕新望日长。wèi tiān yí jú kǒng tiān huāng,yǔ rì xié xīn wàng rì zhǎng。
寒谷未经邹律动,阳灰初向管葭忙。hán gǔ wèi jīng zōu lǜ dòng,yáng huī chū xiàng guǎn jiā máng。
十年蓬转同双鬓,三月萍飘任一航。shí nián péng zhuǎn tóng shuāng bìn,sān yuè píng piāo rèn yī háng。
海内威加人若此,大风何用苦飞扬。hǎi nèi wēi jiā rén ruò cǐ,dà fēng hé yòng kǔ fēi yáng。

是午移寄城隍庙暮眺有感

郭之奇

年年日至为谁至,忽忽时来愁又来。nián nián rì zhì wèi shuí zhì,hū hū shí lái chóu yòu lái。
惜寸惜分凭一线,观微观动倚诸灰。xī cùn xī fēn píng yī xiàn,guān wēi guān dòng yǐ zhū huī。
未知人事长和短,且任天心去复回。wèi zhī rén shì zhǎng hé duǎn,qiě rèn tiān xīn qù fù huí。
满目寒烟空际搅,暮光谁许数峰开。mǎn mù hán yān kōng jì jiǎo,mù guāng shuí xǔ shù fēng kāi。

遥对七星岩而意浮

郭之奇

谁擎北斗挂西州,尽日清光俯碧流。shuí qíng běi dòu guà xī zhōu,jǐn rì qīng guāng fǔ bì liú。
错落珠联依雾堞,苍茫棋布满烟楼。cuò luò zhū lián yī wù dié,cāng máng qí bù mǎn yān lóu。
三冬正洒空寒色,数点遥当旷远眸。sān dōng zhèng sǎ kōng hán sè,shù diǎn yáo dāng kuàng yuǎn móu。
不用行云朝与暮,明明自结古今愁。bù yòng xíng yún cháo yǔ mù,míng míng zì jié gǔ jīn chóu。

企望独秀山而神往

郭之奇

此峰独秀为何人,满目烟容未许亲。cǐ fēng dú xiù wèi hé rén,mǎn mù yān róng wèi xǔ qīn。
古木寒鸦仍结伴,珠帘画栋久为尘。gǔ mù hán yā réng jié bàn,zhū lián huà dòng jiǔ wèi chén。
晓云抱石呈霜盖,返照归山起雾鳞。xiǎo yún bào shí chéng shuāng gài,fǎn zhào guī shān qǐ wù lín。
咫尺风光徒跂足,苦遭衰鬓累馀身。zhǐ chǐ fēng guāng tú qí zú,kǔ zāo shuāi bìn lèi yú shēn。