古诗词

东平晓望

郭之奇

春光惟晓际,花柳暂逢迎。chūn guāng wéi xiǎo jì,huā liǔ zàn féng yíng。
嫩绿殊轻薄,妖红遂满盈。nèn lǜ shū qīng báo,yāo hóng suì mǎn yíng。
凄清从汶水,烂熳及东平。qī qīng cóng wèn shuǐ,làn màn jí dōng píng。
幽事初关切,风尘莫骤惊。yōu shì chū guān qiè,fēng chén mò zhòu jīng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

除夕雨

郭之奇

残年忽使暮云遮,岁雨萧萧送晚华。cán nián hū shǐ mù yún zhē,suì yǔ xiāo xiāo sòng wǎn huá。
颇忆香街闻爆竹,愧无彩笔颂椒花。pǒ yì xiāng jiē wén bào zhú,kuì wú cǎi bǐ sòng jiāo huā。
和同已觉联天地,优渥仍看尽迩遐。hé tóng yǐ jué lián tiān dì,yōu wò réng kàn jǐn ěr xiá。
自是皇仁东渐海,波臣万里沐恩赊。zì shì huáng rén dōng jiàn hǎi,bō chén wàn lǐ mù ēn shē。

庚午元日仍雨

郭之奇

新年仍是旧年人,梦唤春光与日新。xīn nián réng shì jiù nián rén,mèng huàn chūn guāng yǔ rì xīn。
犹记冰衙诸弟子,也同螭陛列词臣。yóu jì bīng yá zhū dì zi,yě tóng chī bì liè cí chén。
只今衫履供幽步,遂有烟霞动远身。zhǐ jīn shān lǚ gōng yōu bù,suì yǒu yān xiá dòng yuǎn shēn。
仰望云天歌复旦,却欣雨色润芳辰。yǎng wàng yún tiān gē fù dàn,què xīn yǔ sè rùn fāng chén。

和尔韬悼亡姬月容二作姬葬黄岐已一周矣

郭之奇

娇魂已去落馀香,一度愁吟一断肠。jiāo hún yǐ qù luò yú xiāng,yī dù chóu yín yī duàn cháng。
春去绿云愁远黛,秋来芳草怨斜阳。chūn qù lǜ yún chóu yuǎn dài,qiū lái fāng cǎo yuàn xié yáng。
只怜裙断难留燕,长恨箫吹莫引凰。zhǐ lián qún duàn nán liú yàn,zhǎng hèn xiāo chuī mò yǐn huáng。
为问使君他帐里,跚跚可识旧容光。wèi wèn shǐ jūn tā zhàng lǐ,shān shān kě shí jiù róng guāng。

和尔韬悼亡姬月容二作姬葬黄岐已一周矣

郭之奇

长有春山守恨眉,泉幽涧冷若相期。zhǎng yǒu chūn shān shǒu hèn méi,quán yōu jiàn lěng ruò xiāng qī。
一抔香散新残粉,百丈愁牵不断丝。yī póu xiāng sàn xīn cán fěn,bǎi zhàng chóu qiān bù duàn sī。
须信魂迷江北水,可堪泪染岭南枝。xū xìn hún mí jiāng běi shuǐ,kě kān lèi rǎn lǐng nán zhī。
翻怜如六旧芳冢,同向春风起怨疑。fān lián rú liù jiù fāng zhǒng,tóng xiàng chūn fēng qǐ yuàn yí。

虏儆烽传步谢韶石廉宪约冯尔韬勤王之作

郭之奇

男儿许国意如何,一剑长应十载磨。nán ér xǔ guó yì rú hé,yī jiàn zhǎng yīng shí zài mó。
每见辕驹皆局促,敢同轩鹤共婆娑。měi jiàn yuán jū jiē jú cù,gǎn tóng xuān hè gòng pó suō。
渑池此日看冯奋,门限他年喜谢过。miǎn chí cǐ rì kàn féng fèn,mén xiàn tā nián xǐ xiè guò。
自愧单骑安可附,且从棋墅听清歌。zì kuì dān qí ān kě fù,qiě cóng qí shù tīng qīng gē。

虏儆已息偕尔韬书怀寄广昌令宋尔孚

郭之奇

天道还应格七旬,徒从事后感时新。tiān dào hái yīng gé qī xún,tú cóng shì hòu gǎn shí xīn。
我无竹马酬儿辈,君有梅花付邑人。wǒ wú zhú mǎ chóu ér bèi,jūn yǒu méi huā fù yì rén。
长铗歌鱼空太息,角巾折雨倍逡巡。zhǎng jiá gē yú kōng tài xī,jiǎo jīn zhé yǔ bèi qūn xún。
谁能郁郁终居此,此意惟堪向尔申。shuí néng yù yù zhōng jū cǐ,cǐ yì wéi kān xiàng ěr shēn。

赏川茶花得行字四首

郭之奇

一枝红艳最分明,百朵飞华欲共荣。yī zhī hóng yàn zuì fēn míng,bǎi duǒ fēi huá yù gòng róng。
种自峨眉传远色,光迎羯鼓动春情。zhǒng zì é méi chuán yuǎn sè,guāng yíng jié gǔ dòng chūn qíng。
嗟君有赋梅何在,念尔为玄草未成。jiē jūn yǒu fù méi hé zài,niàn ěr wèi xuán cǎo wèi chéng。
且向芳菲同一醉,名花笔下易流声。qiě xiàng fāng fēi tóng yī zuì,míng huā bǐ xià yì liú shēng。

步尔孚悠韵之作

郭之奇

春光翻借酒能游,寻得春情向酒搜。chūn guāng fān jiè jiǔ néng yóu,xún dé chūn qíng xiàng jiǔ sōu。
酒在春前春亦在,春浮酒上酒交浮。jiǔ zài chūn qián chūn yì zài,chūn fú jiǔ shàng jiǔ jiāo fú。
人方与酒邀春醉,花复从春散酒愁。rén fāng yǔ jiǔ yāo chūn zuì,huā fù cóng chūn sàn jiǔ chóu。
但使人花俱莫负,不妨春酒共悠悠。dàn shǐ rén huā jù mò fù,bù fáng chūn jiǔ gòng yōu yōu。

天中日王子龙招看龙舟得流字

郭之奇

画船声报午薰柔,暑雨初开诏远游。huà chuán shēng bào wǔ xūn róu,shǔ yǔ chū kāi zhào yuǎn yóu。
斗酒何须劳待诏,角巾应自有同舟。dòu jiǔ hé xū láo dài zhào,jiǎo jīn yīng zì yǒu tóng zhōu。
披襟风色微迎野,入眼云光急趁流。pī jīn fēng sè wēi yíng yě,rù yǎn yún guāng jí chèn liú。
千载骚魂如可见,一杯先酹碧溪头。qiān zài sāo hún rú kě jiàn,yī bēi xiān lèi bì xī tóu。

孙蜚莪宋尔孚携酒琴过从得榴字是日夏尽

郭之奇

竹叶青樽满座浮,兰芳入抱暮风柔。zhú yè qīng zūn mǎn zuò fú,lán fāng rù bào mù fēng róu。
已凭长啸同销夏,莫使悲歌独赋秋。yǐ píng zhǎng xiào tóng xiāo xià,mò shǐ bēi gē dú fù qiū。
此际惟堪文字饮,其中那许俗人留。cǐ jì wéi kān wén zì yǐn,qí zhōng nà xǔ sú rén liú。
且从绿绮鸣幽涧,何必红裙妒石榴。qiě cóng lǜ qǐ míng yōu jiàn,hé bì hóng qún dù shí liú。

修邑志成感赋四律

郭之奇

五纪提纲众目舒,内详外略转多馀。wǔ jì tí gāng zhòng mù shū,nèi xiáng wài lüè zhuǎn duō yú。
书其重者将为后,心所违兮必问初。shū qí zhòng zhě jiāng wèi hòu,xīn suǒ wéi xī bì wèn chū。
直笔何曾刘五借,秽金总向魏收除。zhí bǐ hé céng liú wǔ jiè,huì jīn zǒng xiàng wèi shōu chú。
已惭明镜空中似,或使虚舟夜半如。yǐ cán míng jìng kōng zhōng shì,huò shǐ xū zhōu yè bàn rú。

有挟改数字不得者再吟二律

郭之奇

汝南每月顿更题,岭国千年那可齐。rǔ nán měi yuè dùn gèng tí,lǐng guó qiān nián nà kě qí。
旧墨新朱非偶见,大书小略莫三迷。jiù mò xīn zhū fēi ǒu jiàn,dà shū xiǎo lüè mò sān mí。
吴竞数字终难改,孙盛春秋独自携。wú jìng shù zì zhōng nán gǎi,sūn shèng chūn qiū dú zì xié。
一任时心工射蜮,不妨神鬼共然犀。yī rèn shí xīn gōng shè yù,bù fáng shén guǐ gòng rán xī。

有挟改数字不得者再吟二律

郭之奇

我闻其语昧其颜,贝锦何须费老悭。wǒ wén qí yǔ mèi qí yán,bèi jǐn hé xū fèi lǎo qiān。
肘掣能书安可怒,沙含频射亦惟艰。zhǒu chè néng shū ān kě nù,shā hán pín shè yì wéi jiān。
鬼神名义千秋上,伯仲埙篪一念闲。guǐ shén míng yì qiān qiū shàng,bó zhòng xūn chí yī niàn xián。
纵使涂黄由尔辈,终馀副稿在名山。zòng shǐ tú huáng yóu ěr bèi,zhōng yú fù gǎo zài míng shān。

寄赠冯令君尔韬初擢给谏二首

郭之奇

寒蝉秋至满空枝,鸣凤朝来见羽仪。hán chán qiū zhì mǎn kōng zhī,míng fèng cháo lái jiàn yǔ yí。
五谏方思臣职尽,七争岂为圣朝移。wǔ jiàn fāng sī chén zhí jǐn,qī zhēng qǐ wèi shèng cháo yí。
绘图持节真何日,补牍牵裾又一时。huì tú chí jié zhēn hé rì,bǔ dú qiān jū yòu yī shí。
过署遥看新拊髀,弹车肯作旧歌辞。guò shǔ yáo kàn xīn fǔ bì,dàn chē kěn zuò jiù gē cí。

寄赠冯令君尔韬初擢给谏二首

郭之奇

对弹初向赤墀阴,藏副先传碧岭岑。duì dàn chū xiàng chì chí yīn,cáng fù xiān chuán bì lǐng cén。
每念驹遐难絷足,因思鹄举倍怀音。měi niàn jū xiá nán zhí zú,yīn sī gǔ jǔ bèi huái yīn。
榕江梧掖三年梦,枫阙蓬门两地心。róng jiāng wú yē sān nián mèng,fēng quē péng mén liǎng dì xīn。
一自长安夸日近,几回空谷望云深。yī zì zhǎng ān kuā rì jìn,jǐ huí kōng gǔ wàng yún shēn。