古诗词

十七早晓发虚江

郭之奇

落月衔山白,归帆出树青。luò yuè xián shān bái,guī fān chū shù qīng。
新凉烟抱石,欲晓影摇汀。xīn liáng yān bào shí,yù xiǎo yǐng yáo tīng。
醉梦滩声破,昏愁鸟语醒。zuì mèng tān shēng pò,hūn chóu niǎo yǔ xǐng。
披衣成独对,云水自泠泠。pī yī chéng dú duì,yún shuǐ zì líng líng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

送澄海令吴斯椒北观斯椒专以文章诱士不任刑政作三十韵诗宠之且以劝之

郭之奇

古人不可见,循吏亦已远。gǔ rén bù kě jiàn,xún lì yì yǐ yuǎn。
试为左右容,阿墨何相反。shì wèi zuǒ yòu róng,ā mò hé xiāng fǎn。
陵迟叔季日,毁誉俱混混。líng chí shū jì rì,huǐ yù jù hùn hùn。
岂不贵循良,谁甘露愊悃。qǐ bù guì xún liáng,shuí gān lù bì kǔn。
岁计或有馀,背憎多朝噂。suì jì huò yǒu yú,bèi zēng duō cháo zǔn。
是以巧宦情,趋末不趋本。shì yǐ qiǎo huàn qíng,qū mò bù qū běn。
时心日竞驰,之子气深稳。shí xīn rì jìng chí,zhī zi qì shēn wěn。
自从海邦来,怀抱终恳恳。zì cóng hǎi bāng lái,huái bào zhōng kěn kěn。
厌操新发硎,时出旧琨琬。yàn cāo xīn fā xíng,shí chū jiù kūn wǎn。
开襟向澄流,须眉明淡婉。kāi jīn xiàng chéng liú,xū méi míng dàn wǎn。
绿水照琴书,春风动襫蓘。lǜ shuǐ zhào qín shū,chūn fēng dòng shì gǔn。
每痛鹰鹯语,惟求损又损。měi tòng yīng zhān yǔ,wéi qiú sǔn yòu sǔn。
顑颔事上官,亦未甘肥遁。kǎn hàn shì shàng guān,yì wèi gān féi dùn。
携彼仁心质,时垂冰雪幰。xié bǐ rén xīn zhì,shí chuí bīng xuě xiǎn。
论文款柴扉,耽幽宿蕙畹。lùn wén kuǎn chái fēi,dān yōu sù huì wǎn。
清谈废早衙,苦讽忘昏饭。qīng tán fèi zǎo yá,kǔ fěng wàng hūn fàn。
枳棘虽暂栖,荪蘅堪偃蹇。zhǐ jí suī zàn qī,sūn héng kān yǎn jiǎn。
人每颂金锡,尔毋逊赫咺。rén měi sòng jīn xī,ěr wú xùn hè xuǎn。
吴祐在胶东,冰夫从风偃。wú yòu zài jiāo dōng,bīng fū cóng fēng yǎn。
闭阁每自思,布衣终却返。bì gé měi zì sī,bù yī zhōng què fǎn。
今人不古如,古意凭今挽。jīn rén bù gǔ rú,gǔ yì píng jīn wǎn。
我畏滔汶流,恃尔为堤堰。wǒ wèi tāo wèn liú,shì ěr wèi dī yàn。
我思恬漠乡,恃尔能终恳。wǒ sī tián mò xiāng,shì ěr néng zhōng kěn。
勖哉之子怀,他心独予忖。xù zāi zhī zi huái,tā xīn dú yǔ cǔn。
携持共千秋,岂惟时世键。xié chí gòng qiān qiū,qǐ wéi shí shì jiàn。
我闻密令名,非为华貌烜。wǒ wén mì lìng míng,fēi wèi huá mào xuǎn。
行已在清浊,所记胡矛盾。xíng yǐ zài qīng zhuó,suǒ jì hú máo dùn。
已浊清何存,去华名未晚。yǐ zhuó qīng hé cún,qù huá míng wèi wǎn。
文翁教可成,太丘声亦焜。wén wēng jiào kě chéng,tài qiū shēng yì kūn。
谁道南宫台,不附褒德衮。shuí dào nán gōng tái,bù fù bāo dé gǔn。

中秋日送尔韬报最同舟至铺前溪泛月言别

郭之奇

每旦情不惬,无那秋光嬲。měi dàn qíng bù qiè,wú nà qiū guāng niǎo。
忽闻长铗歌,归去当兹晓。hū wén zhǎng jiá gē,guī qù dāng zī xiǎo。
溯流从一方,荷风穆清醥。sù liú cóng yī fāng,hé fēng mù qīng piǎo。
漫将郭泰舟,一向冯车绕。màn jiāng guō tài zhōu,yī xiàng féng chē rào。
苍蒹拂暮潮,层阴度轻鸟。cāng jiān fú mù cháo,céng yīn dù qīng niǎo。
余来君意舒,君去余心悄。yú lái jūn yì shū,jūn qù yú xīn qiāo。
何期百载心,暂折秋林杪。hé qī bǎi zài xīn,zàn zhé qiū lín miǎo。
餐鱼厌鳄溪,望鸿思云表。cān yú yàn è xī,wàng hóng sī yún biǎo。
云表有天逵,金台堪远眺。yún biǎo yǒu tiān kuí,jīn tái kān yuǎn tiào。
忆自金台来,旭日当空皦。yì zì jīn tái lái,xù rì dāng kōng jiǎo。
陋彼燕宫筑,独与虞门绍。lòu bǐ yàn gōng zhù,dú yǔ yú mén shào。
嗟予忝骏骨,况君真騕袅。jiē yǔ tiǎn jùn gǔ,kuàng jūn zhēn yǎo niǎo。
行矣慎驱驰,勋节咸兹肇。xíng yǐ shèn qū chí,xūn jié xián zī zhào。
使君宰天下,亦如烹鲜小。shǐ jūn zǎi tiān xià,yì rú pēng xiān xiǎo。
鸣琴不下堂,百里开纷纠。míng qín bù xià táng,bǎi lǐ kāi fēn jiū。
逐寇扫千妖,赈饥生万殍。zhú kòu sǎo qiān yāo,zhèn jī shēng wàn piǎo。
凡此特两端,口碑垂亿兆。fán cǐ tè liǎng duān,kǒu bēi chuí yì zhào。
岂知至化源,所贵能无扰。qǐ zhī zhì huà yuán,suǒ guì néng wú rǎo。
黄山日巍峨,玉水时深窈。huáng shān rì wēi é,yù shuǐ shí shēn yǎo。
颜色留水山,胸期在缥缈。yán sè liú shuǐ shān,xiōng qī zài piāo miǎo。
苦调托长吟,离月今宵皎。kǔ diào tuō zhǎng yín,lí yuè jīn xiāo jiǎo。

张仪舌严光足

郭之奇

张仪舌,梁楚缺。zhāng yí shé,liáng chǔ quē。
严子足,富春缩。yán zi zú,fù chūn suō。
缩者还能伸,缺人先自辱。suō zhě hái néng shēn,quē rén xiān zì rǔ。
当年寸舌问妻存,此日两足加帝腹。dāng nián cùn shé wèn qī cún,cǐ rì liǎng zú jiā dì fù。
终当持钓为客星,何事游谈师鬼谷。zhōng dāng chí diào wèi kè xīng,hé shì yóu tán shī guǐ gǔ。

小儿腰老人履

郭之奇

张良汉帝师,陶潜晋徵士。zhāng liáng hàn dì shī,táo qián jìn zhēng shì。
万户何足夸,五斗何足耻。wàn hù hé zú kuā,wǔ dòu hé zú chǐ。
汉晋有废兴,达人毋彼此。hàn jìn yǒu fèi xīng,dá rén wú bǐ cǐ。
授书逢圯上,束带羞乡里。shòu shū féng yí shàng,shù dài xiū xiāng lǐ。
先生不折小儿腰,孺子曾取老人履。xiān shēng bù zhé xiǎo ér yāo,rú zi céng qǔ lǎo rén lǚ。
归去仍依黄菊篱,功成亦步赤松子。guī qù réng yī huáng jú lí,gōng chéng yì bù chì sōng zi。

胡无人

郭之奇

长城万里未为长,长缨所系必名王。zhǎng chéng wàn lǐ wèi wèi zhǎng,zhǎng yīng suǒ xì bì míng wáng。
尔非我类奚相逼,自恃□□天乃亡。ěr fēi wǒ lèi xī xiāng bī,zì shì tiān nǎi wáng。
薄伐长驱今古一,胡如风雨我如日。báo fá zhǎng qū jīn gǔ yī,hú rú fēng yǔ wǒ rú rì。
圣人举事贵其全,长子贞师必以律。shèng rén jǔ shì guì qí quán,zhǎng zi zhēn shī bì yǐ lǜ。
穷兵黩武又何为,扫穴犁庭自有时。qióng bīng dú wǔ yòu hé wèi,sǎo xué lí tíng zì yǒu shí。
自有时,胡运竭,编户为州尽穷发。zì yǒu shí,hú yùn jié,biān hù wèi zhōu jǐn qióng fā。
休屠牵马至,利干煮羊来。xiū tú qiān mǎ zhì,lì gàn zhǔ yáng lái。
胡无人,敢徘徊。hú wú rén,gǎn pái huái。

池州阻风

郭之奇

天风九万里,直下大江东。tiān fēng jiǔ wàn lǐ,zhí xià dà jiāng dōng。
海波十千丈,总令三山蒙。hǎi bō shí qiān zhàng,zǒng lìng sān shān méng。
龙螭趋巨壑,蛟鳄舞阴空。lóng chī qū jù hè,jiāo è wǔ yīn kōng。
陵谷须臾变,高深那可冯。líng gǔ xū yú biàn,gāo shēn nà kě féng。
此时愁坐客,天水日堪同。cǐ shí chóu zuò kè,tiān shuǐ rì kān tóng。
披襟依雪浪,接瞬隐苍穹。pī jīn yī xuě làng,jiē shùn yǐn cāng qióng。
烟云无定色,气势转相雄。yān yún wú dìng sè,qì shì zhuǎn xiāng xióng。
击楫今焉取,垂纶力所穷。jī jí jīn yān qǔ,chuí lún lì suǒ qióng。
我怀惜阴意,苦遭灵曜懵。wǒ huái xī yīn yì,kǔ zāo líng yào měng。
仰看羲辔落,或恐地维泛。yǎng kàn xī pèi luò,huò kǒng dì wéi fàn。
自怜昏与旦,飘摇似转蓬。zì lián hūn yǔ dàn,piāo yáo shì zhuǎn péng。
寄语布帆人,此际莫匆匆。jì yǔ bù fān rén,cǐ jì mò cōng cōng。

望春峰积雪漫成二作

郭之奇

春风日淡融,春山何凛冽。chūn fēng rì dàn róng,chūn shān hé lǐn liè。
青青岭上云,白白峰头雪。qīng qīng lǐng shàng yún,bái bái fēng tóu xuě。
岭云忽去来,峰雪每凝结。lǐng yún hū qù lái,fēng xuě měi níng jié。
所叹幽而凉,亦惟高始洁。suǒ tàn yōu ér liáng,yì wéi gāo shǐ jié。
颇似素心人,潇潇独关闭。pǒ shì sù xīn rén,xiāo xiāo dú guān bì。
匡居相八寰,缁尘安敢涅。kuāng jū xiāng bā huán,zī chén ān gǎn niè。
宁静出孤怀,精神多自悦。níng jìng chū gū huái,jīng shén duō zì yuè。
虽与俗情违,亦非人事绝。suī yǔ sú qíng wéi,yì fēi rén shì jué。
馀滋润百荄,光华未可竭。yú zī rùn bǎi gāi,guāng huá wèi kě jié。
我思泉下蒙,复念井中渫。wǒ sī quán xià méng,fù niàn jǐng zhōng xiè。
何如此一峰,不受虚名窃。hé rú cǐ yī fēng,bù shòu xū míng qiè。

望春峰积雪漫成二作

郭之奇

层壁系扁舟,对此春山凸。céng bì xì biǎn zhōu,duì cǐ chūn shān tū。
远眺出殊光,轻烟似可刷。yuǎn tiào chū shū guāng,qīng yān shì kě shuā。
误疑峰上云,映日浮晖缀。wù yí fēng shàng yún,yìng rì fú huī zhuì。
稍知寒意侵,始见幽岩雪。shāo zhī hán yì qīn,shǐ jiàn yōu yán xuě。
千林拂素华,万壑嘘遥冽。qiān lín fú sù huá,wàn hè xū yáo liè。
非惟色在空,庶以清涵洁。fēi wéi sè zài kōng,shù yǐ qīng hán jié。
岂如阛阓姿,门多车马辙。qǐ rú huán huì zī,mén duō chē mǎ zhé。
飞飞向华筵,但为歌舞悦。fēi fēi xiàng huá yán,dàn wèi gē wǔ yuè。
空嗟谢子盐,枉费陶公屑。kōng jiē xiè zi yán,wǎng fèi táo gōng xiè。
是以静者怀,于兹堪永结。shì yǐ jìng zhě huái,yú zī kān yǒng jié。
幸有春风来,得与冰壶撷。xìng yǒu chūn fēng lái,dé yǔ bīng hú xié。
顾盼隐晨昏,悠然世心绝。gù pàn yǐn chén hūn,yōu rán shì xīn jué。

愁二水

郭之奇

江有水兮春有风,水西来兮风自东。jiāng yǒu shuǐ xī chūn yǒu fēng,shuǐ xī lái xī fēng zì dōng。
两相遇,各相冯。liǎng xiāng yù,gè xiāng féng。
岁之朝,吾以同。suì zhī cháo,wú yǐ tóng。
日兮杳杳,旬其再中。rì xī yǎo yǎo,xún qí zài zhōng。
睇烟光之怫郁兮,几含思而自蒙。dì yān guāng zhī fú yù xī,jǐ hán sī ér zì méng。
遭阳侯之泛滥兮,盖为余而造雄。zāo yáng hóu zhī fàn làn xī,gài wèi yú ér zào xióng。
心靡靡而难竞兮,就欹危之片篷。xīn mí mí ér nán jìng xī,jiù yī wēi zhī piàn péng。
迷宵旦以摅方怀兮,绪沉抑而莫泛。mí xiāo dàn yǐ shū fāng huái xī,xù chén yì ér mò fàn。
愿寄辞于飘云兮,揖东君而陈衷。yuàn jì cí yú piāo yún xī,yī dōng jūn ér chén zhōng。
何回汉之浮浮兮,疑鼓浪于丰隆。hé huí hàn zhī fú fú xī,yí gǔ làng yú fēng lóng。
望前山兮偃蹇,与极浦兮初终。wàng qián shān xī yǎn jiǎn,yǔ jí pǔ xī chū zhōng。
伤幽峰之泻绿兮,怨碧渚之流红。shāng yōu fēng zhī xiè lǜ xī,yuàn bì zhǔ zhī liú hóng。
惜吾不及无心之落花兮,依湛湛之露枫。xī wú bù jí wú xīn zhī luò huā xī,yī zhàn zhàn zhī lù fēng。
折琼枝与瑶华兮,护微芳之远丛。zhé qióng zhī yǔ yáo huá xī,hù wēi fāng zhī yuǎn cóng。
恐时岁之如斯逝者兮,及秋霜而转蓬。kǒng shí suì zhī rú sī shì zhě xī,jí qiū shuāng ér zhuǎn péng。
吾且夷犹以自怡兮,观万象之魂熊。wú qiě yí yóu yǐ zì yí xī,guān wàn xiàng zhī hún xióng。
觅渔歌于佪溆兮,悟身外之塞通。mì yú gē yú huí xù xī,wù shēn wài zhī sāi tōng。
时亦犹其未央兮,进亦无求其太匆。shí yì yóu qí wèi yāng xī,jìn yì wú qiú qí tài cōng。
睹惊波之杳至兮,随游雾以塞充。dǔ jīng bō zhī yǎo zhì xī,suí yóu wù yǐ sāi chōng。
接朝容之浩淼兮,下晓气于巃嵷。jiē cháo róng zhī hào miǎo xī,xià xiǎo qì yú lóng sǒng。
道何远而不达兮,志何立而不崇。dào hé yuǎn ér bù dá xī,zhì hé lì ér bù chóng。
万变其情岂可极兮,伫寸进之为功。wàn biàn qí qíng qǐ kě jí xī,zhù cùn jìn zhī wèi gōng。
吾将过牛渚而燃照兮,依鹭洲而启笼。wú jiāng guò niú zhǔ ér rán zhào xī,yī lù zhōu ér qǐ lóng。
藐蟠踞之龙虎兮,羡冥飞之鹄鸿。miǎo pán jù zhī lóng hǔ xī,xiàn míng fēi zhī gǔ hóng。
盼白门之遥色兮,悲金粉之日空。pàn bái mén zhī yáo sè xī,bēi jīn fěn zhī rì kōng。
曾不知朝之几变兮,孰两江水之可穷。céng bù zhī cháo zhī jǐ biàn xī,shú liǎng jiāng shuǐ zhī kě qióng。

望三山

郭之奇

若有人兮溯长干,阻阳侯兮心恻酸。ruò yǒu rén xī sù zhǎng gàn,zǔ yáng hóu xī xīn cè suān。
沿春洲兮采芳杜,循花浪兮结幽兰。yán chūn zhōu xī cǎi fāng dù,xún huā làng xī jié yōu lán。
幽兰幽兮聊为佩,芳杜芳兮遗所欢。yōu lán yōu xī liáo wèi pèi,fāng dù fāng xī yí suǒ huān。
欢何在兮在水,水一方兮漫漫。huān hé zài xī zài shuǐ,shuǐ yī fāng xī màn màn。
云容与而独往,雾迷离以众瞒。yún róng yǔ ér dú wǎng,wù mí lí yǐ zhòng mán。
谅所思之未达,欲缄志而无翰。liàng suǒ sī zhī wèi dá,yù jiān zhì ér wú hàn。
长顑颔兮何益,聊儃佪兮自宽。zhǎng kǎn hàn xī hé yì,liáo chán huí xī zì kuān。
朝击汰而欲前兮,延伫乎意中峦。cháo jī tài ér yù qián xī,yán zhù hū yì zhōng luán。
暮扬舲而反缩兮,归纡轸之旧湍。mù yáng líng ér fǎn suō xī,guī yū zhěn zhī jiù tuān。
悔占风之不早兮,依碧渚且焉止观。huǐ zhàn fēng zhī bù zǎo xī,yī bì zhǔ qiě yān zhǐ guān。
苟直寻而枉尺兮,非余心之所安。gǒu zhí xún ér wǎng chǐ xī,fēi yú xīn zhī suǒ ān。
逐轻潮以从鸥泛兮,凭弱橹而问渔竿。zhú qīng cháo yǐ cóng ōu fàn xī,píng ruò lǔ ér wèn yú gān。
虽迟滞其何畏兮,苟余情其信殚。suī chí zhì qí hé wèi xī,gǒu yú qíng qí xìn dān。
心郁坚而弗拔兮,思蹇产而毋残。xīn yù jiān ér fú bá xī,sī jiǎn chǎn ér wú cán。
俟狂吹之稍杀兮,及天吴之未欢。qí kuáng chuī zhī shāo shā xī,jí tiān wú zhī wèi huān。
人与人其共力兮,日与日而相攒。rén yǔ rén qí gòng lì xī,rì yǔ rì ér xiāng zǎn。
忽逍遥以反顾兮,终九万其一弹。hū xiāo yáo yǐ fǎn gù xī,zhōng jiǔ wàn qí yī dàn。
前程各有所至兮,余独婵媛以为端。qián chéng gè yǒu suǒ zhì xī,yú dú chán yuàn yǐ wèi duān。
虽闷瞀吾犹未变兮,岂余衷之可阑。suī mèn mào wú yóu wèi biàn xī,qǐ yú zhōng zhī kě lán。
噫吁嘻,春弥月兮绪千端。yī xū xī,chūn mí yuè xī xù qiān duān。
全销白日兮此春澜,半落青天兮此地看。quán xiāo bái rì xī cǐ chūn lán,bàn luò qīng tiān xī cǐ dì kàn。
岂波臣之骏奔兮敢后,维下风之羽翼兮实难。qǐ bō chén zhī jùn bēn xī gǎn hòu,wéi xià fēng zhī yǔ yì xī shí nán。

姚永言自维扬至过访

郭之奇

为客羁怀远,遭春幽兴长。wèi kè jī huái yuǎn,zāo chūn yōu xīng zhǎng。
飘泊盈千绪,流洄叹一方。piāo pō yíng qiān xù,liú huí tàn yī fāng。
我友东南俊,逸气表维扬。wǒ yǒu dōng nán jùn,yì qì biǎo wéi yáng。
相思能命驾,就我春江航。xiāng sī néng mìng jià,jiù wǒ chūn jiāng háng。
舟楫寒温外,茶酒出篇章。zhōu jí hán wēn wài,chá jiǔ chū piān zhāng。
手中白缟带,腰下锦奚囊。shǒu zhōng bái gǎo dài,yāo xià jǐn xī náng。
双眸含碧水,数语摇轻霜。shuāng móu hán bì shuǐ,shù yǔ yáo qīng shuāng。
是时杨柳岸,停午动烟光。shì shí yáng liǔ àn,tíng wǔ dòng yān guāng。
岂惟七分读,能流百丈芒。qǐ wéi qī fēn dú,néng liú bǎi zhàng máng。
忆共冰天署,生刍束芸香。yì gòng bīng tiān shǔ,shēng chú shù yún xiāng。
词英兼宿辈,同时避雁行。cí yīng jiān sù bèi,tóng shí bì yàn xíng。
君才真杰立,我意日彷徨。jūn cái zhēn jié lì,wǒ yì rì páng huáng。
相携视冥漠,举世尽茫茫。xiāng xié shì míng mò,jǔ shì jǐn máng máng。
离群忽三载,膺背永相将。lí qún hū sān zài,yīng bèi yǒng xiāng jiāng。
不意金陵水,遥分白玉堂。bù yì jīn líng shuǐ,yáo fēn bái yù táng。
高谈竟晨夕,薰然耳目张。gāo tán jìng chén xī,xūn rán ěr mù zhāng。
独念蓬飞子,每疑素业忘。dú niàn péng fēi zi,měi yí sù yè wàng。
非缘今日会,此游空自忙。fēi yuán jīn rì huì,cǐ yóu kōng zì máng。
相逢姑劝志,焉敢问行藏。xiāng féng gū quàn zhì,yān gǎn wèn xíng cáng。
明朝重执手,前期或细商。míng cháo zhòng zhí shǒu,qián qī huò xì shāng。

次日访永言于报恩寺

郭之奇

肩舆循柳岸,拂袖尽烟风。jiān yú xún liǔ àn,fú xiù jǐn yān fēng。
寻幽无近远,闻见莫匆匆。xún yōu wú jìn yuǎn,wén jiàn mò cōng cōng。
绵邈钟声外,高人古寺东。mián miǎo zhōng shēng wài,gāo rén gǔ sì dōng。
入门值君出,庭花为客公。rù mén zhí jūn chū,tíng huā wèi kè gōng。
命花留我住,独坐使春融。mìng huā liú wǒ zhù,dú zuò shǐ chūn róng。
须臾接谈笑,诗酒复相同。xū yú jiē tán xiào,shī jiǔ fù xiāng tóng。
玄言多绝倒,清绪未能穷。xuán yán duō jué dào,qīng xù wèi néng qióng。
开怀获素友,焉得不披胸。kāi huái huò sù yǒu,yān dé bù pī xiōng。
我有和氏璞,三年色似蒙。wǒ yǒu hé shì pú,sān nián sè shì méng。
我有雷生剑,每夜气摩穹。wǒ yǒu léi shēng jiàn,měi yè qì mó qióng。
将携剑与璞,遥献碧霄宫。jiāng xié jiàn yǔ pú,yáo xiàn bì xiāo gōng。
因思玄圃际,积光竞魂熊。yīn sī xuán pǔ jì,jī guāng jìng hún xióng。
更闻欧冶局,纯钩动远空。gèng wén ōu yě jú,chún gōu dòng yuǎn kōng。
我剑方藏匣,我璞俟人攻。wǒ jiàn fāng cáng xiá,wǒ pú qí rén gōng。
未甘同石弃,终疑跃水中。wèi gān tóng shí qì,zhōng yí yuè shuǐ zhōng。
以兹长叹息,还向白云笼。yǐ zī zhǎng tàn xī,hái xiàng bái yún lóng。
惟君先得我,举酌共溶溶。wéi jūn xiān dé wǒ,jǔ zhuó gòng róng róng。
术售非吾道,周防宜在躬。shù shòu fēi wú dào,zhōu fáng yí zài gōng。
输心逢达者,回首谢时雄。shū xīn féng dá zhě,huí shǒu xiè shí xióng。
愿持今日语,常寄百年衷。yuàn chí jīn rì yǔ,cháng jì bǎi nián zhōng。

春闺八首

郭之奇

池前君栽柳,君去碧丝长。chí qián jūn zāi liǔ,jūn qù bì sī zhǎng。
丝丝相纠结,叶叶自飞扬。sī sī xiāng jiū jié,yè yè zì fēi yáng。
不解留春住,偏能断妾肠。bù jiě liú chūn zhù,piān néng duàn qiè cháng。
妾肠丝叶内,东风莫太狂。qiè cháng sī yè nèi,dōng fēng mò tài kuáng。

春闺八首

郭之奇

庭花多作意,红花又白花。tíng huā duō zuò yì,hóng huā yòu bái huā。
一般春散色,相倚妾为家。yī bān chūn sàn sè,xiāng yǐ qiè wèi jiā。
晓来千片落,似欲少春华。xiǎo lái qiān piàn luò,shì yù shǎo chūn huá。
不闻春叹息,惟见妾咨嗟。bù wén chūn tàn xī,wéi jiàn qiè zī jiē。

春闺八首

郭之奇

桃花红烂熳,李花白参差。táo huā hóng làn màn,lǐ huā bái cān chà。
向日娇同醉,临风懒独吹。xiàng rì jiāo tóng zuì,lín fēng lǎn dú chuī。
已能分妾面,更欲动君思。yǐ néng fēn qiè miàn,gèng yù dòng jūn sī。
桃李心如此,妾知君未知。táo lǐ xīn rú cǐ,qiè zhī jūn wèi zhī。