古诗词

宋九青给谏将联诗社诗以商之三首

郭之奇

冥思兼旷览,求应总纷纷。míng sī jiān kuàng lǎn,qiú yīng zǒng fēn fēn。
雅颂如能得,兴观亦可群。yǎ sòng rú néng dé,xīng guān yì kě qún。
倾谈初束帛,豁意已披云。qīng tán chū shù bó,huō yì yǐ pī yún。
默尔精魂感,相同独向君。mò ěr jīng hún gǎn,xiāng tóng dú xiàng jūn。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

人法地天,道法自然。rén fǎ dì tiān,dào fǎ zì rán。
黄帝遗玄,象罔得焉。huáng dì yí xuán,xiàng wǎng dé yān。
如髣如髴,行于万物。rú fǎng rú fú,xíng yú wàn wù。
刳心以乞,虚而不屈。kū xīn yǐ qǐ,xū ér bù qū。
漻乎其清,金石考鸣。liáo hū qí qīng,jīn shí kǎo míng。
冥我独情,世耳群惊。míng wǒ dú qíng,shì ěr qún jīng。
为众父父,忘其族祖。wèi zhòng fù fù,wàng qí zú zǔ。
为三祝主,未闻多苦。wèi sān zhù zhǔ,wèi wén duō kǔ。
子高就耕,丈人依圃。zi gāo jiù gēng,zhàng rén yī pǔ。
兄尧未甘,况复侯禹。xiōng yáo wèi gān,kuàng fù hóu yǔ。
嗟彼全人,体性抱神。jiē bǐ quán rén,tǐ xìng bào shén。
标枝野鹿,为浑沌邻。biāo zhī yě lù,wèi hún dùn lín。
愧尔波民,道谀终身。kuì ěr bō mín,dào yú zhōng shēn。
尊严世俗,逾于君亲。zūn yán shì sú,yú yú jūn qīn。
合譬辞饰,以天下惑。hé pì cí shì,yǐ tiān xià huò。
厉夜生子,取火宜亟。lì yè shēng zi,qǔ huǒ yí jí。
谁为尔贼,臭味声色。shuí wèi ěr zéi,chòu wèi shēng sè。
内盈栅柴,外重缴纆。nèi yíng zhà chái,wài zhòng jiǎo mò。
交臂历指,安可为得。jiāo bì lì zhǐ,ān kě wèi dé。
苟非天德,休言帝则。gǒu fēi tiān dé,xiū yán dì zé。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

天意日平,圣心奚卼。tiān yì rì píng,shèng xīn xī wù。
水静晰形,镜虚明发。shuǐ jìng xī xíng,jìng xū míng fā。
恬寂俞俞,尧宫舜阙。tián jì yú yú,yáo gōng shùn quē。
天乐天和,去垒除矹。tiān lè tiān hé,qù lěi chú wù。
通于万物,有始有卒。tōng yú wàn wù,yǒu shǐ yǒu zú。
流为五末,无本自竭。liú wèi wǔ mò,wú běn zì jié。
先后尊卑,千古未滑。xiān hòu zūn bēi,qiān gǔ wèi huá。
五变形名,九变赏罚。wǔ biàn xíng míng,jiǔ biàn shǎng fá。
道德所生,其序难越。dào dé suǒ shēng,qí xù nán yuè。
辩士一曲,旁穿谬掘。biàn shì yī qū,páng chuān miù jué。
十二经言,从兹久淈。shí èr jīng yán,cóng zī jiǔ gǔ。
击鼓求亡,仁义是揭。jī gǔ qiú wáng,rén yì shì jiē。
士成刺老,牛马相讦。shì chéng cì lǎo,niú mǎ xiāng jié。
知巧虽存,窃机乃发。zhī qiǎo suī cún,qiè jī nǎi fā。
轮扁问桓,古人既歇。lún biǎn wèn huán,gǔ rén jì xiē。
糟粕虽存,心口空咄。zāo pò suī cún,xīn kǒu kōng duō。
道之在天,惟恍惟惚。dào zhī zài tiān,wéi huǎng wéi hū。
传之于书,若存若没。chuán zhī yú shū,ruò cún ruò méi。
至人和光,如日照月。zhì rén hé guāng,rú rì zhào yuè。
吾师吾师,天根月窟。wú shī wú shī,tiān gēn yuè kū。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

天运地处,孰居无事。tiān yùn dì chù,shú jū wú shì。
日月推行,雨风披吹。rì yuè tuī xíng,yǔ fēng pī chuī。
此皆自然,万一无二。cǐ jiē zì rán,wàn yī wú èr。
古皇顺之,九雒呈瑞。gǔ huáng shùn zhī,jiǔ luò chéng ruì。
乐奏咸池,仁满天地。lè zòu xián chí,rén mǎn tiān dì。
流光其声,蛰虫起寐。liú guāng qí shēng,zhé chóng qǐ mèi。
始闻若惊,终闻若醉。shǐ wén ruò jīng,zhōng wén ruò zuì。
使世兼忘,不言所利。shǐ shì jiān wàng,bù yán suǒ lì。
此虽帝德,犹全道秘。cǐ suī dì dé,yóu quán dào mì。
失德而仁,失仁而义。shī dé ér rén,shī rén ér yì。
南行望北,冥山远眦。nán xíng wàng běi,míng shān yuǎn zì。
刍狗再陈,蘧庐久寄。chú gǒu zài chén,qú lú jiǔ jì。
三五之法,同矜于治。sān wǔ zhī fǎ,tóng jīn yú zhì。
橘柚柤梨,皆人所嗜。jú yòu zhā lí,jiē rén suǒ shì。
人之不同,与时日异。rén zhī bù tóng,yǔ shí rì yì。
周服衣猿,猿必尽弃。zhōu fú yī yuán,yuán bì jǐn qì。
学施矉里,里必深避。xué shī pín lǐ,lǐ bì shēn bì。
推舟于陆,百手徒瘁。tuī zhōu yú lù,bǎi shǒu tú cuì。
天门弗开,四方易位。tiān mén fú kāi,sì fāng yì wèi。
民亲乃离,盗杀转炽。mín qīn nǎi lí,dào shā zhuǎn chì。
相姬师孔,未易民志。xiāng jī shī kǒng,wèi yì mín zhì。
道本无名,名则公器。dào běn wú míng,míng zé gōng qì。
多求愈惑,私取亦忌。duō qiú yù huò,sī qǔ yì jì。
六经陈迹,干戈反詈。liù jīng chén jì,gàn gē fǎn lì。
神龙渊嘿,白鹢交视。shén lóng yuān hēi,bái yì jiāo shì。
乌鹊孺鱼,传沬相遗。wū què rú yú,chuán mèi xiāng yí。
细要化螟,有弟兄泪。xì yào huà míng,yǒu dì xiōng lèi。
凡今之人,恶知古意。fán jīn zhī rén,è zhī gǔ yì。
谁息谁消,其民总劓。shuí xī shuí xiāo,qí mín zǒng yì。
举世无席,先王独睡。jǔ shì wú xí,xiān wáng dú shuì。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

五德同行,五事分情。wǔ dé tóng xíng,wǔ shì fēn qíng。
山谷为亢,金跃始旷。shān gǔ wèi kàng,jīn yuè shǐ kuàng。
居学为修,木荣众求。jū xué wèi xiū,mù róng zhòng qiú。
尊彊为治,如火灼视。zūn jiàng wèi zhì,rú huǒ zhuó shì。
江海无为,似水推移。jiāng hǎi wú wèi,shì shuǐ tuī yí。
导引作寿,土则坤久。dǎo yǐn zuò shòu,tǔ zé kūn jiǔ。
四时相守,民莫不有。sì shí xiāng shǒu,mín mò bù yǒu。
民各知子,鲜克知母。mín gè zhī zi,xiān kè zhī mǔ。
水火木金,反为土沉。shuǐ huǒ mù jīn,fǎn wèi tǔ chén。
义仁智礼,是古非今。yì rén zhì lǐ,shì gǔ fēi jīn。
此惟圣德,澹然无极。cǐ wéi shèng dé,dàn rán wú jí。
众美从之,以归至域。zhòng měi cóng zhī,yǐ guī zhì yù。
其生若浮,其死若休。qí shēng ruò fú,qí sǐ ruò xiū。
其寝不梦,其觉无忧。qí qǐn bù mèng,qí jué wú yōu。
其名同帝,与一同流。qí míng tóng dì,yǔ yī tóng liú。
纯素之一,惟神在室。chún sù zhī yī,wéi shén zài shì。
干越不用,其宝倍密。gàn yuè bù yòng,qí bǎo bèi mì。
不亏其纯,其纯乃真。bù kuī qí chún,qí chún nǎi zhēn。
不杂其素,其素乃具。bù zá qí sù,qí sù nǎi jù。
乃真乃具,五星天聚。nǎi zhēn nǎi jù,wǔ xīng tiān jù。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

俗师俗学,空劳彼勖。sú shī sú xué,kōng láo bǐ xù。
蔽蒙之民,蒙性于欲。bì méng zhī mín,méng xìng yú yù。
以求初明,其蔽久酷。yǐ qiú chū míng,qí bì jiǔ kù。
天物芸芸,复我虚曲。tiān wù yún yún,fù wǒ xū qū。
以知养性,其性如玉。yǐ zhī yǎng xìng,qí xìng rú yù。
以恬养知,其明似烛。yǐ tián yǎng zhī,qí míng shì zhú。
古人至一,今人至缛。gǔ rén zhì yī,jīn rén zhì rù。
顺而不一,天下乃数。shùn ér bù yī,tiān xià nǎi shù。
安而不顺,天下乃局。ān ér bù shùn,tiān xià nǎi jú。
浇淳散朴,天下乃毒。jiāo chún sàn pǔ,tiān xià nǎi dú。
世道交丧,乾坤乃局。shì dào jiāo sàng,qián kūn nǎi jú。
至人处穷,冥飞似鹄。zhì rén chù qióng,míng fēi shì gǔ。
隐德存身,永辞世梏。yǐn dé cún shēn,yǒng cí shì gù。
世人所求,轩冕相属。shì rén suǒ qiú,xuān miǎn xiāng shǔ。
傥来不来,神衰气辱。tǎng lái bù lái,shén shuāi qì rǔ。
丧己于物,失性于俗。sàng jǐ yú wù,shī xìng yú sú。
倒置之民,其蒙转笃。dào zhì zhī mín,qí méng zhuǎn dǔ。
休哉游哉,我沐我浴。xiū zāi yóu zāi,wǒ mù wǒ yù。
高轩在门,华冕在瞩。gāo xuān zài mén,huá miǎn zài zhǔ。
何有何无,如断如续。hé yǒu hé wú,rú duàn rú xù。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

河伯自欣,向若而悔。hé bó zì xīn,xiàng ruò ér huǐ。
曲士何知,教之者罪。qū shì hé zhī,jiào zhī zhě zuì。
号物之数,五千维倍。hào wù zhī shù,wǔ qiān wéi bèi。
人居一焉,其馀若磊。rén jū yī yān,qí yú ruò lěi。
稊米在仓,片脔在鼐。tí mǐ zài cāng,piàn luán zài nài。
帝王迭君,仁贤分宰。dì wáng dié jūn,rén xián fēn zǎi。
让者为名,居者日浼。ràng zhě wèi míng,jū zhě rì měi。
夏虫语冰,非愚则殆。xià chóng yǔ bīng,fēi yú zé dài。
以小观大,何足以逮。yǐ xiǎo guān dà,hé zú yǐ dǎi。
以道观之,无物不在。yǐ dào guān zhī,wú wù bù zài。
因大于天,天空云叆。yīn dà yú tiān,tiān kōng yún ài。
因小于毫,毫末丘垒。yīn xiǎo yú háo,háo mò qiū lěi。
尧桀分行,终古不怠。yáo jié fēn xíng,zhōng gǔ bù dài。
夔蚿相怜,没身不怠。kuí xián xiāng lián,méi shēn bù dài。
缺甃之崖,井蛙独款。quē zhòu zhī yá,jǐng wā dú kuǎn。
百家之言,孙龙孰诒。bǎi jiā zhī yán,sūn lóng shú yí。
神龟曳涂,东鳖归海。shén guī yè tú,dōng biē guī hǎi。
鹓雏逢吓,鯈鱼乐漼。yuān chú féng xià,tiáo yú lè cuǐ。
人矜一时,我问千载。rén jīn yī shí,wǒ wèn qiān zài。
庄惠濠梁,亦应我待。zhuāng huì háo liáng,yì yīng wǒ dài。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

乐与忧战,忧随乐遣。lè yǔ yōu zhàn,yōu suí lè qiǎn。
一死一生,忧乐乃见。yī sǐ yī shēng,yōu lè nǎi jiàn。
人生所尊,富贵寿善。rén shēng suǒ zūn,fù guì shòu shàn。
得之乃乐,乐之必恋。dé zhī nǎi lè,lè zhī bì liàn。
人生所恶,夭恶贫贱。rén shēng suǒ è,yāo è pín jiàn。
得之乃忧,忧之必眩。dé zhī nǎi yōu,yōu zhī bì xuàn。
以忧为生,生何足羡。yǐ yōu wèi shēng,shēng hé zú xiàn。
去忧而死,死何足唁。qù yōu ér sǐ,sǐ hé zú yàn。
百年长乐,已如流电。bǎi nián zhǎng lè,yǐ rú liú diàn。
况其失之,何以终宴。kuàng qí shī zhī,hé yǐ zhōng yàn。
人之所乐,随人而转。rén zhī suǒ lè,suí rén ér zhuǎn。
至乐无乐,终古莫倦。zhì lè wú lè,zhōng gǔ mò juàn。
天清地宁,两无相衍。tiān qīng dì níng,liǎng wú xiāng yǎn。
与时息消,使物周遍。yǔ shí xī xiāo,shǐ wù zhōu biàn。
吹气作人,如雨如霰。chuī qì zuò rén,rú yǔ rú xiàn。
庄子盆歌,介叔柳变。zhuāng zi pén gē,jiè shū liǔ biàn。
髑髅髐然,岂易南面。dú lóu xiāo rán,qǐ yì nán miàn。
海鸟临郊,愁窥牢膳。hǎi niǎo lín jiāo,chóu kuī láo shàn。
死骨欣欣,生禽悁悁。sǐ gǔ xīn xīn,shēng qín yuān yuān。
一气万形,古今一墠。yī qì wàn xíng,gǔ jīn yī shàn。
生马生人,一炉千扇。shēng mǎ shēng rén,yī lú qiān shàn。
出机入机,千轮一片。chū jī rù jī,qiān lún yī piàn。
忧铄同门,死生同传。yōu shuò tóng mén,sǐ shēng tóng chuán。
无乐之乐,乐谁我先。wú lè zhī lè,lè shuí wǒ xiān。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

生则有情,情岂离形。shēng zé yǒu qíng,qíng qǐ lí xíng。
养形存生,岐分万程。yǎng xíng cún shēng,qí fēn wàn chéng。
去万归一,其中有精。qù wàn guī yī,qí zhōng yǒu jīng。
惟窈惟冥,与世莫争。wéi yǎo wéi míng,yǔ shì mò zhēng。
纯气之守,知巧弗受。chún qì zhī shǒu,zhī qiǎo fú shòu。
游乎物初,物皆尘垢。yóu hū wù chū,wù jiē chén gòu。
身外则存,神全则有。shēn wài zé cún,shén quán zé yǒu。
开天之天,天先天后。kāi tiān zhī tiān,tiān xiān tiān hòu。
痀偻承蜩,没人操舟。jū lóu chéng tiáo,méi rén cāo zhōu。
神寄蜩翼,身与舟游。shén jì tiáo yì,shēn yǔ zhōu yóu。
人皆金注,我独瓦投。rén jiē jīn zhù,wǒ dú wǎ tóu。
人皆涂畏,我独近求。rén jiē tú wèi,wǒ dú jìn qiú。
说彘者祝,养鸡似木。shuō zhì zhě zhù,yǎng jī shì mù。
吕梁安蹴,视水犹陆。lǚ liáng ān cù,shì shuǐ yóu lù。
鐻成梓庆,忘吾心目。jù chéng zǐ qìng,wàng wú xīn mù。
马败东稷,安能更逐。mǎ bài dōng jì,ān néng gèng zhú。
此惟至人,遗物遗身。cǐ wéi zhì rén,yí wù yí shēn。
款启之民,内外交沦。kuǎn qǐ zhī mín,nèi wài jiāo lún。
乐鴳以韶,载鼷以轮。lè yàn yǐ sháo,zài xī yǐ lún。
委蛇捧首,复见水漘。wěi shé pěng shǒu,fù jiàn shuǐ chún。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

木以无用,斤斧弗从。mù yǐ wú yòng,jīn fǔ fú cóng。
雁以不鸣,身游釜中。yàn yǐ bù míng,shēn yóu fǔ zhōng。
不材与材,各有遭逢。bù cái yǔ cái,gè yǒu zāo féng。
先生何处,绝累行空。xiān shēng hé chù,jué lèi xíng kōng。
为木则椿,为雁则鸿。wèi mù zé chūn,wèi yàn zé hóng。
二者之间,一蛇一龙。èr zhě zhī jiān,yī shé yī lóng。
人物之祖,黄帝神农。rén wù zhī zǔ,huáng dì shén nóng。
云孙日邈,安知道宗。yún sūn rì miǎo,ān zhī dào zōng。
鲁侯忧鲁,皮以灾躬。lǔ hóu yōu lǔ,pí yǐ zāi gōng。
涉江浮海,大莫可通。shè jiāng fú hǎi,dà mò kě tōng。
虚舟相触,惼心亦融。xū zhōu xiāng chù,biǎn xīn yì róng。
人能虚己,其孰能壅。rén néng xū jǐ,qí shú néng yōng。
毫毛不挫,已成卫钟。háo máo bù cuò,yǐ chéng wèi zhōng。
意怠之鸟,毕世从容。yì dài zhī niǎo,bì shì cóng róng。
枳棘之猿,竟日匆匆。zhǐ jí zhī yuán,jìng rì cōng cōng。
陈蔡休食,击槁歌风。chén cài xiū shí,jī gǎo gē fēng。
木声人声,当人心胸。mù shēng rén shēng,dāng rén xīn xiōng。
无受人益,以安天穷。wú shòu rén yì,yǐ ān tiān qióng。
圣人晏然,体逝而终。shèng rén yàn rán,tǐ shì ér zhōng。
螳蝉与鹊,忘身若瞢。táng chán yǔ què,wàng shēn ruò méng。
栗林逆旅,谁私谁公。lì lín nì lǚ,shuí sī shuí gōng。
贤不自贤,何往不崇。xián bù zì xián,hé wǎng bù chóng。
林回弃璧,虞人谇弓。lín huí qì bì,yú rén suì gōng。
不忮不求,胡不大同。bù zhì bù qiú,hú bù dà tóng。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

使人意消,全德君子。shǐ rén yì xiāo,quán dé jūn zi。
人貌而天,道存目指。rén mào ér tiān,dào cún mù zhǐ。
一规一矩,何足观视。yī guī yī jǔ,hé zú guān shì。
一虎一龙,应从鞭棰。yī hǔ yī lóng,yīng cóng biān chuí。
绝尘而奔,交臂失趾。jué chén ér bēn,jiāo bì shī zhǐ。
萌乎所生,归乎所止。méng hū suǒ shēng,guī hū suǒ zhǐ。
一止一生,或为之纪。yī zhǐ yī shēng,huò wèi zhī jì。
游心物初,宁令心死。yóu xīn wù chū,níng lìng xīn sǐ。
祸福存亡,怒哀乐喜。huò fú cún wáng,nù āi lè xǐ。
变不易常,其胸若水。biàn bù yì cháng,qí xiōng ruò shuǐ。
至阴天出,至阳地起。zhì yīn tiān chū,zhì yáng dì qǐ。
二者交和,至人游是。èr zhě jiāo hé,zhì rén yóu shì。
百体为尘,百年犹滓。bǎi tǐ wèi chén,bǎi nián yóu zǐ。
抱一而同,至乐至美。bào yī ér tóng,zhì lè zhì měi。
彼何世民,少见多訾。bǐ hé shì mín,shǎo jiàn duō zī。
一夫立门,一夫钓涘。yī fū lì mén,yī fū diào sì。
鲁国一儒,周初一士。lǔ guó yī rú,zhōu chū yī shì。
千变不穷,诸侯群迩。qiān biàn bù qióng,zhū hóu qún ěr。
盘礴解衣,方称画史。pán bó jiě yī,fāng chēng huà shǐ。
临渊履危,忽遗射矢。lín yuān lǚ wēi,hū yí shè shǐ。
孙叔尹荆,三仕三已。sūn shū yǐn jīng,sān shì sān yǐ。
凡君亡凡,存吾亡彼。fán jūn wáng fán,cún wú wáng bǐ。
由斯而言,万物皆累。yóu sī ér yán,wàn wù jiē lèi。
物成必亏,道成孰毁。wù chéng bì kuī,dào chéng shú huǐ。

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

臭腐神奇,相化若宜。chòu fǔ shén qí,xiāng huà ruò yí。
天下一气,古今一时。tiān xià yī qì,gǔ jīn yī shí。
圣人贵一,至人无为。shèng rén guì yī,zhì rén wú wèi。
六合为巨,其内未离。liù hé wèi jù,qí nèi wèi lí。
秋毫为小,成体因之。qiū háo wèi xiǎo,chéng tǐ yīn zhī。
何小何巨,道将女随。hé xiǎo hé jù,dào jiāng nǚ suí。
被衣言道,啮缺堕肢。bèi yī yán dào,niè quē duò zhī。
媒媒晦晦,不可谋思。méi méi huì huì,bù kě móu sī。
身之初有,其蜕孰委。shēn zhī chū yǒu,qí tuì shú wěi。
行亦胡往,处亦胡持。xíng yì hú wǎng,chù yì hú chí。
生胎生卵,八九窍差。shēng tāi shēng luǎn,bā jiǔ qiào chà。
其来无迹,其往无涯。qí lái wú jì,qí wǎng wú yá。
无门无房,上下高卑。wú mén wú fáng,shàng xià gāo bēi。
终则复始,天物交资。zhōng zé fù shǐ,tiān wù jiāo zī。
须臾之说,奚足儒儿。xū yú zhī shuō,xī zú rú ér。
白驹之过,忽然而驰。bái jū zhī guò,hū rán ér chí。
勃然出此,油然入斯。bó rán chū cǐ,yóu rán rù sī。
不形之形,人所同私。bù xíng zhī xíng,rén suǒ tóng sī。
道无不在,在恶可期。dào wú bù zài,zài è kě qī。
不际之际,物所共疑。bù jì zhī jì,wù suǒ gòng yí。
老龙冥冥,泰清孜孜。lǎo lóng míng míng,tài qīng zī zī。
光耀视窅,捶钩莫移。guāng yào shì yǎo,chuí gōu mò yí。
无人无物,谁怒谁嘻。wú rén wú wù,shuí nù shuí xī。
未有天地,其初可窥。wèi yǒu tiān dì,qí chū kě kuī。
古人同化,今人内疲。gǔ rén tóng huà,jīn rén nèi pí。
为物逆旅,终为物欺。wèi wù nì lǚ,zhōng wèi wù qī。
儒墨蚩蚩,是非相嗤。rú mò chī chī,shì fēi xiāng chī。
知乃不知,不知乃知。zhī nǎi bù zhī,bù zhī nǎi zhī。
无问无应,曰希曰夷。wú wèn wú yīng,yuē xī yuē yí。
夫惟希夷,曰天古师。fū wéi xī yí,yuē tiān gǔ shī。

读南华杂篇述以五言十一章庚桑楚

郭之奇

兵莫憯于志,镆铘为下利。bīng mò cǎn yú zhì,mò yé wèi xià lì。
寇莫大阴阳,心则使之至。kòu mò dà yīn yáng,xīn zé shǐ zhī zhì。
畏垒祝庚桑,庚桑宜远避。wèi lěi zhù gēng sāng,gēng sāng yí yuǎn bì。
亲誉及畏侮,其来必以次。qīn yù jí wèi wǔ,qí lái bì yǐ cì。
简发而为栉,数米而为饵。jiǎn fā ér wèi zhì,shù mǐ ér wèi ěr。
使民相盗轧,岂不由贤智。shǐ mín xiāng dào yà,qǐ bù yóu xián zhì。
贤者建人杓,犹令人交刺。xián zhě jiàn rén biāo,yóu lìng rén jiāo cì。
是以南荣趎,蹙然悲生寄。shì yǐ nán róng chú,cù rán bēi shēng jì。
七日裸粮求,三言求一义。qī rì luǒ liáng qiú,sān yán qiú yī yì。
此义终抱一,卫生宁可二。cǐ yì zhōng bào yī,wèi shēng níng kě èr。
侗然儿子初,安得人鬼忮。dòng rán ér zi chū,ān dé rén guǐ zhì。
宇宙出天门,有无分两位。yǔ zhòu chū tiān mén,yǒu wú fēn liǎng wèi。
自无之有难,自有归无易。zì wú zhī yǒu nán,zì yǒu guī wú yì。
名实介眉闲,死生失交臂。míng shí jiè méi xián,sǐ shēng shī jiāo bì。
天和既可同,人好安足累。tiān hé jì kě tóng,rén hǎo ān zú lèi。
无为无不为,万物无不治。wú wèi wú bù wèi,wàn wù wú bù zhì。

读南华杂篇述以五言十一章庚桑楚

郭之奇

古今何龌龊,解人终邈邈。gǔ jīn hé wò chuò,jiě rén zhōng miǎo miǎo。
襄城七圣迷,适遇小童觉。xiāng chéng qī shèng mí,shì yù xiǎo tóng jué。
稽首谢师归,秉鞭天下握。jī shǒu xiè shī guī,bǐng biān tiān xià wò。
久矣真人言,謦欬难追琢。jiǔ yǐ zhēn rén yán,qǐng kài nán zhuī zuó。
我观时世君,魏狗横胸卓。wǒ guān shí shì jūn,wèi gǒu héng xiōng zhuó。
我观时世臣,吴狙矜巧数。wǒ guān shí shì chén,wú jū jīn qiǎo shù。
儒墨分五涂,智辩殊三乐。rú mò fēn wǔ tú,zhì biàn shū sān lè。
天下无公是,自是还自驳。tiān xià wú gōng shì,zì shì hái zì bó。
一弦动一音,漫劳鼓宫角。yī xián dòng yī yīn,màn láo gǔ gōng jiǎo。
蝇翼垩鼻端,空想运斤斫。yíng yì è bí duān,kōng xiǎng yùn jīn zhuó。
暖暖而姝姝,守一先生学。nuǎn nuǎn ér shū shū,shǒu yī xiān shēng xué。
下焉为豕虱,终归屠者爆。xià yān wèi shǐ shī,zhōng guī tú zhě bào。
上焉说舜膻,方求童土渥。shàng yān shuō shùn shān,fāng qiú tóng tǔ wò。
谁能抱德炀,以顺天下朴。shuí néng bào dé yáng,yǐ shùn tiān xià pǔ。
有喙长三尺,浑兮其若独。yǒu huì zhǎng sān chǐ,hún xī qí ruò dú。
牂生于奥中,未尝牧以捉。zāng shēng yú ào zhōng,wèi cháng mù yǐ zhuō。
鹑生于宎次,未烦田以较。chún shēng yú yǎo cì,wèi fán tián yǐ jiào。
河源万载流,风日奚损剥。hé yuán wàn zài liú,fēng rì xī sǔn bō。
不解而知足,不知知乃倬。bù jiě ér zhī zú,bù zhī zhī nǎi zhuō。
能知古今朔,乃称大扬榷。néng zhī gǔ jīn shuò,nǎi chēng dà yáng què。

读南华杂篇述以五言十一章庚桑楚

郭之奇

圣人饮人和,师天天可迓。shèng rén yǐn rén hé,shī tiān tiān kě yà。
世人相助消,安能以德借。shì rén xiāng zhù xiāo,ān néng yǐ dé jiè。
风非冬可反,冰非春可假。fēng fēi dōng kě fǎn,bīng fēi chūn kě jiǎ。
除日无残岁,除夕无冬夜。chú rì wú cán suì,chú xī wú dōng yè。
万物几乘除,适我皆新藉。wàn wù jǐ chéng chú,shì wǒ jiē xīn jí。
见见与闻闻,不用频相讶。jiàn jiàn yǔ wén wén,bù yòng pín xiāng yà。
使人日畅然,国都旧陵舍。shǐ rén rì chàng rán,guó dōu jiù líng shě。
使人忽怒争,蛮触新参差。shǐ rén hū nù zhēng,mán chù xīn cān chà。
游心于无穷,一吷何须诧。yóu xīn yú wú qióng,yī xuè hé xū chà。
我思陆沉者,声销名亦卸。wǒ sī lù chén zhě,shēng xiāo míng yì xiè。
未闻莽裂徒,获睹滋繁稼。wèi wén mǎng liè tú,huò dǔ zī fán jià。
可怜欲恶孽,翻作性情杷。kě lián yù è niè,fān zuò xìng qíng pá。
巧利资盗窃,智力引欺诈。qiǎo lì zī dào qiè,zhì lì yǐn qī zhà。
五十九年非,方求六十罢。wǔ shí jiǔ nián fēi,fāng qiú liù shí bà。
蘧玉玉如人,卫灵灵孰吓。qú yù yù rú rén,wèi líng líng shú xià。
合观丘里言,山泽俱旅亚。hé guān qiū lǐ yán,shān zé jù lǚ yà。
阴阳异杀生,一气行冬夏。yīn yáng yì shā shēng,yī qì xíng dōng xià。
祸福本相环,名实分上下。huò fú běn xiāng huán,míng shí fēn shàng xià。
有名物之居,无名物之驾。yǒu míng wù zhī jū,wú míng wù zhī jià。
谁能驾物虚,于此冥天化。shuí néng jià wù xū,yú cǐ míng tiān huà。

读南华杂篇述以五言十一章庚桑楚

郭之奇

心悬天地际,目送雷霆过。xīn xuán tiān dì jì,mù sòng léi tíng guò。
月固不胜火,雨骤或翻波。yuè gù bù shèng huǒ,yǔ zhòu huò fān bō。
二气行偶错,岂不焚天和。èr qì xíng ǒu cuò,qǐ bù fén tiān hé。
清宁犹有患,僓然若道何。qīng níng yóu yǒu huàn,tuǐ rán ruò dào hé。
万念昏沉处,三时利害摩。wàn niàn hūn chén chù,sān shí lì hài mó。
无波身自溺,生火胸自多。wú bō shēn zì nì,shēng huǒ xiōng zì duō。
是以圣人腹,毋为众人目。shì yǐ shèng rén fù,wú wèi zhòng rén mù。
俨兮其若容,旷兮其若谷。yǎn xī qí ruò róng,kuàng xī qí ruò gǔ。
视若营四海,竿岂趋灌渎。shì ruò yíng sì hǎi,gān qǐ qū guàn dú。
投缁没巨钩,近远分鱼肉。tóu zī méi jù gōu,jìn yuǎn fēn yú ròu。
不忍一时伤,终馀万世福。bù rěn yī shí shāng,zhōng yú wàn shì fú。
尧桀虽两忘,神策逾龟卜。yáo jié suī liǎng wàng,shén cè yú guī bo。
不用之用明,无功功乃成。bù yòng zhī yòng míng,wú gōng gōng nǎi chéng。
天游泯六凿,太始出虚清。tiān yóu mǐn liù záo,tài shǐ chū xū qīng。
今人昧其说,塞窦以求名。jīn rén mèi qí shuō,sāi dòu yǐ qiú míng。
发冢凭诗礼,刳肠获智声。fā zhǒng píng shī lǐ,kū cháng huò zhì shēng。
演门善毁爵,其党日捐生。yǎn mén shàn huǐ jué,qí dǎng rì juān shēng。
由光逃天下,纪申踣河争。yóu guāng táo tiān xià,jì shēn bó hé zhēng。
外物胡可必,古今多碍行。wài wù hú kě bì,gǔ jīn duō ài xíng。
安得忘言者,与之言至精。ān dé wàng yán zhě,yǔ zhī yán zhì jīng。