古诗词

自感二首

郭之奇

日月难因世,乾坤孰置身。rì yuè nán yīn shì,qián kūn shú zhì shēn。
在三从属我,未一所求臣。zài sān cóng shǔ wǒ,wèi yī suǒ qiú chén。
争大宜心竞,持危视力陈。zhēng dà yí xīn jìng,chí wēi shì lì chén。
只今言报国,何事可为人。zhǐ jīn yán bào guó,hé shì kě wèi rén。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

念八立冬作秋怀诗三首

郭之奇

秋光不待人,汗漫归何处。qiū guāng bù dài rén,hàn màn guī hé chù。
客心不自聊,每欲为秋恕。kè xīn bù zì liáo,měi yù wèi qiū shù。
高空无一物,容易秋来去。gāo kōng wú yī wù,róng yì qiū lái qù。
谁转蓐收辕,以作冥玄御。shuí zhuǎn rù shōu yuán,yǐ zuò míng xuán yù。
凄凄霜露华,微英供晓觑。qī qī shuāng lù huá,wēi yīng gōng xiǎo qù。
诸天日远遥,万象方洁著。zhū tiān rì yuǎn yáo,wàn xiàng fāng jié zhù。
将求岁德成,独抱深严虑。jiāng qiú suì dé chéng,dú bào shēn yán lǜ。
秋亦望其朋,人亦思其助。qiū yì wàng qí péng,rén yì sī qí zhù。

念八立冬作秋怀诗三首

郭之奇

四序本相生,金水朋交济。sì xù běn xiāng shēng,jīn shuǐ péng jiāo jì。
谁张大块帷,一任时光蜕。shuí zhāng dà kuài wéi,yī rèn shí guāng tuì。
日居而月诸,六龙安可系。rì jū ér yuè zhū,liù lóng ān kě xì。
秋风尽九十,万物收其赘。qiū fēng jǐn jiǔ shí,wàn wù shōu qí zhuì。
萧萧物外峰,独立云之际。xiāo xiāo wù wài fēng,dú lì yún zhī jì。
宁淡有馀姿,寒光初一缀。níng dàn yǒu yú zī,hán guāng chū yī zhuì。
至哉溟涬心,故使精华闭。zhì zāi míng xìng xīn,gù shǐ jīng huá bì。
繇来成物者,仍归颛顼帝。yáo lái chéng wù zhě,réng guī zhuān xū dì。

念八立冬作秋怀诗三首

郭之奇

离离碧涧松,郁郁幽岩草。lí lí bì jiàn sōng,yù yù yōu yán cǎo。
深玄依化迹,精气微相保。shēn xuán yī huà jì,jīng qì wēi xiāng bǎo。
轻霜动晓华,独爱秋光好。qīng shuāng dòng xiǎo huá,dú ài qiū guāng hǎo。
嗟兹浮坠叶,几向狂飙扫。jiē zī fú zhuì yè,jǐ xiàng kuáng biāo sǎo。
徒分枝干馀,不见根株老。tú fēn zhī gàn yú,bù jiàn gēn zhū lǎo。
造物者何心,春荣而冬稿。zào wù zhě hé xīn,chūn róng ér dōng gǎo。
春亦不任恩,冬亦不任懊。chūn yì bù rèn ēn,dōng yì bù rèn ào。
岁寒然后知,当时何足道。suì hán rán hòu zhī,dāng shí hé zú dào。

季秋晦日暂厝五节百宜山中作秋招诗五首

郭之奇

悲与秋风别,愁泪再三弹。bēi yǔ qiū fēng bié,chóu lèi zài sān dàn。
念秋辞我去,白云何所欢。niàn qiū cí wǒ qù,bái yún hé suǒ huān。
林峦多刻削,霜露苦相繁。lín luán duō kè xuē,shuāng lù kǔ xiāng fán。
秋气尔何物,凋伤亦自残。qiū qì ěr hé wù,diāo shāng yì zì cán。
是以前山色,幽人作意看。shì yǐ qián shān sè,yōu rén zuò yì kàn。
澄心高廓外,洗虑泬漻端。chéng xīn gāo kuò wài,xǐ lǜ jué liáo duān。
天路无终隔,二跳如转丸。tiān lù wú zhōng gé,èr tiào rú zhuǎn wán。
毋为独秋感,与君结岁寒。wú wèi dú qiū gǎn,yǔ jūn jié suì hán。

季秋晦日暂厝五节百宜山中作秋招诗五首

郭之奇

秋澜飞涨海,冬日着寒山。qiū lán fēi zhǎng hǎi,dōng rì zhe hán shān。
久客怀幽意,悲时多苦颜。jiǔ kè huái yōu yì,bēi shí duō kǔ yán。
人生哀乐趣,不离久暂间。rén shēng āi lè qù,bù lí jiǔ zàn jiān。
谁分生死界,长作古今闲。shuí fēn shēng sǐ jiè,zhǎng zuò gǔ jīn xián。
芳草经时忆,白云每处闲。fāng cǎo jīng shí yì,bái yún měi chù xián。
古之伤心者,钟情亦自艰。gǔ zhī shāng xīn zhě,zhōng qíng yì zì jiān。
登临何所送,淹留为尔攀。dēng lín hé suǒ sòng,yān liú wèi ěr pān。
嗟哉人日远,孰忍见秋还。jiē zāi rén rì yuǎn,shú rěn jiàn qiū hái。

季秋晦日暂厝五节百宜山中作秋招诗五首

郭之奇

招秋秋日遥,招魂魂在否。zhāo qiū qiū rì yáo,zhāo hún hún zài fǒu。
春心散江南,极目犹千里。chūn xīn sàn jiāng nán,jí mù yóu qiān lǐ。
秋魂聚海北,伤怀迷尺咫。qiū hún jù hǎi běi,shāng huái mí chǐ zhǐ。
风兰动幽壑,霜荷翻碧水。fēng lán dòng yōu hè,shuāng hé fān bì shuǐ。
菲菲上下迎,入抱疑之子。fēi fēi shàng xià yíng,rù bào yí zhī zi。
明明掌上珠,寂寂衾中美。míng míng zhǎng shàng zhū,jì jì qīn zhōng měi。
郁没诸悲魂,悠悠三载矣。yù méi zhū bēi hún,yōu yōu sān zài yǐ。
梦帝久难筮,巫阳今孰使。mèng dì jiǔ nán shì,wū yáng jīn shú shǐ。

季秋晦日暂厝五节百宜山中作秋招诗五首

郭之奇

黄山何历历,玉水自洋洋。huáng shān hé lì lì,yù shuǐ zì yáng yáng。
故室迟归反,魂兮莫自伤。gù shì chí guī fǎn,hún xī mò zì shāng。
我怀无闲隔,魂应佽我旁。wǒ huái wú xián gé,hún yīng cì wǒ páng。
慎毋轻去我,以离彼不祥。shèn wú qīng qù wǒ,yǐ lí bǐ bù xiáng。
暮云归碧树,晓日拥残霜。mù yún guī bì shù,xiǎo rì yōng cán shuāng。
萧萧云日际,片片绾柔肠。xiāo xiāo yún rì jì,piàn piàn wǎn róu cháng。
京泉无信息,愁梦每相妨。jīng quán wú xìn xī,chóu mèng měi xiāng fáng。
魂兮梦可接,岂辞冬夜长。hún xī mèng kě jiē,qǐ cí dōng yè zhǎng。

季秋晦日暂厝五节百宜山中作秋招诗五首

郭之奇

魂兮舍我翔,何为乎四方。hún xī shě wǒ xiáng,hé wèi hū sì fāng。
四方及山水,谅非魂所喜。sì fāng jí shān shuǐ,liàng fēi hún suǒ xǐ。
魂兮莫之东,终风多噎蒙。hún xī mò zhī dōng,zhōng fēng duō yē méng。
魂兮莫之南,炎土蔽飞岚。hún xī mò zhī nán,yán tǔ bì fēi lán。
魂兮莫之西,流沙千里迷。hún xī mò zhī xī,liú shā qiān lǐ mí。
魂兮莫之北,烛龙衔霜逼。hún xī mò zhī běi,zhú lóng xián shuāng bī。
魂兮莫之山,深林恶兽顽。hún xī mò zhī shān,shēn lín è shòu wán。
魂兮莫之海,巨壑狂波在。hún xī mò zhī hǎi,jù hè kuáng bō zài。
魂兮从我归,百岁岂相违。hún xī cóng wǒ guī,bǎi suì qǐ xiāng wéi。
魂兮归去来,胡为令我哀。hún xī guī qù lái,hú wèi lìng wǒ āi。

补葺残编有感而作

郭之奇

书缺有闲轶时见。shū quē yǒu xián yì shí jiàn。
博闻强记尤堪羡。bó wén qiáng jì yóu kān xiàn。
壁中科斗漫传疑,纸上蠹鱼空日变。bì zhōng kē dòu màn chuán yí,zhǐ shàng dù yú kōng rì biàn。
错令迂儒滞妄胸,谁为太始开生面。cuò lìng yū rú zhì wàng xiōng,shuí wèi tài shǐ kāi shēng miàn。
我生之初尚无为,文华石匮盈千卷。wǒ shēng zhī chū shàng wú wèi,wén huá shí kuì yíng qiān juǎn。
玉堂弟子三十人,破的推锋孰我先。yù táng dì zi sān shí rén,pò de tuī fēng shú wǒ xiān。
金台遗迹恣捃摭,中秘奇闻多手缮。jīn tái yí jì zì jùn zhí,zhōng mì qí wén duō shǒu shàn。
岂期嬴火二千年,此日炎灰今忽煽。qǐ qī yíng huǒ èr qiān nián,cǐ rì yán huī jīn hū shān。
斯文将丧又十秋,断简如烟复如霰。sī wén jiāng sàng yòu shí qiū,duàn jiǎn rú yān fù rú xiàn。
已教磨鼻似书绅,自怜糟粕供肴馔。yǐ jiào mó bí shì shū shēn,zì lián zāo pò gōng yáo zhuàn。
保残聊集圣贤裘,继往初携今古线。bǎo cán liáo jí shèng xián qiú,jì wǎng chū xié jīn gǔ xiàn。
不妨所阙慎其馀,以待同人心相衍。bù fáng suǒ quē shèn qí yú,yǐ dài tóng rén xīn xiāng yǎn。
口授仍忆济南生,穷愁再续虞卿传。kǒu shòu réng yì jì nán shēng,qióng chóu zài xù yú qīng chuán。

冬夜山砦闻读书声喜而开卷

郭之奇

欲有所用其未足,无数馀心自澡浴。yù yǒu suǒ yòng qí wèi zú,wú shù yú xīn zì zǎo yù。
今古茫茫同射覆,古人仍是今人鹄。jīn gǔ máng máng tóng shè fù,gǔ rén réng shì jīn rén gǔ。
满堂予美初成目,目如秋水心如玉。mǎn táng yǔ měi chū chéng mù,mù rú qiū shuǐ xīn rú yù。
冰壶掩映出千秋,金薤琳琅能满束。bīng hú yǎn yìng chū qiān qiū,jīn xiè lín láng néng mǎn shù。
五色篇中未眼迷,一丝纸背当胸沃。wǔ sè piān zhōng wèi yǎn mí,yī sī zhǐ bèi dāng xiōng wò。
非缘寡和获知希,岂信同工多异曲。fēi yuán guǎ hé huò zhī xī,qǐ xìn tóng gōng duō yì qū。
休疑此道独谀闻,细绎其言俱有触。xiū yí cǐ dào dú yú wén,xì yì qí yán jù yǒu chù。
吾诚不及惜阴人,浪许居诸时断续。wú chéng bù jí xī yīn rén,làng xǔ jū zhū shí duàn xù。
居诸可度不可留,继晷焚膏那可赎。jū zhū kě dù bù kě liú,jì guǐ fén gāo nà kě shú。
神鬼依然护索丘,干戈聊使凋烦缛。shén guǐ yī rán hù suǒ qiū,gàn gē liáo shǐ diāo fán rù。
嗟彼譊譊毋自辱,白首安知意所属。jiē bǐ náo náo wú zì rǔ,bái shǒu ān zhī yì suǒ shǔ。

日往山中独寻幽意迫暮乃还马背有述

郭之奇

出门但许前山觌,冬山冬树何历历。chū mén dàn xǔ qián shān dí,dōng shān dōng shù hé lì lì。
绿霭犹凭炎土飞,霜英每向朝林涤。lǜ ǎi yóu píng yán tǔ fēi,shuāng yīng měi xiàng cháo lín dí。
峰峦相澹入凄深,物象分幽自窈寂。fēng luán xiāng dàn rù qī shēn,wù xiàng fēn yōu zì yǎo jì。
寥寥人外坐寒空,一抹孤光来四壁。liáo liáo rén wài zuò hán kōng,yī mǒ gū guāng lái sì bì。
耳目之前置壑丘,襟怀几受烟霞沥。ěr mù zhī qián zhì hè qiū,jīn huái jǐ shòu yān xiá lì。
人日依山人有邻,山日依人山岂逖。rén rì yī shān rén yǒu lín,shān rì yī rén shān qǐ tì。
山近山遥云在中,看云有泪为谁滴。shān jìn shān yáo yún zài zhōng,kàn yún yǒu lèi wèi shuí dī。
黄昏独畏鸟啼声,薄暮愁闻牛背笛。huáng hūn dú wèi niǎo tí shēng,báo mù chóu wén niú bèi dí。
举目斜阳西岫趯,当头新月疑堪摘。jǔ mù xié yáng xī xiù tì,dāng tóu xīn yuè yí kān zhāi。
月在人间那可同,归掩柴扉从梦觅。yuè zài rén jiān nà kě tóng,guī yǎn chái fēi cóng mèng mì。

再往

郭之奇

朝心不改鬓丝出,无那挥鞭踏晓日。cháo xīn bù gǎi bìn sī chū,wú nà huī biān tà xiǎo rì。
衰草时将马足迷,凉烟每就征衣栉。shuāi cǎo shí jiāng mǎ zú mí,liáng yān měi jiù zhēng yī zhì。
眼际幽岩决眦浮,意中寒竹交襟密。yǎn jì yōu yán jué zì fú,yì zhōng hán zhú jiāo jīn mì。
碧涧微含摩诘图,青山正迩玄晖室。bì jiàn wēi hán mó jí tú,qīng shān zhèng ěr xuán huī shì。
朝云作黛黛如凝,暮月流光光似溢。cháo yún zuò dài dài rú níng,mù yuè liú guāng guāng shì yì。
为暮为朝昔者人,月光云黛今谁匹。wèi mù wèi cháo xī zhě rén,yuè guāng yún dài jīn shuí pǐ。
当前嘿嘿奈渠何,独坐悠悠念所失。dāng qián hēi hēi nài qú hé,dú zuò yōu yōu niàn suǒ shī。
远望生憎血泪蒙,悲歌未许伤心毕。yuǎn wàng shēng zēng xuè lèi méng,bēi gē wèi xǔ shāng xīn bì。
人生有情空自昵,山月山云万古一。rén shēng yǒu qíng kōng zì nì,shān yuè shān yún wàn gǔ yī。
云飞月散暮山深,回首荒陂转愁疾。yún fēi yuè sàn mù shān shēn,huí shǒu huāng bēi zhuǎn chóu jí。

五羊秋

郭之奇

五羊秋,二□愁。wǔ yáng qiū,èr chóu。
倚鞍悲落日,解笠叹枯丘。yǐ ān bēi luò rì,jiě lì tàn kū qiū。
嚣佗岂是寻常物,陵律空贻万载羞。xiāo tuó qǐ shì xún cháng wù,líng lǜ kōng yí wàn zài xiū。

五羊冬

郭之奇

五羊冬,万□空。wǔ yáng dōng,wàn kōng。
秀山明复旦,珠海荡腥风。xiù shān míng fù dàn,zhū hǎi dàng xīng fēng。
假□何须奔塞北,真人已自驾云中。jiǎ hé xū bēn sāi běi,zhēn rén yǐ zì jià yún zhōng。

王师以季秋晦拔高明冀露布遂达行畿十绝

郭之奇

立马何年续旧铭,安龙一旅动初硎。lì mǎ hé nián xù jiù míng,ān lóng yī lǚ dòng chū xíng。
且看丽日飞南诏,自有光天映北冥。qiě kàn lì rì fēi nán zhào,zì yǒu guāng tiān yìng běi míng。