古诗词

赋得虚牖风惊梦

郭之奇

竹室摇清影,松吹动窈岑。zhú shì yáo qīng yǐng,sōng chuī dòng yǎo cén。
祇同春寂寞,能使夜凄深。qí tóng chūn jì mò,néng shǐ yè qī shēn。
久恨成终古,长愁折寸心。jiǔ hèn chéng zhōng gǔ,zhǎng chóu zhé cùn xīn。
宁关空谷响,却令远魂沉。níng guān kōng gǔ xiǎng,què lìng yuǎn hún chén。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

延津道中望太行

郭之奇

出门见太行,峰峦无终已。chū mén jiàn tài xíng,fēng luán wú zhōng yǐ。
征途作游情,置身如万里。zhēng tú zuò yóu qíng,zhì shēn rú wàn lǐ。
晓寂岩岫闲,心清林木倚。xiǎo jì yán xiù xián,xīn qīng lín mù yǐ。
所未历其巅,云霞出意底。suǒ wèi lì qí diān,yún xiá chū yì dǐ。
因有色声迎,悠然感目耳。yīn yǒu sè shēng yíng,yōu rán gǎn mù ěr。
山灵愿幽人,相对非无以。shān líng yuàn yōu rén,xiāng duì fēi wú yǐ。
忘言可竟日,欲暮凉风起。wàng yán kě jìng rì,yù mù liáng fēng qǐ。

淇县晓发

郭之奇

月在征车发,秋深但叶飞。yuè zài zhēng chē fā,qiū shēn dàn yè fēi。
白云山际出,孤光上客衣。bái yún shān jì chū,gū guāng shàng kè yī。
敛袖来清影,近远未相违。liǎn xiù lái qīng yǐng,jìn yuǎn wèi xiāng wéi。
辞郭郊情旷,寻烟古道微。cí guō jiāo qíng kuàng,xún yān gǔ dào wēi。
林疏迎露薄,草却避霜威。lín shū yíng lù báo,cǎo què bì shuāng wēi。
悬知草木意,有待必朝晞。xuán zhī cǎo mù yì,yǒu dài bì cháo xī。
未及东方旭,苍茫斗晓晖。wèi jí dōng fāng xù,cāng máng dòu xiǎo huī。
物情欣始得,所见尽依依。wù qíng xīn shǐ dé,suǒ jiàn jǐn yī yī。
夙夜何人者,瞿瞿久渴饥。sù yè hé rén zhě,qú qú jiǔ kě jī。
感物矜时节,翻憎耳目机。gǎn wù jīn shí jié,fān zēng ěr mù jī。

中元夕郑扶烟年盟见访治酌命琴谈一二物外事既别扶烟以诗至步韵率答

郭之奇

三载停诗事,君至发琴言。sān zài tíng shī shì,jūn zhì fā qín yán。
酌酒迟君语,明月自东轩。zhuó jiǔ chí jūn yǔ,míng yuè zì dōng xuān。
庭空秋影落,烟液渐无存。tíng kōng qiū yǐng luò,yān yè jiàn wú cún。
沦阴霄气入,初露濯黄昏。lún yīn xiāo qì rù,chū lù zhuó huáng hūn。
伊我同孤尚,此际可微论。yī wǒ tóng gū shàng,cǐ jì kě wēi lùn。
谈心一友足,虚劳满座樽。tán xīn yī yǒu zú,xū láo mǎn zuò zūn。

东溪小筑循城东而结门门虽设而常关也

郭之奇

结构依城邑,木石难幽闲。jié gòu yī chéng yì,mù shí nán yōu xián。
故使心地远,毋为车马攀。gù shǐ xīn dì yuǎn,wú wèi chē mǎ pān。
所谓伊人在,溯流霜露间。suǒ wèi yī rén zài,sù liú shuāng lù jiān。
逶迤玩回转,列植倚潺湲。wēi yí wán huí zhuǎn,liè zhí yǐ chán yuán。
幂翠开庭户,抽烟出市阛。mì cuì kāi tíng hù,chōu yān chū shì huán。
未及楼台位,上下挕水山。wèi jí lóu tái wèi,shàng xià dié shuǐ shān。
云泉相启阖,薜萝若在颜。yún quán xiāng qǐ hé,bì luó ruò zài yán。
不足外人道,萧然独闭关。bù zú wài rén dào,xiāo rán dú bì guān。

门以内溪为之界不可不桥桥加以亭岐山隐现眺望宜焉

郭之奇

一溪初入处,白云补空明。yī xī chū rù chù,bái yún bǔ kōng míng。
中有丘壑性,烟霞忽已盈。zhōng yǒu qiū hè xìng,yān xiá hū yǐ yíng。
佳期如可骋,筑室水中迎。jiā qī rú kě chěng,zhù shì shuǐ zhōng yíng。
荷盖依木末,桃津隔世程。hé gài yī mù mò,táo jīn gé shì chéng。
远望来荒忽,馀心出杜蘅。yuǎn wàng lái huāng hū,yú xīn chū dù héng。
索胜思前步,贪幽聊止情。suǒ shèng sī qián bù,tān yōu liáo zhǐ qíng。
孺歌呼小听,客笑待三成。rú gē hū xiǎo tīng,kè xiào dài sān chéng。
料理古人意,临流百虑清。liào lǐ gǔ rén yì,lín liú bǎi lǜ qīng。
滴沥风林响,还依晚涧萦。dī lì fēng lín xiǎng,hái yī wǎn jiàn yíng。
退寻川上理,何必远畦瀛。tuì xún chuān shàng lǐ,hé bì yuǎn qí yíng。

未及桥之左有径绕焉列棉十馀株杂以新卉幽者寻之楼台之致出矣

郭之奇

闭关灭闻见,三径自凄深。bì guān miè wén jiàn,sān jìng zì qī shēn。
翛然成独往,日涉处孤心。xiāo rán chéng dú wǎng,rì shè chù gū xīn。
或有性情友,风味共栖寻。huò yǒu xìng qíng yǒu,fēng wèi gòng qī xún。
见山遂遥叹,岩壑乃相临。jiàn shān suì yáo tàn,yán hè nǎi xiāng lín。
灵秀非关远,潜幽出故林。líng xiù fēi guān yuǎn,qián yōu chū gù lín。
咫尺存真寄,同异任苔岑。zhǐ chǐ cún zhēn jì,tóng yì rèn tái cén。

枕流为楼隔水尽林阴也林尽而睥睨出过此则千树森然翠烟靡届矣

郭之奇

虚牖凭高发,下有碧溪承。xū yǒu píng gāo fā,xià yǒu bì xī chéng。
临深非所意,枕流获古称。lín shēn fēi suǒ yì,zhěn liú huò gǔ chēng。
每当潮势长,安处若舟乘。měi dāng cháo shì zhǎng,ān chù ruò zhōu chéng。
清景移昏旦,波光视升恒。qīng jǐng yí hūn dàn,bō guāng shì shēng héng。
映此疏林美,蕴色浑凝冰。yìng cǐ shū lín měi,yùn sè hún níng bīng。
倏忽传空翠,近远碧烟层。shū hū chuán kōng cuì,jìn yuǎn bì yān céng。
春心宜映发,秋容转骄矜。chūn xīn yí yìng fā,qiū róng zhuǎn jiāo jīn。
请看云物际,旷怀必可兴。qǐng kàn yún wù jì,kuàng huái bì kě xīng。

楼之外为台黄岐当其右紫陌环其左致有爽气则西颢居前也

郭之奇

与楼相下上,并立而矜秋。yǔ lóu xiāng xià shàng,bìng lì ér jīn qiū。
岐陌如环拱,岩烟则远投。qí mò rú huán gǒng,yán yān zé yuǎn tóu。
自非飞鸟翼,孰与云光酬。zì fēi fēi niǎo yì,shú yǔ yún guāng chóu。
云光飘暮色,独对乃悠悠。yún guāng piāo mù sè,dú duì nǎi yōu yōu。
市嚣虽不染,缅绪已难收。shì xiāo suī bù rǎn,miǎn xù yǐ nán shōu。
何意登眺处,各有古今愁。hé yì dēng tiào chù,gè yǒu gǔ jīn chóu。
临风望不极,明月倚东浮。lín fēng wàng bù jí,míng yuè yǐ dōng fú。
清景来人世,初晖自我楼。qīng jǐng lái rén shì,chū huī zì wǒ lóu。
既照火魂久,方开物象幽。jì zhào huǒ hún jiǔ,fāng kāi wù xiàng yōu。
百际俱以寂,前思讵可留。bǎi jì jù yǐ jì,qián sī jù kě liú。

楼台之下有室盖主人挟图籍与居之所也

郭之奇

至哉虚白位,朴素此中居。zhì zāi xū bái wèi,pǔ sù cǐ zhōng jū。
蓄积终古事,顾慕以诗书。xù jī zhōng gǔ shì,gù mù yǐ shī shū。
图箓供幽讨,心理同卷舒。tú lù gōng yōu tǎo,xīn lǐ tóng juǎn shū。
庶几寝食益,杳杳性情馀。shù jǐ qǐn shí yì,yǎo yǎo xìng qíng yú。
有时泯省想,嗒丧抑天嘘。yǒu shí mǐn shěng xiǎng,dā sàng yì tiān xū。
起对夕阳末,行吟见星初。qǐ duì xī yáng mò,xíng yín jiàn xīng chū。
永怀不可既,于此亦何如。yǒng huái bù kě jì,yú cǐ yì hé rú。

室之外为堂堂不能不客故宽广依制

郭之奇

一枝才知止,大厦亦居安。yī zhī cái zhī zhǐ,dà shà yì jū ān。
虽同燕雀意,自许硕人宽。suī tóng yàn què yì,zì xǔ shuò rén kuān。
寡营疏礼法,即事戒哗欢。guǎ yíng shū lǐ fǎ,jí shì jiè huā huān。
欲倒门前屣,思妨座上冠。yù dào mén qián xǐ,sī fáng zuò shàng guān。
所求披衣者,鲜令主眉攒。suǒ qiú pī yī zhě,xiān lìng zhǔ méi zǎn。
戏谑无拘士,伛偻避达官。xì xuè wú jū shì,yǔ lóu bì dá guān。
庶以将迎废,相依弦酒欢。shù yǐ jiāng yíng fèi,xiāng yī xián jiǔ huān。
虚牖来闲旷,清墀任盘桓。xū yǒu lái xián kuàng,qīng chí rèn pán huán。
人生歌啸地,慎作高明观。rén shēng gē xiào dì,shèn zuò gāo míng guān。

堂乃有庭盆花次第循阶墀而布列以愉宾朋以媚幽独也

郭之奇

云日流光处,相与命为庭。yún rì liú guāng chù,xiāng yǔ mìng wèi tíng。
疏翳存佳卉,怀幽结草亭。shū yì cún jiā huì,huái yōu jié cǎo tíng。
群菲虽并列,兰蕙独依棂。qún fēi suī bìng liè,lán huì dú yī líng。
光风时一转,怀抱入芳馨。guāng fēng shí yī zhuǎn,huái bào rù fāng xīn。
虚泛循阶立,心迹两俱冥。xū fàn xún jiē lì,xīn jì liǎng jù míng。

其中有园园无定所林木所居之地则名之

郭之奇

顷者欲卜筑,恐妨云树稠。qǐng zhě yù bo zhù,kǒng fáng yún shù chóu。
缘溪花药处,清影碧波流。yuán xī huā yào chù,qīng yǐng bì bō liú。
故林何苍郁,新卉助深幽。gù lín hé cāng yù,xīn huì zhù shēn yōu。
秋叶护黄落,春枝作艳柔。qiū yè hù huáng luò,chūn zhī zuò yàn róu。
雨馀烟翠滴,潮满绿芳浮。yǔ yú yān cuì dī,cháo mǎn lǜ fāng fú。
水木互交气,鱼鸟亦相求。shuǐ mù hù jiāo qì,yú niǎo yì xiāng qiú。
晨昏肆愉悦,光风为我留。chén hūn sì yú yuè,guāng fēng wèi wǒ liú。

楼之右有古棉木独挺立而秀出主人爱其不群为其筑池蓄水以居之

郭之奇

嘉木号水棉,秀出何翩翩。jiā mù hào shuǐ mián,xiù chū hé piān piān。
连柯霄汉表,托根惟清泉。lián kē xiāo hàn biǎo,tuō gēn wéi qīng quán。
结色无冬春,或比后凋年。jié sè wú dōng chūn,huò bǐ hòu diāo nián。
邑人爱宜水,环植就蜿蜒。yì rén ài yí shuǐ,huán zhí jiù wān yán。
遂与藩篱等,公然伯仲肩。suì yǔ fān lí děng,gōng rán bó zhòng jiān。
岂不怀孤往,独立众所捐。qǐ bù huái gū wǎng,dú lì zhòng suǒ juān。
而我卜林塘,于此乃深怜。ér wǒ bo lín táng,yú cǐ nǎi shēn lián。
凿牖通嘘咈,筑流护幽妍。záo yǒu tōng xū fú,zhù liú hù yōu yán。
要使扶疏质,今能雨露全。yào shǐ fú shū zhì,jīn néng yǔ lù quán。
方池虽无广,千载益贞坚。fāng chí suī wú guǎng,qiān zài yì zhēn jiān。

颜延之五君咏不列山王予谓钻李子可黜也人伦之鉴何玷酒圣哉诗以补之

郭之奇

山公日启事,未废酣啸时。shān gōng rì qǐ shì,wèi fèi hān xiào shí。
流品分清浊,以酒圣贤之。liú pǐn fēn qīng zhuó,yǐ jiǔ shèng xián zhī。
饮醇俱闭口,通识若分眉。yǐn chún jù bì kǒu,tōng shí ruò fēn méi。
潇潇竹林子,物外表深知。xiāo xiāo zhú lín zi,wù wài biǎo shēn zhī。

督闽学辞朝

郭之奇

遂辞金马阙,远向钓龙台。suì cí jīn mǎ quē,yuǎn xiàng diào lóng tái。
拜稽重俯伏,自叹臣不才。bài jī zhòng fǔ fú,zì tàn chén bù cái。
谬入承明席,未逢宣室开。miù rù chéng míng xí,wèi féng xuān shì kāi。
放逐从郎署,隐忍受驽骀。fàng zhú cóng láng shǔ,yǐn rěn shòu nú dài。
淟颜称司属,率意忘疑猜。tiǎn yán chēng sī shǔ,lǜ yì wàng yí cāi。
簿书虽琐屑,礼乐尚恢恢。bù shū suī suǒ xiè,lǐ lè shàng huī huī。
在公念寅直,退食屡徘徊。zài gōng niàn yín zhí,tuì shí lǚ pái huái。
庶补微臣过,依稀万国来。shù bǔ wēi chén guò,yī xī wàn guó lái。
釐剔蒙皇奖,痴劳不自哀。lí tī méng huáng jiǎng,chī láo bù zì āi。
所信惟官守,何知有仕媒。suǒ xìn wéi guān shǒu,hé zhī yǒu shì méi。
十载长安道,鲜睹侯门儓。shí zài zhǎng ān dào,xiān dǔ hóu mén tái。
但羞楚艾服,岂惜汉薪堆。dàn xiū chǔ ài fú,qǐ xī hàn xīn duī。
只今承简册,往作铸人锤。zhǐ jīn chéng jiǎn cè,wǎng zuò zhù rén chuí。
如臣谋已拙,于人何所裁。rú chén móu yǐ zhuō,yú rén hé suǒ cái。
以兹久怵惕,兼怀别帝陔。yǐ zī jiǔ chù tì,jiān huái bié dì gāi。
耿耿孤丹矢,从此日钦哉。gěng gěng gū dān shǐ,cóng cǐ rì qīn zāi。