古诗词

三三偕伴游松光岩得簇字

郭之奇

料理春事复三三,急趁春游偕五六。liào lǐ chūn shì fù sān sān,jí chèn chūn yóu xié wǔ liù。
迟春无计溯流从,春流汩将逝者趣。chí chūn wú jì sù liú cóng,chūn liú gǔ jiāng shì zhě qù。
极目青山四望浮,遮莫其中春意蔟。jí mù qīng shān sì wàng fú,zhē mò qí zhōng chūn yì cù。
以意为游何如身,提携诸伴于焉逐。yǐ yì wèi yóu hé rú shēn,tí xié zhū bàn yú yān zhú。
陇途迂折微雨沾,行履欹危迟且局。lǒng tú yū zhé wēi yǔ zhān,xíng lǚ yī wēi chí qiě jú。
迤逦平原荒草铺,青茵纵步驱前麓。yí lǐ píng yuán huāng cǎo pù,qīng yīn zòng bù qū qián lù。
醉竹频从衣裾牵,落花谁怜屐齿蹴。zuì zhú pín cóng yī jū qiān,luò huā shuí lián jī chǐ cù。
盘涡转侧见山僧,指点松岩来相告。pán wō zhuǎn cè jiàn shān sēng,zhǐ diǎn sōng yán lái xiāng gào。
佛台隐跃巨灵开,兰若依稀山鬼筑。fú tái yǐn yuè jù líng kāi,lán ruò yī xī shān guǐ zhù。
日气遥临窈洞分,林烟深锁环径属。rì qì yáo lín yǎo dòng fēn,lín yān shēn suǒ huán jìng shǔ。
山灵知我幽兴多,叠嶂笼阴方昼覆。shān líng zhī wǒ yōu xīng duō,dié zhàng lóng yīn fāng zhòu fù。
朝雨留丝曳苔痕,晚泉落响鸣虚谷。cháo yǔ liú sī yè tái hén,wǎn quán luò xiǎng míng xū gǔ。
仰俯随缘恣欲之,攀梯足倦志为勖。yǎng fǔ suí yuán zì yù zhī,pān tī zú juàn zhì wèi xù。
穷山之致必穷巅,探山之藏必探腹。qióng shān zhī zhì bì qióng diān,tàn shān zhī cáng bì tàn fù。
远岫飞云忽荡胸,群峰竞秀齐攒目。yuǎn xiù fēi yún hū dàng xiōng,qún fēng jìng xiù qí zǎn mù。
凭心俄作岱昆思,此地未许便相局。píng xīn é zuò dài kūn sī,cǐ dì wèi xǔ biàn xiāng jú。
反顾犹然如是观,此地有何不可宿。fǎn gù yóu rán rú shì guān,cǐ dì yǒu hé bù kě sù。
孤怀迥出已摩霄,五岳丘陵俱伯叔。gū huái jiǒng chū yǐ mó xiāo,wǔ yuè qiū líng jù bó shū。
眼前位置须阔空,高卑自我非山束。yǎn qián wèi zhì xū kuò kōng,gāo bēi zì wǒ fēi shān shù。
振衣岂必千仞岗,市纷远处姑免俗。zhèn yī qǐ bì qiān rèn gǎng,shì fēn yuǎn chù gū miǎn sú。
瑶台偃蹇不亲人,争似故山结缘夙。yáo tái yǎn jiǎn bù qīn rén,zhēng shì gù shān jié yuán sù。
孙楚枕次随地宜,苏门啸音千载续。sūn chǔ zhěn cì suí dì yí,sū mén xiào yīn qiān zài xù。
兰亭褉事今重修,舞雩归咏时方促。lán tíng xiè shì jīn zhòng xiū,wǔ yú guī yǒng shí fāng cù。
迟暮顿因短景催,浮生半日亦已倏。chí mù dùn yīn duǎn jǐng cuī,fú shēng bàn rì yì yǐ shū。
延伫皋丘哀众芳,不堪零落及兹速。yán zhù gāo qiū āi zhòng fāng,bù kān líng luò jí zī sù。
搴揽何辞夕朝疲,珍重回车载纷馥。qiān lǎn hé cí xī cháo pí,zhēn zhòng huí chē zài fēn fù。
棠舟兰枻恰与迎,晚棹返映春江绿。táng zhōu lán yì qià yǔ yíng,wǎn zhào fǎn yìng chūn jiāng lǜ。
简点销愁旧酒杯,暂借风光痛饮赎。jiǎn diǎn xiāo chóu jiù jiǔ bēi,zàn jiè fēng guāng tòng yǐn shú。
中流起舞浑难禁,醉客满船助歌数。zhōng liú qǐ wǔ hún nán jìn,zuì kè mǎn chuán zhù gē shù。
兴言兹会良亦艰,灯前摇笔细追录。xīng yán zī huì liáng yì jiān,dēng qián yáo bǐ xì zhuī lù。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

幽斋偶成

郭之奇

素几明幽独,盆花为客公。sù jǐ míng yōu dú,pén huā wèi kè gōng。
娇纭晴日霭,氲燠暮春风。jiāo yún qíng rì ǎi,yūn yù mù chūn fēng。
心定迎喧寂,窗虚受色空。xīn dìng yíng xuān jì,chuāng xū shòu sè kōng。
午云檐际落,亦向此冲融。wǔ yún yán jì luò,yì xiàng cǐ chōng róng。

客路

郭之奇

青春归白水,岐路忆同人。qīng chūn guī bái shuǐ,qí lù yì tóng rén。
所畏莺声老,还愁马背新。suǒ wèi yīng shēng lǎo,hái chóu mǎ bèi xīn。
长途难屡计,幽事颇宜亲。zhǎng tú nán lǚ jì,yōu shì pǒ yí qīn。
近识杨花意,飘摇念客身。jìn shí yáng huā yì,piāo yáo niàn kè shēn。

新暑

郭之奇

炎帝司初令,高云散碧端。yán dì sī chū lìng,gāo yún sàn bì duān。
恒旸方与助,新暑遂难宽。héng yáng fāng yǔ zhù,xīn shǔ suì nán kuān。
去鸟惟依树,来人未解鞍。qù niǎo wéi yī shù,lái rén wèi jiě ān。
所愁芳草歇,谁念客途单。suǒ chóu fāng cǎo xiē,shuí niàn kè tú dān。

午车

郭之奇

远道收春尽,轻车破夏来。yuǎn dào shōu chūn jǐn,qīng chē pò xià lái。
晴岚归远树,燠霭散平莱。qíng lán guī yuǎn shù,yù ǎi sàn píng lái。
永昼光初吓,午云倦不开。yǒng zhòu guāng chū xià,wǔ yún juàn bù kāi。
凉薰虽可悦,畏日亦长哉。liáng xūn suī kě yuè,wèi rì yì zhǎng zāi。

雨意

郭之奇

雨意分朝暮,山容合近遥。yǔ yì fēn cháo mù,shān róng hé jìn yáo。
褰帷惟鸟见,倚轼亦云招。qiān wéi wéi niǎo jiàn,yǐ shì yì yún zhāo。
乍令红尘退,还疑碧草骄。zhà lìng hóng chén tuì,hái yí bì cǎo jiāo。
长途争此刻,赢得我歌谣。zhǎng tú zhēng cǐ kè,yíng dé wǒ gē yáo。

邹滕道中喜连日密云细雨

郭之奇

始见青山色,依依向远人。shǐ jiàn qīng shān sè,yī yī xiàng yuǎn rén。
炎光能稍逊,景物倍堪亲。yán guāng néng shāo xùn,jǐng wù bèi kān qīn。
悦性开蝉籁,披襟动客神。yuè xìng kāi chán lài,pī jīn dòng kè shén。
堤花垂晓露,归色尚疑春。dī huā chuí xiǎo lù,guī sè shàng yí chūn。

雨后晓发夹沟驿

郭之奇

云轻龙意倦,雨宿鸟声阑。yún qīng lóng yì juàn,yǔ sù niǎo shēng lán。
晓袖浮芳润,轻蹄印草乾。xiǎo xiù fú fāng rùn,qīng tí yìn cǎo qián。
尘光愁欲放,曙色幸犹跚。chén guāng chóu yù fàng,shǔ sè xìng yóu shān。
望里青梅落,应为渴者酸。wàng lǐ qīng méi luò,yīng wèi kě zhě suān。

过桃山岳武穆祠愤感再成

郭之奇

忠以冤馀愤,冤奇愤莫寻。zhōng yǐ yuān yú fèn,yuān qí fèn mò xún。
杀臣君不意,报国子同心。shā chén jūn bù yì,bào guó zi tóng xīn。
血泪金牌湿,丹铭涅背深。xuè lèi jīn pái shī,dān míng niè bèi shēn。
身亡和计就,悬眼恨留今。shēn wáng hé jì jiù,xuán yǎn hèn liú jīn。

自徐州渡河途中寻春即见有感

郭之奇

江南春一片,河北渺难寻。jiāng nán chūn yī piàn,hé běi miǎo nán xún。
马首迷昏霭,羁怀滞远林。mǎ shǒu mí hūn ǎi,jī huái zhì yuǎn lín。
莺疲歌易涩,柳细叶难阴。yīng pí gē yì sè,liǔ xì yè nán yīn。
惟有枝头杏,千花慰独心。wéi yǒu zhī tóu xìng,qiān huā wèi dú xīn。

所思

郭之奇

风尘春不让,况复久游身。fēng chén chūn bù ràng,kuàng fù jiǔ yóu shēn。
懒困花谁主,迷离草似人。lǎn kùn huā shuí zhǔ,mí lí cǎo shì rén。
劳心空就远,周道每怀新。láo xīn kōng jiù yuǎn,zhōu dào měi huái xīn。
渺渺林烟际,所思欲具陈。miǎo miǎo lín yān jì,suǒ sī yù jù chén。

见孟尝养士及叔孙演礼故碑

郭之奇

时雄因客重,曲学表君尊。shí xióng yīn kè zhòng,qū xué biǎo jūn zūn。
义市齐公子,礼传汉叔孙。yì shì qí gōng zi,lǐ chuán hàn shū sūn。
两生终莫致,三窟竟何存。liǎng shēng zhōng mò zhì,sān kū jìng hé cún。
寂寞荒碑在,徒贻识者论。jì mò huāng bēi zài,tú yí shí zhě lùn。

日暮迷途赖初月得至新嘉

郭之奇

烟林西照入,东望似薰春。yān lín xī zhào rù,dōng wàng shì xūn chūn。
竟日无啼鸟,终风独傲人。jìng rì wú tí niǎo,zhōng fēng dú ào rén。
疲心销永昼,迷路赖初轮。pí xīn xiāo yǒng zhòu,mí lù lài chū lún。
细细轻弦出,微光念远身。xì xì qīng xián chū,wēi guāng niàn yuǎn shēn。

东平晓望

郭之奇

春光惟晓际,花柳暂逢迎。chūn guāng wéi xiǎo jì,huā liǔ zàn féng yíng。
嫩绿殊轻薄,妖红遂满盈。nèn lǜ shū qīng báo,yāo hóng suì mǎn yíng。
凄清从汶水,烂熳及东平。qī qīng cóng wèn shuǐ,làn màn jí dōng píng。
幽事初关切,风尘莫骤惊。yōu shì chū guān qiè,fēng chén mò zhòu jīng。

东阿晓望见雨后春色心目为之一开

郭之奇

旅绪终无极,花光亦有初。lǚ xù zhōng wú jí,huā guāng yì yǒu chū。
含情窥远道,连类见群居。hán qíng kuī yuǎn dào,lián lèi jiàn qún jū。
细细朝菲缀,依依晓艳舒。xì xì cháo fēi zhuì,yī yī xiǎo yàn shū。
幽园殊衬帖,春色任亲疏。yōu yuán shū chèn tiē,chūn sè rèn qīn shū。

雨宿

郭之奇

雨宿花光重,风浮草色轻。yǔ sù huā guāng zhòng,fēng fú cǎo sè qīng。
转添莺欲语,更觉柳摇情。zhuǎn tiān yīng yù yǔ,gèng jué liǔ yáo qíng。
碧野真如洗,烟林复与清。bì yě zhēn rú xǐ,yān lín fù yǔ qīng。
欣欣群物意,相对愧劳生。xīn xīn qún wù yì,xiāng duì kuì láo shēng。
16821234567»