古诗词

看花饮宋尔孚斋头得脉字

郭之奇

日愁春尽向花索,不谓耽花遂我僻。rì chóu chūn jǐn xiàng huā suǒ,bù wèi dān huā suì wǒ pì。
明知花在春亦归,多方滋树培春脉。míng zhī huā zài chūn yì guī,duō fāng zī shù péi chūn mài。
意中每作俟时思,草零芳秽况同迫。yì zhōng měi zuò qí shí sī,cǎo líng fāng huì kuàng tóng pò。
悲秋有友晓相过,似于春事都有责。bēi qiū yǒu yǒu xiǎo xiāng guò,shì yú chūn shì dōu yǒu zé。
伻来指说载花䑸,溯流宛在浮春壁。bēng lái zhǐ shuō zài huā zōng,sù liú wǎn zài fú chūn bì。
携我披衣一观之,君翻为主我为客。xié wǒ pī yī yī guān zhī,jūn fān wèi zhǔ wǒ wèi kè。
风摇翠筱众新株,潮湿苍虬数古柏。fēng yáo cuì xiǎo zhòng xīn zhū,cháo shī cāng qiú shù gǔ bǎi。
正当溪静绿烟沉,移置中庭朱炎赫。zhèng dāng xī jìng lǜ yān chén,yí zhì zhōng tíng zhū yán hè。
花容懒惰如我疲,贤哉主人急呼白。huā róng lǎn duò rú wǒ pí,xián zāi zhǔ rén jí hū bái。
春愿以花幸少酬,花情得酒何多获。chūn yuàn yǐ huā xìng shǎo chóu,huā qíng dé jiǔ hé duō huò。
三爵浇颜引欢歌,百壶开抱舒愁积。sān jué jiāo yán yǐn huān gē,bǎi hú kāi bào shū chóu jī。
忘却看花眼如何,此来取醉意应逆。wàng què kàn huā yǎn rú hé,cǐ lái qǔ zuì yì yīng nì。
棋博分曹费黄昏,东城日影欲西掷。qí bó fēn cáo fèi huáng hūn,dōng chéng rì yǐng yù xī zhì。
为贪凉暮起襟风,乘兴还从小京宅。wèi tān liáng mù qǐ jīn fēng,chéng xīng hái cóng xiǎo jīng zhái。
一丘曲折劳跻攀,楼台晚色旷幽莫。yī qiū qū zhé láo jī pān,lóu tái wǎn sè kuàng yōu mò。
园有盆桃其实垂,中心好之开口格。yuán yǒu pén táo qí shí chuí,zhōng xīn hǎo zhī kāi kǒu gé。
踟蹰反步觅所酣,有伴狂奔主不隔。chí chú fǎn bù mì suǒ hān,yǒu bàn kuáng bēn zhǔ bù gé。
只馀子云双鬓皤,主人拉往披韵籍。zhǐ yú zi yún shuāng bìn pó,zhǔ rén lā wǎng pī yùn jí。
为禁狂言恐酌多,闲出新诗细抽绎。wèi jìn kuáng yán kǒng zhuó duō,xián chū xīn shī xì chōu yì。
赖有窦外大声呼,裸衣出巡各光脊。lài yǒu dòu wài dà shēng hū,luǒ yī chū xún gè guāng jí。
把臂真成醉礼宽,角技齐嫌胜杯窄。bǎ bì zhēn chéng zuì lǐ kuān,jiǎo jì qí xián shèng bēi zhǎi。
蓬跣飞觞谁绘图,庭树霄轮光潜射。péng xiǎn fēi shāng shuí huì tú,tíng shù xiāo lún guāng qián shè。
座中袖手忆何人,依稀认得主者席。zuò zhōng xiù shǒu yì hé rén,yī xī rèn dé zhǔ zhě xí。
屡次不胜醉场喧,更逃深斋藏小㡩。lǚ cì bù shèng zuì chǎng xuān,gèng táo shēn zhāi cáng xiǎo luán。
我方潜足蓦追随,新来副主复他适。wǒ fāng qián zú mò zhuī suí,xīn lái fù zhǔ fù tā shì。
出门不辞主不知,一天明月印归迹。chū mén bù cí zhǔ bù zhī,yī tiān míng yuè yìn guī jì。
看花酒罢携月归,花月与酒成三益。kàn huā jiǔ bà xié yuè guī,huā yuè yǔ jiǔ chéng sān yì。
抵含寻花月下窥,悠然不觉沁心魄。dǐ hán xún huā yuè xià kuī,yōu rán bù jué qìn xīn pò。
自怪痴肠惹情憨,肯负风光孤自惜。zì guài chī cháng rě qíng hān,kěn fù fēng guāng gū zì xī。
叮咛此意寄来春,好留烟景记今夕。dīng níng cǐ yì jì lái chūn,hǎo liú yān jǐng jì jīn xī。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

下平十三

郭之奇

多时春去月犹三,留得春名一刻甘。duō shí chūn qù yuè yóu sān,liú dé chūn míng yī kè gān。
今夕何当重赋别,双愁强付一杯担。jīn xī hé dāng zhòng fù bié,shuāng chóu qiáng fù yī bēi dān。

上十三

郭之奇

眼见东风愁不反,朝来梅雨催春远。yǎn jiàn dōng fēng chóu bù fǎn,cháo lái méi yǔ cuī chūn yuǎn。
阶前落尽百端花,懒俟今宵苔卧稳。jiē qián luò jǐn bǎi duān huā,lǎn qí jīn xiāo tái wò wěn。

去十三

郭之奇

悠然相对莫相问,报答时光都有分。yōu rán xiāng duì mò xiāng wèn,bào dá shí guāng dōu yǒu fēn。
伊我九旬同醉醒,诸篇颇觉春遥近。yī wǒ jiǔ xún tóng zuì xǐng,zhū piān pǒ jué chūn yáo jìn。

入十三

郭之奇

春情我意肯终极,每至离思同黯默。chūn qíng wǒ yì kěn zhōng jí,měi zhì lí sī tóng àn mò。
却怪疏怀百懒惛,无端幽事偏窥得。què guài shū huái bǎi lǎn hūn,wú duān yōu shì piān kuī dé。

晚泊小步承之向索诗题口占答之

郭之奇

参差一叶渡春溪,同步芳洲日正西。cān chà yī yè dù chūn xī,tóng bù fāng zhōu rì zhèng xī。
共道春山皆故识,更邀溪月作新题。gòng dào chūn shān jiē gù shí,gèng yāo xī yuè zuò xīn tí。

过峡江悼自从叔二绝

郭之奇

当年江峡醉扁舟,击楫同歌万里流。dāng nián jiāng xiá zuì biǎn zhōu,jī jí tóng gē wàn lǐ liú。
三载家山人物变,不堪此地独回头。sān zài jiā shān rén wù biàn,bù kān cǐ dì dú huí tóu。

过峡江悼自从叔二绝

郭之奇

云满长江雨满舟,悲予不但泪添流。yún mǎn zhǎng jiāng yǔ mǎn zhōu,bēi yǔ bù dàn lèi tiān liú。
死生既隔山河异,他日归看宿草头。sǐ shēng jì gé shān hé yì,tā rì guī kàn sù cǎo tóu。

答杨承之上巳诗

郭之奇

已过清明修褉天,桃花欲尽杏花颠。yǐ guò qīng míng xiū xiè tiān,táo huā yù jǐn xìng huā diān。
一声黄鸟催春色,满地红苔落雨溅。yī shēng huáng niǎo cuī chūn sè,mǎn dì hóng tái luò yǔ jiàn。

白发非春事承之亦愁春乎答此似嘲实以慰也

郭之奇

三月飞红乱欲纷,江头风色正愁君。sān yuè fēi hóng luàn yù fēn,jiāng tóu fēng sè zhèng chóu jūn。
独馀两岸杨花絮,留与扁舟丝鬓分。dú yú liǎng àn yáng huā xù,liú yǔ biǎn zhōu sī bìn fēn。

百里金陵

郭之奇

百里晴江二水新,六朝金色数峰春。bǎi lǐ qíng jiāng èr shuǐ xīn,liù cháo jīn sè shù fēng chūn。
烟花想像青门内,压酒吴姬是主人。yān huā xiǎng xiàng qīng mén nèi,yā jiǔ wú jī shì zhǔ rén。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

英豪相视一杯中,笑向金銮顾紫宫。yīng háo xiāng shì yī bēi zhōng,xiào xiàng jīn luán gù zǐ gōng。
貂作当年知己具,靴留千载侍臣风。diāo zuò dāng nián zhī jǐ jù,xuē liú qiān zài shì chén fēng。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

赋就调羹动主知,歌成酌酒感妃辞。fù jiù diào gēng dòng zhǔ zhī,gē chéng zhuó jiǔ gǎn fēi cí。
无端宿醉双靴落,故令新妆一语疑。wú duān sù zuì shuāng xuē luò,gù lìng xīn zhuāng yī yǔ yí。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

金笺捧出庆池章,落羽翻辞銮殿旁。jīn jiān pěng chū qìng chí zhāng,luò yǔ fān cí luán diàn páng。
供奉清班能几日,风骚不尽古今场。gōng fèng qīng bān néng jǐ rì,fēng sāo bù jǐn gǔ jīn chǎng。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

主恩朋意两殊遭,知遇无缘答寸毫。zhǔ ēn péng yì liǎng shū zāo,zhī yù wú yuán dá cùn háo。
只为宫阉多气色,故藏名姓入醇醪。zhǐ wèi gōng yān duō qì sè,gù cáng míng xìng rù chún láo。

舟间柳絮二首

郭之奇

柳絮纷纷不耐春,先来羁缆向愁人。liǔ xù fēn fēn bù nài chūn,xiān lái jī lǎn xiàng chóu rén。
萍飘自合伊同绪,未落衣襟已怅神。píng piāo zì hé yī tóng xù,wèi luò yī jīn yǐ chàng shén。