古诗词

看花饮宋尔孚斋头得脉字

郭之奇

日愁春尽向花索,不谓耽花遂我僻。rì chóu chūn jǐn xiàng huā suǒ,bù wèi dān huā suì wǒ pì。
明知花在春亦归,多方滋树培春脉。míng zhī huā zài chūn yì guī,duō fāng zī shù péi chūn mài。
意中每作俟时思,草零芳秽况同迫。yì zhōng měi zuò qí shí sī,cǎo líng fāng huì kuàng tóng pò。
悲秋有友晓相过,似于春事都有责。bēi qiū yǒu yǒu xiǎo xiāng guò,shì yú chūn shì dōu yǒu zé。
伻来指说载花䑸,溯流宛在浮春壁。bēng lái zhǐ shuō zài huā zōng,sù liú wǎn zài fú chūn bì。
携我披衣一观之,君翻为主我为客。xié wǒ pī yī yī guān zhī,jūn fān wèi zhǔ wǒ wèi kè。
风摇翠筱众新株,潮湿苍虬数古柏。fēng yáo cuì xiǎo zhòng xīn zhū,cháo shī cāng qiú shù gǔ bǎi。
正当溪静绿烟沉,移置中庭朱炎赫。zhèng dāng xī jìng lǜ yān chén,yí zhì zhōng tíng zhū yán hè。
花容懒惰如我疲,贤哉主人急呼白。huā róng lǎn duò rú wǒ pí,xián zāi zhǔ rén jí hū bái。
春愿以花幸少酬,花情得酒何多获。chūn yuàn yǐ huā xìng shǎo chóu,huā qíng dé jiǔ hé duō huò。
三爵浇颜引欢歌,百壶开抱舒愁积。sān jué jiāo yán yǐn huān gē,bǎi hú kāi bào shū chóu jī。
忘却看花眼如何,此来取醉意应逆。wàng què kàn huā yǎn rú hé,cǐ lái qǔ zuì yì yīng nì。
棋博分曹费黄昏,东城日影欲西掷。qí bó fēn cáo fèi huáng hūn,dōng chéng rì yǐng yù xī zhì。
为贪凉暮起襟风,乘兴还从小京宅。wèi tān liáng mù qǐ jīn fēng,chéng xīng hái cóng xiǎo jīng zhái。
一丘曲折劳跻攀,楼台晚色旷幽莫。yī qiū qū zhé láo jī pān,lóu tái wǎn sè kuàng yōu mò。
园有盆桃其实垂,中心好之开口格。yuán yǒu pén táo qí shí chuí,zhōng xīn hǎo zhī kāi kǒu gé。
踟蹰反步觅所酣,有伴狂奔主不隔。chí chú fǎn bù mì suǒ hān,yǒu bàn kuáng bēn zhǔ bù gé。
只馀子云双鬓皤,主人拉往披韵籍。zhǐ yú zi yún shuāng bìn pó,zhǔ rén lā wǎng pī yùn jí。
为禁狂言恐酌多,闲出新诗细抽绎。wèi jìn kuáng yán kǒng zhuó duō,xián chū xīn shī xì chōu yì。
赖有窦外大声呼,裸衣出巡各光脊。lài yǒu dòu wài dà shēng hū,luǒ yī chū xún gè guāng jí。
把臂真成醉礼宽,角技齐嫌胜杯窄。bǎ bì zhēn chéng zuì lǐ kuān,jiǎo jì qí xián shèng bēi zhǎi。
蓬跣飞觞谁绘图,庭树霄轮光潜射。péng xiǎn fēi shāng shuí huì tú,tíng shù xiāo lún guāng qián shè。
座中袖手忆何人,依稀认得主者席。zuò zhōng xiù shǒu yì hé rén,yī xī rèn dé zhǔ zhě xí。
屡次不胜醉场喧,更逃深斋藏小㡩。lǚ cì bù shèng zuì chǎng xuān,gèng táo shēn zhāi cáng xiǎo luán。
我方潜足蓦追随,新来副主复他适。wǒ fāng qián zú mò zhuī suí,xīn lái fù zhǔ fù tā shì。
出门不辞主不知,一天明月印归迹。chū mén bù cí zhǔ bù zhī,yī tiān míng yuè yìn guī jì。
看花酒罢携月归,花月与酒成三益。kàn huā jiǔ bà xié yuè guī,huā yuè yǔ jiǔ chéng sān yì。
抵含寻花月下窥,悠然不觉沁心魄。dǐ hán xún huā yuè xià kuī,yōu rán bù jué qìn xīn pò。
自怪痴肠惹情憨,肯负风光孤自惜。zì guài chī cháng rě qíng hān,kěn fù fēng guāng gū zì xī。
叮咛此意寄来春,好留烟景记今夕。dīng níng cǐ yì jì lái chūn,hǎo liú yān jǐng jì jīn xī。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

春闺八首其二

郭之奇

晴日寒烟敛,霜轻华露滋。qíng rì hán yān liǎn,shuāng qīng huá lù zī。
池塘伤心碧,春来芳色垂。chí táng shāng xīn bì,chūn lái fāng sè chuí。
妾身不如草,君去玉颜移。qiè shēn bù rú cǎo,jūn qù yù yán yí。

春闺八首其二

郭之奇

飞蓬辞膏沐,无复向妆谋。fēi péng cí gāo mù,wú fù xiàng zhuāng móu。
卉木犹春好,妾鬓独惊秋。huì mù yóu chūn hǎo,qiè bìn dú jīng qiū。
鬒云终何似,已当吟白头。zhěn yún zhōng hé shì,yǐ dāng yín bái tóu。
谁怜拥髻泣,愁绝自登楼。shuí lián yōng jì qì,chóu jué zì dēng lóu。

春闺八首其二

郭之奇

卷帘开玉匣,庭影百花流。juǎn lián kāi yù xiá,tíng yǐng bǎi huā liú。
低徊怜新饰,红紫杂妆浮。dī huái lián xīn shì,hóng zǐ zá zhuāng fú。
那得双蛾黛,一回万里眸。nà dé shuāng é dài,yī huí wàn lǐ móu。
朱颜君错过,枉自觅封侯。zhū yán jūn cuò guò,wǎng zì mì fēng hóu。

春闺八首其二

郭之奇

朝来三青鸟,为报远相思。cháo lái sān qīng niǎo,wèi bào yuǎn xiāng sī。
开缄碧纱牖,东风拂恨吹。kāi jiān bì shā yǒu,dōng fēng fú hèn chuī。
良人红尘陌,犹言怅天涯。liáng rén hóng chén mò,yóu yán chàng tiān yá。
可怜深闺里,长日守春缡。kě lián shēn guī lǐ,zhǎng rì shǒu chūn lí。

春闺八首其二

郭之奇

闻道幽燕地,春寒雪犹花。wén dào yōu yàn dì,chūn hán xuě yóu huā。
灯前捣衣寄,要襋冷霜华。dēng qián dǎo yī jì,yào jí lěng shuāng huá。
明朝辞素手,迢递向天涯。míng cháo cí sù shǒu,tiáo dì xiàng tiān yá。
传语好人服,无令黄里嗟。chuán yǔ hǎo rén fú,wú lìng huáng lǐ jiē。

古歌

郭之奇

古今荡荡入相思,古不休,今不休。gǔ jīn dàng dàng rù xiāng sī,gǔ bù xiū,jīn bù xiū。
我生其时,何日自繇,转眼白头。wǒ shēng qí shí,hé rì zì yáo,zhuǎn yǎn bái tóu。
节序肯饶人,云物何悠悠。jié xù kěn ráo rén,yún wù hé yōu yōu。
秋虫暮入耳,霜鸿朝入视。qiū chóng mù rù ěr,shuāng hóng cháo rù shì。
蹀躞步郊原,愁坐不能起。dié xiè bù jiāo yuán,chóu zuò bù néng qǐ。

悲歌

郭之奇

欲歌恐泪先放,欲望恐泪先垂。yù gē kǒng lèi xiān fàng,yù wàng kǒng lèi xiān chuí。
风吹日微,百草变衰。fēng chuī rì wēi,bǎi cǎo biàn shuāi。
所思寸云生,所见千林满。suǒ sī cùn yún shēng,suǒ jiàn qiān lín mǎn。
举手折千林,尽作一寸短。jǔ shǒu zhé qiān lín,jǐn zuò yī cùn duǎn。

古诗二首

郭之奇

人寿非金石,何以结天年。rén shòu fēi jīn shí,hé yǐ jié tiān nián。
我身非珠玉,何以结世缘。wǒ shēn fēi zhū yù,hé yǐ jié shì yuán。
优哉游哉,与我周旋。yōu zāi yóu zāi,yǔ wǒ zhōu xuán。
人不我欢,我亦天全。rén bù wǒ huān,wǒ yì tiān quán。

古诗二首

郭之奇

戚戚图终古,终古不私戴。qī qī tú zhōng gǔ,zhōng gǔ bù sī dài。
枯树泣秋风,秋风不少爱。kū shù qì qiū fēng,qiū fēng bù shǎo ài。
优哉游哉,时其不再。yōu zāi yóu zāi,shí qí bù zài。
与世推移,观生进退。yǔ shì tuī yí,guān shēng jìn tuì。

追和张曲江感遇诗步韵四首

郭之奇

俨若先贤对,悠然江夜清。yǎn ruò xiān xián duì,yōu rán jiāng yè qīng。
故因流水意,忽动高山情。gù yīn liú shuǐ yì,hū dòng gāo shān qíng。
乡国垂光气,史籍熠玄精。xiāng guó chuí guāng qì,shǐ jí yì xuán jīng。
素怀私淑志,抚此尚愚诚。sù huái sī shū zhì,fǔ cǐ shàng yú chéng。

追和张曲江感遇诗步韵四首

郭之奇

美人宅遐方,未繇承恩顾。měi rén zhái xiá fāng,wèi yáo chéng ēn gù。
常忧颜色衰,时将萱草树。cháng yōu yán sè shuāi,shí jiāng xuān cǎo shù。
自沐君王宠,翻深入宫惧。zì mù jūn wáng chǒng,fān shēn rù gōng jù。
矧复炫好修,能无群小恶。shěn fù xuàn hǎo xiū,néng wú qún xiǎo è。
所以琴瑟欢,千古欣相慕。suǒ yǐ qín sè huān,qiān gǔ xīn xiāng mù。

追和张曲江感遇诗步韵四首

郭之奇

立贤贵无方,以方贤不得。lì xián guì wú fāng,yǐ fāng xián bù dé。
谁识岭南英,皇图赖羽翼。shuí shí lǐng nán yīng,huáng tú lài yǔ yì。
风度唐独推,文学今无色。fēng dù táng dú tuī,wén xué jīn wú sè。
五百馀岁间,巍然二斗极。wǔ bǎi yú suì jiān,wēi rán èr dòu jí。
如余生非远,胡为空太息。rú yú shēng fēi yuǎn,hú wèi kōng tài xī。

追和张曲江感遇诗步韵四首

郭之奇

大鹏飞九万,鹪鹩巢一枝。dà péng fēi jiǔ wàn,jiāo liáo cháo yī zhī。
所以古名世,发愤视其为。suǒ yǐ gǔ míng shì,fā fèn shì qí wèi。
矧兹壮行日,云何不信斯。shěn zī zhuàng xíng rì,yún hé bù xìn sī。
龙见先试跃,位立求可知。lóng jiàn xiān shì yuè,wèi lì qiú kě zhī。
审此后先一,宁悲南北岐。shěn cǐ hòu xiān yī,níng bēi nán běi qí。

尚古六首屈同姓

郭之奇

三闾楚同姓,去楚将焉趋。sān lǘ chǔ tóng xìng,qù chǔ jiāng yān qū。
女媭何婵媛,申申日以呼。nǚ xū hé chán yuàn,shēn shēn rì yǐ hū。
长沙同调客,亦曰夫子辜。zhǎng shā tóng diào kè,yì yuē fū zi gū。
百年恻井食,当日忍糟餔。bǎi nián cè jǐng shí,dāng rì rěn zāo bù。
岂无婉娩术,溘死不忍徒。qǐ wú wǎn miǎn shù,kè sǐ bù rěn tú。
哀哉将为类,陶陶遂永徂。āi zāi jiāng wèi lèi,táo táo suì yǒng cú。
宁愿身后人,怀怀代相图。níng yuàn shēn hòu rén,huái huái dài xiāng tú。

尚古六首屈同姓

郭之奇

雒阳年少人,立谈长太息。luò yáng nián shǎo rén,lì tán zhǎng tài xī。
天子议公卿,诸老逊英识。tiān zi yì gōng qīng,zhū lǎo xùn yīng shí。
更定不少宽,绛灌驱之亟。gèng dìng bù shǎo kuān,jiàng guàn qū zhī jí。
有君如汉文,怀才良堪恻。yǒu jūn rú hàn wén,huái cái liáng kān cè。
当年稍优游,大臣可浸潗。dāng nián shāo yōu yóu,dà chén kě jìn jí。
后之君子曰,将以此为术。hòu zhī jūn zi yuē,jiāng yǐ cǐ wèi shù。
娩默盘崇高,养錞百无失。miǎn mò pán chóng gāo,yǎng chún bǎi wú shī。