古诗词

癸酉北征车中二十日日与尘朝夕也歌以结之

郭之奇

别有氤氲一种吹,胎息于野盛于逵。bié yǒu yīn yūn yī zhǒng chuī,tāi xī yú yě shèng yú kuí。
阴阳昏晓相割劘,平原广漠任炉锤。yīn yáng hūn xiǎo xiāng gē mó,píng yuán guǎng mò rèn lú chuí。
地分驰道天为涯,风拂征旗日助麾。dì fēn chí dào tiān wèi yá,fēng fú zhēng qí rì zhù huī。
已遣晴云下碧陲,还招霁霭上高陂。yǐ qiǎn qíng yún xià bì chuí,hái zhāo jì ǎi shàng gāo bēi。
尔乃为情厌索居,连群呼友向空嬉。ěr nǎi wèi qíng yàn suǒ jū,lián qún hū yǒu xiàng kōng xī。
相忘彼已俱谓谁,号召无声会有期。xiāng wàng bǐ yǐ jù wèi shuí,hào zhào wú shēng huì yǒu qī。
出入无时乡莫知,行止随程谩速迟。chū rù wú shí xiāng mò zhī,xíng zhǐ suí chéng mán sù chí。
矫如龙游自委蛇,逸先骏足愁奔追。jiǎo rú lóng yóu zì wěi shé,yì xiān jùn zú chóu bēn zhuī。
远之有望近难窥,动亦何虑静何思。yuǎn zhī yǒu wàng jìn nán kuī,dòng yì hé lǜ jìng hé sī。
直前不惧后不疑,荐历严飙势未衰。zhí qián bù jù hòu bù yí,jiàn lì yán biāo shì wèi shuāi。
掀腾火飙力相持,以游八方莫籓篱。xiān téng huǒ biāo lì xiāng chí,yǐ yóu bā fāng mò fān lí。
惟此冲衢盛纷披,造物于渠意有私。wéi cǐ chōng qú shèng fēn pī,zào wù yú qú yì yǒu sī。
分明遣此令途岐,随缘布置北南帷。fēn míng qiǎn cǐ lìng tú qí,suí yuán bù zhì běi nán wéi。
闲情觑彼热中悲,我今矢歌敢索疵。xián qíng qù bǐ rè zhōng bēi,wǒ jīn shǐ gē gǎn suǒ cī。
尘不疲人人自疲,反顾烟颜亦其宜,更欲因之语后骑。chén bù pí rén rén zì pí,fǎn gù yān yán yì qí yí,gèng yù yīn zhī yǔ hòu qí。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

六节翩翩指北翔,臣谊翻令友情长。liù jié piān piān zhǐ běi xiáng,chén yì fān lìng yǒu qíng zhǎng。
星分楚野迷千岫,思入燕天共一方。xīng fēn chǔ yě mí qiān xiù,sī rù yàn tiān gòng yī fāng。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

蹇蹇王臣各未家,客中离异倍伤嗟。jiǎn jiǎn wáng chén gè wèi jiā,kè zhōng lí yì bèi shāng jiē。
秋深古道非前色,愁见堤荷作旧花。qiū shēn gǔ dào fēi qián sè,chóu jiàn dī hé zuò jiù huā。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

鲁粤犹然称二东,八千里路在其中。lǔ yuè yóu rán chēng èr dōng,bā qiān lǐ lù zài qí zhōng。
与君此地舟车别,秋色平分近远同。yǔ jūn cǐ dì zhōu chē bié,qiū sè píng fēn jìn yuǎn tóng。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

蕲峰中断马头分,古道离颜共白云。qí fēng zhōng duàn mǎ tóu fēn,gǔ dào lí yán gòng bái yún。
交手再三挥手去,萧凄畏对楚关曛。jiāo shǒu zài sān huī shǒu qù,xiāo qī wèi duì chǔ guān xūn。

道经庐山憩东林寺僧人索句

郭之奇

五老峰深近远迷,六朝灯在色空倪。wǔ lǎo fēng shēn jìn yuǎn mí,liù cháo dēng zài sè kōng ní。
林僧索我庐山句,不尽游踪未敢题。lín sēng suǒ wǒ lú shān jù,bù jǐn yóu zōng wèi gǎn tí。

车中望最高峰

郭之奇

征车偃蹇出松林,望入云丛最顶岑。zhēng chē yǎn jiǎn chū sōng lín,wàng rù yún cóng zuì dǐng cén。
为问三千三百六,可容一步一孤吟。wèi wèn sān qiān sān bǎi liù,kě róng yī bù yī gū yín。

过赣关见民舟阻隔有感

郭之奇

疲篙力尽出危湍,几度魂销却望寒。pí gāo lì jǐn chū wēi tuān,jǐ dù hún xiāo què wàng hán。
稍得安流堪下楫,官家何事又重阑。shāo dé ān liú kān xià jí,guān jiā hé shì yòu zhòng lán。

山峡见月

郭之奇

月开山峡到江船,翠黛含辉入水鲜。yuè kāi shān xiá dào jiāng chuán,cuì dài hán huī rù shuǐ xiān。
此地孤清谁共挹,沙眉石齿妒婵娟。cǐ dì gū qīng shuí gòng yì,shā méi shí chǐ dù chán juān。

舟行偶成

郭之奇

夹嶂中开出短帆,奔湍洄注入深岩。jiā zhàng zhōng kāi chū duǎn fān,bēn tuān huí zhù rù shēn yán。
濯缨石上闻渔咏,洗帻沙滨怕鹤衔。zhuó yīng shí shàng wén yú yǒng,xǐ zé shā bīn pà hè xián。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

穷舟所载不如车,能向山行胜策驴。qióng zhōu suǒ zài bù rú chē,néng xiàng shān xíng shèng cè lǘ。
荡桨幽峰随落涧,不愁前路有崎岖。dàng jiǎng yōu fēng suí luò jiàn,bù chóu qián lù yǒu qí qū。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

西来汀水欲朝东,万嶂千岩一缕通。xī lái tīng shuǐ yù cháo dōng,wàn zhàng qiān yán yī lǚ tōng。
急濑掀刀难坐望,轻帷短被卧秋风。jí lài xiān dāo nán zuò wàng,qīng wéi duǎn bèi wò qiū fēng。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

青山频过不知名,但忆乡关此地迎。qīng shān pín guò bù zhī míng,dàn yì xiāng guān cǐ dì yíng。
昨夜归魂先识路,秋风吹向绿榕城。zuó yè guī hún xiān shí lù,qiū fēng chuī xiàng lǜ róng chéng。

至大埔闻乡音

郭之奇

八千里外始乡关,乍听乡音慰客颜。bā qiān lǐ wài shǐ xiāng guān,zhà tīng xiāng yīn wèi kè yán。
几夜梦依双膝下,征衣频拂念途艰。jǐ yè mèng yī shuāng xī xià,zhēng yī pín fú niàn tú jiān。

孟夏一日瑞金署中晓望

郭之奇

一望苍然欲见春,飞花舞树动芳晨。yī wàng cāng rán yù jiàn chūn,fēi huā wǔ shù dòng fāng chén。
莺声啼老蝉声细,始觉烟光已去人。yīng shēng tí lǎo chán shēng xì,shǐ jué yān guāng yǐ qù rén。

鄱湖晓色

郭之奇

点点云山在水旁,清沙碧渚侵晨光。diǎn diǎn yún shān zài shuǐ páng,qīng shā bì zhǔ qīn chén guāng。
西峰落月衔烟树,影到波心万顷苍。xī fēng luò yuè xián yān shù,yǐng dào bō xīn wàn qǐng cāng。