古诗词

过汀岭漫望志感

郭之奇

陟彼高岗望眼直,倚軨四顾山如织。zhì bǐ gāo gǎng wàng yǎn zhí,yǐ líng sì gù shān rú zhī。
连空走野入苍冥,东赣西汀青未息。lián kōng zǒu yě rù cāng míng,dōng gàn xī tīng qīng wèi xī。
秋风远逐游人来,朝朝吹入秋山侧。qiū fēng yuǎn zhú yóu rén lái,cháo cháo chuī rù qiū shān cè。
崭溪崩壑相割劘,万木千林同黯塞。zhǎn xī bēng hè xiāng gē mó,wàn mù qiān lín tóng àn sāi。
玉露凋残梧桂枝,白云泛滥烟萝色。yù lù diāo cán wú guì zhī,bái yún fàn làn yān luó sè。
惊心芳树半沉藏,刺眼荆榛方自得。jīng xīn fāng shù bàn chén cáng,cì yǎn jīng zhēn fāng zì dé。
其中巉绝称隘岭,憭慄初登情孔亟。qí zhōng chán jué chēng ài lǐng,liǎo lì chū dēng qíng kǒng jí。
嵚岑怪石向人倾,烦挐交丛横马臆。qīn cén guài shí xiàng rén qīng,fán ná jiāo cóng héng mǎ yì。
櫹椮忽动百禽呼,寂寞寒蝉深且默。xiāo sēn hū dòng bǎi qín hū,jì mò hán chán shēn qiě mò。
低佪转倏欲淫颜,白日荒荒当午匿。dī huí zhuǎn shū yù yín yán,bái rì huāng huāng dāng wǔ nì。
就中秀谷数青松,垂阴曲岫孤特特。jiù zhōng xiù gǔ shù qīng sōng,chuí yīn qū xiù gū tè tè。
独怜托根官路傍,樵牧无知恣残贼。dú lián tuō gēn guān lù bàng,qiáo mù wú zhī zì cán zéi。
斤斧馀痕成瘀伤,令我抚摩泪沾轼。jīn fǔ yú hén chéng yū shāng,lìng wǒ fǔ mó lèi zhān shì。
沉吟此地策疲驱,偃蹇诸峰斜照昃。chén yín cǐ dì cè pí qū,yǎn jiǎn zhū fēng xié zhào zè。
薄暮巃嵷山绪黑,山途未可长迷惑。báo mù lóng sǒng shān xù hēi,shān tú wèi kě zhǎng mí huò。
归去来些故山识,远山悲气孰终极。guī qù lái xiē gù shān shí,yuǎn shān bēi qì shú zhōng jí。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

杨承之以谒虔州王文成祠诗见示用韵

郭之奇

良知一炬百年光,千载岐羊乍识乡。liáng zhī yī jù bǎi nián guāng,qiān zài qí yáng zhà shí xiāng。
道在斯文关后死,功馀我武诵维扬。dào zài sī wén guān hòu sǐ,gōng yú wǒ wǔ sòng wéi yáng。
清朝砺带乾坤壮,圣庙牺樽日月长。qīng cháo lì dài qián kūn zhuàng,shèng miào xī zūn rì yuè zhǎng。
此地歼妖公一事,虔江石齿自襄阳。cǐ dì jiān yāo gōng yī shì,qián jiāng shí chǐ zì xiāng yáng。

阻风晚泊五云驿

郭之奇

百望西江未肯东,寤怀极浦起劳忡。bǎi wàng xī jiāng wèi kěn dōng,wù huái jí pǔ qǐ láo chōng。
来帆却笑征刀涩,风力翻将水性穷。lái fān què xiào zhēng dāo sè,fēng lì fān jiāng shuǐ xìng qióng。
近远予程俱莫问,流洄川意浑无终。jìn yuǎn yǔ chéng jù mò wèn,liú huí chuān yì hún wú zhōng。
愁人此际空延伫,日暮烟涛一缆中。chóu rén cǐ jì kōng yán zhù,rì mù yān tāo yī lǎn zhōng。

既而暮雨萧然别有遣予怀者

郭之奇

晚泊悠然逗所思,方春而雨固其时。wǎn pō yōu rán dòu suǒ sī,fāng chūn ér yǔ gù qí shí。
流澌桃浪江痕复,烟锁林湾野色披。liú sī táo làng jiāng hén fù,yān suǒ lín wān yě sè pī。
定性微闻山泽动,孤怀恰与水云羁。dìng xìng wēi wén shān zé dòng,gū huái qià yǔ shuǐ yún jī。
年来进步甘迂拙,懒向征帆较速迟。nián lái jìn bù gān yū zhuō,lǎn xiàng zhēng fān jiào sù chí。

风泊洪都何非鸣明府榼酒相贻走笔谢之

郭之奇

滕王阁渚冲风日,南浦江头遇子晨。téng wáng gé zhǔ chōng fēng rì,nán pǔ jiāng tóu yù zi chén。
千顷波汪堪止浪,一方流溯巧从人。qiān qǐng bō wāng kān zhǐ làng,yī fāng liú sù qiǎo cóng rén。
虽迟客步欣留胜,已慰荆怀复饮醇。suī chí kè bù xīn liú shèng,yǐ wèi jīng huái fù yǐn chún。
便拟鸣榔终却望,敢云击楫是前身。biàn nǐ míng láng zhōng què wàng,gǎn yún jī jí shì qián shēn。

连朝如晦廿四早风平舟发披衣起望山月随人矣

郭之奇

解缆声闻促晓看,梦回波色静长干。jiě lǎn shēng wén cù xiǎo kàn,mèng huí bō sè jìng zhǎng gàn。
浦云半卷川光溢,山月初悬棹影跚。pǔ yún bàn juǎn chuān guāng yì,shān yuè chū xuán zhào yǐng shān。
不有澌流连晚涨,谁冲积气壮春澜。bù yǒu sī liú lián wǎn zhǎng,shuí chōng jī qì zhuàng chūn lán。
劳劳纵目孤相问,风雨过馀薄自宽。láo láo zòng mù gū xiāng wèn,fēng yǔ guò yú báo zì kuān。

因念澄江时得如此则来舫去刀两俱莫逆固不欲专丐南飙独予帆迅也

郭之奇

游人计远自多端,大块吹同本一般。yóu rén jì yuǎn zì duō duān,dà kuài chuī tóng běn yī bān。
定后狂波何处问,澄馀止水可微观。dìng hòu kuáng bō hé chù wèn,chéng yú zhǐ shuǐ kě wēi guān。
春江此际还如练,山月于时已在竿。chūn jiāng cǐ jì hái rú liàn,shān yuè yú shí yǐ zài gān。
安得诸川同是刻,来舟无涩去舟安。ān dé zhū chuān tóng shì kè,lái zhōu wú sè qù zhōu ān。

过采石吊李白墓

郭之奇

苍松渺渺谪仙坟,采石矶头草木芬。cāng sōng miǎo miǎo zhé xiān fén,cǎi shí jī tóu cǎo mù fēn。
此地江山空识李,唐朝内外不容君。cǐ dì jiāng shān kōng shí lǐ,táng cháo nèi wài bù róng jūn。
词林气魄青莲重,诗酒风流白水分。cí lín qì pò qīng lián zhòng,shī jiǔ fēng liú bái shuǐ fēn。
闻道骑鲸非复是,春峰箕尾伫遥氛。wén dào qí jīng fēi fù shì,chūn fēng jī wěi zhù yáo fēn。

恭谒孝陵二首

郭之奇

波臣万里逐春风,稽首天灵拜紫嵩。bō chén wàn lǐ zhú chūn fēng,jī shǒu tiān líng bài zǐ sōng。
绕阙祥云时献瑞,环庭翠柏日摩穹。rào quē xiáng yún shí xiàn ruì,huán tíng cuì bǎi rì mó qióng。
踞蟠象合诸峰拱,芊郁年多晓气笼。jù pán xiàng hé zhū fēng gǒng,qiān yù nián duō xiǎo qì lóng。
入眼兴怀歌膴膴,瓜绵不但数岐丰。rù yǎn xīng huái gē hū hū,guā mián bù dàn shù qí fēng。

恭谒孝陵二首

郭之奇

象纬霄寒挂晓峰,龙湖回首怅攀从。xiàng wěi xiāo hán guà xiǎo fēng,lóng hú huí shǒu chàng pān cóng。
夷膻扫出千王世,明运长开百代宗。yí shān sǎo chū qiān wáng shì,míng yùn zhǎng kāi bǎi dài zōng。
天意亦钟成鼎处,臣生虽晚奕云逢。tiān yì yì zhōng chéng dǐng chù,chén shēng suī wǎn yì yún féng。
冈陵气色今多美,时际中兴自郁冲。gāng líng qì sè jīn duō měi,shí jì zhōng xīng zì yù chōng。

雨日李小湾宗伯召饮寅齐暮辞风舆口占为谢

郭之奇

角巾折雨入龙门,李郭当年意可论。jiǎo jīn zhé yǔ rù lóng mén,lǐ guō dāng nián yì kě lùn。
湿径穿青依翠幕,疏烟流润上青樽。shī jìng chuān qīng yī cuì mù,shū yān liú rùn shàng qīng zūn。
六朝春色因君转,五岭云心以聚温。liù cháo chūn sè yīn jūn zhuǎn,wǔ lǐng yún xīn yǐ jù wēn。
别去醇情昏霭是,舆风虽剧不惊魂。bié qù chún qíng hūn ǎi shì,yú fēng suī jù bù jīng hún。

将至滁州途中得雨

郭之奇

春此时归我亦行,归行何事异其程。chūn cǐ shí guī wǒ yì xíng,guī xíng hé shì yì qí chéng。
岐途柳倦难分绪,落日鹃催别作声。qí tú liǔ juàn nán fēn xù,luò rì juān cuī bié zuò shēng。
扑面烟风回首罢,浥尘轻雨近峰生。pū miàn yān fēng huí shǒu bà,yì chén qīng yǔ jìn fēng shēng。
苍苍迷霭昏舆外,只许前山入望横。cāng cāng mí ǎi hūn yú wài,zhǐ xǔ qián shān rù wàng héng。

晓发过关山

郭之奇

雨后云光湿晓星,朝来风意漠芳坰。yǔ hòu yún guāng shī xiǎo xīng,cháo lái fēng yì mò fāng jiōng。
征衣已带前山色,春路还留夹道馨。zhēng yī yǐ dài qián shān sè,chūn lù hái liú jiā dào xīn。
花气归从莺语碎,林烟散作马头青。huā qì guī cóng yīng yǔ suì,lín yān sàn zuò mǎ tóu qīng。
古来极目伤心处,况复惊时此地经。gǔ lái jí mù shāng xīn chù,kuàng fù jīng shí cǐ dì jīng。

过桃山岳武穆庙

郭之奇

越水残肤旧已寻,徐山祠庙此相临。yuè shuǐ cán fū jiù yǐ xún,xú shān cí miào cǐ xiāng lín。
循途未敢趋风谒,感昔难将涕雨禁。xún tú wèi gǎn qū fēng yè,gǎn xī nán jiāng tì yǔ jìn。
父老遮边当日话,冤臣下圄片时心。fù lǎo zhē biān dāng rì huà,yuān chén xià yǔ piàn shí xīn。
寻常一死关夷夏,不尽孤丹泪古今。xún cháng yī sǐ guān yí xià,bù jǐn gū dān lèi gǔ jīn。

有感诸同年

郭之奇

驱驰忆昔此中归,联袂诸君剖上畿。qū chí yì xī cǐ zhōng guī,lián mèi zhū jūn pōu shàng jī。
燕鲁齐吴三叠尽,东西南北五年违。yàn lǔ qí wú sān dié jǐn,dōng xī nán běi wǔ nián wéi。
歌城琴父双寥寂,为陆辞丘半是非。gē chéng qín fù shuāng liáo jì,wèi lù cí qiū bàn shì fēi。
马上询人惊欲泪,故堤柳色共依依。mǎ shàng xún rén jīng yù lèi,gù dī liǔ sè gòng yī yī。

望阙

郭之奇

燕云咫尺望中跚,未息征尘已意安。yàn yún zhǐ chǐ wàng zhōng shān,wèi xī zhēng chén yǐ yì ān。
眼到西山朝气出,梦回南岭晓魂残。yǎn dào xī shān cháo qì chū,mèng huí nán lǐng xiǎo hún cán。
舟车地尽风光忆,春夏程争日月看。zhōu chē dì jǐn fēng guāng yì,chūn xià chéng zhēng rì yuè kàn。
万里见闻今默数,诸缘返计漠无端。wàn lǐ jiàn wén jīn mò shù,zhū yuán fǎn jì mò wú duān。