古诗词

过汀岭漫望志感

郭之奇

陟彼高岗望眼直,倚軨四顾山如织。zhì bǐ gāo gǎng wàng yǎn zhí,yǐ líng sì gù shān rú zhī。
连空走野入苍冥,东赣西汀青未息。lián kōng zǒu yě rù cāng míng,dōng gàn xī tīng qīng wèi xī。
秋风远逐游人来,朝朝吹入秋山侧。qiū fēng yuǎn zhú yóu rén lái,cháo cháo chuī rù qiū shān cè。
崭溪崩壑相割劘,万木千林同黯塞。zhǎn xī bēng hè xiāng gē mó,wàn mù qiān lín tóng àn sāi。
玉露凋残梧桂枝,白云泛滥烟萝色。yù lù diāo cán wú guì zhī,bái yún fàn làn yān luó sè。
惊心芳树半沉藏,刺眼荆榛方自得。jīng xīn fāng shù bàn chén cáng,cì yǎn jīng zhēn fāng zì dé。
其中巉绝称隘岭,憭慄初登情孔亟。qí zhōng chán jué chēng ài lǐng,liǎo lì chū dēng qíng kǒng jí。
嵚岑怪石向人倾,烦挐交丛横马臆。qīn cén guài shí xiàng rén qīng,fán ná jiāo cóng héng mǎ yì。
櫹椮忽动百禽呼,寂寞寒蝉深且默。xiāo sēn hū dòng bǎi qín hū,jì mò hán chán shēn qiě mò。
低佪转倏欲淫颜,白日荒荒当午匿。dī huí zhuǎn shū yù yín yán,bái rì huāng huāng dāng wǔ nì。
就中秀谷数青松,垂阴曲岫孤特特。jiù zhōng xiù gǔ shù qīng sōng,chuí yīn qū xiù gū tè tè。
独怜托根官路傍,樵牧无知恣残贼。dú lián tuō gēn guān lù bàng,qiáo mù wú zhī zì cán zéi。
斤斧馀痕成瘀伤,令我抚摩泪沾轼。jīn fǔ yú hén chéng yū shāng,lìng wǒ fǔ mó lèi zhān shì。
沉吟此地策疲驱,偃蹇诸峰斜照昃。chén yín cǐ dì cè pí qū,yǎn jiǎn zhū fēng xié zhào zè。
薄暮巃嵷山绪黑,山途未可长迷惑。báo mù lóng sǒng shān xù hēi,shān tú wèi kě zhǎng mí huò。
归去来些故山识,远山悲气孰终极。guī qù lái xiē gù shān shí,yuǎn shān bēi qì shú zhōng jí。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

风拂

郭之奇

独坐江风拂面迎,萦波微曳月华轻。dú zuò jiāng fēng fú miàn yíng,yíng bō wēi yè yuè huá qīng。
可怜如镜初秋魄,吹落扁舟见客情。kě lián rú jìng chū qiū pò,chuī luò biǎn zhōu jiàn kè qíng。

露团

郭之奇

玉露初团入夜清,澄江如练月如晶。yù lù chū tuán rù yè qīng,chéng jiāng rú liàn yuè rú jīng。
无边秋色随风乱,不尽山光到水明。wú biān qiū sè suí fēng luàn,bù jǐn shān guāng dào shuǐ míng。

流闲

郭之奇

江长月散夜流闲,无限波光去不还。jiāng zhǎng yuè sàn yè liú xián,wú xiàn bō guāng qù bù hái。
却寄愁心归白水,莫嫌孤缆滞青山。què jì chóu xīn guī bái shuǐ,mò xián gū lǎn zhì qīng shān。

书怀

郭之奇

濯足流中万顷迎,拂衣云外一轮生。zhuó zú liú zhōng wàn qǐng yíng,fú yī yún wài yī lún shēng。
此心夜半临江月,持向秋旻问孰清。cǐ xīn yè bàn lín jiāng yuè,chí xiàng qiū mín wèn shú qīng。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

去年春水荡离忧,今日秋山积近愁。qù nián chūn shuǐ dàng lí yōu,jīn rì qiū shān jī jìn chóu。
满月云林难指数,碧烟一带自沉浮。mǎn yuè yún lín nán zhǐ shù,bì yān yī dài zì chén fú。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

逢人指点问君家,咫尺青山云半遮。féng rén zhǐ diǎn wèn jūn jiā,zhǐ chǐ qīng shān yún bàn zhē。
落日峰西飞夕照,似浮颜色映流霞。luò rì fēng xī fēi xī zhào,shì fú yán sè yìng liú xiá。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

千秋还碧入斜晖,万鸟衔青落翠微。qiān qiū hái bì rù xié huī,wàn niǎo xián qīng luò cuì wēi。
漫托离心归晚岫,白云愁绝未能飞。màn tuō lí xīn guī wǎn xiù,bái yún chóu jué wèi néng fēi。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

论心一载便千秋,不向今人不古求。lùn xīn yī zài biàn qiān qiū,bù xiàng jīn rén bù gǔ qiú。
馀子中原俱碌碌,丈夫世上未悠悠。yú zi zhōng yuán jù lù lù,zhàng fū shì shàng wèi yōu yōu。

夜行至晓

郭之奇

四更山月照星轺,不惮驱驰不惮遥。sì gèng shān yuè zhào xīng yáo,bù dàn qū chí bù dàn yáo。
只愁魂梦归家少,泣向秋风问楚招。zhǐ chóu hún mèng guī jiā shǎo,qì xiàng qiū fēng wèn chǔ zhāo。

黄梅道中听松风

郭之奇

路入黄梅静晓闻,松风随地拂禅云。lù rù huáng méi jìng xiǎo wén,sōng fēng suí dì fú chán yún。
秋声半老人间世,天籁长归物外群。qiū shēng bàn lǎo rén jiān shì,tiān lài zhǎng guī wù wài qún。

分署承今础以二诗相招使者立促步韵答之

郭之奇

与君乍别异枯荣,不谓君心似我情。yǔ jūn zhà bié yì kū róng,bù wèi jūn xīn shì wǒ qíng。
强欲从郡无那懒,思君窗卧对云行。qiáng yù cóng jùn wú nà lǎn,sī jūn chuāng wò duì yún xíng。

寓所有绿柳垂阴拂云檐落因复以此转招今础步其二之韵

郭之奇

白云绿树抱幽居,人境何年乍结庐。bái yún lǜ shù bào yōu jū,rén jìng hé nián zhà jié lú。
樽酒迟君茵席上,披襟共话柳风初。zūn jiǔ chí jūn yīn xí shàng,pī jīn gòng huà liǔ fēng chū。

州刺史唐伯闇以蕲州志相贻

郭之奇

问俗蕲春见楚书,水山奇异尽堪除。wèn sú qí chūn jiàn chǔ shū,shuǐ shān qí yì jǐn kān chú。
独留麟凤供金节,不教龟蛇乱里闾。dú liú lín fèng gōng jīn jié,bù jiào guī shé luàn lǐ lǘ。

卧起

郭之奇

朝对梧风暮柳云,萧然一署自氤氲。cháo duì wú fēng mù liǔ yún,xiāo rán yī shǔ zì yīn yūn。
北窗卧起中庭坐,木落天空雁几群。běi chuāng wò qǐ zhōng tíng zuò,mù luò tiān kōng yàn jǐ qún。

夜吟

郭之奇

朝朝酬对一游艰,独剩孤吟入夜闲。cháo cháo chóu duì yī yóu jiān,dú shèng gū yín rù yè xián。
梦落丹枫秋欲半,歌怀赤壁月初还。mèng luò dān fēng qiū yù bàn,gē huái chì bì yuè chū hái。