古诗词

秋云行

郭之奇

朝之所思秋云端,暮之所思秋云端。cháo zhī suǒ sī qiū yún duān,mù zhī suǒ sī qiū yún duān。
宿饱思梦秋云散,行衔思往秋云漫。sù bǎo sī mèng qiū yún sàn,xíng xián sī wǎng qiū yún màn。
遂有山风无休歇,吹彻秋云凄且寒。suì yǒu shān fēng wú xiū xiē,chuī chè qiū yún qī qiě hán。
昨夜枯林泣叶尽,前山寂寞晓霜漙。zuó yè kū lín qì yè jǐn,qián shān jì mò xiǎo shuāng tuán。
云飞激激何山止,秋色萧萧与夜阑。yún fēi jī jī hé shān zhǐ,qiū sè xiāo xiāo yǔ yè lán。
游子征车逐云过,心如脂辖向秋乾。yóu zi zhēng chē zhú yún guò,xīn rú zhī xiá xiàng qiū qián。
不知秋兴谁摇落,长有云心日聚攒。bù zhī qiū xīng shuí yáo luò,zhǎng yǒu yún xīn rì jù zǎn。
云心望远归思迫,远望思归秋尚难。yún xīn wàng yuǎn guī sī pò,yuǎn wàng sī guī qiū shàng nán。
多事前山怨秋老,摆脱飞云下急湍。duō shì qián shān yuàn qiū lǎo,bǎi tuō fēi yún xià jí tuān。
湍水洌澌云不止,愿依征辙少盘桓。tuān shuǐ liè sī yún bù zhǐ,yuàn yī zhēng zhé shǎo pán huán。
如可相依山莫怨,秋今既老客思残。rú kě xiāng yī shān mò yuàn,qiū jīn jì lǎo kè sī cán。
客思万里秋云下,频年为汝阻千磐。kè sī wàn lǐ qiū yún xià,pín nián wèi rǔ zǔ qiān pán。
山兮山兮客思残,所思所思秋云端。shān xī shān xī kè sī cán,suǒ sī suǒ sī qiū yún duān。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

祫祭陪祀四首

郭之奇

嗣岁之朝祫祭行,丰年欲向孔皆迎。sì suì zhī cháo xiá jì xíng,fēng nián yù xiàng kǒng jiē yíng。
繇来肇祀能无悔,直到雍歌见靡争。yáo lái zhào sì néng wú huǐ,zhí dào yōng gē jiàn mí zhēng。
穆穆曾孙相越对,皇皇多士介昭明。mù mù céng sūn xiāng yuè duì,huáng huáng duō shì jiè zhāo míng。
在庭柷敔俱和肃,祖德维人不但声。zài tíng chù yǔ jù hé sù,zǔ dé wéi rén bù dàn shēng。

祫祭陪祀四首

郭之奇

于穆高皇骏有声,嗣文成祖肇禋行。yú mù gāo huáng jùn yǒu shēng,sì wén chéng zǔ zhào yīn xíng。
一时帝子俱廊配,十七元臣允国祯。yī shí dì zi jù láng pèi,shí qī yuán chén yǔn guó zhēn。
问礼欲知因每事,记功思作不徒名。wèn lǐ yù zhī yīn měi shì,jì gōng sī zuò bù tú míng。
即今多难追前烈,访落何人续庙清。jí jīn duō nán zhuī qián liè,fǎng luò hé rén xù miào qīng。

祫祭陪祀四首

郭之奇

首辟华夷出会清,重贻镐雒配于京。shǒu pì huá yí chū huì qīng,zhòng yí gǎo luò pèi yú jīng。
开天远驾千王德,继序新昭二祖名。kāi tiān yuǎn jià qiān wáng dé,jì xù xīn zhāo èr zǔ míng。
指掌犹求烝禘说,闻声兼得武韶情。zhǐ zhǎng yóu qiú zhēng dì shuō,wén shēng jiān dé wǔ sháo qíng。
小臣夙夜思公在,为赋时周叶大明。xiǎo chén sù yè sī gōng zài,wèi fù shí zhōu yè dà míng。

祫祭陪祀四首

郭之奇

单心我主日明明,夙夜维基受有成。dān xīn wǒ zhǔ rì míng míng,sù yè wéi jī shòu yǒu chéng。
在庙方将纯德显,于时端合笃恭平。zài miào fāng jiāng chún dé xiǎn,yú shí duān hé dǔ gōng píng。
畴为骍角当牺选,一任桃虫自鸟惊。chóu wèi xīng jiǎo dāng xī xuǎn,yī rèn táo chóng zì niǎo jīng。
嗟尔戎功能永念,虽歌小毖亦和鸣。jiē ěr róng gōng néng yǒng niàn,suī gē xiǎo bì yì hé míng。

对西山因忆昨游

郭之奇

西山积爽不轻吹,日抱秋光隐翠微。xī shān jī shuǎng bù qīng chuī,rì bào qiū guāng yǐn cuì wēi。
定性于朝容一见,玄心何地可孤违。dìng xìng yú cháo róng yī jiàn,xuán xīn hé dì kě gū wéi。
昨游岩壑经云闭,今忆松盘羡鸟飞。zuó yóu yán hè jīng yún bì,jīn yì sōng pán xiàn niǎo fēi。
欲理前盟相告语,烟霞久已择人归。yù lǐ qián méng xiāng gào yǔ,yān xiá jiǔ yǐ zé rén guī。

趋署回闭户有所思

郭之奇

兰署潇然独论文,公馀闭户似离群。lán shǔ xiāo rán dú lùn wén,gōng yú bì hù shì lí qún。
官惟宾客言相与,心及乡邦梦已分。guān wéi bīn kè yán xiāng yǔ,xīn jí xiāng bāng mèng yǐ fēn。
溟海秋澄千里月,罗浮春发百峰云。míng hǎi qiū chéng qiān lǐ yuè,luó fú chūn fā bǎi fēng yún。
玄思一息堪来往,今古馀情付落曛。xuán sī yī xī kān lái wǎng,jīn gǔ yú qíng fù luò xūn。

除夕二首

郭之奇

平分两岁一宵中,愿得驱邪五尺筒。píng fēn liǎng suì yī xiāo zhōng,yuàn dé qū xié wǔ chǐ tǒng。
旅灶何劳虚耗照,国傩应见害除终。lǚ zào hé láo xū hào zhào,guó nuó yīng jiàn hài chú zhōng。
丰年鱼梦因三雪,阳日庚鸣俟晓风。fēng nián yú mèng yīn sān xuě,yáng rì gēng míng qí xiǎo fēng。
坐守椒盘孤致祝,伫看簇律太皞同。zuò shǒu jiāo pán gū zhì zhù,zhù kàn cù lǜ tài hào tóng。

除夕二首

郭之奇

寒灯守岁客相宜,不打灰堆不卖痴。hán dēng shǒu suì kè xiāng yí,bù dǎ huī duī bù mài chī。
禳厌聪明刬旧误,粪除口舌待新禧。ráng yàn cōng míng chǎn jiù wù,fèn chú kǒu shé dài xīn xǐ。
天街火静沉香夜,邻舍声喧爆竹时。tiān jiē huǒ jìng chén xiāng yè,lín shě shēng xuān bào zhú shí。
自向冰池呵冻管,何须暖热一盆吹。zì xiàng bīng chí hē dòng guǎn,hé xū nuǎn rè yī pén chuī。

丙子年起元日早朝

郭之奇

千门淑气向青阳,一望庭辉上紫光。qiān mén shū qì xiàng qīng yáng,yī wàng tíng huī shàng zǐ guāng。
自合风云烟阙下,最浮葱郁瑞楼央。zì hé fēng yún yān quē xià,zuì fú cōng yù ruì lóu yāng。
臣人率土同三祝,圣主深宫念八方。chén rén lǜ tǔ tóng sān zhù,shèng zhǔ shēn gōng niàn bā fāng。
殊锡上卿能虎拜,独惭微贱点鹓行。shū xī shàng qīng néng hǔ bài,dú cán wēi jiàn diǎn yuān xíng。

朝回自叹

郭之奇

我生三十姓名沉,而立无能岁转侵。wǒ shēng sān shí xìng míng chén,ér lì wú néng suì zhuǎn qīn。
气及方刚多可戒,游初欲遂少从心。qì jí fāng gāng duō kě jiè,yóu chū yù suì shǎo cóng xīn。
眼前节序蹉跎甚,身外乾坤愧恧深。yǎn qián jié xù cuō tuó shén,shēn wài qián kūn kuì nǜ shēn。
抗疏传经因底事,匡衡刘向古非今。kàng shū chuán jīng yīn dǐ shì,kuāng héng liú xiàng gǔ fēi jīn。

人日邹石可民部招同林紫涛侍御夜集

郭之奇

天涯聚首是同乡,人日因君尽一觞。tiān yá jù shǒu shì tóng xiāng,rén rì yīn jūn jǐn yī shāng。
且喜三星依日下,安知百事向人忙。qiě xǐ sān xīng yī rì xià,ān zhī bǎi shì xiàng rén máng。
镂金剪彩谁夸胜,煮菜屠苏亦共尝。lòu jīn jiǎn cǎi shuí kuā shèng,zhǔ cài tú sū yì gòng cháng。
努力樽前深夜语,明年此会莫相忘。nǔ lì zūn qián shēn yè yǔ,míng nián cǐ huì mò xiāng wàng。

紫涛频以牙痛告归若有所期诗中及之

郭之奇

密坐深杯兴转赊,盘蔬再整不禁牙。mì zuò shēn bēi xīng zhuǎn shē,pán shū zài zhěng bù jìn yá。
多情西月低还照,解事东风暖暂加。duō qíng xī yuè dī hái zhào,jiě shì dōng fēng nuǎn zàn jiā。
有客床头倾柏叶,何人檐额点梅花。yǒu kè chuáng tóu qīng bǎi yè,hé rén yán é diǎn méi huā。
时逢贴帐难辜负,休把芳邻当酒家。shí féng tiē zhàng nán gū fù,xiū bǎ fāng lín dāng jiǔ jiā。

送林紫涛巡按宣大三首

郭之奇

自向天涯比德邻,相看宦海异今人。zì xiàng tiān yá bǐ dé lín,xiāng kàn huàn hǎi yì jīn rén。
非缘寡合联心迹,似倍文交结道神。fēi yuán guǎ hé lián xīn jì,shì bèi wén jiāo jié dào shén。
目极云鸿伤两地,情先谷鸟恋馀春。mù jí yún hóng shāng liǎng dì,qíng xiān gǔ niǎo liàn yú chūn。
忘君持斧思投辖,未了深言欲具陈。wàng jūn chí fǔ sī tóu xiá,wèi le shēn yán yù jù chén。

送林紫涛巡按宣大三首

郭之奇

霜简淩春出帝京,西人翘北指云旌。shuāng jiǎn líng chūn chū dì jīng,xī rén qiào běi zhǐ yún jīng。
天连毕尾分躔野,地界华夷合使星。tiān lián bì wěi fēn chán yě,dì jiè huá yí hé shǐ xīng。
自古岩关须命世,因君毅骨静骄兵。zì gǔ yán guān xū mìng shì,yīn jūn yì gǔ jìng jiāo bīng。
便使乌台归画阁,只今龙塞望烟清。biàn shǐ wū tái guī huà gé,zhǐ jīn lóng sāi wàng yān qīng。

送林紫涛巡按宣大三首

郭之奇

大梁兵气下狼墩,小丑凭陵杂雁门。dà liáng bīng qì xià láng dūn,xiǎo chǒu píng líng zá yàn mén。
惯帅虚传李牧野,夸生漫议赵充屯。guàn shuài xū chuán lǐ mù yě,kuā shēng màn yì zhào chōng tún。
乌云结势迎骢马,玉帐随身出绣幡。wū yún jié shì yíng cōng mǎ,yù zhàng suí shēn chū xiù fān。
送子不须秦策赠,凭君铁面驭驹辕。sòng zi bù xū qín cè zèng,píng jūn tiě miàn yù jū yuán。