古诗词

过鄱湖望庐山因作湖山吟时庚辰春王十一日也

郭之奇

自有庐山岁几千,鄱湖相对是何年。zì yǒu lú shān suì jǐ qiān,pó hú xiāng duì shì hé nián。
自有湖山初见我,一十四载九洄沿。zì yǒu hú shān chū jiàn wǒ,yī shí sì zài jiǔ huí yán。
每从南极瞻五老,及到西江望比肩。měi cóng nán jí zhān wǔ lǎo,jí dào xī jiāng wàng bǐ jiān。
芙蓉削出珠玑口,银河倒泻香炉烟。fú róng xuē chū zhū jī kǒu,yín hé dào xiè xiāng lú yān。
九叠苍屏空杳杳,千寻瀑布亦溅溅。jiǔ dié cāng píng kōng yǎo yǎo,qiān xún pù bù yì jiàn jiàn。
阴阳此际藏真宰,流峙分形俱后天。yīn yáng cǐ jì cáng zhēn zǎi,liú zhì fēn xíng jù hòu tiān。
天生名山必有配,高广依稀二者传。tiān shēng míng shān bì yǒu pèi,gāo guǎng yī xī èr zhě chuán。
非山莫与湖吐噏,非湖孰任山蜿蜒。fēi shān mò yǔ hú tǔ xī,fēi hú shú rèn shān wān yán。
雨后洪泉飞洒落,秋来惊浪恣腾骞。yǔ hòu hóng quán fēi sǎ luò,qiū lái jīng làng zì téng qiān。
澄流舒卷如涘滴,芳麓沉浮但浣湔。chéng liú shū juǎn rú sì dī,fāng lù chén fú dàn huàn jiān。
不向湖情窥浩漠,安知山德备泓渊。bù xiàng hú qíng kuī hào mò,ān zhī shān dé bèi hóng yuān。
湖山阅人亦有数,何人独领湖山全。hú shān yuè rén yì yǒu shù,hé rén dú lǐng hú shān quán。
百里舟行异横侧,多年望眼破拘挛。bǎi lǐ zhōu xíng yì héng cè,duō nián wàng yǎn pò jū luán。
空灵一气开昏晓,幽光百道变黄玄。kōng líng yī qì kāi hūn xiǎo,yōu guāng bǎi dào biàn huáng xuán。
随意犹能招俯仰,息心或可尽中边。suí yì yóu néng zhāo fǔ yǎng,xī xīn huò kě jǐn zhōng biān。
及此方求江汉始,因之欲向斗星连。jí cǐ fāng qiú jiāng hàn shǐ,yīn zhī yù xiàng dòu xīng lián。
耳目今朝如是耳,湖山万古自悠然。ěr mù jīn cháo rú shì ěr,hú shān wàn gǔ zì yōu rán。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

宛在堂中即事

郭之奇

回首风尘暂息,考槃寤寐相甘。huí shǒu fēng chén zàn xī,kǎo pán wù mèi xiāng gān。
试看云物如昨,始信劳人太憨。shì kàn yún wù rú zuó,shǐ xìn láo rén tài hān。

宛在堂中即事

郭之奇

东山随地堪作,人境结庐未喧。dōng shān suí dì kān zuò,rén jìng jié lú wèi xuān。
苔径孤宜折屐,荆篱自止高轩。tái jìng gū yí zhé jī,jīng lí zì zhǐ gāo xuān。

宛在堂中即事

郭之奇

数卷图书作主,三春花鸟为邻。shù juǎn tú shū zuò zhǔ,sān chūn huā niǎo wèi lín。
其馀无复长物,此内况容俗人。qí yú wú fù zhǎng wù,cǐ nèi kuàng róng sú rén。

宛在堂中即事

郭之奇

在水之中搆室,开窗于北高眠。zài shuǐ zhī zhōng gòu shì,kāi chuāng yú běi gāo mián。
何知汉与魏晋,自谓无怀葛天。hé zhī hàn yǔ wèi jìn,zì wèi wú huái gé tiān。

宛在堂中即事

郭之奇

千林秋色回薄,四壁寒声悄然。qiān lín qiū sè huí báo,sì bì hán shēng qiāo rán。
晨起登楼眺远,苍苍满目飞烟。chén qǐ dēng lóu tiào yuǎn,cāng cāng mǎn mù fēi yān。

宛在堂中即事

郭之奇

寒月空庭夜影,落梅满砌霜华。hán yuè kōng tíng yè yǐng,luò méi mǎn qì shuāng huá。
岭南白雪稀少,欲问阳春此花。lǐng nán bái xuě xī shǎo,yù wèn yáng chūn cǐ huā。

宛在堂中即事

郭之奇

秦地渔津日杳,漆园蝶梦时生。qín dì yú jīn rì yǎo,qī yuán dié mèng shí shēng。
非关与世殊俗,聊亦从吾素盟。fēi guān yǔ shì shū sú,liáo yì cóng wú sù méng。

宛在堂中即事

郭之奇

盆花次第依令,园果后先得时。pén huā cì dì yī lìng,yuán guǒ hòu xiān dé shí。
物物深情可见,年年好景须思。wù wù shēn qíng kě jiàn,nián nián hǎo jǐng xū sī。

宛在堂中即事

郭之奇

晓树临风骤舞,昏潮带月潜来。xiǎo shù lín fēng zhòu wǔ,hūn cháo dài yuè qián lái。
忘言独对终日,静掩柴扉不开。wàng yán dú duì zhōng rì,jìng yǎn chái fēi bù kāi。

宛在堂中即事

郭之奇

酒熟惟思座上,花开移置阶前。jiǔ shú wéi sī zuò shàng,huā kāi yí zhì jiē qián。
有时少长咸集,几度幽人未眠。yǒu shí shǎo zhǎng xián jí,jǐ dù yōu rén wèi mián。

宛在堂中即事

郭之奇

日落榕阴翠匝,风摇兰径芳微。rì luò róng yīn cuì zā,fēng yáo lán jìng fāng wēi。
梦蝴枕上初觉,啼鸟枝头未归。mèng hú zhěn shàng chū jué,tí niǎo zhī tóu wèi guī。

宛在堂中即事

郭之奇

雨过忽变芳草,潮退时翻落花。yǔ guò hū biàn fāng cǎo,cháo tuì shí fān luò huā。
清景当前屡易,浮生此际何涯。qīng jǐng dāng qián lǚ yì,fú shēng cǐ jì hé yá。

宛在堂中即事

郭之奇

习静因知得力,逃禅本觉无心。xí jìng yīn zhī dé lì,táo chán běn jué wú xīn。
朔望一变潮汐,今古随流浅深。shuò wàng yī biàn cháo xī,jīn gǔ suí liú qiǎn shēn。

宛在堂中即事

郭之奇

髀肉经时易满,剑光每夜难韬。bì ròu jīng shí yì mǎn,jiàn guāng měi yè nán tāo。
独惭纸上青汗,空付床头白醪。dú cán zhǐ shàng qīng hàn,kōng fù chuáng tóu bái láo。

宛在堂中即事

郭之奇

执戟多年倦客,步兵累岁闲身。zhí jǐ duō nián juàn kè,bù bīng lèi suì xián shēn。
草玄独俟知己,眼白相看世人。cǎo xuán dú qí zhī jǐ,yǎn bái xiāng kàn shì rén。