古诗词

百山行五十韵繇浙江江山闽山以至潮山

郭之奇

山行尽一月,逾山历万乡。shān xíng jǐn yī yuè,yú shān lì wàn xiāng。
入山又出山,宛在山中央。rù shān yòu chū shān,wǎn zài shān zhōng yāng。
山图所未及,山经或未详。shān tú suǒ wèi jí,shān jīng huò wèi xiáng。
夏山翠如滴,秋山净若妆。xià shān cuì rú dī,qiū shān jìng ruò zhuāng。
冬山深如睡,春山远更芳。dōng shān shēn rú shuì,chūn shān yuǎn gèng fāng。
不尽山四时,山情那可量。bù jǐn shān sì shí,shān qíng nà kě liàng。
江山自严厉,溪山转幽凉。jiāng shān zì yán lì,xī shān zhuǎn yōu liáng。
神山未获见,海山意中荒。shén shān wèi huò jiàn,hǎi shān yì zhōng huāng。
我闻山异德,始知山各疆。wǒ wén shān yì dé,shǐ zhī shān gè jiāng。
朝陟东山巘,山日飞混茫。cháo zhì dōng shān yǎn,shān rì fēi hùn máng。
午憩南山侧,山风扑面扬。wǔ qì nán shān cè,shān fēng pū miàn yáng。
晚出西山岫,山云尽可囊。wǎn chū xī shān xiù,shān yún jǐn kě náng。
夜倚北山麓,山雨欲浮床。yè yǐ běi shān lù,shān yǔ yù fú chuáng。
山岚时结瘴,山露乍凝霜。shān lán shí jié zhàng,shān lù zhà níng shuāng。
何木不山落,何草不山黄。hé mù bù shān luò,hé cǎo bù shān huáng。
落木悲山末,黄草敝山旁。luò mù bēi shān mò,huáng cǎo bì shān páng。
山木犹有枝,山草孰堪纕。shān mù yóu yǒu zhī,shān cǎo shú kān rǎng。
此尽山糟粕,岂见山英芒。cǐ jǐn shān zāo pò,qǐ jiàn shān yīng máng。
山草非芝瑶,山木愧扶桑。shān cǎo fēi zhī yáo,shān mù kuì fú sāng。
山樵恣斤斧,山牧自徜徉。shān qiáo zì jīn fǔ,shān mù zì cháng yáng。
欲穷山变化,久为山低昂。yù qióng shān biàn huà,jiǔ wèi shān dī áng。
穿穴看山鼠,扑树突山獐。chuān xué kàn shān shǔ,pū shù tū shān zhāng。
伎俩凭山鬼,依倚任山狼。jì liǎ píng shān guǐ,yī yǐ rèn shān láng。
迁鸟出山谷,雌雄立山梁。qiān niǎo chū shān gǔ,cí xióng lì shān liáng。
求山仍求友,山集又云翔。qiú shān réng qiú yǒu,shān jí yòu yún xiáng。
颇怪山中物,未必与山忘。pǒ guài shān zhōng wù,wèi bì yǔ shān wàng。
何人买山隐,何士构山堂。hé rén mǎi shān yǐn,hé shì gòu shān táng。
紫霞依山栋,碧霭吐山房。zǐ xiá yī shān dòng,bì ǎi tǔ shān fáng。
山葵供小摘,山竹表幽篁。shān kuí gōng xiǎo zhāi,shān zhú biǎo yōu huáng。
山居虽暂许,山意岂堪偿。shān jū suī zàn xǔ,shān yì qǐ kān cháng。
山不厌人闲,人莫厌山长。shān bù yàn rén xián,rén mò yàn shān zhǎng。
心能与山静,山亦与人商。xīn néng yǔ shān jìng,shān yì yǔ rén shāng。
久从山终始,姑使山颉颃。jiǔ cóng shān zhōng shǐ,gū shǐ shān jié háng。
山朝复山暮,与山俱未遑。shān cháo fù shān mù,yǔ shān jù wèi huáng。
我仆叹山砠,我马鸣山冈。wǒ pū tàn shān jū,wǒ mǎ míng shān gāng。
采山人不见,何处置山筐。cǎi shān rén bù jiàn,hé chù zhì shān kuāng。
山巅馀鸟道,山径仄羊肠。shān diān yú niǎo dào,shān jìng zè yáng cháng。
崔嵬极山致,屈曲探山藏。cuī wéi jí shān zhì,qū qū tàn shān cáng。
举头问山隐,山书秘何方。jǔ tóu wèn shān yǐn,shān shū mì hé fāng。
低颜语山客,山桂尔毋戕。dī yán yǔ shān kè,shān guì ěr wú qiāng。
山盘五十馀,惟有泰山当。shān pán wǔ shí yú,wéi yǒu tài shān dāng。
山池二十八,或倍华山阳。shān chí èr shí bā,huò bèi huá shān yáng。
彼山标千古,山以名益昌。bǐ shān biāo qiān gǔ,shān yǐ míng yì chāng。
此山阻遐僻,名晦山何妨。cǐ shān zǔ xiá pì,míng huì shān hé fáng。
山之言产也,不产山无良。shān zhī yán chǎn yě,bù chǎn shān wú liáng。
或曰山为宣,非宣山曷扬。huò yuē shān wèi xuān,fēi xuān shān hé yáng。
我有家山在,俟我山始彰。wǒ yǒu jiā shān zài,qí wǒ shān shǐ zhāng。
东山与西山,咫尺共山光。dōng shān yǔ xī shān,zhǐ chǐ gòng shān guāng。
近山情可悉,遥山意可望。jìn shān qíng kě xī,yáo shān yì kě wàng。
聊以家山绪,先矢百山行。liáo yǐ jiā shān xù,xiān shǐ bǎi shān xíng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

九日同诸公登涵元塔四首塔之七层初峻工于是日

郭之奇

双溪奔注百川随,一砥中流倩客龟。shuāng xī bēn zhù bǎi chuān suí,yī dǐ zhōng liú qiàn kè guī。
灵杰真关人地力,经营合借鬼神为。líng jié zhēn guān rén dì lì,jīng yíng hé jiè guǐ shén wèi。
千年自我增孤耸,八代如韩起溺衰。qiān nián zì wǒ zēng gū sǒng,bā dài rú hán qǐ nì shuāi。
沧海明珠应可见,绿图幡簿未全欺。cāng hǎi míng zhū yīng kě jiàn,lǜ tú fān bù wèi quán qī。

九日同诸公登涵元塔四首塔之七层初峻工于是日

郭之奇

去天三百似依稀,云构中霄始合围。qù tiān sān bǎi shì yī xī,yún gòu zhōng xiāo shǐ hé wéi。
真气盘空龙象喜,文光首出斗牛依。zhēn qì pán kōng lóng xiàng xǐ,wén guāng shǒu chū dòu niú yī。
烟峰下上随登降,倒景苍茫在指挥。yān fēng xià shàng suí dēng jiàng,dào jǐng cāng máng zài zhǐ huī。
久立萧然群动息,因高独使万殊归。jiǔ lì xiāo rán qún dòng xī,yīn gāo dú shǐ wàn shū guī。

九日同诸公登涵元塔四首塔之七层初峻工于是日

郭之奇

独顶孤峰柱海门,功归造化轴归坤。dú dǐng gū fēng zhù hǎi mén,gōng guī zào huà zhóu guī kūn。
六牛四女互经纬,东渤南溟共柢根。liù niú sì nǚ hù jīng wěi,dōng bó nán míng gòng dǐ gēn。
禨祲遥占城市色,盈虚频见汐潮痕。jī jìn yáo zhàn chéng shì sè,yíng xū pín jiàn xī cháo hén。
冥搜物象如环掌,心目应从万古论。míng sōu wù xiàng rú huán zhǎng,xīn mù yīng cóng wàn gǔ lùn。

题为九日登塔四作皆塔诗未及九日盖所重在塔也然既已九日安可无此作以补之

郭之奇

烟凝暮紫夕光移,秋意因高见远吹。yān níng mù zǐ xī guāng yí,qiū yì yīn gāo jiàn yuǎn chuī。
何处风囊来舞激,翻惊羲驭在鞭棰。hé chù fēng náng lái wǔ jī,fān jīng xī yù zài biān chuí。
登临不尽今人感,眺听还多往事疑。dēng lín bù jǐn jīn rén gǎn,tiào tīng hái duō wǎng shì yí。
安得淩云皆赋手,漫劳落帽共相嗤。ān dé líng yún jiē fù shǒu,màn láo luò mào gòng xiāng chī。

富沙较士即事

郭之奇

棘院潇然午漏沉,青青诸子见文心。jí yuàn xiāo rán wǔ lòu chén,qīng qīng zhū zi jiàn wén xīn。
篇中风雨看飞动,笔底波澜问浅深。piān zhōng fēng yǔ kàn fēi dòng,bǐ dǐ bō lán wèn qiǎn shēn。
遥忆花砖同缓步,可堪铃阁独怀音。yáo yì huā zhuān tóng huǎn bù,kě kān líng gé dú huái yīn。
三三六六来清梦,能信余思第几岑。sān sān liù liù lái qīng mèng,néng xìn yú sī dì jǐ cén。

怀富沙诸子

郭之奇

门外青山尽我徒,一峰如意百峰俱。mén wài qīng shān jǐn wǒ tú,yī fēng rú yì bǎi fēng jù。
从兹石鼓云难秘,遂有生刍玉未殊。cóng zī shí gǔ yún nán mì,suì yǒu shēng chú yù wèi shū。
雪调于人终自寡,文心得我讵云孤。xuě diào yú rén zhōng zì guǎ,wén xīn dé wǒ jù yún gū。
苍苍极目犹回首,不尽馀思付藐姑。cāng cāng jí mù yóu huí shǒu,bù jǐn yú sī fù miǎo gū。

季夏念一日顺昌道中

郭之奇

竟日青山自委蛇,潭光云影静相宜。jìng rì qīng shān zì wěi shé,tán guāng yún yǐng jìng xiāng yí。
忽闻雷雨诸峰动,先变秋飔十日吹。hū wén léi yǔ zhū fēng dòng,xiān biàn qiū sī shí rì chuī。
窈谷飞烟来淡薄,奔溪倒影下孤危。yǎo gǔ fēi yān lái dàn báo,bēn xī dào yǐng xià gū wēi。
欲穷耳目将何际,不尽苍茫是所思。yù qióng ěr mù jiāng hé jì,bù jǐn cāng máng shì suǒ sī。

初秋九日发樵川薄暮至拿口驿

郭之奇

三伏劳劳手万篇,出门西望正潇然。sān fú láo láo shǒu wàn piān,chū mén xī wàng zhèng xiāo rán。
泬寥野色诸峰外,清浅秋光一水边。jué liáo yě sè zhū fēng wài,qīng qiǎn qiū guāng yī shuǐ biān。
树石陵临来素影,雨云停蓄下轻烟。shù shí líng lín lái sù yǐng,yǔ yún tíng xù xià qīng yān。
息心相对空明处,颇许新凉入暮天。xī xīn xiāng duì kōng míng chù,pǒ xǔ xīn liáng rù mù tiān。

薄暮发富屯月行二十里至顺昌

郭之奇

路入青山兴已遥,斜阳古道倍萧萧。lù rù qīng shān xīng yǐ yáo,xié yáng gǔ dào bèi xiāo xiāo。
归巢夕鸟微妨静,咽露初蝉不避嚣。guī cháo xī niǎo wēi fáng jìng,yàn lù chū chán bù bì xiāo。
乍见秋容惟月树,复闻涧响促星轺。zhà jiàn qiū róng wéi yuè shù,fù wén jiàn xiǎng cù xīng yáo。
云林正得幽人意,何事王孙费隐招。yún lín zhèng dé yōu rén yì,hé shì wáng sūn fèi yǐn zhāo。

繇白莲至铁岭月行至将乐

郭之奇

晓夕青山近远从,翠微西日渐斜封。xiǎo xī qīng shān jìn yuǎn cóng,cuì wēi xī rì jiàn xié fēng。
云迷不辨秋深浅,雨过初看月淡浓。yún mí bù biàn qiū shēn qiǎn,yǔ guò chū kàn yuè dàn nóng。
万壑泉声归去水,千林烟霭散前峰。wàn hè quán shēng guī qù shuǐ,qiān lín yān ǎi sàn qián fēng。
灭明颇见真空色,独许劳人息意逢。miè míng pǒ jiàn zhēn kōng sè,dú xǔ láo rén xī yì féng。

易小玉华为独清洞

郭之奇

卷石离奇自洁贞,翩然遗俗似孤生。juǎn shí lí qí zì jié zhēn,piān rán yí sú shì gū shēng。
烟霞隐出冈峦势,风雨微交薜荔情。yān xiá yǐn chū gāng luán shì,fēng yǔ wēi jiāo bì lì qíng。
堪与三秋留玉骨,何须别洞借华名。kān yǔ sān qiū liú yù gǔ,hé xū bié dòng jiè huá míng。
伊余选胜初贻赠,万古清山表独清。yī yú xuǎn shèng chū yí zèng,wàn gǔ qīng shān biǎo dú qīng。

过细柳营

郭之奇

细柳名归重厚儿,棘门霸上尔何为。xì liǔ míng guī zhòng hòu ér,jí mén bà shàng ěr hé wèi。
备胡但有将军令,开壁宁夸介胄仪。bèi hú dàn yǒu jiāng jūn lìng,kāi bì níng kuā jiè zhòu yí。
此日徐行观戒约,他时坚卧识旌旗。cǐ rì xú xíng guān jiè yuē,tā shí jiān wò shí jīng qí。
只今按辔过前垒,天子当年不敢驰。zhǐ jīn àn pèi guò qián lěi,tiān zi dāng nián bù gǎn chí。

将至嘉兴舟行夜眺

郭之奇

弱缆斜牵渡晚潮,秋风袅袅送轻?。ruò lǎn xié qiān dù wǎn cháo,qiū fēng niǎo niǎo sòng qīng diāo。
萧疏林影依云暮,蒙密人烟敛月宵。xiāo shū lín yǐng yī yún mù,méng mì rén yān liǎn yuè xiāo。
来水潺湲如有诉,去山俯仰复相招。lái shuǐ chán yuán rú yǒu sù,qù shān fǔ yǎng fù xiāng zhāo。
清辉满目谁能数,漫许幽光入画描。qīng huī mǎn mù shuí néng shù,màn xǔ yōu guāng rù huà miáo。

入门

郭之奇

入门嘉庆喜光盈,庭菊阶兰亦聚迎。rù mén jiā qìng xǐ guāng yíng,tíng jú jiē lán yì jù yíng。
里党休推新贵客,冰衙不改旧书生。lǐ dǎng xiū tuī xīn guì kè,bīng yá bù gǎi jiù shū shēng。
北山未拟均贤什,东海私宽一乐情。běi shān wèi nǐ jūn xián shén,dōng hǎi sī kuān yī lè qíng。
幸沐皇恩休岁月,谁言子职但温凊。xìng mù huáng ēn xiū suì yuè,shuí yán zi zhí dàn wēn qìng。

循东溪旧书室

郭之奇

黄花一夜已全开,玉水浮光莫浪猜。huáng huā yī yè yǐ quán kāi,yù shuǐ fú guāng mò làng cāi。
水意初欣游子至,花情久忆故人回。shuǐ yì chū xīn yóu zi zhì,huā qíng jiǔ yì gù rén huí。
溪山漫许烟霞绕,泉石犹劳笔墨裁。xī shān màn xǔ yān xiá rào,quán shí yóu láo bǐ mò cái。
饶有荒园堪结构,蓬门遍把白云栽。ráo yǒu huāng yuán kān jié gòu,péng mén biàn bǎ bái yún zāi。