古诗词

次日访永言于报恩寺

郭之奇

肩舆循柳岸,拂袖尽烟风。jiān yú xún liǔ àn,fú xiù jǐn yān fēng。
寻幽无近远,闻见莫匆匆。xún yōu wú jìn yuǎn,wén jiàn mò cōng cōng。
绵邈钟声外,高人古寺东。mián miǎo zhōng shēng wài,gāo rén gǔ sì dōng。
入门值君出,庭花为客公。rù mén zhí jūn chū,tíng huā wèi kè gōng。
命花留我住,独坐使春融。mìng huā liú wǒ zhù,dú zuò shǐ chūn róng。
须臾接谈笑,诗酒复相同。xū yú jiē tán xiào,shī jiǔ fù xiāng tóng。
玄言多绝倒,清绪未能穷。xuán yán duō jué dào,qīng xù wèi néng qióng。
开怀获素友,焉得不披胸。kāi huái huò sù yǒu,yān dé bù pī xiōng。
我有和氏璞,三年色似蒙。wǒ yǒu hé shì pú,sān nián sè shì méng。
我有雷生剑,每夜气摩穹。wǒ yǒu léi shēng jiàn,měi yè qì mó qióng。
将携剑与璞,遥献碧霄宫。jiāng xié jiàn yǔ pú,yáo xiàn bì xiāo gōng。
因思玄圃际,积光竞魂熊。yīn sī xuán pǔ jì,jī guāng jìng hún xióng。
更闻欧冶局,纯钩动远空。gèng wén ōu yě jú,chún gōu dòng yuǎn kōng。
我剑方藏匣,我璞俟人攻。wǒ jiàn fāng cáng xiá,wǒ pú qí rén gōng。
未甘同石弃,终疑跃水中。wèi gān tóng shí qì,zhōng yí yuè shuǐ zhōng。
以兹长叹息,还向白云笼。yǐ zī zhǎng tàn xī,hái xiàng bái yún lóng。
惟君先得我,举酌共溶溶。wéi jūn xiān dé wǒ,jǔ zhuó gòng róng róng。
术售非吾道,周防宜在躬。shù shòu fēi wú dào,zhōu fáng yí zài gōng。
输心逢达者,回首谢时雄。shū xīn féng dá zhě,huí shǒu xiè shí xióng。
愿持今日语,常寄百年衷。yuàn chí jīn rì yǔ,cháng jì bǎi nián zhōng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

寄赠冯令君尔韬初擢给谏二首

郭之奇

对弹初向赤墀阴,藏副先传碧岭岑。duì dàn chū xiàng chì chí yīn,cáng fù xiān chuán bì lǐng cén。
每念驹遐难絷足,因思鹄举倍怀音。měi niàn jū xiá nán zhí zú,yīn sī gǔ jǔ bèi huái yīn。
榕江梧掖三年梦,枫阙蓬门两地心。róng jiāng wú yē sān nián mèng,fēng quē péng mén liǎng dì xīn。
一自长安夸日近,几回空谷望云深。yī zì zhǎng ān kuā rì jìn,jǐ huí kōng gǔ wàng yún shēn。

人日自号三士道人

郭之奇

观我观生莫漫陈,为名为姓岂全真。guān wǒ guān shēng mò màn chén,wèi míng wèi xìng qǐ quán zhēn。
自从海内称三士,长愧山中少一人。zì cóng hǎi nèi chēng sān shì,zhǎng kuì shān zhōng shǎo yī rén。
少许驱驰思夙志,老犹崛强问馀身。shǎo xǔ qū chí sī sù zhì,lǎo yóu jué qiáng wèn yú shēn。
所求心迹无他扰,何必渔樵是隐沦。suǒ qiú xīn jì wú tā rǎo,hé bì yú qiáo shì yǐn lún。

人日立春浮云蔽日使人愁叹而问春

郭之奇

珠岛新烟百道屯,青阳已至莫逡巡。zhū dǎo xīn yān bǎi dào tún,qīng yáng yǐ zhì mò qūn xún。
寒光入水宜销散,旅绪如云自屈伸。hán guāng rù shuǐ yí xiāo sàn,lǚ xù rú yún zì qū shēn。
老去浮生终愧我,春来幽事强撩人。lǎo qù fú shēng zhōng kuì wǒ,chūn lái yōu shì qiáng liāo rén。
梅花柳色今何在,辜负东风亦此身。méi huā liǔ sè jīn hé zài,gū fù dōng fēng yì cǐ shēn。

听读书有感

郭之奇

嘿识应留万古神,休将疑难强吟呻。hēi shí yīng liú wàn gǔ shén,xiū jiāng yí nán qiáng yín shēn。
羲经八卦无君子,孔论通篇四圣人。xī jīng bā guà wú jūn zi,kǒng lùn tōng piān sì shèng rén。
今古漫随时代纪,往来谁是继开身。jīn gǔ màn suí shí dài jì,wǎng lái shuí shì jì kāi shēn。
此中糟粕真何用,堂上终须问斫轮。cǐ zhōng zāo pò zhēn hé yòng,táng shàng zhōng xū wèn zhuó lún。

中兴一旅文武遗臣欲尽制乙未闻感叹有作

郭之奇

七载空思鹿野芩,九天谁听鹤皋音。qī zài kōng sī lù yě qín,jiǔ tiān shuí tīng hè gāo yīn。
周家八士季为马,鲁国元侯伯是禽。zhōu jiā bā shì jì wèi mǎ,lǔ guó yuán hóu bó shì qín。
几见夔龙堪再命,漫言罴虎未全任。jǐ jiàn kuí lóng kān zài mìng,màn yán pí hǔ wèi quán rèn。
何时一网收麟凤,蝣羽鹈梁莫浪歆。hé shí yī wǎng shōu lín fèng,yóu yǔ tí liáng mò làng xīn。

题驿舍画屏二首

郭之奇

柳色依山卷,楼阴傍水浮。liǔ sè yī shān juǎn,lóu yīn bàng shuǐ fú。
孤舟闲啸者,于世更何求。gū zhōu xián xiào zhě,yú shì gèng hé qiú。

题驿舍画屏二首

郭之奇

纠蓼云中树,磷砰天外峰。jiū liǎo yún zhōng shù,lín pēng tiān wài fēng。
柴扉堪泄泄,诗酒静相供。chái fēi kān xiè xiè,shī jiǔ jìng xiāng gōng。

立秋日二首

郭之奇

炎光未息夏,悲籁已鸣秋。yán guāng wèi xī xià,bēi lài yǐ míng qiū。
何须问梧叶,客绪自悠悠。hé xū wèn wú yè,kè xù zì yōu yōu。

立秋日二首

郭之奇

燕天随夏迈,吴地逐秋来。yàn tiān suí xià mài,wú dì zhú qiū lái。
万里家何处,四时候几催。wàn lǐ jiā hé chù,sì shí hòu jǐ cuī。

次东乡雨夜枕上口占二首

郭之奇

愁含溪涧色,梦破雨风情。chóu hán xī jiàn sè,mèng pò yǔ fēng qíng。
只为家思旧,翻成旅绪新。zhǐ wèi jiā sī jiù,fān chéng lǚ xù xīn。

次东乡雨夜枕上口占二首

郭之奇

黯黯侵魂点,愔愔入耳声。àn àn qīn hún diǎn,yīn yīn rù ěr shēng。
那堪如晦刻,庭树复鸡鸣。nà kān rú huì kè,tíng shù fù jī míng。

季冬立春小园花发已半有友共对三首

郭之奇

微雨逗芳华,悠然动百花。wēi yǔ dòu fāng huá,yōu rán dòng bǎi huā。
岭南春事早,梅李竞交芽。lǐng nán chūn shì zǎo,méi lǐ jìng jiāo yá。

季冬立春小园花发已半有友共对三首

郭之奇

三年梅岭色,并作此朝春。sān nián méi lǐng sè,bìng zuò cǐ cháo chūn。
留得东风旧,吹来百卉新。liú dé dōng fēng jiù,chuī lái bǎi huì xīn。

季冬立春小园花发已半有友共对三首

郭之奇

梦起朝莺唤,春先改岁来。mèng qǐ cháo yīng huàn,chūn xiān gǎi suì lái。
寻芳忘竟日,对友肯辞杯。xún fāng wàng jìng rì,duì yǒu kěn cí bēi。

鄱阳舟中晓望

郭之奇

湖平轻点雨,山远静连云。hú píng qīng diǎn yǔ,shān yuǎn jìng lián yún。
望望迷烟合,水天何处分。wàng wàng mí yān hé,shuǐ tiān hé chù fēn。