古诗词

松风梦

郭之奇

心爱松风清,梦入松风好。xīn ài sōng fēng qīng,mèng rù sōng fēng hǎo。
流烟卷雾出重霄,满天空翠如堪扫。liú yān juǎn wù chū zhòng xiāo,mǎn tiān kōng cuì rú kān sǎo。
海色群飞似碧纹,峰云片落如纤缟。hǎi sè qún fēi shì bì wén,fēng yún piàn luò rú xiān gǎo。
吾将攀百尺之长条,蹑苍茫之远昊。wú jiāng pān bǎi chǐ zhī zhǎng tiáo,niè cāng máng zhī yuǎn hào。
中逢羽客话蓬壶,偶值青童依渌岛。zhōng féng yǔ kè huà péng hú,ǒu zhí qīng tóng yī lù dǎo。
仙乐聚鸣,绮琴独抱。xiān lè jù míng,qǐ qín dú bào。
高山峨峨,流水浩浩。gāo shān é é,liú shuǐ hào hào。
上有花开花落之窈岑,下有春去春留之瑶草。shàng yǒu huā kāi huā luò zhī yǎo cén,xià yǒu chūn qù chūn liú zhī yáo cǎo。
鸾歌凤舞共参差,岩呼谷应互倾倒。luán gē fèng wǔ gòng cān chà,yán hū gǔ yīng hù qīng dào。
俄魂动而神摇,漫幽寻而嘿讨。é hún dòng ér shén yáo,màn yōu xún ér hēi tǎo。
但闻馀音绕梁,起视窗日犹早。dàn wén yú yīn rào liáng,qǐ shì chuāng rì yóu zǎo。
吾将今王子之缑笙罢吹,皇娥之梓瑟休考。wú jiāng jīn wáng zi zhī gōu shēng bà chuī,huáng é zhī zǐ sè xiū kǎo。
吟飘和兮自调刁,南方来兮却愠恼。yín piāo hé xī zì diào diāo,nán fāng lái xī què yùn nǎo。
君不见黄石已去赤松游,商山飒飒馀诸皓。jūn bù jiàn huáng shí yǐ qù chì sōng yóu,shāng shān sà sà yú zhū hào。
冬亦不能为之凋,春亦不能为之老。dōng yì bù néng wèi zhī diāo,chūn yì bù néng wèi zhī lǎo。
安能从风从雨泰山道,使我侧听心如捣。ān néng cóng fēng cóng yǔ tài shān dào,shǐ wǒ cè tīng xīn rú dǎo。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

愁三水

郭之奇

金陵兮望终,尚眇眇兮难通。jīn líng xī wàng zhōng,shàng miǎo miǎo xī nán tōng。
波缭转兮相缔,风参差兮末穷。bō liáo zhuǎn xī xiāng dì,fēng cān chà xī mò qióng。
倚潺湲兮聘目,船容与兮西东。yǐ chán yuán xī pìn mù,chuán róng yǔ xī xī dōng。
江去去兮未随,山蹇蹇兮入胸。jiāng qù qù xī wèi suí,shān jiǎn jiǎn xī rù xiōng。
乱帆影兮沓絓,忽南北兮迷从。luàn fān yǐng xī dá guà,hū nán běi xī mí cóng。
愁来兮生望,望逾远兮云逢。chóu lái xī shēng wàng,wàng yú yuǎn xī yún féng。
积霮䨴兮阴昼,烟复继兮蒙蒙。jī dàn duì xī yīn zhòu,yān fù jì xī méng méng。
吹余气兮决去,揖东君兮陈衷。chuī yú qì xī jué qù,yī dōng jūn xī chén zhōng。
客不堪兮再阻,反谓余兮容容。kè bù kān xī zài zǔ,fǎn wèi yú xī róng róng。
羌遂逝兮西瞑,徒俯首兮问躬。qiāng suì shì xī xī míng,tú fǔ shǒu xī wèn gōng。
已劳心兮既久,何斯须兮有忡。yǐ láo xīn xī jì jiǔ,hé sī xū xī yǒu chōng。
横四海兮自许,曾溯流兮可壅。héng sì hǎi xī zì xǔ,céng sù liú xī kě yōng。
投词兮尔约,一捐玦兮此中。tóu cí xī ěr yuē,yī juān jué xī cǐ zhōng。

望三山

郭之奇

若有人兮溯江干,阻长流兮心恻酸。ruò yǒu rén xī sù jiāng gàn,zǔ zhǎng liú xī xīn cè suān。
舟三易兮旬四,春冉冉兮冬殚。zhōu sān yì xī xún sì,chūn rǎn rǎn xī dōng dān。
何终风兮号怒,既北击兮东抟。hé zhōng fēng xī hào nù,jì běi jī xī dōng tuán。
曷飘飞兮杲杲,蔽若木兮跚跚。hé piāo fēi xī gǎo gǎo,bì ruò mù xī shān shān。
空馀晖兮波接,波蹀躞兮夕澜。kōng yú huī xī bō jiē,bō dié xiè xī xī lán。
方浟涣兮激涘,忽沮洳兮潮钻。fāng yóu huàn xī jī sì,hū jǔ rù xī cháo zuān。
同濊汤兮不息,吞吐久兮微安。tóng huì tāng xī bù xī,tūn tǔ jiǔ xī wēi ān。
舟子呼兮棹发,展余愁兮气宽。zhōu zi hū xī zhào fā,zhǎn yú chóu xī qì kuān。
迟一苇兮所恣,眇三山兮入看。chí yī wěi xī suǒ zì,miǎo sān shān xī rù kàn。
云蹇产兮俱岫,露厌浥兮其漙。yún jiǎn chǎn xī jù xiù,lù yàn yì xī qí tuán。
嘒彼星兮三五,履我发兮月初冠。huì bǐ xīng xī sān wǔ,lǚ wǒ fā xī yuè chū guān。
惊雁行兮未息,见牛喘兮啴啴。jīng yàn xíng xī wèi xī,jiàn niú chuǎn xī chǎn chǎn。
曾相随兮会少,甫一见兮欲残。céng xiāng suí xī huì shǎo,fǔ yī jiàn xī yù cán。
始帝都兮生色,开天镜兮莫奸。shǐ dì dōu xī shēng sè,kāi tiān jìng xī mò jiān。
浩淼莽兮如练,叠琇莹兮相攒。hào miǎo mǎng xī rú liàn,dié xiù yíng xī xiāng zǎn。
烛东南兮佳气出,影近远兮人烟团。zhú dōng nán xī jiā qì chū,yǐng jìn yuǎn xī rén yān tuán。
明百流之朝宗兮一志,见千峰之伏阙兮多端。míng bǎi liú zhī cháo zōng xī yī zhì,jiàn qiān fēng zhī fú quē xī duō duān。
固江山为有道兮葱郁,信龙虎所繇来兮踞蟠。gù jiāng shān wèi yǒu dào xī cōng yù,xìn lóng hǔ suǒ yáo lái xī jù pán。
岂波臣之骏奔兮敢后,维下风之羽翼兮实难。qǐ bō chén zhī jùn bēn xī gǎn hòu,wéi xià fēng zhī yǔ yì xī shí nán。