古诗词

五月十三□□去廉因作廉□逃一篇且愿有事于廉者瞻前顾后相留意于斯言乐府

郭之奇

飞廉飞廉,错认三廉是汝乡。fēi lián fēi lián,cuò rèn sān lián shì rǔ xiāng。
秋去春来逾鬼蜮,髡头削臂称犬羊。qiū qù chūn lái yú guǐ yù,kūn tóu xuē bì chēng quǎn yáng。
尔贯既盈时乃至,中天旭日既当阳。ěr guàn jì yíng shí nǎi zhì,zhōng tiān xù rì jì dāng yáng。
已传面缚皆酋首,复道输诚化假王。yǐ chuán miàn fù jiē qiú shǒu,fù dào shū chéng huà jiǎ wáng。
千条汉帜标玄菟,十路天兵断白狼。qiān tiáo hàn zhì biāo xuán tú,shí lù tiān bīng duàn bái láng。
尔归何地逃何所,此民何罪供尔戕。ěr guī hé dì táo hé suǒ,cǐ mín hé zuì gōng ěr qiāng。
尔纵戕民民尚有,一二鸠形脱剑铓。ěr zòng qiāng mín mín shàng yǒu,yī èr jiū xíng tuō jiàn máng。
或疑城旦辞舂市,谁沐猿猴出近岗。huò yí chéng dàn cí chōng shì,shuí mù yuán hóu chū jìn gǎng。
欲言未言气屡绝,自言三日奔道旁。yù yán wèi yán qì lǚ jué,zì yán sān rì bēn dào páng。
尚忆去年秋九月,□归不似此苍皇。shàng yì qù nián qiū jiǔ yuè,guī bù shì cǐ cāng huáng。
西顾钦灵东化石,未闻一矢遥相当。xī gù qīn líng dōng huà shí,wèi wén yī shǐ yáo xiāng dāng。
此如穷寇谁追掩,此如鸟兽乍惊翔。cǐ rú qióng kòu shuí zhuī yǎn,cǐ rú niǎo shòu zhà jīng xiáng。
始知天意从人意,□之亡也实天亡。shǐ zhī tiān yì cóng rén yì,zhī wáng yě shí tiān wáng。
天亡骄子终弗恤,人非族类自相妨。tiān wáng jiāo zi zhōng fú xù,rén fēi zú lèi zì xiāng fáng。
我见天人应不远,瞻前顾后几徊徨。wǒ jiàn tiān rén yīng bù yuǎn,zhān qián gù hòu jǐ huái huáng。
非仁胡服,非义胡昌。fēi rén hú fú,fēi yì hú chāng。
人之所去,天曷可长。rén zhī suǒ qù,tiān hé kě zhǎng。
凡百君子,视彼无良。fán bǎi jūn zi,shì bǐ wú liáng。
省厥干戈,念尔衣裳。shěng jué gàn gē,niàn ěr yī shang。
鹤在轩而丧卫,鱼已烂而亡梁。hè zài xuān ér sàng wèi,yú yǐ làn ér wáng liáng。
作善降之百祥,作不善降之百殃。zuò shàn jiàng zhī bǎi xiáng,zuò bù shàn jiàng zhī bǎi yāng。
书有明训,命不干常。shū yǒu míng xùn,mìng bù gàn cháng。
谁为此言,满室满堂。shuí wèi cǐ yán,mǎn shì mǎn táng。
以暴易暴,不臧厥臧。yǐ bào yì bào,bù zāng jué zāng。
君不见去秋土官土弁今何在,青史不收血异苌。jūn bù jiàn qù qiū tǔ guān tǔ biàn jīn hé zài,qīng shǐ bù shōu xuè yì cháng。
彼人不幸而为今人嗤也,戒之哉,后事之资前岂忘。bǐ rén bù xìng ér wèi jīn rén chī yě,jiè zhī zāi,hòu shì zhī zī qián qǐ wàng。
嗟我何人独永伤,愿操长矢尽欃枪。jiē wǒ hé rén dú yǒng shāng,yuàn cāo zhǎng shǐ jǐn chán qiāng。
手援北斗酌桂浆,自西自南以东行。shǒu yuán běi dòu zhuó guì jiāng,zì xī zì nán yǐ dōng xíng。
三春目极怀千里,六月徂署抱秋霜。sān chūn mù jí huái qiān lǐ,liù yuè cú shǔ bào qiū shuāng。
安能含思郁郁长居此,使我不得伸愁肠。ān néng hán sī yù yù zhǎng jū cǐ,shǐ wǒ bù dé shēn chóu cháng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

望尘

郭之奇

倚日初能紫陌驰,因风转欲碧空吹。yǐ rì chū néng zǐ mò chí,yīn fēng zhuǎn yù bì kōng chuī。
分明入眼惊相向,身近其中却不知。fēn míng rù yǎn jīng xiāng xiàng,shēn jìn qí zhōng què bù zhī。

汶上晓发见烟树参云

郭之奇

千林蓊郁碧云间,万鸟衔烟自往还。qiān lín wěng yù bì yún jiān,wàn niǎo xián yān zì wǎng hái。
俯视氛埃不可犯,直临远汉接苍颜。fǔ shì fēn āi bù kě fàn,zhí lín yuǎn hàn jiē cāng yán。

午车睡吟不知已至高唐也

郭之奇

日昃中天倦未醒,高唐云气动征軿。rì zè zhōng tiān juàn wèi xǐng,gāo táng yún qì dòng zhēng píng。
昏愁有赋难书就,梦里微吟寤自听。hūn chóu yǒu fù nán shū jiù,mèng lǐ wēi yín wù zì tīng。

千柳

郭之奇

道旁千柳尽妖颜,作意随人问往还。dào páng qiān liǔ jǐn yāo yán,zuò yì suí rén wèn wǎng hái。
刚为春归飞别絮,又从风晓屈离鬟。gāng wèi chūn guī fēi bié xù,yòu cóng fēng xiǎo qū lí huán。

孤松

郭之奇

孤松拔秀出幽山,色可餐人气莫攀。gū sōng bá xiù chū yōu shān,sè kě cān rén qì mò pān。
只许云霞依翠盖,不随风雨落苍颜。zhǐ xǔ yún xiá yī cuì gài,bù suí fēng yǔ luò cāng yán。

雄邑署中夜坐得月

郭之奇

万里今宵尺五天,深更夜对不知眠。wàn lǐ jīn xiāo chǐ wǔ tiān,shēn gèng yè duì bù zhī mián。
东方涌月金盆大,挹水舒华净客烟。dōng fāng yǒng yuè jīn pén dà,yì shuǐ shū huá jìng kè yān。

固安饮黄亨臣明府署中达旦

郭之奇

琴堂肃肃月来还,此夜同生万里颜。qín táng sù sù yuè lái hái,cǐ yè tóng shēng wàn lǐ yán。
影落深杯乡语尽,晨驱马首向西山。yǐng luò shēn bēi xiāng yǔ jǐn,chén qū mǎ shǒu xiàng xī shān。

散馆曹允大相讯诗以代柬

郭之奇

五夜藜吹尽六霜,与君一体乍分行。wǔ yè lí chuī jǐn liù shuāng,yǔ jūn yī tǐ zhà fēn xíng。
梦中不识仙凡异,犹逐秋风向玉堂。mèng zhōng bù shí xiān fán yì,yóu zhú qiū fēng xiàng yù táng。

封荆将就道别梁瑶石铨部适卢本潜给谏胡兰石侍御俱集小酌口号

郭之奇

人归何事后春归,别絮离丝共落晖。rén guī hé shì hòu chūn guī,bié xù lí sī gòng luò huī。
楚水吴山无限思,枫林江上白云飞。chǔ shuǐ wú shān wú xiàn sī,fēng lín jiāng shàng bái yún fēi。

简点行箱

郭之奇

羸得青山识故邛,任教玄草滞行箱。léi dé qīng shān shí gù qióng,rèn jiào xuán cǎo zhì xíng xiāng。
承明著作非吾事,归向云峰自卷藏。chéng míng zhù zuò fēi wú shì,guī xiàng yún fēng zì juǎn cáng。

夏日奉命册荆藩车中计程之作

郭之奇

南鸿北燕日蹁跹,每岁征程计八千。nán hóng běi yàn rì pián xiān,měi suì zhēng chéng jì bā qiān。
却怪沿堤春后柳,年年新色为余怜。què guài yán dī chūn hòu liǔ,nián nián xīn sè wèi yú lián。

倦醉

郭之奇

昏舆倦醉自歌劳,半梦湘江半赋骚。hūn yú juàn zuì zì gē láo,bàn mèng xiāng jiāng bàn fù sāo。
欲向三闾谋独醒,仍愁渔父教哺糟。yù xiàng sān lǘ móu dú xǐng,réng chóu yú fù jiào bǔ zāo。

晚至黄河阻渡

郭之奇

霞彩波光抱日沉,黄云隔岸覆城阴。xiá cǎi bō guāng bào rì chén,huáng yún gé àn fù chéng yīn。
我来欲渡无津吏,南浦滔滔出暮心。wǒ lái yù dù wú jīn lì,nán pǔ tāo tāo chū mù xīn。

晓渡

郭之奇

击汰中流水欲波,飞扬极目自为歌。jī tài zhōng liú shuǐ yù bō,fēi yáng jí mù zì wèi gē。
千年几度澄清俟,一苇冲风意若何。qiān nián jǐ dù chéng qīng qí,yī wěi chōng fēng yì ruò hé。

凉阴

郭之奇

竟日凉阴障暑流,炎光无力夏情柔。jìng rì liáng yīn zhàng shǔ liú,yán guāng wú lì xià qíng róu。
白云随意青峰上,半作春容半作秋。bái yún suí yì qīng fēng shàng,bàn zuò chūn róng bàn zuò qiū。