古诗词

落花行二首乐府

郭之奇

春花春树本同阴,千枝万叶岂相侵。chūn huā chūn shù běn tóng yīn,qiān zhī wàn yè qǐ xiāng qīn。
春风烂熳春雨淫,深红浅白共销沉。chūn fēng làn màn chūn yǔ yín,shēn hóng qiǎn bái gòng xiāo chén。
春条无数惹衣簪,春鸟连群散百音。chūn tiáo wú shù rě yī zān,chūn niǎo lián qún sàn bǎi yīn。
红花抱春怨,绛唇零落倚青襟。hóng huā bào chūn yuàn,jiàng chún líng luò yǐ qīng jīn。
白花横春恨,素面萧条拥绿衾。bái huā héng chūn hèn,sù miàn xiāo tiáo yōng lǜ qīn。
怨春恨春春日深,春光历乱倩谁禁。yuàn chūn hèn chūn chūn rì shēn,chūn guāng lì luàn qiàn shuí jìn。
何处香梨光夜雪,谁家嫩柳映朝金。hé chù xiāng lí guāng yè xuě,shuí jiā nèn liǔ yìng cháo jīn。
潜引游蜂情性出,细勾舞蝶梦魂临。qián yǐn yóu fēng qíng xìng chū,xì gōu wǔ dié mèng hún lín。
东墙蝼蚁片花擒,强辞膻逐聚芳林。dōng qiáng lóu yǐ piàn huā qín,qiáng cí shān zhú jù fāng lín。
嗟兹微物逞春心,随意春情作羡歆。jiē zī wēi wù chěng chūn xīn,suí yì chūn qíng zuò xiàn xīn。
骚人搁笔自呜喑,肠断朝花拂暮琴。sāo rén gē bǐ zì wū yīn,cháng duàn cháo huā fú mù qín。
微闻花叹向春寻,及尔臭味同苔岑。wēi wén huā tàn xiàng chūn xún,jí ěr chòu wèi tóng tái cén。
花落花开成古今,谁能对此不花吟。huā luò huā kāi chéng gǔ jīn,shuí néng duì cǐ bù huā yín。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

月夜久坐偶进一杯

郭之奇

月能坚客坐,久对则生愁。yuè néng jiān kè zuò,jiǔ duì zé shēng chóu。
徐以风开夜,濯于雪拟秋。xú yǐ fēng kāi yè,zhuó yú xuě nǐ qiū。
庭花将入梦,樽酒令回头。tíng huā jiāng rù mèng,zūn jiǔ lìng huí tóu。
忆想成三者,可宜向影求。yì xiǎng chéng sān zhě,kě yí xiàng yǐng qiú。

畏见

郭之奇

晓吟归去什,畏见北来旌。xiǎo yín guī qù shén,wèi jiàn běi lái jīng。
扰扰轩车色,悠悠木石情。rǎo rǎo xuān chē sè,yōu yōu mù shí qíng。
燕云回首断,岭月入怀清。yàn yún huí shǒu duàn,lǐng yuè rù huái qīng。
指屈八千道,秋风咫尺迎。zhǐ qū bā qiān dào,qiū fēng zhǐ chǐ yíng。

桐庐舟中夜坐

郭之奇

定性偏于夜,见闻喜独真。dìng xìng piān yú yè,jiàn wén xǐ dú zhēn。
峰低山献月,舟小水亲人。fēng dī shān xiàn yuè,zhōu xiǎo shuǐ qīn rén。
久与江湖熟,微知昼夜因。jiǔ yǔ jiāng hú shú,wēi zhī zhòu yè yīn。
聊从逝者意,此际证闲身。liáo cóng shì zhě yì,cǐ jì zhèng xián shēn。

途中见菊

郭之奇

高下风花意,孤村守洁真。gāo xià fēng huā yì,gū cūn shǒu jié zhēn。
三秋侵素节,一物黯劳人。sān qiū qīn sù jié,yī wù àn láo rén。
招隐非无故,感情即此新。zhāo yǐn fēi wú gù,gǎn qíng jí cǐ xīn。
东篱我家在,种汝待明春。dōng lí wǒ jiā zài,zhǒng rǔ dài míng chūn。

秋生

郭之奇

愁至晓魂撄,披衣百绪迎。chóu zhì xiǎo hún yīng,pī yī bǎi xù yíng。
露侵宵月黯,风拂早霜明。lù qīn xiāo yuè àn,fēng fú zǎo shuāng míng。
相物知为气,观时别有情。xiāng wù zhī wèi qì,guān shí bié yǒu qíng。
萧萧诸籁发,对此感秋生。xiāo xiāo zhū lài fā,duì cǐ gǎn qiū shēng。

送许钦翼公车

郭之奇

忽尔先余去,离情动久要。hū ěr xiān yú qù,lí qíng dòng jiǔ yào。
海风吹雁影,江雪振梅条。hǎi fēng chuī yàn yǐng,jiāng xuě zhèn méi tiáo。
历览披英誉,文章答圣朝。lì lǎn pī yīng yù,wén zhāng dá shèng cháo。
天人应有策,荷橐拟连镳。tiān rén yīng yǒu cè,hé tuó nǐ lián biāo。

秋日送冯尔韬明府报最

郭之奇

摇落初分手,登临独寸心。yáo luò chū fēn shǒu,dēng lín dú cùn xīn。
行云看岭断,下月绕棠阴。xíng yún kàn lǐng duàn,xià yuè rào táng yīn。
山海馀清迹,诗文忆好音。shān hǎi yú qīng jì,shī wén yì hǎo yīn。
圣明方有事,为慎救时针。shèng míng fāng yǒu shì,wèi shèn jiù shí zhēn。

夜坐

郭之奇

屐齿门前静,闲庭任绿苔。jī chǐ mén qián jìng,xián tíng rèn lǜ tái。
冷风和窍出,疏月向窗开。lěng fēng hé qiào chū,shū yuè xiàng chuāng kāi。
水脉池中活,云根屋上栽。shuǐ mài chí zhōng huó,yún gēn wū shàng zāi。
吾庐终吾爱,不足外人来。wú lú zhōng wú ài,bù zú wài rén lái。

孙蜚莪邹石可过集

郭之奇

雨后诛茅径,春云湿草堂。yǔ hòu zhū máo jìng,chūn yún shī cǎo táng。
一樽供笑语,五马动辉光。yī zūn gōng xiào yǔ,wǔ mǎ dòng huī guāng。
酒赋忘忧馆,啸闻在水方。jiǔ fù wàng yōu guǎn,xiào wén zài shuǐ fāng。
稍迟花席上,更醉月中觞。shāo chí huā xí shàng,gèng zuì yuè zhōng shāng。

西园清事

郭之奇

西园新橘柚,东壁旧松云。xī yuán xīn jú yòu,dōng bì jiù sōng yún。
木石能相友,禽鱼遂作群。mù shí néng xiāng yǒu,qín yú suì zuò qún。
栽花泥入袖,灌菜水沾裙。zāi huā ní rù xiù,guàn cài shuǐ zhān qún。
日暮无他事,独酌起微醺。rì mù wú tā shì,dú zhuó qǐ wēi xūn。

家别慈闱庚午冬北征作

郭之奇

隐忍竟成去,今从膝下分。yǐn rěn jìng chéng qù,jīn cóng xī xià fēn。
密缝如母见,啮指令儿闻。mì fèng rú mǔ jiàn,niè zhǐ lìng ér wén。
繇此燕天雪,相参粤岭云。yáo cǐ yàn tiān xuě,xiāng cān yuè lǐng yún。
征衣空湿尽,夙夜尚殷殷。zhēng yī kōng shī jǐn,sù yè shàng yīn yīn。

过隘岭

郭之奇

连峰称隘岭,仄径俯汀山。lián fēng chēng ài lǐng,zè jìng fǔ tīng shān。
晓日开林杪,晴烟入岫弯。xiǎo rì kāi lín miǎo,qíng yān rù xiù wān。
羊肠三十里,鸟道百重间。yáng cháng sān shí lǐ,niǎo dào bǎi zhòng jiān。
叹息云深处,终成孔道颜。tàn xī yún shēn chù,zhōng chéng kǒng dào yán。

清明日雨望计春

郭之奇

九旬春序六,万里客程三。jiǔ xún chūn xù liù,wàn lǐ kè chéng sān。
一水云光湿,千山雨鬓毵。yī shuǐ yún guāng shī,qiān shān yǔ bìn sān。
桃花红未了,柳色绿相参。táo huā hóng wèi le,liǔ sè lǜ xiāng cān。
何处愁心数,惊时只自憨。hé chù chóu xīn shù,jīng shí zhǐ zì hān。

泊皖江走笔讯方肃之

郭之奇

三载过君再,依依一水盈。sān zài guò jūn zài,yī yī yī shuǐ yíng。
诗从传处尽,绪自问时生。shī cóng chuán chù jǐn,xù zì wèn shí shēng。
以我春江约,听君雨谷声。yǐ wǒ chūn jiāng yuē,tīng jūn yǔ gǔ shēng。
书行仍引领,目极片云争。shū xíng réng yǐn lǐng,mù jí piàn yún zhēng。

有怀陆山甫

郭之奇

思君何处起,回首岭云深。sī jūn hé chù qǐ,huí shǒu lǐng yún shēn。
祖帐披胸语,灯前顾影吟。zǔ zhàng pī xiōng yǔ,dēng qián gù yǐng yín。
阮生馀白眼,季子尽黄金。ruǎn shēng yú bái yǎn,jì zi jǐn huáng jīn。
徒将一杯酒,为余万里心。tú jiāng yī bēi jiǔ,wèi yú wàn lǐ xīn。
16821234567»