古诗词

东征颂百韵

郭之奇

皇帝八载,四海归一。huáng dì bā zài,sì hǎi guī yī。
普率王臣,义无自逸。pǔ lǜ wáng chén,yì wú zì yì。
举目新亭,兴言纬恤。jǔ mù xīn tíng,xīng yán wěi xù。
驾牡瞻乌,敢歌蟋蟀。jià mǔ zhān wū,gǎn gē xī shuài。
爰击中流,稍休暴膝。yuán jī zhōng liú,shāo xiū bào xī。
高山峨峨,琼海沕沕。gāo shān é é,qióng hǎi mì mì。
铜柱人遥,分茅岭出。tóng zhù rén yáo,fēn máo lǐng chū。
谁嗣芳踪,为古今匹。shuí sì fāng zōng,wèi gǔ jīn pǐ。
自西自东,履屣相?。zì xī zì dōng,lǚ xǐ xiāng shuāi。
天生以为,为我明室。tiān shēng yǐ wèi,wèi wǒ míng shì。
南国惟召,东郊惟毕。nán guó wéi zhào,dōng jiāo wéi bì。
惟兹百粤,腥风次栉。wéi zī bǎi yuè,xīng fēng cì zhì。
顺长屈丑,前掎后抶。shùn zhǎng qū chǒu,qián jǐ hòu chì。
左馘楼兰,右稿支郅。zuǒ guó lóu lán,yòu gǎo zhī zhì。
昔之豕蛇,今之蜣蛣。xī zhī shǐ shé,jīn zhī qiāng qī。
一狼千羊,畴敢再咥。yī láng qiān yáng,chóu gǎn zài xì。
闻于天子,天子曰悉。wén yú tiān zi,tiān zi yuē xī。
井渫不及,其羞在繘。jǐng xiè bù jí,qí xiū zài yù。
课绩书庸,其谁与尼。kè jì shū yōng,qí shuí yǔ ní。
锡尔介圭,为时柱礩。xī ěr jiè guī,wèi shí zhù zhì。
价人维藩,子衣宜七。jià rén wéi fān,zi yī yí qī。
龙旗和铃,鞞琫有珌。lóng qí hé líng,bǐng běng yǒu bì。
登是南邦,于胥有駜。dēng shì nán bāng,yú xū yǒu bì。
大启尔宇,为西土率。dà qǐ ěr yǔ,wèi xī tǔ lǜ。
东西咸喜,戎有良帅。dōng xī xián xǐ,róng yǒu liáng shuài。
天步多难,彼腥载楖。tiān bù duō nán,bǐ xīng zài zhì。
吁嗟彼人,空羞韎韠。xū jiē bǐ rén,kōng xiū mèi bì。
谁蕃谁屏,畴甲畴乙。shuí fān shuí píng,chóu jiǎ chóu yǐ。
相依首鼠,相持蚌鹬。xiāng yī shǒu shǔ,xiāng chí bàng yù。
养敌纵奸,人功是嫉。yǎng dí zòng jiān,rén gōng shì jí。
冠箕剑颐,为蚁为蛭。guān jī jiàn yí,wèi yǐ wèi zhì。
垒骨成丘,去金万镒。lěi gǔ chéng qiū,qù jīn wàn yì。
睅其皤其,弃甲山崒。hàn qí pó qí,qì jiǎ shān zú。
已覆前车,未惩后轶。yǐ fù qián chē,wèi chéng hòu yì。
长驱近远,使民战栗。zhǎng qū jìn yuǎn,shǐ mín zhàn lì。
王赫斯怒,奋我徒卒。wáng hè sī nù,fèn wǒ tú zú。
鲁阳回戈,彦章移日。lǔ yáng huí gē,yàn zhāng yí rì。
因四海心,除天下疾。yīn sì hǎi xīn,chú tiān xià jí。
既远污尘,既止狂獝。jì yuǎn wū chén,jì zhǐ kuáng xù。
慨彼愚嚣,置此迷述。kǎi bǐ yú xiāo,zhì cǐ mí shù。
贞丈人师,出长子律。zhēn zhàng rén shī,chū zhǎng zi lǜ。
王来自东,东人孔壹。wáng lái zì dōng,dōng rén kǒng yī。
肃将天威,无远或佚。sù jiāng tiān wēi,wú yuǎn huò yì。
德威流行,不速而驿。dé wēi liú xíng,bù sù ér yì。
邳离前驱,新息嗣跸。pī lí qián qū,xīn xī sì bì。
孟守珠还,寇公竹茁。mèng shǒu zhū hái,kòu gōng zhú zhuó。
易兹介鳞,去彼虮虱。yì zī jiè lín,qù bǐ jǐ shī。
拔兹柞棫,攘彼藜蒺。bá zī zhà yù,rǎng bǐ lí jí。
有狨就绳,有鲸就繂。yǒu róng jiù shéng,yǒu jīng jiù lǜ。
山氛再拭,海波无?。shān fēn zài shì,hǎi bō wú lì。
惟兹百粤,多欢少怵。wéi zī bǎi yuè,duō huān shǎo chù。
蚩蚩倒悬,初离拲桎。chī chī dào xuán,chū lí gǒng zhì。
如鱼去罛,如鸟去罼。rú yú qù gū,rú niǎo qù bì。
儒归于庠,工反于术。rú guī yú xiáng,gōng fǎn yú shù。
旅出于途,居安于筚。lǚ chū yú tú,jū ān yú bì。
田畯南亩,秋收冬挃。tián jùn nán mǔ,qiū shōu dōng zhì。
士无离伍,军无废戍。shì wú lí wǔ,jūn wú fèi shù。
明明我王,其衷孔佶。míng míng wǒ wáng,qí zhōng kǒng jí。
有翼有严,其仪孔佖。yǒu yì yǒu yán,qí yí kǒng bì。
不闻亦整,不谏亦密。bù wén yì zhěng,bù jiàn yì mì。
好谋斯成,临事奚慄。hǎo móu sī chéng,lín shì xī lì。
自今以始,赏信罚必。zì jīn yǐ shǐ,shǎng xìn fá bì。
星激电驰,风呵雷叱。xīng jī diàn chí,fēng hē léi chì。
求民之莫,念时之绌。qiú mín zhī mò,niàn shí zhī chù。
总勒矛戈,毋骚艾铚。zǒng lēi máo gē,wú sāo ài zhì。
饮檗茹荼,远谢芳飶。yǐn bò rú tú,yuǎn xiè fāng bì。
刬除色声,罢遣行佾。chǎn chú sè shēng,bà qiǎn xíng yì。
补疮息痍,剔摩啾唧。bǔ chuāng xī yí,tī mó jiū jī。
于铄王师,几烦毖诘。yú shuò wáng shī,jǐ fán bì jí。
闵予一人,赖王仔佛。mǐn yǔ yī rén,lài wáng zǎi fú。
惟皇鉴观,惟天阴骘。wéi huáng jiàn guān,wéi tiān yīn zhì。
俾而炽昌,俾而寿谧。bǐ ér chì chāng,bǐ ér shòu mì。
如陵斯长,如冈斯嵂。rú líng sī zhǎng,rú gāng sī lǜ。
斯升斯恒,罔骞罔黜。sī shēng sī héng,wǎng qiān wǎng chù。
南台北莱,四方其聿。nán tái běi lái,sì fāng qí yù。
至于海邦,歌景吟霱。zhì yú hǎi bāng,gē jǐng yín yù。
仙李蟠根,敷华茂实。xiān lǐ pán gēn,fū huá mào shí。
临淮西平,繇兹绍遹。lín huái xī píng,yáo zī shào yù。
人之好我,从民之质。rén zhī hǎo wǒ,cóng mín zhī zhì。
民意则然,王心有凓。mín yì zé rán,wáng xīn yǒu lì。
忧国悲时,悄如自失。yōu guó bēi shí,qiāo rú zì shī。
翘首翠华,岂遑玉璱。qiào shǒu cuì huá,qǐ huáng yù sè。
履及于■,剑出于?。lǚ jí yú,jiàn chū yú shì。
未舞虞干,未止胡篥。wèi wǔ yú gàn,wèi zhǐ hú lì。
钟簴愧晟,壁垒惭弼。zhōng jù kuì chéng,bì lěi cán bì。
建彼旟旄,砺此鈇锧。jiàn bǐ yú máo,lì cǐ fū zhì。
奋我同人,惟敌是堲。fèn wǒ tóng rén,wéi dí shì cí。
撤绸牖桑,耻逾淮橘。chè chóu yǒu sāng,chǐ yú huái jú。
狄梁为唐,有参有术。dí liáng wèi táng,yǒu cān yǒu shù。
窦融依汉,如亲如昵。dòu róng yī hàn,rú qīn rú nì。
大哉王言,天叙有秩。dà zāi wáng yán,tiān xù yǒu zhì。
有斐君子,宜胶宜漆。yǒu fěi jūn zi,yí jiāo yí qī。
终于吓咺,始于僩瑟。zhōng yú xià xuǎn,shǐ yú xiàn sè。
大夫百执,至于尹姞。dà fū bǎi zhí,zhì yú yǐn jí。
庞眉豁齿,父兄子侄。páng méi huō chǐ,fù xiōng zi zhí。
踊跃欢呀,歌衡乐泌。yǒng yuè huān ya,gē héng lè mì。
余司彤管,抚衣执笔。yú sī tóng guǎn,fǔ yī zhí bǐ。
肆好匪夸,穆如匪溢。sì hǎo fěi kuā,mù rú fěi yì。
带砺宜铭,旗常在帙。dài lì yí míng,qí cháng zài zhì。
麟阁云台,请从是吉。lín gé yún tái,qǐng cóng shì jí。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

九日诸当事公集庙中询避地始末诗以代供

郭之奇

明室孤臣抱苦忠,十年逋播此微躬。míng shì gū chén bào kǔ zhōng,shí nián bū bō cǐ wēi gōng。
苞桑无地堪休否,歌麦何人许共同。bāo sāng wú dì kān xiū fǒu,gē mài hé rén xǔ gòng tóng。
稽古漫留洪范在,生今那得哻冠终。jī gǔ màn liú hóng fàn zài,shēng jīn nà dé hān guān zhōng。
便教扶去我安适,谁念西山薇尽空。biàn jiào fú qù wǒ ān shì,shuí niàn xī shān wēi jǐn kōng。

老虎山踞桂城西北诗以壮之

郭之奇

噫吁嘻雄哉,俯视人间崔且嵬。yī xū xī xióng zāi,fǔ shì rén jiān cuī qiě wéi。
气势平分千雉出,精华远接万峰来。qì shì píng fēn qiān zhì chū,jīng huá yuǎn jiē wàn fēng lái。
赫赫民瞻那可及,耽耽尔辈情胡急。hè hè mín zhān nà kě jí,dān dān ěr bèi qíng hú jí。
此石孤高插汉霄,朝岚暮霭相呼吸。cǐ shí gū gāo chā hàn xiāo,cháo lán mù ǎi xiāng hū xī。
南燕归飞岭外翔,北鸿敛翮衡阳立。nán yàn guī fēi lǐng wài xiáng,běi hóng liǎn hé héng yáng lì。
楚天云雨梦魂残,粤地风烟眄望难。chǔ tiān yún yǔ mèng hún cán,yuè dì fēng yān miǎn wàng nán。
绝塞空留玄菟想,炎荒错拟白狼看。jué sāi kōng liú xuán tú xiǎng,yán huāng cuò nǐ bái láng kàn。
三时磨洗乌孙佩,光射阴山片石寒。sān shí mó xǐ wū sūn pèi,guāng shè yīn shān piàn shí hán。
羁人久对生奇状,寄言李广弓休向。jī rén jiǔ duì shēng qí zhuàng,jì yán lǐ guǎng gōng xiū xiàng。
饮羽精诚莫漫尝,置此金兽西岗上。yǐn yǔ jīng chéng mò màn cháng,zhì cǐ jīn shòu xī gǎng shàng。

看山行

郭之奇

青山长许白云遮,林霭多端拥石霞。qīng shān zhǎng xǔ bái yún zhē,lín ǎi duō duān yōng shí xiá。
晓山素面朝天出,暮山微黛使人夸。xiǎo shān sù miàn cháo tiān chū,mù shān wēi dài shǐ rén kuā。
朝暮看山山不厌,山容山意为我赊。cháo mù kàn shān shān bù yàn,shān róng shān yì wèi wǒ shē。
混沌胸前时凿窍,虚空眼际日生花。hùn dùn xiōng qián shí záo qiào,xū kōng yǎn jì rì shēng huā。
独秀峰头烟抱玉,七星岩顶月飞华。dú xiù fēng tóu yān bào yù,qī xīng yán dǐng yuè fēi huá。
虞山遥对湘山竹,漓水微同汨水沙。yú shān yáo duì xiāng shān zhú,lí shuǐ wēi tóng mì shuǐ shā。
幽人占尽看山眼,山不远人人自遐。yōu rén zhàn jǐn kàn shān yǎn,shān bù yuǎn rén rén zì xiá。
愿作山泉通落涧,愿随涧水入天涯。yuàn zuò shān quán tōng luò jiàn,yuàn suí jiàn shuǐ rù tiān yá。
岭梅开遍催秾李,篱菊飘馀压露葭。lǐng méi kāi biàn cuī nóng lǐ,lí jú piāo yú yā lù jiā。
相思江畔几回立,银河阻绝断星槎。xiāng sī jiāng pàn jǐ huí lì,yín hé zǔ jué duàn xīng chá。
惟有寒山朝暮色,飞光滴艳满清洼。wéi yǒu hán shān cháo mù sè,fēi guāng dī yàn mǎn qīng wā。
此日看山兼忆水,使予愁绪益参差。cǐ rì kàn shān jiān yì shuǐ,shǐ yǔ chóu xù yì cān chà。

忆山行

郭之奇

尝蓄名山意颇奢,偶遭人世乱如麻。cháng xù míng shān yì pǒ shē,ǒu zāo rén shì luàn rú má。
谢绝中原辞五岳,远从夷徼问天涯。xiè jué zhōng yuán cí wǔ yuè,yuǎn cóng yí jiǎo wèn tiān yá。
天涯峰岫多殊状,刺眼荆榛费剔爬。tiān yá fēng xiù duō shū zhuàng,cì yǎn jīng zhēn fèi tī pá。
芜秽日删山翳辟,冈峦放出古烟霞。wú huì rì shān shān yì pì,gāng luán fàng chū gǔ yān xiá。
以兹感叹成故识,日假清光月借华。yǐ zī gǎn tàn chéng gù shí,rì jiǎ qīng guāng yuè jiè huá。
薜萝每结幽人径,桃李妆成学士花。bì luó měi jié yōu rén jìng,táo lǐ zhuāng chéng xué shì huā。
品题欲尽秋岩竹,吟讽常依春涧蛙。pǐn tí yù jǐn qiū yán zhú,yín fěng cháng yī chūn jiàn wā。
破涕为欢谁与共,长歌当泣每堪夸。pò tì wèi huān shuí yǔ gòng,zhǎng gē dāng qì měi kān kuā。
岂知此事山仍勒,山心人意两参差。qǐ zhī cǐ shì shān réng lēi,shān xīn rén yì liǎng cān chà。
去年此日交山里,身是行云山是家。qù nián cǐ rì jiāo shān lǐ,shēn shì xíng yún shān shì jiā。
今年此日家何处,山在云中人在阇。jīn nián cǐ rì jiā hé chù,shān zài yún zhōng rén zài dū。
去年此日山花发,冷艳幽香透碧纱。qù nián cǐ rì shān huā fā,lěng yàn yōu xiāng tòu bì shā。
今年此日花何处,寒蔓依墙紫棘加。jīn nián cǐ rì huā hé chù,hán màn yī qiáng zǐ jí jiā。
山禽山兽齐归网,山人为尔罢秋畬。shān qín shān shòu qí guī wǎng,shān rén wèi ěr bà qiū shē。
已教牛骥称同调,岂惟鸡鹤并居笯。yǐ jiào niú jì chēng tóng diào,qǐ wéi jī hè bìng jū nú。
凤兮何德使狂笑,麟胡为来使圣嗟。fèng xī hé dé shǐ kuáng xiào,lín hú wèi lái shǐ shèng jiē。
便许笼宽终损羽,谁怜囿小复施罝。biàn xǔ lóng kuān zhōng sǔn yǔ,shuí lián yòu xiǎo fù shī jū。
人在人闲山日远,山在人闲山亦哗。rén zài rén xián shān rì yuǎn,shān zài rén xián shān yì huā。
青山几个能青眼,山眼冥冥山面遮。qīng shān jǐ gè néng qīng yǎn,shān yǎn míng míng shān miàn zhē。
登彼西山那可得,愁对西峰夕照斜。dēng bǐ xī shān nà kě dé,chóu duì xī fēng xī zhào xié。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

二老同归一老回,渔竿马首共徘徊。èr lǎo tóng guī yī lǎo huí,yú gān mǎ shǒu gòng pái huái。
已知义士应扶去,何事先君未葬来。yǐ zhī yì shì yīng fú qù,hé shì xiān jūn wèi zàng lái。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

狂愿为奴人久遁,泣羞近妇我宜歌。kuáng yuàn wèi nú rén jiǔ dùn,qì xiū jìn fù wǒ yí gē。
玄禽举目依天少,白马伤心尽日多。xuán qín jǔ mù yī tiān shǎo,bái mǎ shāng xīn jǐn rì duō。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

堂阜曾羁天下才,春秋从此霸图开。táng fù céng jī tiān xià cái,chūn qiū cóng cǐ bà tú kāi。
当年九合成何事,空使三薰鲍叔来。dāng nián jiǔ hé chéng hé shì,kōng shǐ sān xūn bào shū lái。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

谁使荀卿得晋归,释累成好事诚稀。shuí shǐ xún qīng dé jìn guī,shì lèi chéng hǎo shì chéng xī。
两无德怨知何报,惟有臣心弗敢违。liǎng wú dé yuàn zhī hé bào,wéi yǒu chén xīn fú gǎn wéi。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

石室殷忧能几时,五湖千载诵鸱夷。shí shì yīn yōu néng jǐ shí,wǔ hú qiān zài sòng chī yí。
要从失意催回首,早向扁舟订夙期。yào cóng shī yì cuī huí shǒu,zǎo xiàng biǎn zhōu dìng sù qī。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

义不为臣何地留,偶逢秦事未全酬。yì bù wèi chén hé dì liú,ǒu féng qín shì wèi quán chóu。
幸教东海容高士,绝胜西山指暴周。xìng jiào dōng hǎi róng gāo shì,jué shèng xī shān zhǐ bào zhōu。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

绝粒休惊汉使能,尚留旃雪慰心冰。jué lì xiū jīng hàn shǐ néng,shàng liú zhān xuě wèi xīn bīng。
若云当日私胡妇,或似他年忆李陵。ruò yún dāng rì sī hú fù,huò shì tā nián yì lǐ líng。

咏古八绝伯夷叩马

郭之奇

孤臣生死总堪悲,文一时兮谢一时。gū chén shēng sǐ zǒng kān bēi,wén yī shí xī xiè yī shí。
未得黄冠方外去,先题处士墓前碑。wèi dé huáng guān fāng wài qù,xiān tí chù shì mù qián bēi。

梅花忆四绝

郭之奇

梦里梅花过,幽香满故园。mèng lǐ méi huā guò,yōu xiāng mǎn gù yuán。
几番寒彻骨,万点雪飘魂。jǐ fān hán chè gǔ,wàn diǎn xuě piāo hún。

梅花忆四绝

郭之奇

尽日空堂里,逢人敢一言。jǐn rì kōng táng lǐ,féng rén gǎn yī yán。
梅花今落未,枝上几多存。méi huā jīn luò wèi,zhī shàng jǐ duō cún。

梅花忆四绝

郭之奇

不见幽梅影,但闻寒鸟声。bù jiàn yōu méi yǐng,dàn wén hán niǎo shēng。
偶衔飞片入,能使客怀清。ǒu xián fēi piàn rù,néng shǐ kè huái qīng。