古诗词

高凉秋意

郭之奇

造物平分四令兮,胡为凄此秋阴。zào wù píng fēn sì lìng xī,hú wèi qī cǐ qiū yīn。
吾将矫首而秋问兮,恣余胸之所寻。wú jiāng jiǎo shǒu ér qiū wèn xī,zì yú xiōng zhī suǒ xún。
露何德而比玉兮,风何贵而称金。lù hé dé ér bǐ yù xī,fēng hé guì ér chēng jīn。
云谁拭而如雪兮,月谁修而似琛。yún shuí shì ér rú xuě xī,yuè shuí xiū ér shì chēn。
潮何昵而胎壮兮,木何仇而罢森。cháo hé nì ér tāi zhuàng xī,mù hé chóu ér bà sēn。
嗟日月之长勤兮,悼飘回之屡侵。jiē rì yuè zhī zhǎng qín xī,dào piāo huí zhī lǚ qīn。
时过中而渐敛兮,气始洁而收淫。shí guò zhōng ér jiàn liǎn xī,qì shǐ jié ér shōu yín。
天既高而木落兮,人未归而远临。tiān jì gāo ér mù luò xī,rén wèi guī ér yuǎn lín。
忽驱驰以并逐兮,亦余怀之所歆。hū qū chí yǐ bìng zhú xī,yì yú huái zhī suǒ xīn。
嘉南州之炎德兮,羡松竹之有林。jiā nán zhōu zhī yán dé xī,xiàn sōng zhú zhī yǒu lín。
烟浮壑而澄潦兮,光拂岫而染涔。yān fú hè ér chéng lǎo xī,guāng fú xiù ér rǎn cén。
曾欷歔余郁悒兮,听空外之希音。céng xī xū yú yù yì xī,tīng kōng wài zhī xī yīn。
恨胡笳之未已兮,劳寄远之寒砧。hèn hú jiā zhī wèi yǐ xī,láo jì yuǎn zhī hán zhēn。
何昔日之芳草兮,今直为此荒深。hé xī rì zhī fāng cǎo xī,jīn zhí wèi cǐ huāng shēn。
汩莽莽于涯角兮,时弥漫而增霪。gǔ mǎng mǎng yú yá jiǎo xī,shí mí màn ér zēng yín。
曾不知夫蕙华之既落兮,犹窃冀夫芰荷之可衽。céng bù zhī fū huì huá zhī jì luò xī,yóu qiè jì fū jì hé zhī kě rèn。
哀凤冈之稀梧兮,叹鹿野之无芩。āi fèng gāng zhī xī wú xī,tàn lù yě zhī wú qín。
鹰祭鸟而横厉兮,燕依鸿而自愔。yīng jì niǎo ér héng lì xī,yàn yī hóng ér zì yīn。
蝉寂静而晨咽兮,虫历乱而宵吟。chán jì jìng ér chén yàn xī,chóng lì luàn ér xiāo yín。
览察时物其如此兮,余悲夫孤臣孽子何以为心。lǎn chá shí wù qí rú cǐ xī,yú bēi fū gū chén niè zi hé yǐ wèi xīn。
物有微而陨性兮,时屡逝而光沉。wù yǒu wēi ér yǔn xìng xī,shí lǚ shì ér guāng chén。
余永念夫溟海之怒立兮,愧蓐收之难禁。yú yǒng niàn fū míng hǎi zhī nù lì xī,kuì rù shōu zhī nán jìn。
吾令望舒弭节兮,飞廉至而骤骎。wú lìng wàng shū mǐ jié xī,fēi lián zhì ér zhòu qīn。
帅奔电而来御兮,闭丰隆而使喑。shuài bēn diàn ér lái yù xī,bì fēng lóng ér shǐ yīn。
我生不辰而逢彼兮,彼亦安能为岁而作霖。wǒ shēng bù chén ér féng bǐ xī,bǐ yì ān néng wèi suì ér zuò lín。
美超忽而逾远兮,魂销铄而赴燖。měi chāo hū ér yú yuǎn xī,hún xiāo shuò ér fù xún。
思九丘之浩博兮,尔何怀乎故襟。sī jiǔ qiū zhī hào bó xī,ěr hé huái hū gù jīn。
何所独无荪蘅兮,孰求凤而少琴。hé suǒ dú wú sūn héng xī,shú qiú fèng ér shǎo qín。
历吉日吾将行兮,谁烹鱼而溉鬵。lì jí rì wú jiāng xíng xī,shuí pēng yú ér gài qín。
饮朝兰之坠泽兮,怀夕英以自斟。yǐn cháo lán zhī zhuì zé xī,huái xī yīng yǐ zì zhēn。
勉升降以离合兮,盼西归之渺禽。miǎn shēng jiàng yǐ lí hé xī,pàn xī guī zhī miǎo qín。
怀余情而不发兮,余安能舍山隰而问裯衾。huái yú qíng ér bù fā xī,yú ān néng shě shān xí ér wèn chóu qīn。
及榛苓之可睇兮,扫胶葛之腥阴。jí zhēn líng zhī kě dì xī,sǎo jiāo gé zhī xīng yīn。
折若木以拂日兮,迎少皞于昆岑。zhé ruò mù yǐ fú rì xī,yíng shǎo hào yú kūn cén。
吾令帝阍开阖兮,毋此商而彼参。wú lìng dì hūn kāi hé xī,wú cǐ shāng ér bǐ cān。
及时岁之未央兮,振终古而在今。jí shí suì zhī wèi yāng xī,zhèn zhōng gǔ ér zài jīn。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

集雅诗二十首许由

郭之奇

文贞前洗马,青宫若系麭。wén zhēn qián xǐ mǎ,qīng gōng ruò xì pào。
灰心辞禁血,改意投漆胶。huī xīn cí jìn xuè,gǎi yì tóu qī jiāo。
日月初薰沐,乾坤始馔殽。rì yuè chū xūn mù,qián kūn shǐ zhuàn xiáo。
我视贞观日,真成上下交。wǒ shì zhēn guān rì,zhēn chéng shàng xià jiāo。
九功应独谛,十渐岂徒譊。jiǔ gōng yīng dú dì,shí jiàn qǐ tú náo。
凭兹郁结叹,翻来妩媚嘲。píng zī yù jié tàn,fān lái wǔ mèi cháo。
亡鉴时能几,踣碑忽在坳。wáng jiàn shí néng jǐ,bó bēi hū zài ào。
吁嗟田舍翁,独烦明主包。xū jiē tián shě wēng,dú fán míng zhǔ bāo。

集雅诗二十首许由

郭之奇

当今第一人,已从卑位觉。dāng jīn dì yī rén,yǐ cóng bēi wèi jué。
虽迟裂脑恨,应使祸心斸。suī chí liè nǎo hèn,yīng shǐ huò xīn zhǔ。
思勖何为者,远度安能捉。sī xù hé wèi zhě,yuǎn dù ān néng zhuō。
维风绝爱碑,宰论空龌龊。wéi fēng jué ài bēi,zǎi lùn kōng wò chuò。
方开对伏弹,岂畏优人诼。fāng kāi duì fú dàn,qǐ wèi yōu rén zhuó。
辞冕入东都,振衣昭华岳。cí miǎn rù dōng dōu,zhèn yī zhāo huá yuè。
从兹取客卮,未烦日中濯。cóng zī qǔ kè zhī,wèi fán rì zhōng zhuó。
何必赋梅花,始见冰心邈。hé bì fù méi huā,shǐ jiàn bīng xīn miǎo。

集雅诗二十首许由

郭之奇

许公苫块时,诚心动日知。xǔ gōng shān kuài shí,chéng xīn dòng rì zhī。
天子一忠臣,良繇孝子为。tiān zi yī zhōng chén,liáng yáo xiào zi wèi。
我观民与物,岂不自亲推。wǒ guān mín yǔ wù,qǐ bù zì qīn tuī。
已识裁成意,应教罗织衰。yǐ shí cái chéng yì,yīng jiào luó zhī shuāi。
及夫献替日,亦惟宽厚贻。jí fū xiàn tì rì,yì wéi kuān hòu yí。
箕裘洵国器,苏宋乃埙篪。jī qiú xún guó qì,sū sòng nǎi xūn chí。
文章虽小技,巨手必孤持。wén zhāng suī xiǎo jì,jù shǒu bì gū chí。
燕许如堪并,吴兢那可移。yàn xǔ rú kān bìng,wú jīng nà kě yí。

集雅诗二十首许由

郭之奇

文献钟南纪,风度无遐迩。wén xiàn zhōng nán jì,fēng dù wú xiá ěr。
当其拾遗时,首标为政理。dāng qí shí yí shí,shǒu biāo wèi zhèng lǐ。
从兹媚子容,翻作有才耻。cóng zī mèi zi róng,fān zuò yǒu cái chǐ。
移情入中书,何心希上旨。yí qíng rù zhōng shū,hé xīn xī shàng zhǐ。
酬恩惟尽力,力尽恩还徙。chóu ēn wéi jǐn lì,lì jǐn ēn hái xǐ。
忠良是羯奴,宰相归牛李。zhōng liáng shì jié nú,zǎi xiāng guī niú lǐ。
白羽犹效思,金鉴徒褒美。bái yǔ yóu xiào sī,jīn jiàn tú bāo měi。
岂知先见人,必俟他年使。qǐ zhī xiān jiàn rén,bì qí tā nián shǐ。

集雅诗二十首许由

郭之奇

孟轲有真传,守待明孤位。mèng kē yǒu zhēn chuán,shǒu dài míng gū wèi。
董舒溯其流,卿雄安可贰。dǒng shū sù qí liú,qīng xióng ān kě èr。
百世起闻风,千年韩子嗣。bǎi shì qǐ wén fēng,qiān nián hán zi sì。
道必原诸天,刚乃见其至。dào bì yuán zhū tiān,gāng nǎi jiàn qí zhì。
焚骨八千涂,立言三古事。fén gǔ bā qiān tú,lì yán sān gǔ shì。
如海日留声,刺潮焉足避。rú hǎi rì liú shēng,cì cháo yān zú bì。
溪山久属韩,大小予能识。xī shān jiǔ shǔ hán,dà xiǎo yǔ néng shí。
人存公亦存,公存文不坠。rén cún gōng yì cún,gōng cún wén bù zhuì。

集雅诗二十首许由

郭之奇

陜州隐士野,杭州隐士逋。xiá zhōu yǐn shì yě,háng zhōu yǐn shì bū。
野人不求达,逋客不荣趋。yě rén bù qiú dá,bū kè bù róng qū。
野居傍东郊,逋薮结西湖。yě jū bàng dōng jiāo,bū sǒu jié xī hú。
精苦诗常有,封禅书本无。jīng kǔ shī cháng yǒu,fēng chán shū běn wú。
野人召不起,野居天子图。yě rén zhào bù qǐ,yě jū tiān zi tú。
逋客闻其名,逋薮山不孤。bū kè wén qí míng,bū sǒu shān bù gū。
同时称二隐,百世起诸懦。tóng shí chēng èr yǐn,bǎi shì qǐ zhū nuò。
如何种左谏,东西日在涂。rú hé zhǒng zuǒ jiàn,dōng xī rì zài tú。

集雅诗二十首许由

郭之奇

终能为己任,以先天下忧。zhōng néng wèi jǐ rèn,yǐ xiān tiān xià yōu。
始知真重远,果属圣贤俦。shǐ zhī zhēn zhòng yuǎn,guǒ shǔ shèng xián chóu。
王道无偏驳,时心多怨雠。wáng dào wú piān bó,shí xīn duō yuàn chóu。
岂烦众雕琢,而作庙堂球。qǐ fán zhòng diāo zuó,ér zuò miào táng qiú。
西儆来宵旰,公乃奋英猷。xī jǐng lái xiāo gàn,gōng nǎi fèn yīng yóu。
军中得老子,胸甲满延州。jūn zhōng dé lǎo zi,xiōng jiǎ mǎn yán zhōu。
从兹天眷渥,十事靡中留。cóng zī tiān juàn wò,shí shì mí zhōng liú。
期月行三法,千年叹一流。qī yuè xíng sān fǎ,qiān nián tàn yī liú。

集雅诗二十首许由

郭之奇

人生不满百,元会何繇睹。rén shēng bù mǎn bǎi,yuán huì hé yáo dǔ。
诸贤竞一时,先生留万古。zhū xián jìng yī shí,xiān shēng liú wàn gǔ。
理至见天人,虚明出宙宇。lǐ zhì jiàn tiān rén,xū míng chū zhòu yǔ。
从兹叔季人,身揖鸿荒祖。cóng zī shū jì rén,shēn yī hóng huāng zǔ。
龙马动光仪,畴范收全谱。lóng mǎ dòng guāng yí,chóu fàn shōu quán pǔ。
萧萧安乐窝,百代图书圃。xiāo xiāo ān lè wō,bǎi dài tú shū pǔ。
前知何以知,不向龟筮数。qián zhī hé yǐ zhī,bù xiàng guī shì shù。
绝学繇心学,岂作宋儒腐。jué xué yáo xīn xué,qǐ zuò sòng rú fǔ。

集雅诗二十首许由

郭之奇

如山范景仁,确乎不可拔。rú shān fàn jǐng rén,què hū bù kě bá。
廷争万乘前,龙鳞日几捋。tíng zhēng wàn chéng qián,lóng lín rì jǐ lǚ。
至言金石贯,浩气鬼神夺。zhì yán jīn shí guàn,hào qì guǐ shén duó。
国本建诸初,庙名正其末。guó běn jiàn zhū chū,miào míng zhèng qí mò。
两朝社稷尊,众议资裁割。liǎng cháo shè jì zūn,zhòng yì zī cái gē。
南士起纷更,嚣陵出禁闼。nán shì qǐ fēn gèng,xiāo líng chū jìn tà。
忠爱何所容,歌吟空自豁。zhōng ài hé suǒ róng,gē yín kōng zì huō。
银青再辞荣,党碑非预脱。yín qīng zài cí róng,dǎng bēi fēi yù tuō。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

荆卿辞易水,徐匕入西秦。jīng qīng cí yì shuǐ,xú bǐ rù xī qín。
误作登坛侣,惭他皮面人。wù zuò dēng tán lǚ,cán tā pí miàn rén。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

短匕当长剑,中柱不中王。duǎn bǐ dāng zhǎng jiàn,zhōng zhù bù zhōng wáng。
八创酬太子,一笑谢田光。bā chuàng chóu tài zi,yī xiào xiè tián guāng。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

击筑人何在,持图令舞阳。jī zhù rén hé zài,chí tú lìng wǔ yáng。
非关徐氏匕,不及夏医囊。fēi guān xú shì bǐ,bù jí xià yī náng。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

蚩蚩鹬与蚌,渔者并擒之。chī chī yù yǔ bàng,yú zhě bìng qín zhī。
今日谁渔父,愿人熟计斯。jīn rì shuí yú fù,yuàn rén shú jì sī。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

公输机已就,墨子义相禁。gōng shū jī yǐ jiù,mò zi yì xiāng jìn。
尔莫夸攻具,王当罢窃心。ěr mò kuā gōng jù,wáng dāng bà qiè xīn。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

玄鸟终辞宋,鸺鹠实丧殷。xuán niǎo zhōng cí sòng,xiū liú shí sàng yīn。
诸禽忘一面,国老尽无颜。zhū qín wàng yī miàn,guó lǎo jǐn wú yán。