古诗词

秋思不已作思玄歌一篇以自广

郭之奇

造化为炉铸九丘,群生寄命本蜉蝣。zào huà wèi lú zhù jiǔ qiū,qún shēng jì mìng běn fú yóu。
百年转盼赴东流,跛踦相随就隙沟。bǎi nián zhuǎn pàn fù dōng liú,bǒ yǐ xiāng suí jiù xì gōu。
顾彼诸愚何啾啾,奔驰索死莫言休。gù bǐ zhū yú hé jiū jiū,bēn chí suǒ sǐ mò yán xiū。
如火如金各背雠,为光为鬼眯双眸。rú huǒ rú jīn gè bèi chóu,wèi guāng wèi guǐ mī shuāng móu。
逐狐鸣鼓向阴幽,被发兽心孰可柔。zhú hú míng gǔ xiàng yīn yōu,bèi fā shòu xīn shú kě róu。
贪财惜费伏深谋,言如鳖咳夜相酬。tān cái xī fèi fú shēn móu,yán rú biē ké yè xiāng chóu。
燕雀悲飞入海啁,海客安能复从鸥。yàn què bēi fēi rù hǎi zhāo,hǎi kè ān néng fù cóng ōu。
电光石火须臾偷,薤稀蒿里聚鸣楸。diàn guāng shí huǒ xū yú tōu,xiè xī hāo lǐ jù míng qiū。
岂无高人廑远忧,明分曲直异弦钩。qǐ wú gāo rén jǐn yuǎn yōu,míng fēn qū zhí yì xián gōu。
岂无达士抱前羞,舍利为名名颇留。qǐ wú dá shì bào qián xiū,shě lì wèi míng míng pǒ liú。
以今观之亦赘疣,名利相差总一矛。yǐ jīn guān zhī yì zhuì yóu,míng lì xiāng chà zǒng yī máo。
未闻回首志玄修,岂令丹青救白头。wèi wén huí shǒu zhì xuán xiū,qǐ lìng dān qīng jiù bái tóu。
予将往问逍遥游。yǔ jiāng wǎng wèn xiāo yáo yóu。
物外人间恣窈搜。wù wài rén jiān zì yǎo sōu。
寄愁天上不须愁,埋忧地下不须忧。jì chóu tiān shàng bù xū chóu,mái yōu dì xià bù xū yōu。
微风为柁气为舟,百虑俱排至要收。wēi fēng wèi duò qì wèi zhōu,bǎi lǜ jù pái zhì yào shōu。
芝草翩翩动十洲,予入名山手自抽。zhī cǎo piān piān dòng shí zhōu,yǔ rù míng shān shǒu zì chōu。
仙人聚语白云浮,神丹度世许诚求。xiān rén jù yǔ bái yún fú,shén dān dù shì xǔ chéng qiú。
胸专意一苟无尤,为白为雌道所邮。xiōng zhuān yì yī gǒu wú yóu,wèi bái wèi cí dào suǒ yóu。
或云上古有春秋,能使今人作古俦。huò yún shàng gǔ yǒu chūn qiū,néng shǐ jīn rén zuò gǔ chóu。
今人果信予言不,予姑与世日繇繇。jīn rén guǒ xìn yǔ yán bù,yǔ gū yǔ shì rì yáo yáo。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

风拂

郭之奇

独坐江风拂面迎,萦波微曳月华轻。dú zuò jiāng fēng fú miàn yíng,yíng bō wēi yè yuè huá qīng。
可怜如镜初秋魄,吹落扁舟见客情。kě lián rú jìng chū qiū pò,chuī luò biǎn zhōu jiàn kè qíng。

露团

郭之奇

玉露初团入夜清,澄江如练月如晶。yù lù chū tuán rù yè qīng,chéng jiāng rú liàn yuè rú jīng。
无边秋色随风乱,不尽山光到水明。wú biān qiū sè suí fēng luàn,bù jǐn shān guāng dào shuǐ míng。

流闲

郭之奇

江长月散夜流闲,无限波光去不还。jiāng zhǎng yuè sàn yè liú xián,wú xiàn bō guāng qù bù hái。
却寄愁心归白水,莫嫌孤缆滞青山。què jì chóu xīn guī bái shuǐ,mò xián gū lǎn zhì qīng shān。

书怀

郭之奇

濯足流中万顷迎,拂衣云外一轮生。zhuó zú liú zhōng wàn qǐng yíng,fú yī yún wài yī lún shēng。
此心夜半临江月,持向秋旻问孰清。cǐ xīn yè bàn lín jiāng yuè,chí xiàng qiū mín wèn shú qīng。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

去年春水荡离忧,今日秋山积近愁。qù nián chūn shuǐ dàng lí yōu,jīn rì qiū shān jī jìn chóu。
满月云林难指数,碧烟一带自沉浮。mǎn yuè yún lín nán zhǐ shù,bì yān yī dài zì chén fú。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

逢人指点问君家,咫尺青山云半遮。féng rén zhǐ diǎn wèn jūn jiā,zhǐ chǐ qīng shān yún bàn zhē。
落日峰西飞夕照,似浮颜色映流霞。luò rì fēng xī fēi xī zhào,shì fú yán sè yìng liú xiá。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

千秋还碧入斜晖,万鸟衔青落翠微。qiān qiū hái bì rù xié huī,wàn niǎo xián qīng luò cuì wēi。
漫托离心归晚岫,白云愁绝未能飞。màn tuō lí xīn guī wǎn xiù,bái yún chóu jué wèi néng fēi。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

论心一载便千秋,不向今人不古求。lùn xīn yī zài biàn qiān qiū,bù xiàng jīn rén bù gǔ qiú。
馀子中原俱碌碌,丈夫世上未悠悠。yú zi zhōng yuán jù lù lù,zhàng fū shì shàng wèi yōu yōu。

夜行至晓

郭之奇

四更山月照星轺,不惮驱驰不惮遥。sì gèng shān yuè zhào xīng yáo,bù dàn qū chí bù dàn yáo。
只愁魂梦归家少,泣向秋风问楚招。zhǐ chóu hún mèng guī jiā shǎo,qì xiàng qiū fēng wèn chǔ zhāo。

黄梅道中听松风

郭之奇

路入黄梅静晓闻,松风随地拂禅云。lù rù huáng méi jìng xiǎo wén,sōng fēng suí dì fú chán yún。
秋声半老人间世,天籁长归物外群。qiū shēng bàn lǎo rén jiān shì,tiān lài zhǎng guī wù wài qún。

分署承今础以二诗相招使者立促步韵答之

郭之奇

与君乍别异枯荣,不谓君心似我情。yǔ jūn zhà bié yì kū róng,bù wèi jūn xīn shì wǒ qíng。
强欲从郡无那懒,思君窗卧对云行。qiáng yù cóng jùn wú nà lǎn,sī jūn chuāng wò duì yún xíng。

寓所有绿柳垂阴拂云檐落因复以此转招今础步其二之韵

郭之奇

白云绿树抱幽居,人境何年乍结庐。bái yún lǜ shù bào yōu jū,rén jìng hé nián zhà jié lú。
樽酒迟君茵席上,披襟共话柳风初。zūn jiǔ chí jūn yīn xí shàng,pī jīn gòng huà liǔ fēng chū。

州刺史唐伯闇以蕲州志相贻

郭之奇

问俗蕲春见楚书,水山奇异尽堪除。wèn sú qí chūn jiàn chǔ shū,shuǐ shān qí yì jǐn kān chú。
独留麟凤供金节,不教龟蛇乱里闾。dú liú lín fèng gōng jīn jié,bù jiào guī shé luàn lǐ lǘ。

卧起

郭之奇

朝对梧风暮柳云,萧然一署自氤氲。cháo duì wú fēng mù liǔ yún,xiāo rán yī shǔ zì yīn yūn。
北窗卧起中庭坐,木落天空雁几群。běi chuāng wò qǐ zhōng tíng zuò,mù luò tiān kōng yàn jǐ qún。

夜吟

郭之奇

朝朝酬对一游艰,独剩孤吟入夜闲。cháo cháo chóu duì yī yóu jiān,dú shèng gū yín rù yè xián。
梦落丹枫秋欲半,歌怀赤壁月初还。mèng luò dān fēng qiū yù bàn,gē huái chì bì yuè chū hái。