古诗词

后汉昭烈帝

郭之奇

东都十二炎精朽,献生不辰虚名守。dōng dōu shí èr yán jīng xiǔ,xiàn shēng bù chén xū míng shǒu。
桓桓帝室豫州刘,垂膝顾耳中山后。huán huán dì shì yù zhōu liú,chuí xī gù ěr zhōng shān hòu。
天下英雄惟使君,北海亦知世间有。tiān xià yīng xióng wéi shǐ jūn,běi hǎi yì zhī shì jiān yǒu。
离鞍每恨肉时生,失匕宁因雷动手。lí ān měi hèn ròu shí shēng,shī bǐ níng yīn léi dòng shǒu。
奔袁屈吕似饥鹰,客表依权同丧狗。bēn yuán qū lǚ shì jī yīng,kè biǎo yī quán tóng sàng gǒu。
非缘冰鉴出茅庐,安得布衣辞南亩。fēi yuán bīng jiàn chū máo lú,ān dé bù yī cí nán mǔ。
鱼水当年属卧龙,蛟云是日骧池首。yú shuǐ dāng nián shǔ wò lóng,jiāo yún shì rì xiāng chí shǒu。
自从三顾定三分,分荆据益休惭忸。zì cóng sān gù dìng sān fēn,fēn jīng jù yì xiū cán niǔ。
重兴一姓本稀闻,以霸为王终逆取。zhòng xīng yī xìng běn xī wén,yǐ bà wèi wáng zhōng nì qǔ。
王佐虽称管乐俦,杰人已踞孙曹右。wáng zuǒ suī chēng guǎn lè chóu,jié rén yǐ jù sūn cáo yòu。
岂知白帝挫猇亭,忍教金刀传木偶。qǐ zhī bái dì cuò xiāo tíng,rěn jiào jīn dāo chuán mù ǒu。
鞠躬尽力尔为谁,七擒六出酬恩厚。jū gōng jǐn lì ěr wèi shuí,qī qín liù chū chóu ēn hòu。
堪怜五丈落前星,强延四十贻阿斗。kān lián wǔ zhàng luò qián xīng,qiáng yán sì shí yí ā dòu。
呜呼安乐乐其亡,哭庙空馀北地王。wū hū ān lè lè qí wáng,kū miào kōng yú běi dì wáng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

上元后二日雪霁得月江舟漫兴

郭之奇

月趁春来雪共浮,深宵肃景尚疑秋。yuè chèn chūn lái xuě gòng fú,shēn xiāo sù jǐng shàng yí qiū。
寒光拂水纷难定,霜谷飞泉冻不流。hán guāng fú shuǐ fēn nán dìng,shuāng gǔ fēi quán dòng bù liú。

上元后二日雪霁得月江舟漫兴

郭之奇

冰岩何异蕊珠宫,夜静江虚碧汉通。bīng yán hé yì ruǐ zhū gōng,yè jìng jiāng xū bì hàn tōng。
沧海无劳夸蜃气,瑶台端不借人工。cāng hǎi wú láo kuā shèn qì,yáo tái duān bù jiè rén gōng。

上元后二日雪霁得月江舟漫兴

郭之奇

天花着地自玲珑,绘素谁加太极功。tiān huā zhe dì zì líng lóng,huì sù shuí jiā tài jí gōng。
万象虚明归此际,只宜孤月在寒空。wàn xiàng xū míng guī cǐ jì,zhǐ yí gū yuè zài hán kōng。

客舟两月王春又一矣而凉雱不已诗以懊之

郭之奇

心与长江水并闲,任教风雪赴潺湲。xīn yǔ zhǎng jiāng shuǐ bìng xián,rèn jiào fēng xuě fù chán yuán。
羁人触忤缘何事,日日愁云闭远山。jī rén chù wǔ yuán hé shì,rì rì chóu yún bì yuǎn shān。

客舟两月王春又一矣而凉雱不已诗以懊之

郭之奇

试借莺花慰客心,羁情犹自费搜寻。shì jiè yīng huā wèi kè xīn,jī qíng yóu zì fèi sōu xún。
玄冥即便欺春软,平白时光尽夺侵。xuán míng jí biàn qī chūn ruǎn,píng bái shí guāng jǐn duó qīn。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

十载游心抱白云,醉翁亭记醒中文。shí zài yóu xīn bào bái yún,zuì wēng tíng jì xǐng zhōng wén。
分明庆历当时事,五百年馀独付君。fēn míng qìng lì dāng shí shì,wǔ bǎi nián yú dú fù jūn。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

醉醒惟许二能翁,兴废难移百代风。zuì xǐng wéi xǔ èr néng wēng,xīng fèi nán yí bǎi dài fēng。
若道水山无定属,今之健者岂惟公。ruò dào shuǐ shān wú dìng shǔ,jīn zhī jiàn zhě qǐ wéi gōng。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

留得丰山故主人,诸贤后死始堪怜。liú dé fēng shān gù zhǔ rén,zhū xián hòu sǐ shǐ kān lián。
当年醉意今如在,但掬清泉似饮醇。dāng nián zuì yì jīn rú zài,dàn jū qīng quán shì yǐn chún。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

峰回路转尽繁阴,独立萧然见古心。fēng huí lù zhuǎn jǐn fán yīn,dú lì xiāo rán jiàn gǔ xīn。
为问诸宾从太守,何如禽鸟乐山林。wèi wèn zhū bīn cóng tài shǒu,hé rú qín niǎo lè shān lín。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

不愧梅花是此人,环山得一永为邻。bù kuì méi huā shì cǐ rén,huán shān dé yī yǒng wèi lín。
冰心独壮千秋雪,老干还滋万古春。bīng xīn dú zhuàng qiān qiū xuě,lǎo gàn hái zī wàn gǔ chūn。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

潺潺泻出两峰间,刮尽云根破石悭。chán chán xiè chū liǎng fēng jiān,guā jǐn yún gēn pò shí qiān。
香冽寻尝归众口,清辉独洗醉翁颜。xiāng liè xún cháng guī zhòng kǒu,qīng huī dú xǐ zuì wēng yán。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

千年唐宋文章价,江海潮如此亦然。qiān nián táng sòng wén zhāng jià,jiāng hǎi cháo rú cǐ yì rán。
淘泻心胸存底物,盈科万古视原泉。táo xiè xīn xiōng cún dǐ wù,yíng kē wàn gǔ shì yuán quán。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

水山幽至便通灵,云壑虚生动窈冥。shuǐ shān yōu zhì biàn tōng líng,yún hè xū shēng dòng yǎo míng。
一自天言河汉落,龙渊千载尚留形。yī zì tiān yán hé hàn luò,lóng yuān qiān zài shàng liú xíng。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

雨作山游兴以心,良知一炬照云林。yǔ zuò shān yóu xīng yǐ xīn,liáng zhī yī jù zhào yún lín。
忽然夜半求真觉,独有春山动古吟。hū rán yè bàn qiú zhēn jué,dú yǒu chūn shān dòng gǔ yín。

游滁山二十咏闰正前望冯邺仙大正邀游醉翁亭

郭之奇

春薄难分千树色,台幽独剩数梅新。chūn báo nán fēn qiān shù sè,tái yōu dú shèng shù méi xīn。
林泉付与公馀乐,鱼鸟繇来择地亲。lín quán fù yǔ gōng yú lè,yú niǎo yáo lái zé dì qīn。