古诗词

唐二十帝

郭之奇

我闻二十君在唐,济世安民独二郎。wǒ wén èr shí jūn zài táng,jì shì ān mín dú èr láng。
化家为国真繇汝,功成破阵本秦王。huà jiā wèi guó zhēn yáo rǔ,gōng chéng pò zhèn běn qín wáng。
太原创迹非玄武,谁将国事委元良。tài yuán chuàng jì fēi xuán wǔ,shuí jiāng guó shì wěi yuán liáng。
永徽能绍贞观辙,女主宫中曷自昌。yǒng huī néng shào zhēn guān zhé,nǚ zhǔ gōng zhōng hé zì chāng。
雉奴安识聚麀耻,妩媚偏饶似虺肠。zhì nú ān shí jù yōu chǐ,wǔ mèi piān ráo shì huī cháng。
五王浴日房州出,双陆宫中和事忙。wǔ wáng yù rì fáng zhōu chū,shuāng lù gōng zhōng hé shì máng。
天星散落诸韦灭,豫旦初登少帝床。tiān xīng sàn luò zhū wéi miè,yù dàn chū dēng shǎo dì chuáng。
传储早得开元盛,美化淳风溢万方。chuán chǔ zǎo dé kāi yuán shèng,měi huà chún fēng yì wàn fāng。
蜜口中书成天宝,赤心阿荦起渔阳。mì kǒu zhōng shū chéng tiān bǎo,chì xīn ā luò qǐ yú yáng。
国家再造繇郭李,中兴肃代岂能当。guó jiā zài zào yáo guō lǐ,zhōng xīng sù dài qǐ néng dāng。
德宗三弊终难改,天命宁关术士桑。dé zōng sān bì zhōng nán gǎi,tiān mìng níng guān shù shì sāng。
堪嗟八党欺喑予,所恃元和作嗣皇。kān jiē bā dǎng qī yīn yǔ,suǒ shì yuán hé zuò sì huáng。
殄凶除叛挥霜斧,剑浙淮淄敛镝铓。tiǎn xiōng chú pàn huī shuāng fǔ,jiàn zhè huái zī liǎn dī máng。
金丹遂酿中和逆,穆敬重教河朔亡。jīn dān suì niàng zhōng hé nì,mù jìng zhòng jiào hé shuò wáng。
可怜二日移三主,甘露从兹作祸殃。kě lián èr rì yí sān zhǔ,gān lù cóng zī zuò huò yāng。
武宣承绪同英果,国柄依然网在纲。wǔ xuān chéng xù tóng yīng guǒ,guó bǐng yī rán wǎng zài gāng。
大中堪咏还堪哭,彼惛谁搆复谁堂。dà zhōng kān yǒng hái kān kū,bǐ hūn shuí gòu fù shuí táng。
为懿为僖尔何人,使人朝散而邑荒。wèi yì wèi xī ěr hé rén,shǐ rén cháo sàn ér yì huāng。
十军阿父群相拥,国老门生独自伤。shí jūn ā fù qún xiāng yōng,guó lǎo mén shēng dú zì shāng。
黄巢始乱天下裂,朱三盗夥果非尝。huáng cháo shǐ luàn tiān xià liè,zhū sān dào huǒ guǒ fēi cháng。
纥干山雀无飞处,虽有昭哀亦槛羊。gē gàn shān què wú fēi chù,suī yǒu zhāo āi yì kǎn yáng。
晋岐吴蜀空分土,夺天子贼已称梁。jìn qí wú shǔ kōng fēn tǔ,duó tiān zi zéi yǐ chēng liáng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

秋馆读书二首

郭之奇

葭露含朝碧,槐光散午华。jiā lù hán cháo bì,huái guāng sàn wǔ huá。
时依经雪树,每愧向阳花。shí yī jīng xuě shù,měi kuì xiàng yáng huā。
息意甘宁淡,冥思抱远遐。xī yì gān níng dàn,míng sī bào yuǎn xiá。
西来多爽气,长与玉堂赊。xī lái duō shuǎng qì,zhǎng yǔ yù táng shē。

林浴元民部邀游虎丘小坐入夜溯流归阊门

郭之奇

松风浮渌蚁,玉露点秋盘。sōng fēng fú lù yǐ,yù lù diǎn qiū pán。
便许千人石,时为十日欢。biàn xǔ qiān rén shí,shí wèi shí rì huān。
残香留碧草,初月动芳兰。cán xiāng liú bì cǎo,chū yuè dòng fāng lán。
别后空回首,扁舟溯夜澜。bié hòu kōng huí shǒu,biǎn zhōu sù yè lán。

杨维斗徐君和朱云子共邀舟游二首

郭之奇

朋聚东南美,游穷日夜欢。péng jù dōng nán měi,yóu qióng rì yè huān。
云山多气色,今古动波澜。yún shān duō qì sè,jīn gǔ dòng bō lán。
游鹿台何在,栖乌树几残。yóu lù tái hé zài,qī wū shù jǐ cán。
请看波上月,复已挂幽峦。qǐng kàn bō shàng yuè,fù yǐ guà yōu luán。

杨维斗徐君和朱云子共邀舟游二首

郭之奇

金风吹碧野,玉露洒长干。jīn fēng chuī bì yě,yù lù sǎ zhǎng gàn。
响屐犹堪想,悬晴那忍看。xiǎng jī yóu kān xiǎng,xuán qíng nà rěn kàn。
清歌毋屡奏,高论可盘桓。qīng gē wú lǚ zòu,gāo lùn kě pán huán。
不感兴亡事,安知此会难。bù gǎn xīng wáng shì,ān zhī cǐ huì nán。

得肃之近集快读数遍作诗三首

郭之奇

忆共芸香署,时登玄圃丘。yì gòng yún xiāng shǔ,shí dēng xuán pǔ qiū。
词坛推健笔,天府动清球。cí tán tuī jiàn bǐ,tiān fǔ dòng qīng qiú。
溟涬穿心入,蒙泉刻意求。míng xìng chuān xīn rù,méng quán kè yì qiú。
只今霜日照,复令水山收。zhǐ jīn shuāng rì zhào,fù lìng shuǐ shān shōu。

得肃之近集快读数遍作诗三首

郭之奇

纸上声疑出,篇终意有馀。zhǐ shàng shēng yí chū,piān zhōng yì yǒu yú。
理于玄引淡,神以静来虚。lǐ yú xuán yǐn dàn,shén yǐ jìng lái xū。
幽涧流清澈,高云诏卷舒。yōu jiàn liú qīng chè,gāo yún zhào juǎn shū。
掀髯兼面壁,吾欲问其初。xiān rán jiān miàn bì,wú yù wèn qí chū。

得肃之近集快读数遍作诗三首

郭之奇

黄初日已迈,中盛亦微移。huáng chū rì yǐ mài,zhōng shèng yì wēi yí。
钱柳真同辈,储王是汝师。qián liǔ zhēn tóng bèi,chǔ wáng shì rǔ shī。
不妨今作古,庶与运观时。bù fáng jīn zuò gǔ,shù yǔ yùn guān shí。
离索欣相感,源流尚可思。lí suǒ xīn xiāng gǎn,yuán liú shàng kě sī。

病臂

郭之奇

宓书疑或掣,庄化欲何为。mì shū yí huò chè,zhuāng huà yù hé wèi。
曲枕看云过,高叉叹日移。qū zhěn kàn yún guò,gāo chā tàn rì yí。
拜稽应有待,舞蹈莫相欺。bài jī yīng yǒu dài,wǔ dǎo mò xiāng qī。
聊以攀幽意,权当袖手时。liáo yǐ pān yōu yì,quán dāng xiù shǒu shí。

郭之奇

我观诸物意,惟尔独纯真。wǒ guān zhū wù yì,wéi ěr dú chún zhēn。
拂羽当虹见,居巢许鹊邻。fú yǔ dāng hóng jiàn,jū cháo xǔ què lín。
春农颁首政,君子念平均。chūn nóng bān shǒu zhèng,jūn zi niàn píng jūn。
三复鸤鸠什,其仪叹彼人。sān fù shī jiū shén,qí yí tàn bǐ rén。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

伐木来幽谷,诛茅获故居。fá mù lái yōu gǔ,zhū máo huò gù jū。
我怀终惬旧,山意亦留初。wǒ huái zhōng qiè jiù,shān yì yì liú chū。
海色林中隐,云光物外舒。hǎi sè lín zhōng yǐn,yún guāng wù wài shū。
生涯安可说,且复任蘧庐。shēng yá ān kě shuō,qiě fù rèn qú lú。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

山色迷终古,春情自浅深。shān sè mí zhōng gǔ,chūn qíng zì qiǎn shēn。
此中求素托,何处可真寻。cǐ zhōng qiú sù tuō,hé chù kě zhēn xún。
鸟兽多无礼,林泉别有心。niǎo shòu duō wú lǐ,lín quán bié yǒu xīn。
谁堪携手共,同异问苔岑。shuí kān xié shǒu gòng,tóng yì wèn tái cén。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

旅绪终谁止,春光亦有初。lǚ xù zhōng shuí zhǐ,chūn guāng yì yǒu chū。
剪芜防甲折,植援俟条舒。jiǎn wú fáng jiǎ zhé,zhí yuán qí tiáo shū。
曲径微风转,西窗落照徐。qū jìng wēi fēng zhuǎn,xī chuāng luò zhào xú。
此中容抱膝,何敢问琴书。cǐ zhōng róng bào xī,hé gǎn wèn qín shū。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

独有霞栖客,林峦未许迷。dú yǒu xiá qī kè,lín luán wèi xǔ mí。
寻幽同记忆,选胜自标题。xún yōu tóng jì yì,xuǎn shèng zì biāo tí。
海色衣时卷,岩烟手日携。hǎi sè yī shí juǎn,yán yān shǒu rì xié。
颇疑空阔内,若与素心齐。pǒ yí kōng kuò nèi,ruò yǔ sù xīn qí。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

即事才知止,劳生久息机。jí shì cái zhī zhǐ,láo shēng jiǔ xī jī。
风林时飒飒,云谷转依依。fēng lín shí sà sà,yún gǔ zhuǎn yī yī。
群跃因潮起,孤鸣俟月飞。qún yuè yīn cháo qǐ,gū míng qí yuè fēi。
春心徒目极,与物未相违。chūn xīn tú mù jí,yǔ wù wèi xiāng wéi。

壬辰避地马鞍山治一枝未就兹春闻儆复于前址搆栖感赋十律

郭之奇

竹室团幽白,荆篱漏远光。zhú shì tuán yōu bái,jīng lí lòu yuǎn guāng。
春林初照耀,晓岫日微茫。chūn lín chū zhào yào,xiǎo xiù rì wēi máng。
物外风云淡,山中岁月长。wù wài fēng yún dàn,shān zhōng suì yuè zhǎng。
冥机时坦步,心迹两当忘。míng jī shí tǎn bù,xīn jì liǎng dāng wàng。