古诗词

唐二十帝

郭之奇

我闻二十君在唐,济世安民独二郎。wǒ wén èr shí jūn zài táng,jì shì ān mín dú èr láng。
化家为国真繇汝,功成破阵本秦王。huà jiā wèi guó zhēn yáo rǔ,gōng chéng pò zhèn běn qín wáng。
太原创迹非玄武,谁将国事委元良。tài yuán chuàng jì fēi xuán wǔ,shuí jiāng guó shì wěi yuán liáng。
永徽能绍贞观辙,女主宫中曷自昌。yǒng huī néng shào zhēn guān zhé,nǚ zhǔ gōng zhōng hé zì chāng。
雉奴安识聚麀耻,妩媚偏饶似虺肠。zhì nú ān shí jù yōu chǐ,wǔ mèi piān ráo shì huī cháng。
五王浴日房州出,双陆宫中和事忙。wǔ wáng yù rì fáng zhōu chū,shuāng lù gōng zhōng hé shì máng。
天星散落诸韦灭,豫旦初登少帝床。tiān xīng sàn luò zhū wéi miè,yù dàn chū dēng shǎo dì chuáng。
传储早得开元盛,美化淳风溢万方。chuán chǔ zǎo dé kāi yuán shèng,měi huà chún fēng yì wàn fāng。
蜜口中书成天宝,赤心阿荦起渔阳。mì kǒu zhōng shū chéng tiān bǎo,chì xīn ā luò qǐ yú yáng。
国家再造繇郭李,中兴肃代岂能当。guó jiā zài zào yáo guō lǐ,zhōng xīng sù dài qǐ néng dāng。
德宗三弊终难改,天命宁关术士桑。dé zōng sān bì zhōng nán gǎi,tiān mìng níng guān shù shì sāng。
堪嗟八党欺喑予,所恃元和作嗣皇。kān jiē bā dǎng qī yīn yǔ,suǒ shì yuán hé zuò sì huáng。
殄凶除叛挥霜斧,剑浙淮淄敛镝铓。tiǎn xiōng chú pàn huī shuāng fǔ,jiàn zhè huái zī liǎn dī máng。
金丹遂酿中和逆,穆敬重教河朔亡。jīn dān suì niàng zhōng hé nì,mù jìng zhòng jiào hé shuò wáng。
可怜二日移三主,甘露从兹作祸殃。kě lián èr rì yí sān zhǔ,gān lù cóng zī zuò huò yāng。
武宣承绪同英果,国柄依然网在纲。wǔ xuān chéng xù tóng yīng guǒ,guó bǐng yī rán wǎng zài gāng。
大中堪咏还堪哭,彼惛谁搆复谁堂。dà zhōng kān yǒng hái kān kū,bǐ hūn shuí gòu fù shuí táng。
为懿为僖尔何人,使人朝散而邑荒。wèi yì wèi xī ěr hé rén,shǐ rén cháo sàn ér yì huāng。
十军阿父群相拥,国老门生独自伤。shí jūn ā fù qún xiāng yōng,guó lǎo mén shēng dú zì shāng。
黄巢始乱天下裂,朱三盗夥果非尝。huáng cháo shǐ luàn tiān xià liè,zhū sān dào huǒ guǒ fēi cháng。
纥干山雀无飞处,虽有昭哀亦槛羊。gē gàn shān què wú fēi chù,suī yǒu zhāo āi yì kǎn yáng。
晋岐吴蜀空分土,夺天子贼已称梁。jìn qí wú shǔ kōng fēn tǔ,duó tiān zi zéi yǐ chēng liáng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

己卯季冬北征就道舟中却寄张公亮明府明府时以新诗索予小序二首

郭之奇

文章千古寸心留,醇饮于君自乳投。wén zhāng qiān gǔ cùn xīn liú,chún yǐn yú jūn zì rǔ tóu。
无可淡浓方共远,凭谁欣厌与相酬。wú kě dàn nóng fāng gòng yuǎn,píng shuí xīn yàn yǔ xiāng chóu。
甘棠二载依风雅,玄草三冬忆应求。gān táng èr zài yī fēng yǎ,xuán cǎo sān dōng yì yīng qiú。
颇怪河阳花满县,新梅独许赠行舟。pǒ guài hé yáng huā mǎn xiàn,xīn méi dú xǔ zèng xíng zhōu。

己卯季冬北征就道舟中却寄张公亮明府明府时以新诗索予小序二首

郭之奇

性僻耽佳我亦如,流传嗤点共删除。xìng pì dān jiā wǒ yì rú,liú chuán chī diǎn gòng shān chú。
心期自出寻常表,文力长扶百六初。xīn qī zì chū xún cháng biǎo,wén lì zhǎng fú bǎi liù chū。
未坠于人终不坠,其馀诸子尽堪馀。wèi zhuì yú rén zhōng bù zhuì,qí yú zhū zi jǐn kān yú。
风流一代归君手,怅望千秋独起予。fēng liú yī dài guī jūn shǒu,chàng wàng qiān qiū dú qǐ yǔ。

宋尔孚携斗酒及新诗追至三河同舟竟日夜而别酒醒却望寻韵寄答

郭之奇

清朝一苇共洄从,酒醒云山忽数重。qīng cháo yī wěi gòng huí cóng,jiǔ xǐng yún shān hū shù zhòng。
别意返随东去水,冰心遥映北来峰。bié yì fǎn suí dōng qù shuǐ,bīng xīn yáo yìng běi lái fēng。
故园日月君长有,宦海波澜世几逢。gù yuán rì yuè jūn zhǎng yǒu,huàn hǎi bō lán shì jǐ féng。
回首青青岐岭际,长将颜色照寒松。huí shǒu qīng qīng qí lǐng jì,zhǎng jiāng yán sè zhào hán sōng。

过汀岭

郭之奇

淩晨策路向苍冥,松霭飞烟露草零。líng chén cè lù xiàng cāng míng,sōng ǎi fēi yān lù cǎo líng。
晓色初迎千涧白,征衣遥拂万峰青。xiǎo sè chū yíng qiān jiàn bái,zhēng yī yáo fú wàn fēng qīng。
水方划地分江海,山复摩穹别赣汀。shuǐ fāng huà dì fēn jiāng hǎi,shān fù mó qióng bié gàn tīng。
安得身如赤熛怒,南天长有白云扃。ān dé shēn rú chì biāo nù,nán tiān zhǎng yǒu bái yún jiōng。

樟树镇舟中守岁得雨

郭之奇

日月将穷逝水深,家人半聚慰孤心。rì yuè jiāng qióng shì shuǐ shēn,jiā rén bàn jù wèi gū xīn。
市烟交杂居行扰,江雨流连晓暮侵。shì yān jiāo zá jū xíng rǎo,jiāng yǔ liú lián xiǎo mù qīn。
玉律吹来需暖候,玄冥歌罢度寒阴。yù lǜ chuī lái xū nuǎn hòu,xuán míng gē bà dù hán yīn。
扁舟到处为乡国,不用思声问越吟。biǎn zhōu dào chù wèi xiāng guó,bù yòng sī shēng wèn yuè yín。

庚辰元日溯流剑江

郭之奇

元日光烟湿翠微,意中春在百峰飞。yuán rì guāng yān shī cuì wēi,yì zhōng chūn zài bǎi fēng fēi。
江流就我舒新色,剑气冲牛发旧辉。jiāng liú jiù wǒ shū xīn sè,jiàn qì chōng niú fā jiù huī。
泽鸟连群喧水际,梅花疏影静柴扉。zé niǎo lián qún xuān shuǐ jì,méi huā shū yǐng jìng chái fēi。
阳和此岁知多少,独向东风问瘦肥。yáng hé cǐ suì zhī duō shǎo,dú xiàng dōng fēng wèn shòu féi。

是岁闰王正故首月春至稍迟

郭之奇

东皇首出万民和,千载青阳续汉歌。dōng huáng shǒu chū wàn mín hé,qiān zài qīng yáng xù hàn gē。
水国风光同荡漾,江村谣俗祇婆娑。shuǐ guó fēng guāng tóng dàng yàng,jiāng cūn yáo sú qí pó suō。
勾萌莫叹氤氲浅,解冻方留闰泽多。gōu méng mò tàn yīn yūn qiǎn,jiě dòng fāng liú rùn zé duō。
极目寒峰瞻太皞,波臣一苇奈春何。jí mù hán fēng zhān tài hào,bō chén yī wěi nài chūn hé。

春日苦雪

郭之奇

日不自明借雪光,雪凭风势敢飞扬。rì bù zì míng jiè xuě guāng,xuě píng fēng shì gǎn fēi yáng。
春和力浅难开岁,阴蹇时深欲稚阳。chūn hé lì qiǎn nán kāi suì,yīn jiǎn shí shēn yù zhì yáng。
望入寒烟俱怒发,吹来汨浪自狂忙。wàng rù hán yān jù nù fā,chuī lái mì làng zì kuáng máng。
浮云黪黩真无赖,羁束愁人在水方。fú yún cǎn dú zhēn wú lài,jī shù chóu rén zài shuǐ fāng。

皖江雪望

郭之奇

春风满月未鸣莺,江雪连朝向客迎。chūn fēng mǎn yuè wèi míng yīng,jiāng xuě lián cháo xiàng kè yíng。
氲霭尚迟光澹荡,瑞华先启物勾萌。yūn ǎi shàng chí guāng dàn dàng,ruì huá xiān qǐ wù gōu méng。
铺张吴地同梅峤,妆点南天接玉京。pù zhāng wú dì tóng méi jiào,zhuāng diǎn nán tiān jiē yù jīng。
最是行云交望眼,玄黄杂揉共虚清。zuì shì xíng yún jiāo wàng yǎn,xuán huáng zá róu gòng xū qīng。

二月二日入山东境

郭之奇

八千潮路及东封,章水吴山凡几重。bā qiān cháo lù jí dōng fēng,zhāng shuǐ wú shān fán jǐ zhòng。
北望方知天地远,南车惟向斗枢从。běi wàng fāng zhī tiān dì yuǎn,nán chē wéi xiàng dòu shū cóng。
丘园故梦经年阻,花木春情仲月逢。qiū yuán gù mèng jīng nián zǔ,huā mù chūn qíng zhòng yuè féng。
为问飘飘何所似,岭云一片出幽峰。wèi wèn piāo piāo hé suǒ shì,lǐng yún yī piàn chū yōu fēng。

春分后入东土无日不与诸花共朝夕也

郭之奇

不是憨春不自知,八千川陆总花时。bù shì hān chūn bù zì zhī,bā qiān chuān lù zǒng huā shí。
风光一半销南楫,烟景三分付北骑。fēng guāng yī bàn xiāo nán jí,yān jǐng sān fēn fù běi qí。
道左中心微我适,枝头偏反更谁思。dào zuǒ zhōng xīn wēi wǒ shì,zhī tóu piān fǎn gèng shuí sī。
独怜烂熳红深处,九十春怀并在兹。dú lián làn màn hóng shēn chù,jiǔ shí chūn huái bìng zài zī。

东阿道中稍见诸山逢迎然陵峦低浅殊不惬春望也

郭之奇

江舟二月伴梅开,征马旬朝逐杏来。jiāng zhōu èr yuè bàn méi kāi,zhēng mǎ xún cháo zhú xìng lái。
疲路尚馀千里在,孤怀复向数峰堆。pí lù shàng yú qiān lǐ zài,gū huái fù xiàng shù fēng duī。
山童未称深春色,地古还兴旷士哀。shān tóng wèi chēng shēn chūn sè,dì gǔ hái xīng kuàng shì āi。
屈指东风销几度,空将花事委尘埃。qū zhǐ dōng fēng xiāo jǐ dù,kōng jiāng huā shì wěi chén āi。

午后得雨尘沙稍退诸山作烟云色微觉可人

郭之奇

春深易雨况依山,雨后诸山各静闲。chūn shēn yì yǔ kuàng yī shān,yǔ hòu zhū shān gè jìng xián。
柳伴歌莺偕洗渴,花同征客共清颜。liǔ bàn gē yīng xié xǐ kě,huā tóng zhēng kè gòng qīng yán。
尘光稍逊烟光满,野色相兼暮色还。chén guāng shāo xùn yān guāng mǎn,yě sè xiāng jiān mù sè hái。
颇怪陵阿知浅露,黄昏独下白云关。pǒ guài líng ā zhī qiǎn lù,huáng hūn dú xià bái yún guān。

初十早渡德州河是午至景州

郭之奇

衣带燕齐百事同,微差物候共尘风。yī dài yàn qí bǎi shì tóng,wēi chà wù hòu gòng chén fēng。
春光有限难疏放,野色无边自塞充。chūn guāng yǒu xiàn nán shū fàng,yě sè wú biān zì sāi chōng。
四望独疑山水尽,孤心双系日云中。sì wàng dú yí shān shuǐ jǐn,gū xīn shuāng xì rì yún zhōng。
便劳烟景长为伴,同入金台上苑东。biàn láo yān jǐng zhǎng wèi bàn,tóng rù jīn tái shàng yuàn dōng。

十一晚将至商家林漫望

郭之奇

野日荒荒向夕斜,昏尘未肯厌疲车。yě rì huāng huāng xiàng xī xié,hūn chén wèi kěn yàn pí chē。
春同北至还迟钝,月自东浮尚远遐。chūn tóng běi zhì hái chí dùn,yuè zì dōng fú shàng yuǎn xiá。
燕草微丝看易没,商林晚色望难赊。yàn cǎo wēi sī kàn yì méi,shāng lín wǎn sè wàng nán shē。
欲知客舍随新柳,独数烟条第几家。yù zhī kè shě suí xīn liǔ,dú shù yān tiáo dì jǐ jiā。