古诗词

后唐四主

郭之奇

沙陀父子初不利,欲向朝廷输夙志。shā tuó fù zi chū bù lì,yù xiàng cháo tíng shū sù zhì。
墨敕朝传起雁门,收复长安功靡二。mò chì cháo chuán qǐ yàn mén,shōu fù zhǎng ān gōng mí èr。
每抱孤忠辄受疑,此生此节终难弃。měi bào gū zhōng zhé shòu yí,cǐ shēng cǐ jié zhōng nán qì。
吾家勿效此曹为,馀恨独留三矢畀。wú jiā wù xiào cǐ cáo wèi,yú hèn dú liú sān shǐ bì。
远大儿成燕鼎移,画日臣来僧宝至。yuǎn dà ér chéng yàn dǐng yí,huà rì chén lái sēng bǎo zhì。
梁首未函窃帝名,老奴漫洒为唐泪。liáng shǒu wèi hán qiè dì míng,lǎo nú màn sǎ wèi táng lèi。
百战多年始渡河,自矜十指何容易。bǎi zhàn duō nián shǐ dù hé,zì jīn shí zhǐ hé róng yì。
李天下优名可为,敬新磨批颊谁忌。lǐ tiān xià yōu míng kě wèi,jìng xīn mó pī jiá shuí jì。
发陵无罪有伶官,平蜀遭屠繇阉寺。fā líng wú zuì yǒu líng guān,píng shǔ zāo tú yáo yān sì。
石桥悲涕空彷徨,兴教灰肌凭乐器。shí qiáo bēi tì kōng páng huáng,xīng jiào huī jī píng lè qì。
河北令公闻难入,同家尚许国无异。hé běi lìng gōng wén nán rù,tóng jiā shàng xǔ guó wú yì。
每夕焚香祝圣人,不谓胡入明此意。měi xī fén xiāng zhù shèng rén,bù wèi hú rù míng cǐ yì。
可怜鹰视复称兵,遂使螟蛉终覆嗣。kě lián yīng shì fù chēng bīng,suì shǐ míng líng zhōng fù sì。
民间徒敛背胸财,卿辈勿言心胆坠。mín jiān tú liǎn bèi xiōng cái,qīng bèi wù yán xīn dǎn zhuì。
玄武楼中避石郎,山前山后归夷地。xuán wǔ lóu zhōng bì shí láng,shān qián shān hòu guī yí dì。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

愁三水

郭之奇

金陵兮望终,尚眇眇兮难通。jīn líng xī wàng zhōng,shàng miǎo miǎo xī nán tōng。
波缭转兮相缔,风参差兮末穷。bō liáo zhuǎn xī xiāng dì,fēng cān chà xī mò qióng。
倚潺湲兮聘目,船容与兮西东。yǐ chán yuán xī pìn mù,chuán róng yǔ xī xī dōng。
江去去兮未随,山蹇蹇兮入胸。jiāng qù qù xī wèi suí,shān jiǎn jiǎn xī rù xiōng。
乱帆影兮沓絓,忽南北兮迷从。luàn fān yǐng xī dá guà,hū nán běi xī mí cóng。
愁来兮生望,望逾远兮云逢。chóu lái xī shēng wàng,wàng yú yuǎn xī yún féng。
积霮䨴兮阴昼,烟复继兮蒙蒙。jī dàn duì xī yīn zhòu,yān fù jì xī méng méng。
吹余气兮决去,揖东君兮陈衷。chuī yú qì xī jué qù,yī dōng jūn xī chén zhōng。
客不堪兮再阻,反谓余兮容容。kè bù kān xī zài zǔ,fǎn wèi yú xī róng róng。
羌遂逝兮西瞑,徒俯首兮问躬。qiāng suì shì xī xī míng,tú fǔ shǒu xī wèn gōng。
已劳心兮既久,何斯须兮有忡。yǐ láo xīn xī jì jiǔ,hé sī xū xī yǒu chōng。
横四海兮自许,曾溯流兮可壅。héng sì hǎi xī zì xǔ,céng sù liú xī kě yōng。
投词兮尔约,一捐玦兮此中。tóu cí xī ěr yuē,yī juān jué xī cǐ zhōng。

望三山

郭之奇

若有人兮溯江干,阻长流兮心恻酸。ruò yǒu rén xī sù jiāng gàn,zǔ zhǎng liú xī xīn cè suān。
舟三易兮旬四,春冉冉兮冬殚。zhōu sān yì xī xún sì,chūn rǎn rǎn xī dōng dān。
何终风兮号怒,既北击兮东抟。hé zhōng fēng xī hào nù,jì běi jī xī dōng tuán。
曷飘飞兮杲杲,蔽若木兮跚跚。hé piāo fēi xī gǎo gǎo,bì ruò mù xī shān shān。
空馀晖兮波接,波蹀躞兮夕澜。kōng yú huī xī bō jiē,bō dié xiè xī xī lán。
方浟涣兮激涘,忽沮洳兮潮钻。fāng yóu huàn xī jī sì,hū jǔ rù xī cháo zuān。
同濊汤兮不息,吞吐久兮微安。tóng huì tāng xī bù xī,tūn tǔ jiǔ xī wēi ān。
舟子呼兮棹发,展余愁兮气宽。zhōu zi hū xī zhào fā,zhǎn yú chóu xī qì kuān。
迟一苇兮所恣,眇三山兮入看。chí yī wěi xī suǒ zì,miǎo sān shān xī rù kàn。
云蹇产兮俱岫,露厌浥兮其漙。yún jiǎn chǎn xī jù xiù,lù yàn yì xī qí tuán。
嘒彼星兮三五,履我发兮月初冠。huì bǐ xīng xī sān wǔ,lǚ wǒ fā xī yuè chū guān。
惊雁行兮未息,见牛喘兮啴啴。jīng yàn xíng xī wèi xī,jiàn niú chuǎn xī chǎn chǎn。
曾相随兮会少,甫一见兮欲残。céng xiāng suí xī huì shǎo,fǔ yī jiàn xī yù cán。
始帝都兮生色,开天镜兮莫奸。shǐ dì dōu xī shēng sè,kāi tiān jìng xī mò jiān。
浩淼莽兮如练,叠琇莹兮相攒。hào miǎo mǎng xī rú liàn,dié xiù yíng xī xiāng zǎn。
烛东南兮佳气出,影近远兮人烟团。zhú dōng nán xī jiā qì chū,yǐng jìn yuǎn xī rén yān tuán。
明百流之朝宗兮一志,见千峰之伏阙兮多端。míng bǎi liú zhī cháo zōng xī yī zhì,jiàn qiān fēng zhī fú quē xī duō duān。
固江山为有道兮葱郁,信龙虎所繇来兮踞蟠。gù jiāng shān wèi yǒu dào xī cōng yù,xìn lóng hǔ suǒ yáo lái xī jù pán。
岂波臣之骏奔兮敢后,维下风之羽翼兮实难。qǐ bō chén zhī jùn bēn xī gǎn hòu,wéi xià fēng zhī yǔ yì xī shí nán。