古诗词

附南唐三主

郭之奇

老臣知诰是耶非,攘国移宗自古稀。lǎo chén zhī gào shì yé fēi,rǎng guó yí zōng zì gǔ xī。
镜里白髭催受册,宫中羽服遂成衣。jìng lǐ bái zī cuī shòu cè,gōng zhōng yǔ fú suì chéng yī。
吕嬴阴易休夸异,徐李明分孰敢讥。lǚ yíng yīn yì xiū kuā yì,xú lǐ míng fēn shú gǎn jī。
遥遥华胄吴王恪,簌簌悲啼杨琏妃。yáo yáo huá zhòu wú wáng kè,sù sù bēi tí yáng liǎn fēi。
时来天地皆同力,运去英雄始失威。shí lái tiān dì jiē tóng lì,yùn qù yīng xióng shǐ shī wēi。
受禅老臣捐客去,喜谀新嗣倚轻肥。shòu chán lǎo chén juān kè qù,xǐ yú xīn sì yǐ qīng féi。
舍华事狄先几昧,克建摧荆逸气飞。shě huá shì dí xiān jǐ mèi,kè jiàn cuī jīng yì qì fēi。
把浅兵收贪小费,浮梁师至已长挥。bǎ qiǎn bīng shōu tān xiǎo fèi,fú liáng shī zhì yǐ zhǎng huī。
博徵枉尽茶盐利,纸甲虚坚堡壁围。bó zhēng wǎng jǐn chá yán lì,zhǐ jiǎ xū jiān bǎo bì wéi。
孙晟南冠休痛哭,仁赡东首漫歔欷。sūn chéng nán guān xiū tòng kū,rén shàn dōng shǒu màn xū xī。
床斗千人俱浪死,阴谋五鬼尚依违。chuáng dòu qiān rén jù làng sǐ,yīn móu wǔ guǐ shàng yī wéi。
国主江南终易号,小朝时就大朝晞。guó zhǔ jiāng nán zhōng yì hào,xiǎo cháo shí jiù dà cháo xī。
事不可知至后世,为子孙计莫徒祈。shì bù kě zhī zhì hòu shì,wèi zi sūn jì mò tú qí。
一家天下难共榻,两家父子岂殊扉。yī jiā tiān xià nán gòng tà,liǎng jiā fù zi qǐ shū fēi。
上江丸蜡空遥恃,若水丝绳出近矶。shàng jiāng wán là kōng yáo shì,ruò shuǐ sī shéng chū jìn jī。
治装早向汴梁赴,李籍还同曹剑归。zhì zhuāng zǎo xiàng biàn liáng fù,lǐ jí hái tóng cáo jiàn guī。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

风拂

郭之奇

独坐江风拂面迎,萦波微曳月华轻。dú zuò jiāng fēng fú miàn yíng,yíng bō wēi yè yuè huá qīng。
可怜如镜初秋魄,吹落扁舟见客情。kě lián rú jìng chū qiū pò,chuī luò biǎn zhōu jiàn kè qíng。

露团

郭之奇

玉露初团入夜清,澄江如练月如晶。yù lù chū tuán rù yè qīng,chéng jiāng rú liàn yuè rú jīng。
无边秋色随风乱,不尽山光到水明。wú biān qiū sè suí fēng luàn,bù jǐn shān guāng dào shuǐ míng。

流闲

郭之奇

江长月散夜流闲,无限波光去不还。jiāng zhǎng yuè sàn yè liú xián,wú xiàn bō guāng qù bù hái。
却寄愁心归白水,莫嫌孤缆滞青山。què jì chóu xīn guī bái shuǐ,mò xián gū lǎn zhì qīng shān。

书怀

郭之奇

濯足流中万顷迎,拂衣云外一轮生。zhuó zú liú zhōng wàn qǐng yíng,fú yī yún wài yī lún shēng。
此心夜半临江月,持向秋旻问孰清。cǐ xīn yè bàn lín jiāng yuè,chí xiàng qiū mín wèn shú qīng。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

去年春水荡离忧,今日秋山积近愁。qù nián chūn shuǐ dàng lí yōu,jīn rì qiū shān jī jìn chóu。
满月云林难指数,碧烟一带自沉浮。mǎn yuè yún lín nán zhǐ shù,bì yān yī dài zì chén fú。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

逢人指点问君家,咫尺青山云半遮。féng rén zhǐ diǎn wèn jūn jiā,zhǐ chǐ qīng shān yún bàn zhē。
落日峰西飞夕照,似浮颜色映流霞。luò rì fēng xī fēi xī zhào,shì fú yán sè yìng liú xiá。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

千秋还碧入斜晖,万鸟衔青落翠微。qiān qiū hái bì rù xié huī,wàn niǎo xián qīng luò cuì wēi。
漫托离心归晚岫,白云愁绝未能飞。màn tuō lí xīn guī wǎn xiù,bái yún chóu jué wèi néng fēi。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

论心一载便千秋,不向今人不古求。lùn xīn yī zài biàn qiān qiū,bù xiàng jīn rén bù gǔ qiú。
馀子中原俱碌碌,丈夫世上未悠悠。yú zi zhōng yuán jù lù lù,zhàng fū shì shàng wèi yōu yōu。

夜行至晓

郭之奇

四更山月照星轺,不惮驱驰不惮遥。sì gèng shān yuè zhào xīng yáo,bù dàn qū chí bù dàn yáo。
只愁魂梦归家少,泣向秋风问楚招。zhǐ chóu hún mèng guī jiā shǎo,qì xiàng qiū fēng wèn chǔ zhāo。

黄梅道中听松风

郭之奇

路入黄梅静晓闻,松风随地拂禅云。lù rù huáng méi jìng xiǎo wén,sōng fēng suí dì fú chán yún。
秋声半老人间世,天籁长归物外群。qiū shēng bàn lǎo rén jiān shì,tiān lài zhǎng guī wù wài qún。

分署承今础以二诗相招使者立促步韵答之

郭之奇

与君乍别异枯荣,不谓君心似我情。yǔ jūn zhà bié yì kū róng,bù wèi jūn xīn shì wǒ qíng。
强欲从郡无那懒,思君窗卧对云行。qiáng yù cóng jùn wú nà lǎn,sī jūn chuāng wò duì yún xíng。

寓所有绿柳垂阴拂云檐落因复以此转招今础步其二之韵

郭之奇

白云绿树抱幽居,人境何年乍结庐。bái yún lǜ shù bào yōu jū,rén jìng hé nián zhà jié lú。
樽酒迟君茵席上,披襟共话柳风初。zūn jiǔ chí jūn yīn xí shàng,pī jīn gòng huà liǔ fēng chū。

州刺史唐伯闇以蕲州志相贻

郭之奇

问俗蕲春见楚书,水山奇异尽堪除。wèn sú qí chūn jiàn chǔ shū,shuǐ shān qí yì jǐn kān chú。
独留麟凤供金节,不教龟蛇乱里闾。dú liú lín fèng gōng jīn jié,bù jiào guī shé luàn lǐ lǘ。

卧起

郭之奇

朝对梧风暮柳云,萧然一署自氤氲。cháo duì wú fēng mù liǔ yún,xiāo rán yī shǔ zì yīn yūn。
北窗卧起中庭坐,木落天空雁几群。běi chuāng wò qǐ zhōng tíng zuò,mù luò tiān kōng yàn jǐ qún。

夜吟

郭之奇

朝朝酬对一游艰,独剩孤吟入夜闲。cháo cháo chóu duì yī yóu jiān,dú shèng gū yín rù yè xián。
梦落丹枫秋欲半,歌怀赤壁月初还。mèng luò dān fēng qiū yù bàn,gē huái chì bì yuè chū hái。