古诗词

忆山行

郭之奇

尝蓄名山意颇奢,偶遭人世乱如麻。cháng xù míng shān yì pǒ shē,ǒu zāo rén shì luàn rú má。
谢绝中原辞五岳,远从夷徼问天涯。xiè jué zhōng yuán cí wǔ yuè,yuǎn cóng yí jiǎo wèn tiān yá。
天涯峰岫多殊状,刺眼荆榛费剔爬。tiān yá fēng xiù duō shū zhuàng,cì yǎn jīng zhēn fèi tī pá。
芜秽日删山翳辟,冈峦放出古烟霞。wú huì rì shān shān yì pì,gāng luán fàng chū gǔ yān xiá。
以兹感叹成故识,日假清光月借华。yǐ zī gǎn tàn chéng gù shí,rì jiǎ qīng guāng yuè jiè huá。
薜萝每结幽人径,桃李妆成学士花。bì luó měi jié yōu rén jìng,táo lǐ zhuāng chéng xué shì huā。
品题欲尽秋岩竹,吟讽常依春涧蛙。pǐn tí yù jǐn qiū yán zhú,yín fěng cháng yī chūn jiàn wā。
破涕为欢谁与共,长歌当泣每堪夸。pò tì wèi huān shuí yǔ gòng,zhǎng gē dāng qì měi kān kuā。
岂知此事山仍勒,山心人意两参差。qǐ zhī cǐ shì shān réng lēi,shān xīn rén yì liǎng cān chà。
去年此日交山里,身是行云山是家。qù nián cǐ rì jiāo shān lǐ,shēn shì xíng yún shān shì jiā。
今年此日家何处,山在云中人在阇。jīn nián cǐ rì jiā hé chù,shān zài yún zhōng rén zài dū。
去年此日山花发,冷艳幽香透碧纱。qù nián cǐ rì shān huā fā,lěng yàn yōu xiāng tòu bì shā。
今年此日花何处,寒蔓依墙紫棘加。jīn nián cǐ rì huā hé chù,hán màn yī qiáng zǐ jí jiā。
山禽山兽齐归网,山人为尔罢秋畬。shān qín shān shòu qí guī wǎng,shān rén wèi ěr bà qiū shē。
已教牛骥称同调,岂惟鸡鹤并居笯。yǐ jiào niú jì chēng tóng diào,qǐ wéi jī hè bìng jū nú。
凤兮何德使狂笑,麟胡为来使圣嗟。fèng xī hé dé shǐ kuáng xiào,lín hú wèi lái shǐ shèng jiē。
便许笼宽终损羽,谁怜囿小复施罝。biàn xǔ lóng kuān zhōng sǔn yǔ,shuí lián yòu xiǎo fù shī jū。
人在人闲山日远,山在人闲山亦哗。rén zài rén xián shān rì yuǎn,shān zài rén xián shān yì huā。
青山几个能青眼,山眼冥冥山面遮。qīng shān jǐ gè néng qīng yǎn,shān yǎn míng míng shān miàn zhē。
登彼西山那可得,愁对西峰夕照斜。dēng bǐ xī shān nà kě dé,chóu duì xī fēng xī zhào xié。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

阿子歌十首

郭之奇

怯听?兄语,相将慰莫悲。qiè tīng xiōng yǔ,xiāng jiāng wèi mò bēi。
谁能心头肉,剜却肝无摧。shuí néng xīn tóu ròu,wān què gān wú cuī。

阿子歌十首

郭之奇

愁煎终为恨,痛剧转成痴。chóu jiān zhōng wèi hèn,tòng jù zhuǎn chéng chī。
合眼中宵半,梦起哭还疑。hé yǎn zhōng xiāo bàn,mèng qǐ kū hái yí。

阿子歌十首

郭之奇

丝绪今千结,蒲肠复寸离。sī xù jīn qiān jié,pú cháng fù cùn lí。
等彼风前旆,摇摇竟不持。děng bǐ fēng qián pèi,yáo yáo jìng bù chí。

车中即见四首虹影

郭之奇

虹桥天际远,影落晚霞明。hóng qiáo tiān jì yuǎn,yǐng luò wǎn xiá míng。
风卷垂幽谷,依稀饮涧生。fēng juǎn chuí yōu gǔ,yī xī yǐn jiàn shēng。

车中即见四首虹影

郭之奇

沙平浮野阔,雁影应其清。shā píng fú yě kuò,yàn yǐng yīng qí qīng。
瀚塞今初乳,何时霄羽横。hàn sāi jīn chū rǔ,hé shí xiāo yǔ héng。

车中即见四首虹影

郭之奇

晴空无一碍,云鸟结霄邻。qíng kōng wú yī ài,yún niǎo jié xiāo lín。
自顾劳劳者,独驱马足尘。zì gù láo láo zhě,dú qū mǎ zú chén。

车中即见四首虹影

郭之奇

独鸟依深树,孤云出远山。dú niǎo yī shēn shù,gū yún chū yuǎn shān。
双窥车马次,何客最烟颜。shuāng kuī chē mǎ cì,hé kè zuì yān yán。

返照

郭之奇

雨过青山暮,行云湿尚飞。yǔ guò qīng shān mù,xíng yún shī shàng fēi。
忽开峰外日,返照及征衣。hū kāi fēng wài rì,fǎn zhào jí zhēng yī。

客程

郭之奇

古道夕阳平,衔西送客程。gǔ dào xī yáng píng,xián xī sòng kè chéng。
客程无止息,明月复东迎。kè chéng wú zhǐ xī,míng yuè fù dōng yíng。

与伯常兄小酌

郭之奇

篷开山献绿,杯动水含烟。péng kāi shān xiàn lǜ,bēi dòng shuǐ hán yān。
不用池塘梦,偏宜共酒船。bù yòng chí táng mèng,piān yí gòng jiǔ chuán。

泊大滩

郭之奇

万树临滩峡,秋声出水寒。wàn shù lín tān xiá,qiū shēng chū shuǐ hán。
孤舟相对宿,有梦亦频残。gū zhōu xiāng duì sù,yǒu mèng yì pín cán。

讯王山人

郭之奇

近山翠色多滴,远树烟容自牵。jìn shān cuì sè duō dī,yuǎn shù yān róng zì qiān。
难付子綦偃仰,伫看摩诘诗篇。nán fù zi qí yǎn yǎng,zhù kàn mó jí shī piān。

讯悦则上人

郭之奇

斋北斋南雨点,溪前溪后流声。zhāi běi zhāi nán yǔ diǎn,xī qián xī hòu liú shēng。
石门泉韵非远,城郭风尘暂清。shí mén quán yùn fēi yuǎn,chéng guō fēng chén zàn qīng。

宛在堂中即事

郭之奇

丘壑方求位置,烟霞遂结居诸。qiū hè fāng qiú wèi zhì,yān xiá suì jié jū zhū。
莫云此日关闭,茅径今朝手锄。mò yún cǐ rì guān bì,máo jìng jīn cháo shǒu chú。

宛在堂中即事

郭之奇

有意林泉自得,忘机鱼鸟相和。yǒu yì lín quán zì dé,wàng jī yú niǎo xiāng hé。
八千里外藏迹,一勺堂中啸歌。bā qiān lǐ wài cáng jì,yī sháo táng zhōng xiào gē。