古诗词

微雨催春飞红片片四首

郭之奇

爱花犹欲死,花落复何如。ài huā yóu yù sǐ,huā luò fù hé rú。
物色虽从减,春光那可虚。wù sè suī cóng jiǎn,chūn guāng nà kě xū。
阑珊歌舞外,凄断啸吟馀。lán shān gē wǔ wài,qī duàn xiào yín yú。
尽日关情绪,每同妖艳初。jǐn rì guān qíng xù,měi tóng yāo yàn chū。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

遇坎

郭之奇

颓颜谢落红,飒鬓羞新绿。tuí yán xiè luò hóng,sà bìn xiū xīn lǜ。
情遣犹未空,果为时世促。qíng qiǎn yóu wèi kōng,guǒ wèi shí shì cù。
虚宇应共闲,沉忧何用酷。xū yǔ yīng gòng xián,chén yōu hé yòng kù。
失林思故枝,遇坎悲前躅。shī lín sī gù zhī,yù kǎn bēi qián zhú。
怀初序屡移,转恨百年局。huái chū xù lǚ yí,zhuǎn hèn bǎi nián jú。
即见乃如斯,况于心所触。jí jiàn nǎi rú sī,kuàng yú xīn suǒ chù。
禽鸟声日繁,山川气久溽。qín niǎo shēng rì fán,shān chuān qì jiǔ rù。
迷烟覆短墙,积雨漏朝旭。mí yān fù duǎn qiáng,jī yǔ lòu cháo xù。
起视百峰云,往断忽来续。qǐ shì bǎi fēng yún,wǎng duàn hū lái xù。
岂知云下人,畏天常自局。qǐ zhī yún xià rén,wèi tiān cháng zì jú。

阖户

郭之奇

阖户凭时逝,开窗俟旭来。hé hù píng shí shì,kāi chuāng qí xù lái。
空庭云影散,窈室意花开。kōng tíng yún yǐng sàn,yǎo shì yì huā kāi。
诸妍呈晓象,众妙止虚台。zhū yán chéng xiǎo xiàng,zhòng miào zhǐ xū tái。
去妄初归一,思玄百念隤。qù wàng chū guī yī,sī xuán bǎi niàn tuí。
平生本质直,率性少疑猜。píng shēng běn zhì zhí,lǜ xìng shǎo yí cāi。
亦以行则是,安知祸所胎。yì yǐ xíng zé shì,ān zhī huò suǒ tāi。
括囊虽稍后,无闷我奚哀。kuò náng suī shāo hòu,wú mèn wǒ xī āi。
时哉谁与悉,将老自徘徊。shí zāi shuí yǔ xī,jiāng lǎo zì pái huái。
近名终有累,如木反忧材。jìn míng zhōng yǒu lèi,rú mù fǎn yōu cái。
何当不远复,与世日皆孩。hé dāng bù yuǎn fù,yǔ shì rì jiē hái。

目云

郭之奇

思盈列岫中,目往烟云外。sī yíng liè xiù zhōng,mù wǎng yān yún wài。
何当绝顶游,时与天光会。hé dāng jué dǐng yóu,shí yǔ tiān guāng huì。
我意日餐霞,馀身亦假蜕。wǒ yì rì cān xiá,yú shēn yì jiǎ tuì。
阆风梦里来,即眼浮心肺。láng fēng mèng lǐ lái,jí yǎn fú xīn fèi。
持此聚熊魂,片形为我绘。chí cǐ jù xióng hún,piàn xíng wèi wǒ huì。
旦夕倚青冥,飙轮或可丐。dàn xī yǐ qīng míng,biāo lún huò kě gài。
所希玄象明,永濯昏途眛。suǒ xī xuán xiàng míng,yǒng zhuó hūn tú mèi。
人生枉用勤,驹影如飘带。rén shēng wǎng yòng qín,jū yǐng rú piāo dài。
安知神理微,苟慕虚荣大。ān zhī shén lǐ wēi,gǒu mù xū róng dà。
前兹不足言,今乃识其最。qián zī bù zú yán,jīn nǎi shí qí zuì。

介石

郭之奇

智谋分小大,忠诚无二三。zhì móu fēn xiǎo dà,zhōng chéng wú èr sān。
所誓为臣尽,苦节应自甘。suǒ shì wèi chén jǐn,kǔ jié yīng zì gān。
况复形骸幻,观生那可贪。kuàng fù xíng hái huàn,guān shēng nà kě tān。
将持假合四,思与地天参。jiāng chí jiǎ hé sì,sī yǔ dì tiān cān。
未识千缘妄,谁驱万欲眈。wèi shí qiān yuán wàng,shuí qū wàn yù dān。
夫惟知其白,是以出于蓝。fū wéi zhī qí bái,shì yǐ chū yú lán。
能居物所恶,岂忧人不堪。néng jū wù suǒ è,qǐ yōu rén bù kān。
获心姑入左,得首庶于南。huò xīn gū rù zuǒ,dé shǒu shù yú nán。
终当介我石,以俟朋盍簪。zhōng dāng jiè wǒ shí,yǐ qí péng hé zān。
且捐晨夕虑,一问古今惭。qiě juān chén xī lǜ,yī wèn gǔ jīn cán。

分晖

郭之奇

相望在云中,流光依汉表。xiāng wàng zài yún zhōng,liú guāng yī hàn biǎo。
孤心屡自危,远意凭飞鸟。gū xīn lǚ zì wēi,yuǎn yì píng fēi niǎo。
霄音甫一闻,窗日来初皎。xiāo yīn fǔ yī wén,chuāng rì lái chū jiǎo。
岂惟列岫昭,亦令幽岩皦。qǐ wéi liè xiù zhāo,yì lìng yōu yán jiǎo。
物象起空庭,分晖及静窈。wù xiàng qǐ kōng tíng,fēn huī jí jìng yǎo。
偶因诵读馀,倚照观清晓。ǒu yīn sòng dú yú,yǐ zhào guān qīng xiǎo。
不畏简编烦,独羞丹汗少。bù wèi jiǎn biān fán,dú xiū dān hàn shǎo。
良由时世殊,亦值贞元扰。liáng yóu shí shì shū,yì zhí zhēn yuán rǎo。
骚歌不足言,诗易同忧悄。sāo gē bù zú yán,shī yì tóng yōu qiāo。
置书忘食事,感叹何时了。zhì shū wàng shí shì,gǎn tàn hé shí le。

涤燥

郭之奇

愁居草木深,偃卧幽芳歇。chóu jū cǎo mù shēn,yǎn wò yōu fāng xiē。
因兹夏日长,转念春光忽。yīn zī xià rì zhǎng,zhuǎn niàn chūn guāng hū。
木火误相生,暑寒徒自伐。mù huǒ wù xiāng shēng,shǔ hán tú zì fá。
窈窱出云峰,午曦增爓艴。yǎo tiǎo chū yún fēng,wǔ xī zēng yàn fú。
雷雨郁其中,飞光时动卼。léi yǔ yù qí zhōng,fēi guāng shí dòng wù。
炎烟触处缠,溽霭浮空窣。yán yān chù chù chán,rù ǎi fú kōng sū。
顾我非石金,何由贳齿发。gù wǒ fēi shí jīn,hé yóu shì chǐ fā。
流眼百锋芒,倚心千硉矹。liú yǎn bǎi fēng máng,yǐ xīn qiān lù wù。
息虑卷诸旌,灭闻销众突。xī lǜ juǎn zhū jīng,miè wén xiāo zhòng tū。
凭兹涤燥烦,所至皆阴樾。píng zī dí zào fán,suǒ zhì jiē yīn yuè。

乘凉

郭之奇

绕室依神鬼,循阶仰日云。rào shì yī shén guǐ,xún jiē yǎng rì yún。
幽感馀声出,冥思索见闻。yōu gǎn yú shēng chū,míng sī suǒ jiàn wén。
岩烟相洗发,檐霭借氤氲。yán yān xiāng xǐ fā,yán ǎi jiè yīn yūn。
长赊芳草色,虽少蕙兰芬。zhǎng shē fāng cǎo sè,suī shǎo huì lán fēn。
惜哉迟共玩,送失古人群。xī zāi chí gòng wán,sòng shī gǔ rén qún。
永昼司炎政,空庭散午焚。yǒng zhòu sī yán zhèng,kōng tíng sàn wǔ fén。
偶值南风拂,微凉送落曛。ǒu zhí nán fēng fú,wēi liáng sòng luò xūn。
歌弦非吾望,要存心所欣。gē xián fēi wú wàng,yào cún xīn suǒ xīn。
窈菲宵梦发,犹许夜魂分。yǎo fēi xiāo mèng fā,yóu xǔ yè hún fēn。
采薜搴芙事,此中意独勤。cǎi bì qiān fú shì,cǐ zhōng yì dú qín。

可畏

郭之奇

幽栖变暑寒,风日殊憎爱。yōu qī biàn shǔ hán,fēng rì shū zēng ài。
其凉甫罢歌,可畏方劳忾。qí liáng fǔ bà gē,kě wèi fāng láo kài。
人生少百年,节序催时代。rén shēng shǎo bǎi nián,jié xù cuī shí dài。
隙驹眼内驰,野马空中载。xì jū yǎn nèi chí,yě mǎ kōng zhōng zài。
所得既难存,所失终何在。suǒ dé jì nán cún,suǒ shī zhōng hé zài。
世海液胶舟,火田销木耒。shì hǎi yè jiāo zhōu,huǒ tián xiāo mù lěi。
一苇溯重溟,一夫耘大块。yī wěi sù zhòng míng,yī fū yún dà kuài。
安知物象沦,转益乾坤秽。ān zhī wù xiàng lún,zhuǎn yì qián kūn huì。
是惟君子心,永绝高深碍。shì wéi jūn zi xīn,yǒng jué gāo shēn ài。
虚游出众缠,佚我从天赍。xū yóu chū zhòng chán,yì wǒ cóng tiān jī。
天亦不可还,人亦不可贷。tiān yì bù kě hái,rén yì bù kě dài。
虽怀终古忧,不忍为今态。suī huái zhōng gǔ yōu,bù rěn wèi jīn tài。

庭树

郭之奇

携我烟霞意,销磨时俗心。xié wǒ yān xiá yì,xiāo mó shí sú xīn。
短墙尘事隔,庭树颇萧森。duǎn qiáng chén shì gé,tíng shù pǒ xiāo sēn。
少女攀枝出,水龙抱叶吟。shǎo nǚ pān zhī chū,shuǐ lóng bào yè yín。
气染湘波绿,声流越浦阴。qì rǎn xiāng bō lǜ,shēng liú yuè pǔ yīn。
两地三千里,楚歌异越音。liǎng dì sān qiān lǐ,chǔ gē yì yuè yīn。
谁分云梦滴,转益珠溟深。shuí fēn yún mèng dī,zhuǎn yì zhū míng shēn。
日暮凉烟起,烟内有栖禽。rì mù liáng yān qǐ,yān nèi yǒu qī qín。
念尔归飞翼,遥思招隐林。niàn ěr guī fēi yì,yáo sī zhāo yǐn lín。
曾是夙怀想,积岁渺难寻。céng shì sù huái xiǎng,jī suì miǎo nán xún。
人生坐如此,何以慰升沉。rén shēng zuò rú cǐ,hé yǐ wèi shēng chén。

无用

郭之奇

儒有真无用,毕世守诗书。rú yǒu zhēn wú yòng,bì shì shǒu shī shū。
但希前轨合,而与世情疏。dàn xī qián guǐ hé,ér yǔ shì qíng shū。
朝朝含瓦石,忽忽老居诸。cháo cháo hán wǎ shí,hū hū lǎo jū zhū。
我生终未得,大业久成虚。wǒ shēng zhōng wèi dé,dà yè jiǔ chéng xū。
抗言方在昔,即事古何如。kàng yán fāng zài xī,jí shì gǔ hé rú。
前亨有人籍,后蹇逢天除。qián hēng yǒu rén jí,hòu jiǎn féng tiān chú。
歌商惭驷马,吟泽稿三闾。gē shāng cán sì mǎ,yín zé gǎo sān lǘ。
饥仰西薇剩,寒思陵织馀。jī yǎng xī wēi shèng,hán sī líng zhī yú。
枳途愁步局,云路苦飞徐。zhǐ tú chóu bù jú,yún lù kǔ fēi xú。
欲济川无楫,将驰辙败车。yù jì chuān wú jí,jiāng chí zhé bài chē。
自敛生刍束,寄身逆旅庐。zì liǎn shēng chú shù,jì shēn nì lǚ lú。
弃置勿重陈,退修吾服初。qì zhì wù zhòng chén,tuì xiū wú fú chū。

五月一日

郭之奇

湘水流今古,骚魂日夜黏。xiāng shuǐ liú jīn gǔ,sāo hún rì yè nián。
楚人悲未歇,越客恨初添。chǔ rén bēi wèi xiē,yuè kè hèn chū tiān。
旧绝肠如缕,新抽绪若蔹。jiù jué cháng rú lǚ,xīn chōu xù ruò liǎn。
五丝何处续,众艾苦相嫌。wǔ sī hé chù xù,zhòng ài kǔ xiāng xián。
芳汀有杜若,眼际未容觇。fāng tīng yǒu dù ruò,yǎn jì wèi róng chān。
采赠人双隔,时哉自远潜。cǎi zèng rén shuāng gé,shí zāi zì yuǎn qián。
宿芷馀香一,新芙百艳兼。sù zhǐ yú xiāng yī,xīn fú bǎi yàn jiān。
如何心所爱,终与世俱淹。rú hé xīn suǒ ài,zhōng yǔ shì jù yān。
梦思以达素,挥手意遥拈。mèng sī yǐ dá sù,huī shǒu yì yáo niān。
且收伤汨泪,一反故居恬。qiě shōu shāng mì lèi,yī fǎn gù jū tián。

五日

郭之奇

地近相思水,愁添今古流。dì jìn xiāng sī shuǐ,chóu tiān jīn gǔ liú。
所思在何许,古之失意俦。suǒ sī zài hé xǔ,gǔ zhī shī yì chóu。
湘娥目眇眇,楚臣恨悠悠。xiāng é mù miǎo miǎo,chǔ chén hèn yōu yōu。
颇疑洞庭叶,先飞天地秋。pǒ yí dòng tíng yè,xiān fēi tiān dì qiū。
江枫湛千里,渚竹变双眸。jiāng fēng zhàn qiān lǐ,zhǔ zhú biàn shuāng móu。
春心伤夏日,朱野动炎飕。chūn xīn shāng xià rì,zhū yě dòng yán sōu。
浴兰成我洁,分艾与时求。yù lán chéng wǒ jié,fēn ài yǔ shí qiú。
一薰虽可畏,百鍊岂能柔。yī xūn suī kě wèi,bǎi liàn qǐ néng róu。
持此慨慷怀,于今果孰酬。chí cǐ kǎi kāng huái,yú jīn guǒ shú chóu。
始怨人胡往,其亦知我忧。shǐ yuàn rén hú wǎng,qí yì zhī wǒ yōu。

旱虐如焚靡瞻有述

郭之奇

明发澹馀思,启户延清眺。míng fā dàn yú sī,qǐ hù yán qīng tiào。
且因朝气凉,暂息空庭烧。qiě yīn cháo qì liáng,zàn xī kōng tíng shāo。
蕴隆讵独忧,惮暑多同调。yùn lóng jù dú yōu,dàn shǔ duō tóng diào。
人希趣马周,天亦乖龙召。rén xī qù mǎ zhōu,tiān yì guāi lóng zhào。
何事南山雷,反作西郊燎。hé shì nán shān léi,fǎn zuò xī jiāo liáo。
山川既以涤,司虐仍居要。shān chuān jì yǐ dí,sī nüè réng jū yào。
于乎周遗黎,荐饥嗟孰吊。yú hū zhōu yí lí,jiàn jī jiē shú diào。
况复首薇枯,岂得商芝疗。kuàng fù shǒu wēi kū,qǐ dé shāng zhī liáo。
物运苟如斯,食珠我奚叫。wù yùn gǒu rú sī,shí zhū wǒ xī jiào。
守涸盼来车,时心安可料。shǒu hé pàn lái chē,shí xīn ān kě liào。

环桂皆山

郭之奇

环桂皆山千百重,蹴阜堆陵作异峰。huán guì jiē shān qiān bǎi zhòng,cù fù duī líng zuò yì fēng。
朝浮独秀招漓象,夜出星岩见隐龙。cháo fú dú xiù zhāo lí xiàng,yè chū xīng yán jiàn yǐn lóng。
留仙岸顶丹霞变,揭帝塘边翠霭封。liú xiān àn dǐng dān xiá biàn,jiē dì táng biān cuì ǎi fēng。
风起人烟归岫口,云飞川影抱峦胸。fēng qǐ rén yān guī xiù kǒu,yún fēi chuān yǐng bào luán xiōng。
奇岗巧巘相撑突,伯仲肩随父子从。qí gǎng qiǎo yǎn xiāng chēng tū,bó zhòng jiān suí fù zi cóng。
可怜灵杰惟地有,偶露幽光令客逢。kě lián líng jié wéi dì yǒu,ǒu lù yōu guāng lìng kè féng。
谁开万载鸿荒骨,群沐三时叆叇容。shuí kāi wàn zài hóng huāng gǔ,qún mù sān shí ài dài róng。
山山为我长历落,造化为炉那可镕。shān shān wèi wǒ zhǎng lì luò,zào huà wèi lú nà kě róng。

黄卧庵新守苍梧因羽寄怀兼示谢子星源

郭之奇

眼中苍梧水,悠悠散粤云。yǎn zhōng cāng wú shuǐ,yōu yōu sàn yuè yún。
一麾谁出守,五马动朝曛。yī huī shuí chū shǒu,wǔ mǎ dòng cháo xūn。
为问腾骧时凡几,能使冀群推騄駬。wèi wèn téng xiāng shí fán jǐ,néng shǐ jì qún tuī lù ěr。
男儿怀抱本难知,豹变其文亦有以。nán ér huái bào běn nán zhī,bào biàn qí wén yì yǒu yǐ。
梧峰万叠九疑通,此内烟霞尚可公。wú fēng wàn dié jiǔ yí tōng,cǐ nèi yān xiá shàng kě gōng。
不厌他时车笠下,我将筑室居其中。bù yàn tā shí chē lì xià,wǒ jiāng zhù shì jū qí zhōng。
因思雨散年十九,所忆云从二三友。yīn sī yǔ sàn nián shí jiǔ,suǒ yì yún cóng èr sān yǒu。
三山人士复何如,谢子相逢复困居。sān shān rén shì fù hé rú,xiè zi xiāng féng fù kùn jū。
南溟有物天池满,志怪齐谐安可算。nán míng yǒu wù tiān chí mǎn,zhì guài qí xié ān kě suàn。
自料归休未有期,且求一壑依前伴。zì liào guī xiū wèi yǒu qī,qiě qiú yī hè yī qián bàn。
紫芝烨烨俟秋菲,芳草离离静落晖。zǐ zhī yè yè qí qiū fēi,fāng cǎo lí lí jìng luò huī。
千里思莼鲈正美,莫讶衡阳雁反飞。qiān lǐ sī chún lú zhèng měi,mò yà héng yáng yàn fǎn fēi。