古诗词

元夕遭雨忆昔有怀

郭之奇

千辉传里巷,万耀影蓬莱。qiān huī chuán lǐ xiàng,wàn yào yǐng péng lái。
重忆升平在,犹思景物回。zhòng yì shēng píng zài,yóu sī jǐng wù huí。
瑶池云散白,鳌禁火浮埃。yáo chí yún sàn bái,áo jìn huǒ fú āi。
银树朝天出,金枝匝地开。yín shù cháo tiān chū,jīn zhī zā dì kāi。
笙簧君子宴,骚雅谪仙才。shēng huáng jūn zi yàn,sāo yǎ zhé xiān cái。
宝马排烟入,绮筵向夕催。bǎo mǎ pái yān rù,qǐ yán xiàng xī cuī。
诗成花竞彩,歌动月依台。shī chéng huā jìng cǎi,gē dòng yuè yī tái。
霞滟平铺锦,霜华久破醅。xiá yàn píng pù jǐn,shuāng huá jiǔ pò pēi。
更约同声侣,相携素手来。gèng yuē tóng shēng lǚ,xiāng xié sù shǒu lái。
缓步寻初柳,微吟动落梅。huǎn bù xún chū liǔ,wēi yín dòng luò méi。
珠帘分玉面,罗袖染香煤。zhū lián fēn yù miàn,luó xiù rǎn xiāng méi。
行处芳氲满,归时素影陪。xíng chù fāng yūn mǎn,guī shí sù yǐng péi。
长留今古意,拟付一元栽。zhǎng liú jīn gǔ yì,nǐ fù yī yuán zāi。
岂料星毬隐,翻惊雪鬓隤。qǐ liào xīng qiú yǐn,fān jīng xuě bìn tuí。
虹桥空际落,莲炬望中煨。hóng qiáo kōng jì luò,lián jù wàng zhōng wēi。
转盼销陈迹,凄凉失故杯。zhuǎn pàn xiāo chén jì,qī liáng shī gù bēi。
良宵风雨漫,五夜梦魂猜。liáng xiāo fēng yǔ màn,wǔ yè mèng hún cāi。
偶值传柑节,徒增泛梗哀。ǒu zhí chuán gān jié,tú zēng fàn gěng āi。
天心如我倦,春色使人灰。tiān xīn rú wǒ juàn,chūn sè shǐ rén huī。
耳畔闻箫鼓,方禳岁首灾。ěr pàn wén xiāo gǔ,fāng ráng suì shǒu zāi。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

下平十三

郭之奇

多时春去月犹三,留得春名一刻甘。duō shí chūn qù yuè yóu sān,liú dé chūn míng yī kè gān。
今夕何当重赋别,双愁强付一杯担。jīn xī hé dāng zhòng fù bié,shuāng chóu qiáng fù yī bēi dān。

上十三

郭之奇

眼见东风愁不反,朝来梅雨催春远。yǎn jiàn dōng fēng chóu bù fǎn,cháo lái méi yǔ cuī chūn yuǎn。
阶前落尽百端花,懒俟今宵苔卧稳。jiē qián luò jǐn bǎi duān huā,lǎn qí jīn xiāo tái wò wěn。

去十三

郭之奇

悠然相对莫相问,报答时光都有分。yōu rán xiāng duì mò xiāng wèn,bào dá shí guāng dōu yǒu fēn。
伊我九旬同醉醒,诸篇颇觉春遥近。yī wǒ jiǔ xún tóng zuì xǐng,zhū piān pǒ jué chūn yáo jìn。

入十三

郭之奇

春情我意肯终极,每至离思同黯默。chūn qíng wǒ yì kěn zhōng jí,měi zhì lí sī tóng àn mò。
却怪疏怀百懒惛,无端幽事偏窥得。què guài shū huái bǎi lǎn hūn,wú duān yōu shì piān kuī dé。

晚泊小步承之向索诗题口占答之

郭之奇

参差一叶渡春溪,同步芳洲日正西。cān chà yī yè dù chūn xī,tóng bù fāng zhōu rì zhèng xī。
共道春山皆故识,更邀溪月作新题。gòng dào chūn shān jiē gù shí,gèng yāo xī yuè zuò xīn tí。

过峡江悼自从叔二绝

郭之奇

当年江峡醉扁舟,击楫同歌万里流。dāng nián jiāng xiá zuì biǎn zhōu,jī jí tóng gē wàn lǐ liú。
三载家山人物变,不堪此地独回头。sān zài jiā shān rén wù biàn,bù kān cǐ dì dú huí tóu。

过峡江悼自从叔二绝

郭之奇

云满长江雨满舟,悲予不但泪添流。yún mǎn zhǎng jiāng yǔ mǎn zhōu,bēi yǔ bù dàn lèi tiān liú。
死生既隔山河异,他日归看宿草头。sǐ shēng jì gé shān hé yì,tā rì guī kàn sù cǎo tóu。

答杨承之上巳诗

郭之奇

已过清明修褉天,桃花欲尽杏花颠。yǐ guò qīng míng xiū xiè tiān,táo huā yù jǐn xìng huā diān。
一声黄鸟催春色,满地红苔落雨溅。yī shēng huáng niǎo cuī chūn sè,mǎn dì hóng tái luò yǔ jiàn。

白发非春事承之亦愁春乎答此似嘲实以慰也

郭之奇

三月飞红乱欲纷,江头风色正愁君。sān yuè fēi hóng luàn yù fēn,jiāng tóu fēng sè zhèng chóu jūn。
独馀两岸杨花絮,留与扁舟丝鬓分。dú yú liǎng àn yáng huā xù,liú yǔ biǎn zhōu sī bìn fēn。

百里金陵

郭之奇

百里晴江二水新,六朝金色数峰春。bǎi lǐ qíng jiāng èr shuǐ xīn,liù cháo jīn sè shù fēng chūn。
烟花想像青门内,压酒吴姬是主人。yān huā xiǎng xiàng qīng mén nèi,yā jiǔ wú jī shì zhǔ rén。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

英豪相视一杯中,笑向金銮顾紫宫。yīng háo xiāng shì yī bēi zhōng,xiào xiàng jīn luán gù zǐ gōng。
貂作当年知己具,靴留千载侍臣风。diāo zuò dāng nián zhī jǐ jù,xuē liú qiān zài shì chén fēng。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

赋就调羹动主知,歌成酌酒感妃辞。fù jiù diào gēng dòng zhǔ zhī,gē chéng zhuó jiǔ gǎn fēi cí。
无端宿醉双靴落,故令新妆一语疑。wú duān sù zuì shuāng xuē luò,gù lìng xīn zhuāng yī yǔ yí。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

金笺捧出庆池章,落羽翻辞銮殿旁。jīn jiān pěng chū qìng chí zhāng,luò yǔ fān cí luán diàn páng。
供奉清班能几日,风骚不尽古今场。gōng fèng qīng bān néng jǐ rì,fēng sāo bù jǐn gǔ jīn chǎng。

过采石吊李白墓四首一快其遇知章也

郭之奇

主恩朋意两殊遭,知遇无缘答寸毫。zhǔ ēn péng yì liǎng shū zāo,zhī yù wú yuán dá cùn háo。
只为宫阉多气色,故藏名姓入醇醪。zhǐ wèi gōng yān duō qì sè,gù cáng míng xìng rù chún láo。

舟间柳絮二首

郭之奇

柳絮纷纷不耐春,先来羁缆向愁人。liǔ xù fēn fēn bù nài chūn,xiān lái jī lǎn xiàng chóu rén。
萍飘自合伊同绪,未落衣襟已怅神。píng piāo zì hé yī tóng xù,wèi luò yī jīn yǐ chàng shén。