古诗词

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

寄身物上,以宥天下。jì shēn wù shàng,yǐ yòu tiān xià。
无瘁无欣,万物乃亚。wú cuì wú xīn,wàn wù nǎi yà。
毗阴毗阳,四时则差。pí yīn pí yáng,sì shí zé chà。
溯本穷源,黄唐始架。sù běn qióng yuán,huáng táng shǐ jià。
师兵既行,放流莫赦。shī bīng jì xíng,fàng liú mò shè。
自兹以来,日月光泻。zì zī yǐ lái,rì yuè guāng xiè。
施及三王,八宇群诧。shī jí sān wáng,bā yǔ qún chà。
遂有时君,礼凭法藉。suì yǒu shí jūn,lǐ píng fǎ jí。
赏罚匈匈,善恶同怕。shǎng fá xiōng xiōng,shàn è tóng pà。
椎凿桁杨,满衢塞坝。chuí záo héng yáng,mǎn qú sāi bà。
上倚诛锄,民工诅骂。shàng yǐ zhū chú,mín gōng zǔ mà。
因有儒墨,无媒口嫁。yīn yǒu rú mò,wú méi kǒu jià。
贾义沽仁,攘臂穿胯。jiǎ yì gū rén,rǎng bì chuān kuà。
甚矣蚩蚩,遭时叱咤。shén yǐ chī chī,zāo shí chì zhà。
尔则贤乎,夫我不暇。ěr zé xián hū,fū wǒ bù xiá。
我闻在昔,空同枉驾。wǒ wén zài xī,kōng tóng wǎng jià。
至道之门,明窈之舍。zhì dào zhī mén,míng yǎo zhī shě。
慎内闭外,长生久贳。shèn nèi bì wài,zhǎng shēng jiǔ shì。
守一居和,不跂不跨。shǒu yī jū hé,bù qí bù kuà。
鸿蒙雀跃,云将远迓。hóng méng què yuè,yún jiāng yuǎn yà。
愿闻一言,而物自化。yuàn wén yī yán,ér wù zì huà。
兽皆游日,鸟毋鸣夜。shòu jiē yóu rì,niǎo wú míng yè。
自时厥后,喜夸乐诈。zì shí jué hòu,xǐ kuā lè zhà。
独有谁希,众同或谢。dú yǒu shuí xī,zhòng tóng huò xiè。
公为蹠桀,岂分王霸。gōng wèi zhí jié,qǐ fēn wáng bà。
以国幸侥,使民炮炙。yǐ guó xìng jiǎo,shǐ mín pào zhì。
其君不疑,其臣不讶。qí jūn bù yí,qí chén bù yà。
人国既倾,尔身亦罢。rén guó jì qīng,ěr shēn yì bà。
安得皇初,复我春夏。ān dé huáng chū,fù wǒ chūn xià。
玄珠日存,天宝何价。xuán zhū rì cún,tiān bǎo hé jià。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

六节翩翩指北翔,臣谊翻令友情长。liù jié piān piān zhǐ běi xiáng,chén yì fān lìng yǒu qíng zhǎng。
星分楚野迷千岫,思入燕天共一方。xīng fēn chǔ yě mí qiān xiù,sī rù yàn tiān gòng yī fāng。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

蹇蹇王臣各未家,客中离异倍伤嗟。jiǎn jiǎn wáng chén gè wèi jiā,kè zhōng lí yì bèi shāng jiē。
秋深古道非前色,愁见堤荷作旧花。qiū shēn gǔ dào fēi qián sè,chóu jiàn dī hé zuò jiù huā。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

鲁粤犹然称二东,八千里路在其中。lǔ yuè yóu rán chēng èr dōng,bā qiān lǐ lù zài qí zhōng。
与君此地舟车别,秋色平分近远同。yǔ jūn cǐ dì zhōu chē bié,qiū sè píng fēn jìn yuǎn tóng。

仲秋三日送节马上口占别今础四首

郭之奇

蕲峰中断马头分,古道离颜共白云。qí fēng zhōng duàn mǎ tóu fēn,gǔ dào lí yán gòng bái yún。
交手再三挥手去,萧凄畏对楚关曛。jiāo shǒu zài sān huī shǒu qù,xiāo qī wèi duì chǔ guān xūn。

道经庐山憩东林寺僧人索句

郭之奇

五老峰深近远迷,六朝灯在色空倪。wǔ lǎo fēng shēn jìn yuǎn mí,liù cháo dēng zài sè kōng ní。
林僧索我庐山句,不尽游踪未敢题。lín sēng suǒ wǒ lú shān jù,bù jǐn yóu zōng wèi gǎn tí。

车中望最高峰

郭之奇

征车偃蹇出松林,望入云丛最顶岑。zhēng chē yǎn jiǎn chū sōng lín,wàng rù yún cóng zuì dǐng cén。
为问三千三百六,可容一步一孤吟。wèi wèn sān qiān sān bǎi liù,kě róng yī bù yī gū yín。

过赣关见民舟阻隔有感

郭之奇

疲篙力尽出危湍,几度魂销却望寒。pí gāo lì jǐn chū wēi tuān,jǐ dù hún xiāo què wàng hán。
稍得安流堪下楫,官家何事又重阑。shāo dé ān liú kān xià jí,guān jiā hé shì yòu zhòng lán。

山峡见月

郭之奇

月开山峡到江船,翠黛含辉入水鲜。yuè kāi shān xiá dào jiāng chuán,cuì dài hán huī rù shuǐ xiān。
此地孤清谁共挹,沙眉石齿妒婵娟。cǐ dì gū qīng shuí gòng yì,shā méi shí chǐ dù chán juān。

舟行偶成

郭之奇

夹嶂中开出短帆,奔湍洄注入深岩。jiā zhàng zhōng kāi chū duǎn fān,bēn tuān huí zhù rù shēn yán。
濯缨石上闻渔咏,洗帻沙滨怕鹤衔。zhuó yīng shí shàng wén yú yǒng,xǐ zé shā bīn pà hè xián。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

穷舟所载不如车,能向山行胜策驴。qióng zhōu suǒ zài bù rú chē,néng xiàng shān xíng shèng cè lǘ。
荡桨幽峰随落涧,不愁前路有崎岖。dàng jiǎng yōu fēng suí luò jiàn,bù chóu qián lù yǒu qí qū。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

西来汀水欲朝东,万嶂千岩一缕通。xī lái tīng shuǐ yù cháo dōng,wàn zhàng qiān yán yī lǚ tōng。
急濑掀刀难坐望,轻帷短被卧秋风。jí lài xiān dāo nán zuò wàng,qīng wéi duǎn bèi wò qiū fēng。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

郭之奇

青山频过不知名,但忆乡关此地迎。qīng shān pín guò bù zhī míng,dàn yì xiāng guān cǐ dì yíng。
昨夜归魂先识路,秋风吹向绿榕城。zuó yè guī hún xiān shí lù,qiū fēng chuī xiàng lǜ róng chéng。

至大埔闻乡音

郭之奇

八千里外始乡关,乍听乡音慰客颜。bā qiān lǐ wài shǐ xiāng guān,zhà tīng xiāng yīn wèi kè yán。
几夜梦依双膝下,征衣频拂念途艰。jǐ yè mèng yī shuāng xī xià,zhēng yī pín fú niàn tú jiān。

孟夏一日瑞金署中晓望

郭之奇

一望苍然欲见春,飞花舞树动芳晨。yī wàng cāng rán yù jiàn chūn,fēi huā wǔ shù dòng fāng chén。
莺声啼老蝉声细,始觉烟光已去人。yīng shēng tí lǎo chán shēng xì,shǐ jué yān guāng yǐ qù rén。

鄱湖晓色

郭之奇

点点云山在水旁,清沙碧渚侵晨光。diǎn diǎn yún shān zài shuǐ páng,qīng shā bì zhǔ qīn chén guāng。
西峰落月衔烟树,影到波心万顷苍。xī fēng luò yuè xián yān shù,yǐng dào bō xīn wàn qǐng cāng。