古诗词

读南华外篇述以四言十五章骈拇

郭之奇

木以无用,斤斧弗从。mù yǐ wú yòng,jīn fǔ fú cóng。
雁以不鸣,身游釜中。yàn yǐ bù míng,shēn yóu fǔ zhōng。
不材与材,各有遭逢。bù cái yǔ cái,gè yǒu zāo féng。
先生何处,绝累行空。xiān shēng hé chù,jué lèi xíng kōng。
为木则椿,为雁则鸿。wèi mù zé chūn,wèi yàn zé hóng。
二者之间,一蛇一龙。èr zhě zhī jiān,yī shé yī lóng。
人物之祖,黄帝神农。rén wù zhī zǔ,huáng dì shén nóng。
云孙日邈,安知道宗。yún sūn rì miǎo,ān zhī dào zōng。
鲁侯忧鲁,皮以灾躬。lǔ hóu yōu lǔ,pí yǐ zāi gōng。
涉江浮海,大莫可通。shè jiāng fú hǎi,dà mò kě tōng。
虚舟相触,惼心亦融。xū zhōu xiāng chù,biǎn xīn yì róng。
人能虚己,其孰能壅。rén néng xū jǐ,qí shú néng yōng。
毫毛不挫,已成卫钟。háo máo bù cuò,yǐ chéng wèi zhōng。
意怠之鸟,毕世从容。yì dài zhī niǎo,bì shì cóng róng。
枳棘之猿,竟日匆匆。zhǐ jí zhī yuán,jìng rì cōng cōng。
陈蔡休食,击槁歌风。chén cài xiū shí,jī gǎo gē fēng。
木声人声,当人心胸。mù shēng rén shēng,dāng rén xīn xiōng。
无受人益,以安天穷。wú shòu rén yì,yǐ ān tiān qióng。
圣人晏然,体逝而终。shèng rén yàn rán,tǐ shì ér zhōng。
螳蝉与鹊,忘身若瞢。táng chán yǔ què,wàng shēn ruò méng。
栗林逆旅,谁私谁公。lì lín nì lǚ,shuí sī shuí gōng。
贤不自贤,何往不崇。xián bù zì xián,hé wǎng bù chóng。
林回弃璧,虞人谇弓。lín huí qì bì,yú rén suì gōng。
不忮不求,胡不大同。bù zhì bù qiú,hú bù dà tóng。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

风拂

郭之奇

独坐江风拂面迎,萦波微曳月华轻。dú zuò jiāng fēng fú miàn yíng,yíng bō wēi yè yuè huá qīng。
可怜如镜初秋魄,吹落扁舟见客情。kě lián rú jìng chū qiū pò,chuī luò biǎn zhōu jiàn kè qíng。

露团

郭之奇

玉露初团入夜清,澄江如练月如晶。yù lù chū tuán rù yè qīng,chéng jiāng rú liàn yuè rú jīng。
无边秋色随风乱,不尽山光到水明。wú biān qiū sè suí fēng luàn,bù jǐn shān guāng dào shuǐ míng。

流闲

郭之奇

江长月散夜流闲,无限波光去不还。jiāng zhǎng yuè sàn yè liú xián,wú xiàn bō guāng qù bù hái。
却寄愁心归白水,莫嫌孤缆滞青山。què jì chóu xīn guī bái shuǐ,mò xián gū lǎn zhì qīng shān。

书怀

郭之奇

濯足流中万顷迎,拂衣云外一轮生。zhuó zú liú zhōng wàn qǐng yíng,fú yī yún wài yī lún shēng。
此心夜半临江月,持向秋旻问孰清。cǐ xīn yè bàn lín jiāng yuè,chí xiàng qiū mín wèn shú qīng。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

去年春水荡离忧,今日秋山积近愁。qù nián chūn shuǐ dàng lí yōu,jīn rì qiū shān jī jìn chóu。
满月云林难指数,碧烟一带自沉浮。mǎn yuè yún lín nán zhǐ shù,bì yān yī dài zì chén fú。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

逢人指点问君家,咫尺青山云半遮。féng rén zhǐ diǎn wèn jūn jiā,zhǐ chǐ qīng shān yún bàn zhē。
落日峰西飞夕照,似浮颜色映流霞。luò rì fēng xī fēi xī zhào,shì fú yán sè yìng liú xiá。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

千秋还碧入斜晖,万鸟衔青落翠微。qiān qiū hái bì rù xié huī,wàn niǎo xián qīng luò cuì wēi。
漫托离心归晚岫,白云愁绝未能飞。màn tuō lí xīn guī wǎn xiù,bái yún chóu jué wèi néng fēi。

潜山道中晚行怀方肃之四首有引

郭之奇

论心一载便千秋,不向今人不古求。lùn xīn yī zài biàn qiān qiū,bù xiàng jīn rén bù gǔ qiú。
馀子中原俱碌碌,丈夫世上未悠悠。yú zi zhōng yuán jù lù lù,zhàng fū shì shàng wèi yōu yōu。

夜行至晓

郭之奇

四更山月照星轺,不惮驱驰不惮遥。sì gèng shān yuè zhào xīng yáo,bù dàn qū chí bù dàn yáo。
只愁魂梦归家少,泣向秋风问楚招。zhǐ chóu hún mèng guī jiā shǎo,qì xiàng qiū fēng wèn chǔ zhāo。

黄梅道中听松风

郭之奇

路入黄梅静晓闻,松风随地拂禅云。lù rù huáng méi jìng xiǎo wén,sōng fēng suí dì fú chán yún。
秋声半老人间世,天籁长归物外群。qiū shēng bàn lǎo rén jiān shì,tiān lài zhǎng guī wù wài qún。

分署承今础以二诗相招使者立促步韵答之

郭之奇

与君乍别异枯荣,不谓君心似我情。yǔ jūn zhà bié yì kū róng,bù wèi jūn xīn shì wǒ qíng。
强欲从郡无那懒,思君窗卧对云行。qiáng yù cóng jùn wú nà lǎn,sī jūn chuāng wò duì yún xíng。

寓所有绿柳垂阴拂云檐落因复以此转招今础步其二之韵

郭之奇

白云绿树抱幽居,人境何年乍结庐。bái yún lǜ shù bào yōu jū,rén jìng hé nián zhà jié lú。
樽酒迟君茵席上,披襟共话柳风初。zūn jiǔ chí jūn yīn xí shàng,pī jīn gòng huà liǔ fēng chū。

州刺史唐伯闇以蕲州志相贻

郭之奇

问俗蕲春见楚书,水山奇异尽堪除。wèn sú qí chūn jiàn chǔ shū,shuǐ shān qí yì jǐn kān chú。
独留麟凤供金节,不教龟蛇乱里闾。dú liú lín fèng gōng jīn jié,bù jiào guī shé luàn lǐ lǘ。

卧起

郭之奇

朝对梧风暮柳云,萧然一署自氤氲。cháo duì wú fēng mù liǔ yún,xiāo rán yī shǔ zì yīn yūn。
北窗卧起中庭坐,木落天空雁几群。běi chuāng wò qǐ zhōng tíng zuò,mù luò tiān kōng yàn jǐ qún。

夜吟

郭之奇

朝朝酬对一游艰,独剩孤吟入夜闲。cháo cháo chóu duì yī yóu jiān,dú shèng gū yín rù yè xián。
梦落丹枫秋欲半,歌怀赤壁月初还。mèng luò dān fēng qiū yù bàn,gē huái chì bì yuè chū hái。