古诗词

读南华杂篇述以五言十一章庚桑楚

郭之奇

古今何龌龊,解人终邈邈。gǔ jīn hé wò chuò,jiě rén zhōng miǎo miǎo。
襄城七圣迷,适遇小童觉。xiāng chéng qī shèng mí,shì yù xiǎo tóng jué。
稽首谢师归,秉鞭天下握。jī shǒu xiè shī guī,bǐng biān tiān xià wò。
久矣真人言,謦欬难追琢。jiǔ yǐ zhēn rén yán,qǐng kài nán zhuī zuó。
我观时世君,魏狗横胸卓。wǒ guān shí shì jūn,wèi gǒu héng xiōng zhuó。
我观时世臣,吴狙矜巧数。wǒ guān shí shì chén,wú jū jīn qiǎo shù。
儒墨分五涂,智辩殊三乐。rú mò fēn wǔ tú,zhì biàn shū sān lè。
天下无公是,自是还自驳。tiān xià wú gōng shì,zì shì hái zì bó。
一弦动一音,漫劳鼓宫角。yī xián dòng yī yīn,màn láo gǔ gōng jiǎo。
蝇翼垩鼻端,空想运斤斫。yíng yì è bí duān,kōng xiǎng yùn jīn zhuó。
暖暖而姝姝,守一先生学。nuǎn nuǎn ér shū shū,shǒu yī xiān shēng xué。
下焉为豕虱,终归屠者爆。xià yān wèi shǐ shī,zhōng guī tú zhě bào。
上焉说舜膻,方求童土渥。shàng yān shuō shùn shān,fāng qiú tóng tǔ wò。
谁能抱德炀,以顺天下朴。shuí néng bào dé yáng,yǐ shùn tiān xià pǔ。
有喙长三尺,浑兮其若独。yǒu huì zhǎng sān chǐ,hún xī qí ruò dú。
牂生于奥中,未尝牧以捉。zāng shēng yú ào zhōng,wèi cháng mù yǐ zhuō。
鹑生于宎次,未烦田以较。chún shēng yú yǎo cì,wèi fán tián yǐ jiào。
河源万载流,风日奚损剥。hé yuán wàn zài liú,fēng rì xī sǔn bō。
不解而知足,不知知乃倬。bù jiě ér zhī zú,bù zhī zhī nǎi zhuō。
能知古今朔,乃称大扬榷。néng zhī gǔ jīn shuò,nǎi chēng dà yáng què。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

玄鸟终辞宋,鸺鹠实丧殷。xuán niǎo zhōng cí sòng,xiū liú shí sàng yīn。
诸禽忘一面,国老尽无颜。zhū qín wàng yī miàn,guó lǎo jǐn wú yán。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

不察无功赏,安知有意谋。bù chá wú gōng shǎng,ān zhī yǒu yì móu。
群臣皆贺日,文子独深忧。qún chén jiē hè rì,wén zi dú shēn yōu。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

当厄休言少,伤心不在深。dāng è xiū yán shǎo,shāng xīn bù zài shēn。
一杯相怨毒,司马甚羊斟。yī bēi xiāng yuàn dú,sī mǎ shén yáng zhēn。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

朝贤必堕耕,举士独存名。cháo xián bì duò gēng,jǔ shì dú cún míng。
不断谗人舌,安救战国倾。bù duàn chán rén shé,ān jiù zhàn guó qīng。

阅战国策有感而言十首荆轲入秦

郭之奇

缩高空有子,三晋已无臣。suō gāo kōng yǒu zi,sān jìn yǐ wú chén。
守诏虽辞魏,何心独袒秦。shǒu zhào suī cí wèi,hé xīn dú tǎn qín。

盘古氏

郭之奇

玄黄鼻祖,万物胎初。xuán huáng bí zǔ,wàn wù tāi chū。
元会元命,今人所书。yuán huì yuán mìng,jīn rén suǒ shū。

天皇氏地皇氏

郭之奇

子开丑辟,为天下君。zi kāi chǒu pì,wèi tiān xià jūn。
干十而配,辰三以分。gàn shí ér pèi,chén sān yǐ fēn。

九头纪五龙纪

郭之奇

九州分立,五德分行。jiǔ zhōu fēn lì,wǔ dé fēn xíng。
其亲其长,居方所成。qí qīn qí zhǎng,jū fāng suǒ chéng。

摄提纪合雒纪

郭之奇

手挈垓埏,身维橐钥。shǒu qiè gāi shān,shēn wéi tuó yào。
分之合之,居民民合。fēn zhī hé zhī,jū mín mín hé。

连通纪叙命纪

郭之奇

八十三君,太古如一。bā shí sān jūn,tài gǔ rú yī。
始作圣人,以同天秩。shǐ zuò shèng rén,yǐ tóng tiān zhì。

循蜚纪

郭之奇

持权若轮,久视长存。chí quán ruò lún,jiǔ shì zhǎng cún。
穴处初出,同流若奔。xué chù chū chū,tóng liú ruò bēn。

因提纪

郭之奇

衣皮始教,爰及庸成。yī pí shǐ jiào,yuán jí yōng chéng。
因而有制,以利知生。yīn ér yǒu zhì,yǐ lì zhī shēng。

禅通纪

郭之奇

绍物称始,统天曷穷。shào wù chēng shǐ,tǒng tiān hé qióng。
结绳已代,遂有羲农。jié shéng yǐ dài,suì yǒu xī nóng。

疏仡纪

郭之奇

知远能断,非帝孰侔。zhī yuǎn néng duàn,fēi dì shú móu。
繇黄迄周,万古承流。yáo huáng qì zhōu,wàn gǔ chéng liú。

历代正闰篇

郭之奇

天下之生久矣哉,元会日销三古胎。tiān xià zhī shēng jiǔ yǐ zāi,yuán huì rì xiāo sān gǔ tāi。
乾坤有待劳苴补,豪圣相依作继开。qián kūn yǒu dài láo jū bǔ,háo shèng xiāng yī zuò jì kāi。
黄唐不逮淳风邈,害气方乘闰统来。huáng táng bù dǎi chún fēng miǎo,hài qì fāng chéng rùn tǒng lái。
一自东迁悲迹熄,每从战国叹秦灰。yī zì dōng qiān bēi jì xī,měi cóng zhàn guó tàn qín huī。
尽除封建成孤立,转令齐民盗八垓。jǐn chú fēng jiàn chéng gū lì,zhuǎn lìng qí mín dào bā gāi。
金刀未造三分剖,马牛竟作五□煤。jīn dāo wèi zào sān fēn pōu,mǎ niú jìng zuò wǔ méi。
南北青编多异纪,隋唐王气始中回。nán běi qīng biān duō yì jì,suí táng wáng qì shǐ zhōng huí。
唐衰五代尤纷拿,石晋臣□良可哀。táng shuāi wǔ dài yóu fēn ná,shí jìn chén liáng kě āi。
宋治虽隆戎逼处,辽金迭起动烽埃。sòng zhì suī lóng róng bī chù,liáo jīn dié qǐ dòng fēng āi。
□元混一真稀有,天骄何力使天培。yuán hùn yī zhēn xī yǒu,tiān jiāo hé lì shǐ tiān péi。
千年历数遭腥秽,九十中原去草莱。qiān nián lì shù zāo xīng huì,jiǔ shí zhōng yuán qù cǎo lái。
谁洗虞渊扶日月,重开草昧见风雷。shuí xǐ yú yuān fú rì yuè,zhòng kāi cǎo mèi jiàn fēng léi。
拨反须凭贤圣德,驱兼独倚帝王才。bō fǎn xū píng xián shèng dé,qū jiān dú yǐ dì wáng cái。
稽古勋华难撰述,微臣执管漫徘徊。jī gǔ xūn huá nán zhuàn shù,wēi chén zhí guǎn màn pái huái。