古诗词

史称民不益赋而天下用饶然乎否

郭之奇

不问泥沙问悉纤,真成平准亦难厌。bù wèn ní shā wèn xī xiān,zhēn chéng píng zhǔn yì nán yàn。
更无山海藏天地,惟有农丞算铁盐。gèng wú shān hǎi cáng tiān dì,wéi yǒu nóng chéng suàn tiě yán。
利析秋毫民自竭,赢归少府吏虽廉。lì xī qiū háo mín zì jié,yíng guī shǎo fǔ lì suī lián。
烹羊未必堪求雨,出马终须赋日添。pēng yáng wèi bì kān qiú yǔ,chū mǎ zhōng xū fù rì tiān。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

谓麟言凤

郭之奇

虎谓麟非仁,鸱言凤寡德。hǔ wèi lín fēi rén,chī yán fèng guǎ dé。
麟终避虎行,凤岂争鸱食。lín zhōng bì hǔ xíng,fèng qǐ zhēng chī shí。
以兹四物怀,旁推万人臆。yǐ zī sì wù huái,páng tuī wàn rén yì。
慈暴本分蹄,洁污良异翼。cí bào běn fēn tí,jié wū liáng yì yì。
人境自无穷,我生何郁抑。rén jìng zì wú qióng,wǒ shēng hé yù yì。
晨昏泛杳冥,悯默归时域。chén hūn fàn yǎo míng,mǐn mò guī shí yù。
触望有高深,随行变通塞。chù wàng yǒu gāo shēn,suí xíng biàn tōng sāi。
坚贞未可渝,远重谁相息。jiān zhēn wèi kě yú,yuǎn zhòng shuí xiāng xī。
收风使浪平,引木依绳直。shōu fēng shǐ làng píng,yǐn mù yī shéng zhí。
素性复幽寻,翔飞仍举色。sù xìng fù yōu xún,xiáng fēi réng jǔ sè。
荣吝始俱忘,坦步辞徽纆。róng lìn shǐ jù wàng,tǎn bù cí huī mò。
夙昔心所期,励此归耕力。sù xī xīn suǒ qī,lì cǐ guī gēng lì。

念三日酉时立秋晚对感叹

郭之奇

忽值西来爽,薄暮洒幽窗。hū zhí xī lái shuǎng,báo mù sǎ yōu chuāng。
轻烟团桂影,细霭拂漓江。qīng yān tuán guì yǐng,xì ǎi fú lí jiāng。
百年衰变感,自疑蓬鬓双。bǎi nián shuāi biàn gǎn,zì yí péng bìn shuāng。
飒飒同人世,悲凉满血腔。sà sà tóng rén shì,bēi liáng mǎn xuè qiāng。

初秋遣悲二首

郭之奇

死生犹未息,时序岂能停。sǐ shēng yóu wèi xī,shí xù qǐ néng tíng。
长嬴收远驭,西颢启高扃。zhǎng yíng shōu yuǎn yù,xī hào qǐ gāo jiōng。
商飔及万汇,肃气走前汀。shāng sī jí wàn huì,sù qì zǒu qián tīng。
曾是汰繁冗,何以护芳馨。céng shì tài fán rǒng,hé yǐ hù fāng xīn。
且看云白处,山容次第醒。qiě kàn yún bái chù,shān róng cì dì xǐng。
要惟成旧德,亦岂重阴刑。yào wéi chéng jiù dé,yì qǐ zhòng yīn xíng。

初秋遣悲二首

郭之奇

中心自摇落,物象乃从之。zhōng xīn zì yáo luò,wù xiàng nǎi cóng zhī。
观生曾有日,幽感忽因时。guān shēng céng yǒu rì,yōu gǎn hū yīn shí。
青霭炎犹重,白云远尚疑。qīng ǎi yán yóu zhòng,bái yún yuǎn shàng yí。
晓山光翊翊,芳草暮离离。xiǎo shān guāng yì yì,fāng cǎo mù lí lí。
将归凭此送,萧瑟转相宜。jiāng guī píng cǐ sòng,xiāo sè zhuǎn xiāng yí。
悲哉古尽然,旅人胡叹噫。bēi zāi gǔ jǐn rán,lǚ rén hú tàn yī。

古今人多作留春诗而莫有留夏者感而赋之

郭之奇

辞春多绪言,辞夏何默默。cí chūn duō xù yán,cí xià hé mò mò。
良由畏日威,难拟烟风德。liáng yóu wèi rì wēi,nán nǐ yān fēng dé。
岂不爱长时,歌薰旧弦熄。qǐ bù ài zhǎng shí,gē xūn jiù xián xī。
万象倚炎光,此身当蔽抑。wàn xiàng yǐ yán guāng,cǐ shēn dāng bì yì。
瘴野复何如,荒祠困已亟。zhàng yě fù hé rú,huāng cí kùn yǐ jí。
始闻天外吹,及彼西峰侧。shǐ wén tiān wài chuī,jí bǐ xī fēng cè。
微凉动落晖,遂有轻阴色。wēi liáng dòng luò huī,suì yǒu qīng yīn sè。
曾是凄远怀,能无泪洒臆。céng shì qī yuǎn huái,néng wú lèi sǎ yì。
就之不可违,聊宽酷暑逼。jiù zhī bù kě wéi,liáo kuān kù shǔ bī。
我欲告司方,赵盾人谁忆。wǒ yù gào sī fāng,zhào dùn rén shuí yì。

人静秋相倚

郭之奇

丛绿冒深幽,不知山有秋。cóng lǜ mào shēn yōu,bù zhī shān yǒu qiū。
羁心易为感,节序引冥搜。jī xīn yì wèi gǎn,jié xù yǐn míng sōu。
晨昏檐际立,久对数峰头。chén hūn yán jì lì,jiǔ duì shù fēng tóu。
白云如我意,鳞鳞近远浮。bái yún rú wǒ yì,lín lín jìn yuǎn fú。
遂使金风入,分光动晓眸。suì shǐ jīn fēng rù,fēn guāng dòng xiǎo móu。
虚室参差杳,偏宜爽气投。xū shì cān chà yǎo,piān yí shuǎng qì tóu。
人静秋相倚,林鸟闲啾啾。rén jìng qiū xiāng yǐ,lín niǎo xián jiū jiū。
虽欣炎暑薄,转结露霜忧。suī xīn yán shǔ báo,zhuǎn jié lù shuāng yōu。
所居违自得,梦绕苍蒹流。suǒ jū wéi zì dé,mèng rào cāng jiān liú。
非关庭树响,别自搅悲愁。fēi guān tíng shù xiǎng,bié zì jiǎo bēi chóu。

忽疑中有人

郭之奇

忍炎销夏月,迎露入秋晨。rěn yán xiāo xià yuè,yíng lù rù qiū chén。
举目云之际,忽疑中有人。jǔ mù yún zhī jì,hū yí zhōng yǒu rén。
下者披萝薜,上乃绝氛尘。xià zhě pī luó bì,shàng nǎi jué fēn chén。
有鹤长供驭,无槎许问津。yǒu hè zhǎng gōng yù,wú chá xǔ wèn jīn。
伊我欲从游,遥遥未可亲。yī wǒ yù cóng yóu,yáo yáo wèi kě qīn。
晓昏自冥寞,且须鍊魄神。xiǎo hūn zì míng mò,qiě xū liàn pò shén。
聊当倚伏次,永却悔凶邻。liáo dāng yǐ fú cì,yǒng què huǐ xiōng lín。
违忧君子德,贵患至人身。wéi yōu jūn zi dé,guì huàn zhì rén shēn。
以兹潜确意,攀缘日月轮。yǐ zī qián què yì,pān yuán rì yuè lún。
玄感由贞吉,非此必沦真。xuán gǎn yóu zhēn jí,fēi cǐ bì lún zhēn。

云白青山外

郭之奇

云白青山外,见之秋初时。yún bái qīng shān wài,jiàn zhī qiū chū shí。
幻影生无际,遥心结在兹。huàn yǐng shēng wú jì,yáo xīn jié zài zī。
凄清摇首蕨,冥杳滴商芝。qī qīng yáo shǒu jué,míng yǎo dī shāng zhī。
欲暮馀光变,深宵始露吹。yù mù yú guāng biàn,shēn xiāo shǐ lù chuī。
苟非凉液散,谁使玉华滋。gǒu fēi liáng yè sàn,shuí shǐ yù huá zī。
我观灵异质,幽赏亦何宜。wǒ guān líng yì zhì,yōu shǎng yì hé yí。
起灭须臾内,且非造物为。qǐ miè xū yú nèi,qiě fēi zào wù wèi。
万古悬空色,此中自合离。wàn gǔ xuán kōng sè,cǐ zhōng zì hé lí。
将由不可近,是以默相期。jiāng yóu bù kě jìn,shì yǐ mò xiāng qī。
所贵同虚远,终与论神奇。suǒ guì tóng xū yuǎn,zhōng yǔ lùn shén qí。

悲哉此气生

郭之奇

万象含秋意,相遭别有情。wàn xiàng hán qiū yì,xiāng zāo bié yǒu qíng。
白云依露洗,黄叶俟风鸣。bái yún yī lù xǐ,huáng yè qí fēng míng。
洗作秋空色,鸣兹秋树声。xǐ zuò qiū kōng sè,míng zī qiū shù shēng。
声凄色自黯,悲哉此气生。shēng qī sè zì àn,bēi zāi cǐ qì shēng。
能使山河变,孰云天地清。néng shǐ shān hé biàn,shú yún tiān dì qīng。
摇落无今古,炎凉日夜更。yáo luò wú jīn gǔ,yán liáng rì yè gèng。
悠悠千载去,冉冉百年倾。yōu yōu qiān zài qù,rǎn rǎn bǎi nián qīng。
薄寒感肌骨,惛浓似可轻。báo hán gǎn jī gǔ,hūn nóng shì kě qīng。
伊我秋一物,谁敢向秋瞠。yī wǒ qiū yī wù,shuí gǎn xiàng qiū chēng。
聊为芳草恸,随尔艾萧横。liáo wèi fāng cǎo tòng,suí ěr ài xiāo héng。

羁馆七夕

郭之奇

双星此夕又何如,不管人间羁怨多。shuāng xīng cǐ xī yòu hé rú,bù guǎn rén jiān jī yuàn duō。
只为秋期贪速聚,苦催日驭向飞梭。zhǐ wèi qiū qī tān sù jù,kǔ cuī rì yù xiàng fēi suō。
填乌桥上云初合,回雁峰头月早过。tián wū qiáo shàng yún chū hé,huí yàn fēng tóu yuè zǎo guò。
竟无巧意销愁缕,惟有灰心溢泪河。jìng wú qiǎo yì xiāo chóu lǚ,wéi yǒu huī xīn yì lèi hé。
卢妇金堂栖海燕,班姬长信抛纨扇。lú fù jīn táng qī hǎi yàn,bān jī zhǎng xìn pāo wán shàn。
人间惆怅天不知,天上缠绵人不见。rén jiān chóu chàng tiān bù zhī,tiān shàng chán mián rén bù jiàn。
槎客误从长怅津,君平错解相思瑱。chá kè wù cóng zhǎng chàng jīn,jūn píng cuò jiě xiāng sī zhèn。
坐对鸳机娇不语,可怜不是阳台女。zuò duì yuān jī jiāo bù yǔ,kě lián bù shì yáng tái nǚ。
拟将机石付娲皇,补尽人间离缺所。nǐ jiāng jī shí fù wā huáng,bǔ jǐn rén jiān lí quē suǒ。
多离少会离合嘻,已缺难圆缺更悲。duō lí shǎo huì lí hé xī,yǐ quē nán yuán quē gèng bēi。
缀玉垂珠非我时,陈瓜列果复奚为。zhuì yù chuí zhū fēi wǒ shí,chén guā liè guǒ fù xī wèi。

十四午烈日方中忽下小雹既乃继以阴雨

郭之奇

万点潇疏拂瓦鸣,忽疑眼际变阴明。wàn diǎn xiāo shū fú wǎ míng,hū yí yǎn jì biàn yīn míng。
中元神鬼入炎城,飒飒风前叹息声。zhōng yuán shén guǐ rù yán chéng,sà sà fēng qián tàn xī shēng。
苍梧云色愁千里,春去秋来烟若水。cāng wú yún sè chóu qiān lǐ,chūn qù qiū lái yān ruò shuǐ。
草芳何意泫王孙,枫赤偏能惊帝子。cǎo fāng hé yì xuàn wáng sūn,fēng chì piān néng jīng dì zi。
举头北望见虞山,可有双娥在竹间。jǔ tóu běi wàng jiàn yú shān,kě yǒu shuāng é zài zhú jiān。
君看雨后千千泪,使人空忆断肠班。jūn kàn yǔ hòu qiān qiān lèi,shǐ rén kōng yì duàn cháng bān。

中元节有感

郭之奇

钹鼓哓哓化楮衣,人心泉意两凄其。bó gǔ xiāo xiāo huà chǔ yī,rén xīn quán yì liǎng qī qí。
雨后风前云树色,晨昏几作晦明吹。yǔ hòu fēng qián yún shù sè,chén hūn jǐ zuò huì míng chuī。
朝团碧叶幽光渺,夜结青燐暗影窥。cháo tuán bì yè yōu guāng miǎo,yè jié qīng lín àn yǐng kuī。
虫沙何日非人变,猿鹤千年动我思。chóng shā hé rì fēi rén biàn,yuán hè qiān nián dòng wǒ sī。
布奠倾觞谁氏子,涓涓哭望想天涯。bù diàn qīng shāng shuí shì zi,juān juān kū wàng xiǎng tiān yá。
尚有精魂殊地隔,其殁其存家未知。shàng yǒu jīng hún shū dì gé,qí mò qí cún jiā wèi zhī。
始知病死何须哭,死而得祭何足悲。shǐ zhī bìng sǐ hé xū kū,sǐ ér dé jì hé zú bēi。
君看南北纷纷者,人鬼推迁尽易居。jūn kàn nán běi fēn fēn zhě,rén guǐ tuī qiān jǐn yì jū。

秋风叹一章感庭中古木也

郭之奇

秋风不静秋树喧,瑟瑟萧萧动我门。qiū fēng bù jìng qiū shù xuān,sè sè xiāo xiāo dòng wǒ mén。
秋气长含终古恨,愁悲那复此时论。qiū qì zhǎng hán zhōng gǔ hèn,chóu bēi nà fù cǐ shí lùn。
秋树独深君子叹,悲回惜往倍销魂。qiū shù dú shēn jūn zi tàn,bēi huí xī wǎng bèi xiāo hún。
物象多年殊故色,悽凉即事了晨昏。wù xiàng duō nián shū gù sè,qī liáng jí shì le chén hūn。
秋风偏向空庭入,古木婆娑亦共翻。qiū fēng piān xiàng kōng tíng rù,gǔ mù pó suō yì gòng fān。
无多零叶随风转,应许孤枝寄日温。wú duō líng yè suí fēng zhuǎn,yīng xǔ gū zhī jì rì wēn。
叶畏风寒枝暖日,此中有雠兼有恩。yè wèi fēng hán zhī nuǎn rì,cǐ zhōng yǒu chóu jiān yǒu ēn。
始知肃杀非天意,使秋摇落使秋存。shǐ zhī sù shā fēi tiān yì,shǐ qiū yáo luò shǐ qiū cún。

白露晓对

郭之奇

青山来远梦,白首变馀身。qīng shān lái yuǎn mèng,bái shǒu biàn yú shēn。
举止江河日,伤心玉露晨。jǔ zhǐ jiāng hé rì,shāng xīn yù lù chén。
桂岭苍苍烟草渍,漓江泛泛晓波皴。guì lǐng cāng cāng yān cǎo zì,lí jiāng fàn fàn xiǎo bō cūn。
枫伤菊润由斯节,秋急天高趁此晨。fēng shāng jú rùn yóu sī jié,qiū jí tiān gāo chèn cǐ chén。
与枫何怨菊何德,天意秋情亦未均。yǔ fēng hé yuàn jú hé dé,tiān yì qiū qíng yì wèi jūn。
使荣使瘁风光别,物犹如此况乎人。shǐ róng shǐ cuì fēng guāng bié,wù yóu rú cǐ kuàng hū rén。
凄凉屈宋二千载,全付秋悲向我屯。qī liáng qū sòng èr qiān zài,quán fù qiū bēi xiàng wǒ tún。
残形操在疑他影,彩笔吟低失旧颦。cán xíng cāo zài yí tā yǐng,cǎi bǐ yín dī shī jiù pín。
空堂几阅幽明状,窈室安知生死邻。kōng táng jǐ yuè yōu míng zhuàng,yǎo shì ān zhī shēng sǐ lín。
无边陨叶千林共,未必千林一样匀。wú biān yǔn yè qiān lín gòng,wèi bì qiān lín yī yàng yún。
薜荔馀香虽暂落,胡绳倚菉漫相沦。bì lì yú xiāng suī zàn luò,hú shéng yǐ lù màn xiāng lún。
眼中枯菀何须问,栖集诸禽任喜嗔。yǎn zhōng kū wǎn hé xū wèn,qī jí zhū qín rèn xǐ chēn。

擘山行

郭之奇

忆昔当年驾海桥,海神鞭石驻奔潮。yì xī dāng nián jià hǎi qiáo,hǎi shén biān shí zhù bēn cháo。
镐君未遗祖龙璧,风雨奔驰气拂霄。gǎo jūn wèi yí zǔ lóng bì,fēng yǔ bēn chí qì fú xiāo。
赫焰拖溟垂怒翼,雄心役鬼奋长揱。hè yàn tuō míng chuí nù yì,xióng xīn yì guǐ fèn zhǎng xiāo。
万丈鱼梁成顷刻,千层鳌背许逍遥。wàn zhàng yú liáng chéng qǐng kè,qiān céng áo bèi xǔ xiāo yáo。
神山可至未遑至,湘灵鼓瑟向人招。shén shān kě zhì wèi huáng zhì,xiāng líng gǔ sè xiàng rén zhāo。
岂意轩辕张广乐,洪波腾踔倚扶飙。qǐ yì xuān yuán zhāng guǎng lè,hóng bō téng chuō yǐ fú biāo。
时臣不解咸池奏,误指皇英禁俗?。shí chén bù jiě xián chí zòu,wù zhǐ huáng yīng jìn sú diāo。
赭尽君山终古黛,皇英不语抱琪瑶。zhě jǐn jūn shān zhōng gǔ dài,huáng yīng bù yǔ bào qí yáo。
眼看徐市留仙药,尚遣蒙恬筑塞腰。yǎn kàn xú shì liú xiān yào,shàng qiǎn méng tián zhù sāi yāo。
郁郁沙丘馀臭出,凄凄骊墓壮魂凋。yù yù shā qiū yú chòu chū,qī qī lí mù zhuàng hún diāo。
长城万里今奚似,汉武唐宗落故标。zhǎng chéng wàn lǐ jīn xī shì,hàn wǔ táng zōng luò gù biāo。
千年几叹地无脉,百代安知天有骄。qiān nián jǐ tàn dì wú mài,bǎi dài ān zhī tiān yǒu jiāo。
胡越公然家可一,炎荒何以物难调。hú yuè gōng rán jiā kě yī,yán huāng hé yǐ wù nán diào。
射工含毒沙流涧,飓母吹岚瘴宿繇。shè gōng hán dú shā liú jiàn,jù mǔ chuī lán zhàng sù yáo。
黄金无计收燕骨,白虎翻疑窃骏镳。huáng jīn wú jì shōu yàn gǔ,bái hǔ fān yí qiè jùn biāo。
可怜万古鸿荒质,列缺横空左右挑。kě lián wàn gǔ hóng huāng zhì,liè quē héng kōng zuǒ yòu tiāo。
血面高呼闻上阙,帝赐甘言问赤熛。xuè miàn gāo hū wén shàng quē,dì cì gān yán wèn chì biāo。
答云此威臣尚惕,嬴政真成怒未销。dá yún cǐ wēi chén shàng tì,yíng zhèng zhēn chéng nù wèi xiāo。
五丁顑颔辞无力,愚公相劝助昏朝。wǔ dīng kǎn hàn cí wú lì,yú gōng xiāng quàn zhù hūn cháo。
挟山超海今齐见,为谷为陵那可料。xié shān chāo hǎi jīn qí jiàn,wèi gǔ wèi líng nà kě liào。
君不见不周天柱凭首触,此石何须万斧敲。jūn bù jiàn bù zhōu tiān zhù píng shǒu chù,cǐ shí hé xū wàn fǔ qiāo。