古诗词

九歌出门

郭之奇

青山兮尽日,晓夕成兮潮汀。qīng shān xī jǐn rì,xiǎo xī chéng xī cháo tīng。
出门异兮风俗,所可同兮山青。chū mén yì xī fēng sú,suǒ kě tóng xī shān qīng。
试骋目兮千里,杳冥漠兮林坰。shì chěng mù xī qiān lǐ,yǎo míng mò xī lín jiōng。
前峰递兮遥黛,夹道来兮近馨。qián fēng dì xī yáo dài,jiā dào lái xī jìn xīn。
腾予策兮芳径,偃予车兮翠扃。téng yǔ cè xī fāng jìng,yǎn yǔ chē xī cuì jiōng。
与烟鸟兮栖迹,朝松扉兮夜桂驿。yǔ yān niǎo xī qī jì,cháo sōng fēi xī yè guì yì。
惟万木兮纷披,气高浮兮自泽。wéi wàn mù xī fēn pī,qì gāo fú xī zì zé。
破东日兮分苍,敛西霞兮继碧。pò dōng rì xī fēn cāng,liǎn xī xiá xī jì bì。
或黯淡兮异容,云片片兮巾舄。huò àn dàn xī yì róng,yún piàn piàn xī jīn xì。
冈峦合兮阴易生,溪谷深兮风雷窄。gāng luán hé xī yīn yì shēng,xī gǔ shēn xī fēng léi zhǎi。
雨后山兮更清,时变化兮惟百。yǔ hòu shān xī gèng qīng,shí biàn huà xī wéi bǎi。
此其入眼兮如此,若言其愁人者兮不可绎。cǐ qí rù yǎn xī rú cǐ,ruò yán qí chóu rén zhě xī bù kě yì。
溯登历兮指弹,分闽山兮千盘。sù dēng lì xī zhǐ dàn,fēn mǐn shān xī qiān pán。
但驰心兮有格,云何步兮跚跚。dàn chí xīn xī yǒu gé,yún hé bù xī shān shān。
仰揭孽兮连峰之怪石,俯奔崩兮泻麓之哀湍。yǎng jiē niè xī lián fēng zhī guài shí,fǔ bēn bēng xī xiè lù zhī āi tuān。
下断桥兮树杪,横野渡兮根蟠。xià duàn qiáo xī shù miǎo,héng yě dù xī gēn pán。
忽瞻望兮屺岵,长胁息兮气乾。hū zhān wàng xī qǐ hù,zhǎng xié xī xī qì qián。
尚慎旃兮行役,无自苦兮多端。shàng shèn zhān xī xíng yì,wú zì kǔ xī duō duān。
望此身兮山中人,强自排兮与愁瞒。wàng cǐ shēn xī shān zhōng rén,qiáng zì pái xī yǔ chóu mán。
故山一天兮不可即,汀山有素兮聊与之安。gù shān yī tiān xī bù kě jí,tīng shān yǒu sù xī liáo yǔ zhī ān。
人亦有言兮山路险难,吾今矢歌兮薄自宽。rén yì yǒu yán xī shān lù xiǎn nán,wú jīn shǐ gē xī báo zì kuān。
闻古人兮陟升皇而临睨,谁能无回首兮三叹。wén gǔ rén xī zhì shēng huáng ér lín nì,shuí néng wú huí shǒu xī sān tàn。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

春闺八首

郭之奇

桃花红烂熳,李花白参差。táo huā hóng làn màn,lǐ huā bái cān chà。
向日娇同醉,临风懒独吹。xiàng rì jiāo tóng zuì,lín fēng lǎn dú chuī。
已能分妾面,更欲动君思。yǐ néng fēn qiè miàn,gèng yù dòng jūn sī。
桃李心如此,妾知君未知。táo lǐ xīn rú cǐ,qiè zhī jūn wèi zhī。

春闺八首

郭之奇

花落春毋赧,花开春莫矜。huā luò chūn wú nǎn,huā kāi chūn mò jīn。
花容徒竞日,妾意浑如冰。huā róng tú jìng rì,qiè yì hún rú bīng。
日影须臾变,冰心百岁凝。rì yǐng xū yú biàn,bīng xīn bǎi suì níng。
使妾同开落,于心诚不能。shǐ qiè tóng kāi luò,yú xīn chéng bù néng。

春闺八首

郭之奇

自君之出矣,无意上妆楼。zì jūn zhī chū yǐ,wú yì shàng zhuāng lóu。
尽日飞蓬首,朝朝叹白头。jǐn rì fēi péng shǒu,cháo cháo tàn bái tóu。
未烦杨柳色,独见深闺愁。wèi fán yáng liǔ sè,dú jiàn shēn guī chóu。
朱颜君错过,何事觅封侯。zhū yán jūn cuò guò,hé shì mì fēng hóu。

春闺八首

郭之奇

黄莺枝上语,双双出可怜。huáng yīng zhī shàng yǔ,shuāng shuāng chū kě lián。
衔花咀晓露,入树倚轻烟。xián huā jǔ xiǎo lù,rù shù yǐ qīng yān。
尔来春欲半,人去日逾千。ěr lái chūn yù bàn,rén qù rì yú qiān。
空将千日绪,啼向半春前。kōng jiāng qiān rì xù,tí xiàng bàn chūn qián。

春闺八首

郭之奇

朝来云际羽,忽向绮窗飞。cháo lái yún jì yǔ,hū xiàng qǐ chuāng fēi。
飞飞传锦字,开视动春晖。fēi fēi chuán jǐn zì,kāi shì dòng chūn huī。
是郎手中迹,入袖芳菲菲。shì láng shǒu zhōng jì,rù xiù fāng fēi fēi。
收藏兰麝箧,留芳待郎归。shōu cáng lán shè qiè,liú fāng dài láng guī。

春闺八首

郭之奇

深闺无气力,刀尺为君持。shēn guī wú qì lì,dāo chǐ wèi jūn chí。
腰带思畴昔,襟怀起怨疑。yāo dài sī chóu xī,jīn huái qǐ yuàn yí。
裁缝聊如此,熨贴那堪知。cái fèng liáo rú cǐ,yùn tiē nà kān zhī。
所愁黄里叹,不畏好人嗤。suǒ chóu huáng lǐ tàn,bù wèi hǎo rén chī。

月行

郭之奇

幽溪明素色,波月正潆洄。yōu xī míng sù sè,bō yuè zhèng yíng huí。
溯洄当月夜,清影曳高桅。sù huí dāng yuè yè,qīng yǐng yè gāo wéi。
舟入银河去,人疑雪夜来。zhōu rù yín hé qù,rén yí xuě yè lái。
野鹭惊还宿,林乌止复猜。yě lù jīng hái sù,lín wū zhǐ fù cāi。
水山同一照,烟树两难裁。shuǐ shān tóng yī zhào,yān shù liǎng nán cái。
临流山意落,击楫水光开。lín liú shān yì luò,jī jí shuǐ guāng kāi。
渔歌深入浦,耳外独徘徊。yú gē shēn rù pǔ,ěr wài dú pái huái。
所谓伊人者,此际亦悠哉。suǒ wèi yī rén zhě,cǐ jì yì yōu zāi。

中夜声色

郭之奇

深宵索幽异,物象总同同。shēn xiāo suǒ yōu yì,wù xiàng zǒng tóng tóng。
溪月光如串,林烟白似通。xī yuè guāng rú chuàn,lín yān bái shì tōng。
清沙流远照,碧渚动虚空。qīng shā liú yuǎn zhào,bì zhǔ dòng xū kōng。
维舟依绝岸,春色满幽蓬。wéi zhōu yī jué àn,chūn sè mǎn yōu péng。
澹然心不系,身与波上风。dàn rán xīn bù xì,shēn yǔ bō shàng fēng。
风动潜鱼窟,春依宿鸟丛。fēng dòng qián yú kū,chūn yī sù niǎo cóng。
鸟鱼方向客,虫响莫匆匆。niǎo yú fāng xiàng kè,chóng xiǎng mò cōng cōng。

晚泊与山对卧

郭之奇

幽溪出素泉,春山留淡薄。yōu xī chū sù quán,chūn shān liú dàn báo。
落日挂峰头,我舟系其脚。luò rì guà fēng tóu,wǒ zhōu xì qí jiǎo。
轻烟拂翠微,远雾环阴壑。qīng yān fú cuì wēi,yuǎn wù huán yīn hè。
陵麓势多端,水石何凿凿。líng lù shì duō duān,shuǐ shí hé záo záo。
碧渚映黄昏,清沙互隐跃。bì zhǔ yìng huáng hūn,qīng shā hù yǐn yuè。
高深一钓如,左右双篷若。gāo shēn yī diào rú,zuǒ yòu shuāng péng ruò。
仰观星汉联,颇畏天河落。yǎng guān xīng hàn lián,pǒ wèi tiān hé luò。
羁心自抑扬,高枕望寥廓。jī xīn zì yì yáng,gāo zhěn wàng liáo kuò。
衾抱夜流奔,梦从山鬼谑。qīn bào yè liú bēn,mèng cóng shān guǐ xuè。
愧尔山中云,及此共冥寞。kuì ěr shān zhōng yún,jí cǐ gòng míng mò。

披襟

郭之奇

披襟当远树,悠然共水山。pī jīn dāng yuǎn shù,yōu rán gòng shuǐ shān。
天籁驱之出,春情不可关。tiān lài qū zhī chū,chūn qíng bù kě guān。
春光将欲去,春风那得闲。chūn guāng jiāng yù qù,chūn fēng nà dé xián。
微凉下苍壁,虚声走碧湾。wēi liáng xià cāng bì,xū shēng zǒu bì wān。
烟云相对发,忽向此中还。yān yún xiāng duì fā,hū xiàng cǐ zhōng hái。
清泠动耳目,吾亦散羁颜。qīng líng dòng ěr mù,wú yì sàn jī yán。

渔樵

郭之奇

积雨漏岩壑,洪波压素流。jī yǔ lòu yán hè,hóng bō yā sù liú。
巢居倾野聚,穷乡鲜一留。cháo jū qīng yě jù,qióng xiāng xiān yī liú。
樵子挥长斧,渔人刺小舟。qiáo zi huī zhǎng fǔ,yú rén cì xiǎo zhōu。
纷纷碧渚际,历乱自相雠。fēn fēn bì zhǔ jì,lì luàn zì xiāng chóu。
渔人谓樵子,此利固渔收。yú rén wèi qiáo zi,cǐ lì gù yú shōu。
溪山应有界,云何出位谋。xī shān yīng yǒu jiè,yún hé chū wèi móu。
诸樵但摇首,连臂歌薪槱。zhū qiáo dàn yáo shǒu,lián bì gē xīn yǒu。
林峦岂余爱,尔亦缘木求。lín luán qǐ yú ài,ěr yì yuán mù qiú。
我闻斯语辩,永叹世情偷。wǒ wén sī yǔ biàn,yǒng tàn shì qíng tōu。
满目悲陵谷,伤心畏戟矛。mǎn mù bēi líng gǔ,shāng xīn wèi jǐ máo。
谁能驱垄断,孰与破侵牟。shuí néng qū lǒng duàn,shú yǔ pò qīn móu。
解维辞二物,鼓棹向群鸥。jiě wéi cí èr wù,gǔ zhào xiàng qún ōu。

泊攸镇

郭之奇

山非溪不润,溪非山不幽。shān fēi xī bù rùn,xī fēi shān bù yōu。
溪山相曳绕,相得转相求。xī shān xiāng yè rào,xiāng dé zhuǎn xiāng qiú。
绿渚衔青壁,群峰下碧流。lǜ zhǔ xián qīng bì,qún fēng xià bì liú。
恍疑太虚澹,时将物象收。huǎng yí tài xū dàn,shí jiāng wù xiàng shōu。
轻风来窈谷,兰芷在前洲。qīng fēng lái yǎo gǔ,lán zhǐ zài qián zhōu。
跂远人何似,一苇自悠悠。qí yuǎn rén hé shì,yī wěi zì yōu yōu。
心微迎鸟语,意得比鱼游。xīn wēi yíng niǎo yǔ,yì dé bǐ yú yóu。
灭明村火见,孤缆向昏投。miè míng cūn huǒ jiàn,gū lǎn xiàng hūn tóu。
所思不可遗,采芳为谁留。suǒ sī bù kě yí,cǎi fāng wèi shuí liú。

过赣关

郭之奇

舍棹就前峰,停桡依急濑。shě zhào jiù qián fēng,tíng ráo yī jí lài。
举目望巍城,倒影如悬盖。jǔ mù wàng wēi chéng,dào yǐng rú xuán gài。
东西画二流,千桅聚一带。dōng xī huà èr liú,qiān wéi jù yī dài。
奔溪忽罢行,飞烟日可绘。bēn xī hū bà xíng,fēi yān rì kě huì。
先王措不倾,必求当要害。xiān wáng cuò bù qīng,bì qiú dāng yào hài。
相彼粤闽冲,形势此为最。xiāng bǐ yuè mǐn chōng,xíng shì cǐ wèi zuì。
为关别有心,区区宁计会。wèi guān bié yǒu xīn,qū qū níng jì huì。
未闻惟正供,独烦中饱嘅。wèi wén wéi zhèng gōng,dú fán zhōng bǎo kǎi。
堂堂半刺客,岂复称牙侩。táng táng bàn cì kè,qǐ fù chēng yá kuài。
我欲副其求,赠以青山霭。wǒ yù fù qí qiú,zèng yǐ qīng shān ǎi。
谁能捐有馀,稍足医无赖。shuí néng juān yǒu yú,shāo zú yī wú lài。
莫使望乡人,神飞东岭外。mò shǐ wàng xiāng rén,shén fēi dōng lǐng wài。

梦醒

郭之奇

春日迟迟下,春山处处青。chūn rì chí chí xià,chūn shān chù chù qīng。
春光多懒困,春色未飘零。chūn guāng duō lǎn kùn,chūn sè wèi piāo líng。
窈意留莎草,微芳发渚馨。yǎo yì liú shā cǎo,wēi fāng fā zhǔ xīn。
双燕飞还语,群鸥去复停。shuāng yàn fēi hái yǔ,qún ōu qù fù tíng。
斜阳粘翠壁,返照及疏棂。xié yáng zhān cuì bì,fǎn zhào jí shū líng。
孤清隐顾盼,幽人自渺冥。gū qīng yǐn gù pàn,yōu rén zì miǎo míng。
披襟初一眺,物象满前汀。pī jīn chū yī tiào,wù xiàng mǎn qián tīng。
落尽高天日,梦游乍遣醒。luò jǐn gāo tiān rì,mèng yóu zhà qiǎn xǐng。

深睡

郭之奇

雨馀朝梦添,春倦羁云惹。yǔ yú cháo mèng tiān,chūn juàn jī yún rě。
睡乡未远遐,扁舟颇潇洒。shuì xiāng wèi yuǎn xiá,biǎn zhōu pǒ xiāo sǎ。
高枕对青山,侧身依绿野。gāo zhěn duì qīng shān,cè shēn yī lǜ yě。
千年陶窗北,百世庄园下。qiān nián táo chuāng běi,bǎi shì zhuāng yuán xià。
自谓羲皇真,何知蝴蝶假。zì wèi xī huáng zhēn,hé zhī hú dié jiǎ。
古来贤逸人,一一供臂把。gǔ lái xián yì rén,yī yī gōng bì bǎ。
清风卷篷入,怀抱真堪写。qīng fēng juǎn péng rù,huái bào zhēn kān xiě。
葛天有遗民,惟我或是也。gé tiān yǒu yí mín,wéi wǒ huò shì yě。