古诗词

九歌出门

郭之奇

于戏兮旷哉,彭湖兮飞渡来。yú xì xī kuàng zāi,péng hú xī fēi dù lái。
朝南浦兮云棹,夕吴城兮月桅。cháo nán pǔ xī yún zhào,xī wú chéng xī yuè wéi。
击余汰兮烟阔,扬吾舲兮波开。jī yú tài xī yān kuò,yáng wú líng xī bō kāi。
波开兮未极,高帆举兮瞬息。bō kāi xī wèi jí,gāo fān jǔ xī shùn xī。
风从水兮为鳞,舟在山兮振翼。fēng cóng shuǐ xī wèi lín,zhōu zài shān xī zhèn yì。
望百里兮匡庐,坐超忽兮横侧。wàng bǎi lǐ xī kuāng lú,zuò chāo hū xī héng cè。
分晴明兮众形,递遥迩兮诸色。fēn qíng míng xī zhòng xíng,dì yáo ěr xī zhū sè。
虽变化兮多端,犹卷舒兮无匿。suī biàn huà xī duō duān,yóu juǎn shū xī wú nì。
謇将揖兮披衷,尚微杳兮难即。jiǎn jiāng yī xī pī zhōng,shàng wēi yǎo xī nán jí。
终有言欲告兮不能不前,亦惟感晴春兮非其易得。zhōng yǒu yán yù gào xī bù néng bù qián,yì wéi gǎn qíng chūn xī fēi qí yì dé。
恐阴曀兮中生,蔽光颜兮外蚀。kǒng yīn yì xī zhōng shēng,bì guāng yán xī wài shí。
或风雷兮怒凭,驱木石兮崩仄。huò fēng léi xī nù píng,qū mù shí xī bēng zè。
或雨雾兮偏蒙,长荆榛兮荟薿。huò yǔ wù xī piān méng,zhǎng jīng zhēn xī huì nǐ。
人曰此兮天之变时,余实忧兮山之累德。rén yuē cǐ xī tiān zhī biàn shí,yú shí yōu xī shān zhī lèi dé。
岂若兹兮霁初容,峙明湖兮不可惑。qǐ ruò zī xī jì chū róng,zhì míng hú xī bù kě huò。
横千顷兮黛波,与清风兮琢磨。héng qiān qǐng xī dài bō,yǔ qīng fēng xī zuó mó。
渺波臣兮一叶,维七载兮五过。miǎo bō chén xī yī yè,wéi qī zài xī wǔ guò。
顾寸心兮有日,溯流从兮水之阿。gù cùn xīn xī yǒu rì,sù liú cóng xī shuǐ zhī ā。
怀余情兮未发,焉能忍兮无吪。huái yú qíng xī wèi fā,yān néng rěn xī wú é。
恃中忱兮谅直,想山意兮渊和。shì zhōng chén xī liàng zhí,xiǎng shān yì xī yuān hé。
遂倚窗兮至夕,舟既远兮为歌。suì yǐ chuāng xī zhì xī,zhōu jì yuǎn xī wèi gē。
念青帝之司峰兮亦无多,将鸣鹈之度岭兮奈时何。niàn qīng dì zhī sī fēng xī yì wú duō,jiāng míng tí zhī dù lǐng xī nài shí hé。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

饱食卒岁因之自警四首

郭之奇

匡居能竟日,今始识闲曹。kuāng jū néng jìng rì,jīn shǐ shí xián cáo。
静觉餐仍素,谁云酒目劳。jìng jué cān réng sù,shuí yún jiǔ mù láo。
殷忧多若醉,嗛食少为膏。yīn yōu duō ruò zuì,qiǎn shí shǎo wèi gāo。
手口徒相息,心颜几忸陶。shǒu kǒu tú xiāng xī,xīn yán jǐ niǔ táo。

饱食卒岁因之自警四首

郭之奇

职思方岁莫,饮食视云需。zhí sī fāng suì mò,yǐn shí shì yún xū。
怀肉曾夸剑,分羊复耻钩。huái ròu céng kuā jiàn,fēn yáng fù chǐ gōu。
饥犹存季女,饱欲死侏儒。jī yóu cún jì nǚ,bǎo yù sǐ zhū rú。
簌簌何人者,还夸谷有无。sù sù hé rén zhě,hái kuā gǔ yǒu wú。

饱食卒岁因之自警四首

郭之奇

日月将穷节,民神合聚时。rì yuè jiāng qióng jié,mín shén hé jù shí。
鱼冰坚泽腹,蚕火照田丝。yú bīng jiān zé fù,cán huǒ zhào tián sī。
观蜡因人乐,退公或自私。guān là yīn rén lè,tuì gōng huò zì sī。
作糜名口教,授粲岂徒期。zuò mí míng kǒu jiào,shòu càn qǐ tú qī。

饱食卒岁因之自警四首

郭之奇

谋食非君子,观颐及万民。móu shí fēi jūn zi,guān yí jí wàn mín。
尝思分社肉,每叹治齐醇。cháng sī fēn shè ròu,měi tàn zhì qí chún。
微术经天下,有孚视一身。wēi shù jīng tiān xià,yǒu fú shì yī shēn。
饔餐馀妙理,况可付昏晨。yōng cān yú miào lǐ,kuàng kě fù hūn chén。

送邹石可出守襄阳三首

郭之奇

欲别春风半,离心楚地悠。yù bié chūn fēng bàn,lí xīn chǔ dì yōu。
行当芳草色,往见白蘋秋。xíng dāng fāng cǎo sè,wǎng jiàn bái píng qiū。
雁影荆门落,狼烟汉水收。yàn yǐng jīng mén luò,láng yān hàn shuǐ shōu。
此时能却望,应忆故人游。cǐ shí néng què wàng,yīng yì gù rén yóu。

送邹石可出守襄阳三首

郭之奇

昨从燕黍谷,出问楚筳篿。zuó cóng yàn shǔ gǔ,chū wèn chǔ tíng tuán。
转律阳春日,操弧翼轸天。zhuǎn lǜ yáng chūn rì,cāo hú yì zhěn tiān。
方城堪众御,万灶待君烟。fāng chéng kān zhòng yù,wàn zào dài jūn yān。
及此鸣庚始,还加五马鞭。jí cǐ míng gēng shǐ,hái jiā wǔ mǎ biān。

送邹石可出守襄阳三首

郭之奇

近说襄阳地,古今人事分。jìn shuō xiāng yáng dì,gǔ jīn rén shì fēn。
习池当祖道,羊石但征云。xí chí dāng zǔ dào,yáng shí dàn zhēng yún。
岘泪馀初迹,䍦歌失旧闻。xiàn lèi yú chū jì,lí gē shī jiù wén。
俟君盘错见,山水未离群。qí jūn pán cuò jiàn,shān shuǐ wèi lí qún。

国计

郭之奇

农臣思国计,望屋急军前。nóng chén sī guó jì,wàng wū jí jūn qián。
多取难因岁,三征不问田。duō qǔ nán yīn suì,sān zhēng bù wèn tián。
为都皆可去,署考孰能先。wèi dōu jiē kě qù,shǔ kǎo shú néng xiān。
勉语沟中瘠,扶疮向朴鞭。miǎn yǔ gōu zhōng jí,fú chuāng xiàng pǔ biān。

主恩

郭之奇

主恩权用缓,兵火赐田租。zhǔ ēn quán yòng huǎn,bīng huǒ cì tián zū。
意动天人感,膏同雨露濡。yì dòng tiān rén gǎn,gāo tóng yǔ lù rú。
汉书先父老,周政始鳏孤。hàn shū xiān fù lǎo,zhōu zhèng shǐ guān gū。
取次三春泽,还思四海俱。qǔ cì sān chūn zé,hái sī sì hǎi jù。

时难

郭之奇

王心因岁省,天步值时难。wáng xīn yīn suì shěng,tiān bù zhí shí nán。
云汉初回象,山川自改观。yún hàn chū huí xiàng,shān chuān zì gǎi guān。
黍苗兴旱月,衣褐慰祁寒。shǔ miáo xīng hàn yuè,yī hè wèi qí hán。
造命明君事,流灾那可宽。zào mìng míng jūn shì,liú zāi nà kě kuān。

兵事十首徵兵

郭之奇

固垒逍遥卒,夷丁杂汉群。gù lěi xiāo yáo zú,yí dīng zá hàn qún。
将骄人命贱,寇退首功分。jiāng jiāo rén mìng jiàn,kòu tuì shǒu gōng fēn。
暮野生燐火,春郊老阵云。mù yě shēng lín huǒ,chūn jiāo lǎo zhèn yún。
相传今面敌,稍见祖家军。xiāng chuán jīn miàn dí,shāo jiàn zǔ jiā jūn。

兵事十首徵兵

郭之奇

粟行将万里,刍竭自何年。sù xíng jiāng wàn lǐ,chú jié zì hé nián。
枵腹难终俟,遣苞孰共前。xiāo fù nán zhōng qí,qiǎn bāo shú gòng qián。
方敲民骨髓,稍给士糇饘。fāng qiāo mín gǔ suǐ,shāo gěi shì hóu zhān。
为语三军众,飞腾莫自便。wèi yǔ sān jūn zhòng,fēi téng mò zì biàn。

兵事十首徵兵

郭之奇

颓云朝夕压,坚腹近遥淩。tuí yún cháo xī yā,jiān fù jìn yáo líng。
树介征麾变,霜阴杀气凝。shù jiè zhēng huī biàn,shuāng yīn shā qì níng。
旟旐来豹幄,组练杂渔罾。yú zhào lái bào wò,zǔ liàn zá yú zēng。
游釜何人者,投鞭那可矜。yóu fǔ hé rén zhě,tóu biān nà kě jīn。

兵事十首徵兵

郭之奇

恃险舟皆敌,修文守在夷。shì xiǎn zhōu jiē dí,xiū wén shǒu zài yí。
时危难远语,效死必城为。shí wēi nán yuǎn yǔ,xiào sǐ bì chéng wèi。
有意求蛙产,何心问茧丝。yǒu yì qiú wā chǎn,hé xīn wèn jiǎn sī。
繇来人志结,不使地天移。yáo lái rén zhì jié,bù shǐ dì tiān yí。

兵事十首徵兵

郭之奇

务隘当分扼,先人作战筹。wù ài dāng fēn è,xiān rén zuò zhàn chóu。
联心惟谨养,弭耳贵专谋。lián xīn wéi jǐn yǎng,mǐ ěr guì zhuān móu。
有地因民守,无形令敌愁。yǒu dì yīn mín shǒu,wú xíng lìng dí chóu。
悬思千击万,险阻庶全收。xuán sī qiān jī wàn,xiǎn zǔ shù quán shōu。