古诗词

为石丈招魂歌

谢元汴

尔石之生何太奇,瘗没于万古之幽昧,天荒地老无人知。ěr shí zhī shēng hé tài qí,yì méi yú wàn gǔ zhī yōu mèi,tiān huāng dì lǎo wú rén zhī。
譬贤有沦于菰芦者,沉厄灾困而无所之。pì xián yǒu lún yú gū lú zhě,chén è zāi kùn ér wú suǒ zhī。
我始钦石之卓,骇石之诡。wǒ shǐ qīn shí zhī zhuó,hài shí zhī guǐ。
狂怪狂嘻,箕踞其上,若翘足高屋之頫视群儿。kuáng guài kuáng xī,jī jù qí shàng,ruò qiào zú gāo wū zhī fǔ shì qún ér。
既而悼石之不幸生于海外,狐虺翳之,恶草凭之。jì ér dào shí zhī bù xìng shēng yú hǎi wài,hú huī yì zhī,è cǎo píng zhī。
日月之所不照,风雨之所剥劙。rì yuè zhī suǒ bù zhào,fēng yǔ zhī suǒ bō lí。
何尔石之刚方正直,禀天地之劲气,而独不逢其时。hé ěr shí zhī gāng fāng zhèng zhí,bǐng tiān dì zhī jìn qì,ér dú bù féng qí shí。
不觉为之嗟咨叹泣而涕洟。bù jué wèi zhī jiē zī tàn qì ér tì tì。
嗟石何不居乎治世育乎德门,下为父母所迩,而上为天子所思,乃在此黟谷烟丘幽林绝埼。jiē shí hé bù jū hū zhì shì yù hū dé mén,xià wèi fù mǔ suǒ ěr,ér shàng wèi tiān zi suǒ sī,nǎi zài cǐ yī gǔ yān qiū yōu lín jué qí。
其不谄不阿类孤臣,其不怨不乱数孽子。qí bù chǎn bù ā lèi gū chén,qí bù yuàn bù luàn shù niè zi。
岂曾参伯奇之化其肠兮,而龙逢比干之存其尸。qǐ céng cān bó qí zhī huà qí cháng xī,ér lóng féng bǐ gàn zhī cún qí shī。
阊阖之门不可上些,虎豹啄之丧尔颐。chāng hé zhī mén bù kě shàng xiē,hǔ bào zhuó zhī sàng ěr yí。
穷石之水不可厉些,柔诎尔性懦尔肢。qióng shí zhī shuǐ bù kě lì xiē,róu qū ěr xìng nuò ěr zhī。
西母北户不可止些,风饕雪虐断尔肌。xī mǔ běi hù bù kě zhǐ xiē,fēng tāo xuě nüè duàn ěr jī。
孤竹日下不可往些,鸟兽无礼尔心危。gū zhú rì xià bù kě wǎng xiē,niǎo shòu wú lǐ ěr xīn wēi。
奇肱欢头之状丑狞恶,其形魋魌鲑蠪泆。qí gōng huān tóu zhī zhuàng chǒu níng è,qí xíng tuí qī guī lóng yì。
阳侦于幽,食尔魂气不得治。yáng zhēn yú yōu,shí ěr hún qì bù dé zhì。
不则化尔为不释之冰,若玉荣之坚栗而葳蕤。bù zé huà ěr wèi bù shì zhī bīng,ruò yù róng zhī jiān lì ér wēi ruí。
又不则化尔为员丘之竹,若倚骄之礧砢而离离。yòu bù zé huà ěr wèi yuán qiū zhī zhú,ruò yǐ jiāo zhī léi kē ér lí lí。
惟其不必如雉之可以为蜃雀之可以为蛤兮,遂我之偃蹇阑跚不得志而相宜。wéi qí bù bì rú zhì zhī kě yǐ wèi shèn què zhī kě yǐ wèi há xī,suì wǒ zhī yǎn jiǎn lán shān bù dé zhì ér xiāng yí。
天生奇物必有偶,石介霜严莸蕲。tiān shēng qí wù bì yǒu ǒu,shí jiè shuāng yán yóu qí。
吾愿与尔不易其叶,不改其枝。wú yuàn yǔ ěr bù yì qí yè,bù gǎi qí zhī。
如王屋太行之一在朔之东,一在雍之南,而使冀南汉阴无陇断兮,各有天之一体而为二支。rú wáng wū tài xíng zhī yī zài shuò zhī dōng,yī zài yōng zhī nán,ér shǐ jì nán hàn yīn wú lǒng duàn xī,gè yǒu tiān zhī yī tǐ ér wèi èr zhī。
孰使吾与尔流不得劈形不得分,镵天百尺荒其是非,一似乎苍梧之九嶷。shú shǐ wú yǔ ěr liú bù dé pī xíng bù dé fēn,chán tiān bǎi chǐ huāng qí shì fēi,yī shì hū cāng wú zhī jiǔ yí。
夫何野水之亡吾庐兮,气如马奔,声如霆击。fū hé yě shuǐ zhī wáng wú lú xī,qì rú mǎ bēn,shēng rú tíng jī。
仿佛乎伍员之怒其君不受规,发愤飞腾威凌万物而自奋于鸱夷。fǎng fú hū wǔ yuán zhī nù qí jūn bù shòu guī,fā fèn fēi téng wēi líng wàn wù ér zì fèn yú chī yí。
尔石独肉视鲲鲸,蜓顾虬螭。ěr shí dú ròu shì kūn jīng,tíng gù qiú chī。
若有六鳌之首戴于其下,而孤峙乎江之湄。ruò yǒu liù áo zhī shǒu dài yú qí xià,ér gū zhì hū jiāng zhī méi。
水兮水兮,尔虽能怀山襄陵,倒八寅而洗之,吹五山而碎之,不能使石骨青苔之秀发为之刊而峭质为堕。shuǐ xī shuǐ xī,ěr suī néng huái shān xiāng líng,dào bā yín ér xǐ zhī,chuī wǔ shān ér suì zhī,bù néng shǐ shí gǔ qīng tái zhī xiù fā wèi zhī kān ér qiào zhì wèi duò。
吾又何为乎唁兰吊芷,伤回风惜往日,而自鸣其悲。wú yòu hé wèi hū yàn lán diào zhǐ,shāng huí fēng xī wǎng rì,ér zì míng qí bēi。
尔石之生何太奇。ěr shí zhī shēng hé tài qí。

谢元汴

谢元汴,至肇庆谒桂王,复授兵科给事中。次年,奉命募兵平远。桂王西奔不返,遂奉母隐居丰顺大田泥塘。乱定,还居潮州郡城。母卒,披缁入台湾,不知所终。有《烬言》、《放言》、《霜崖集》、《霜山草堂诗集》、《和陶》、《霜吟》诸集。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 谢元汴的作品>>

猜您喜欢

骂蜘蛛三首

谢元汴

尔腹诚便便,何如边孝先。ěr fù chéng biàn biàn,hé rú biān xiào xiān。
侏儒饱欲死,笑我非臞仙。zhū rú bǎo yù sǐ,xiào wǒ fēi qú xiān。

骂蜘蛛三首

谢元汴

顷刻丝纶就,其中藏杀机。qǐng kè sī lún jiù,qí zhōng cáng shā jī。
吞啖类杞桧,何事集吾扉。tūn dàn lèi qǐ guì,hé shì jí wú fēi。

骂蜘蛛三首

谢元汴

尔肥非义胜,腴外而中枯。ěr féi fēi yì shèng,yú wài ér zhōng kū。
窘蠢栌间伏,居然五石瓠。jiǒng chǔn lú jiān fú,jū rán wǔ shí hù。

读吴越春秋吊西子

谢元汴

五云溪上浣纱漪,色剑当年恨黛眉。wǔ yún xī shàng huàn shā yī,sè jiàn dāng nián hèn dài méi。
轻雾犹含双凤影,亡吴何独说西施。qīng wù yóu hán shuāng fèng yǐng,wáng wú hé dú shuō xī shī。

挽吴长源十首

谢元汴

牙缃绿管簇花新,绮阁朱栏浥细尘。yá xiāng lǜ guǎn cù huā xīn,qǐ gé zhū lán yì xì chén。
自是丰城多剑气,天生神物会延津。zì shì fēng chéng duō jiàn qì,tiān shēng shén wù huì yán jīn。

挽吴长源十首

谢元汴

摇落壮心付酒杯,玉山秀仞忽摧颓。yáo luò zhuàng xīn fù jiǔ bēi,yù shān xiù rèn hū cuī tuí。
只今竹柏中庭影,疑尔吹笙骑鹤回。zhǐ jīn zhú bǎi zhōng tíng yǐng,yí ěr chuī shēng qí hè huí。

挽吴长源十首

谢元汴

成佛无分后与先,文人枉业必生天。chéng fú wú fēn hòu yǔ xiān,wén rén wǎng yè bì shēng tiān。
朝烟夕雨纷纷变,去住因缘亦偶然。cháo yān xī yǔ fēn fēn biàn,qù zhù yīn yuán yì ǒu rán。

挽吴长源十首

谢元汴

裘马场中第一流,雕弧宝埒树前斿。qiú mǎ chǎng zhōng dì yī liú,diāo hú bǎo liè shù qián yóu。
疾书飞檄寻常事,欲洗毛锥笔墨羞。jí shū fēi xí xún cháng shì,yù xǐ máo zhuī bǐ mò xiū。

挽吴长源十首

谢元汴

泥首云林咏五噫,梁鸿张俭合成痴。ní shǒu yún lín yǒng wǔ yī,liáng hóng zhāng jiǎn hé chéng chī。
感君气谊为君恸,愧杀人间轻薄儿。gǎn jūn qì yì wèi jūn tòng,kuì shā rén jiān qīng báo ér。

挽吴长源十首

谢元汴

棠照霏微暮景寒,白楼赋就笑相看。táng zhào fēi wēi mù jǐng hán,bái lóu fù jiù xiào xiāng kàn。
非关奉倩神伤甚,多少嘤鸣惜刈兰。fēi guān fèng qiàn shén shāng shén,duō shǎo yīng míng xī yì lán。

挽吴长源十首

谢元汴

年少乌衣行秘书,典坟丘索郁相于。nián shǎo wū yī xíng mì shū,diǎn fén qiū suǒ yù xiāng yú。
八龙首屈慈明指,不耻问奇老仲诗。bā lóng shǒu qū cí míng zhǐ,bù chǐ wèn qí lǎo zhòng shī。

挽吴长源十首

谢元汴

怪尔游心太始乡,友朋山水与文章。guài ěr yóu xīn tài shǐ xiāng,yǒu péng shān shuǐ yǔ wén zhāng。
泉台寂寞无知已,谁唱鲍家诗数行。quán tái jì mò wú zhī yǐ,shuí chàng bào jiā shī shù xíng。

挽吴长源十首

谢元汴

肯信逝波有此人,居然遥集古先民。kěn xìn shì bō yǒu cǐ rén,jū rán yáo jí gǔ xiān mín。
红尘岂解留龙象,独使青冥侈石麟。hóng chén qǐ jiě liú lóng xiàng,dú shǐ qīng míng chǐ shí lín。

挽吴长源十首

谢元汴

赠子遗篇尚箧中,千秋万岁素心同。zèng zi yí piān shàng qiè zhōng,qiān qiū wàn suì sù xīn tóng。
波涛世路情方见,泪洒西风草木红。bō tāo shì lù qíng fāng jiàn,lèi sǎ xī fēng cǎo mù hóng。

泊石龙将抵羊城口号

谢元汴

茫茫烟雨片帆中,极目低迷远树蒙。máng máng yān yǔ piàn fān zhōng,jí mù dī mí yuǎn shù méng。
一路莺啼催客梦,到来五月荔支红。yī lù yīng tí cuī kè mèng,dào lái wǔ yuè lì zhī hóng。