古诗词

端午张黄门燕集分韵得细字

黄佐

张君苍髯如拥戟,起家龙泉重当世。zhāng jūn cāng rán rú yōng jǐ,qǐ jiā lóng quán zhòng dāng shì。
我昔幽栖祇树林,伦郎视我犹兄弟。wǒ xī yōu qī qí shù lín,lún láng shì wǒ yóu xiōng dì。
君来奋髯发高论,意气豪雄略文艺。jūn lái fèn rán fā gāo lùn,yì qì háo xióng lüè wén yì。
尊前击剑星斗动,月下放歌鸾鹤唳。zūn qián jī jiàn xīng dòu dòng,yuè xià fàng gē luán hè lì。
伦郎一去未言返,招隐无人赋丛桂。lún láng yī qù wèi yán fǎn,zhāo yǐn wú rén fù cóng guì。
聚散于今又一时,赤墀青琐多留滞。jù sàn yú jīn yòu yī shí,chì chí qīng suǒ duō liú zhì。
长安咫尺不相见,松筠寂寞门长闭。zhǎng ān zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,sōng yún jì mò mén zhǎng bì。
端午开尊延我曹,宾从过逢得偕诣。duān wǔ kāi zūn yán wǒ cáo,bīn cóng guò féng dé xié yì。
芳糈清酤溢筵几,艾叶榴花满庭砌。fāng xǔ qīng gū yì yán jǐ,ài yè liú huā mǎn tíng qì。
兴酣徙倚前荣下,促膝相欢谈往岁。xīng hān xǐ yǐ qián róng xià,cù xī xiāng huān tán wǎng suì。
火云消尽暮天碧,空翠时时落巾袂。huǒ yún xiāo jǐn mù tiān bì,kōng cuì shí shí luò jīn mèi。
世事追思尽萍梗,人生那得无根蒂。shì shì zhuī sī jǐn píng gěng,rén shēng nà dé wú gēn dì。
嗟我亦是江湖人,感时历历惭匡济。jiē wǒ yì shì jiāng hú rén,gǎn shí lì lì cán kuāng jì。
翠管银罂不可求,细葛香罗谁复制。cuì guǎn yín yīng bù kě qiú,xì gé xiāng luó shuí fù zhì。
阄诗怀古三叹息,呜呼盛事何由继。jiū shī huái gǔ sān tàn xī,wū hū shèng shì hé yóu jì。
燕俗到今传角黍,湘累终古伤兰蕙。yàn sú dào jīn chuán jiǎo shǔ,xiāng lèi zhōng gǔ shāng lán huì。
黄金高台未萧瑟,南薰古殿犹佳丽。huáng jīn gāo tái wèi xiāo sè,nán xūn gǔ diàn yóu jiā lì。
盍簪乍可开怀抱,弹冠且莫夸遭际。hé zān zhà kě kāi huái bào,dàn guān qiě mò kuā zāo jì。
张君爱客不知暑,执热传觞转容裔。zhāng jūn ài kè bù zhī shǔ,zhí rè chuán shāng zhuǎn róng yì。
酒阑挥手谢君去,纤月当空凯风细。jiǔ lán huī shǒu xiè jūn qù,xiān yuè dāng kōng kǎi fēng xì。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

潞河阻冻戏赠文衡山五绝

黄佐

元气淋漓接混冥,毫端山水自仙灵。yuán qì lín lí jiē hùn míng,háo duān shān shuǐ zì xiān líng。
桂坊走马求蓬岛,芸阁移书问洞庭。guì fāng zǒu mǎ qiú péng dǎo,yún gé yí shū wèn dòng tíng。

潞河阻冻戏赠文衡山五绝

黄佐

山如文债海诗逋,追骑飞尘出帝都。shān rú wén zhài hǎi shī bū,zhuī qí fēi chén chū dì dōu。
归去太湖烟水上,不知能对白鸥无。guī qù tài hú yān shuǐ shàng,bù zhī néng duì bái ōu wú。

潞河阻冻戏赠文衡山五绝

黄佐

阖闾城下浩烟波,日日沙头载酒过。hé lǘ chéng xià hào yān bō,rì rì shā tóu zài jiǔ guò。
垂杨系艇不知数,一纸黄庭双白鹅。chuí yáng xì tǐng bù zhī shù,yī zhǐ huáng tíng shuāng bái é。

潞河阻冻戏赠文衡山五绝

黄佐

纷纷车马款柴关,焚却银鱼亦未闲。fēn fēn chē mǎ kuǎn chái guān,fén què yín yú yì wèi xián。
输我疏顽无一事,日骑黄犊访青山。shū wǒ shū wán wú yī shì,rì qí huáng dú fǎng qīng shān。

寿封君王乐葵

黄佐

乌纱白发拜枫宸,酒酌麟蒲岁岁春。wū shā bái fā bài fēng chén,jiǔ zhuó lín pú suì suì chūn。
秀色满庭倾向日,种葵真似种槐人。xiù sè mǎn tíng qīng xiàng rì,zhǒng kuí zhēn shì zhǒng huái rén。

题西园为马主事文祥

黄佐

萧萧松竹间坛栾,满架图书绝世喧。xiāo xiāo sōng zhú jiān tán luán,mǎn jià tú shū jué shì xuān。
燕坐不知红日近,倚阑东望是长安。yàn zuò bù zhī hóng rì jìn,yǐ lán dōng wàng shì zhǎng ān。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

委佩朝辞白玉阑,褰帷夕驻潞河干。wěi pèi cháo cí bái yù lán,qiān wéi xī zhù lù hé gàn。
半帘兔影照清梦,满院虬阴生翠寒。bàn lián tù yǐng zhào qīng mèng,mǎn yuàn qiú yīn shēng cuì hán。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

陇麦枯乾径草生,杜家园榭坐传觥。lǒng mài kū qián jìng cǎo shēng,dù jiā yuán xiè zuò chuán gōng。
唐求罗隐过逢地,共指河冰未可行。táng qiú luó yǐn guò féng dì,gòng zhǐ hé bīng wèi kě xíng。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

曈昽白日照河西,杨柳萧萧绿未齐。tóng lóng bái rì zhào hé xī,yáng liǔ xiāo xiāo lǜ wèi qí。
回首九重犹咫尺,青天何处有云霓。huí shǒu jiǔ zhòng yóu zhǐ chǐ,qīng tiān hé chù yǒu yún ní。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

杰架彩绳摇远天,茜裙儿女竞秋千。jié jià cǎi shéng yáo yuǎn tiān,qiàn qún ér nǚ jìng qiū qiān。
夭桃灼灼短篱上,轻燕飞飞高岸边。yāo táo zhuó zhuó duǎn lí shàng,qīng yàn fēi fēi gāo àn biān。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

朔风日日吹黄埃,忽闻李白歌声来。shuò fēng rì rì chuī huáng āi,hū wén lǐ bái gē shēng lái。
德州春事可人意,江上杏花无数开。dé zhōu chūn shì kě rén yì,jiāng shàng xìng huā wú shù kāi。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

南旺湖边沙柳春,鹅黄凫藻相鲜新。nán wàng hú biān shā liǔ chūn,é huáng fú zǎo xiāng xiān xīn。
棹歌歌遍江南曲,袅袅长风吹白蘋。zhào gē gē biàn jiāng nán qū,niǎo niǎo zhǎng fēng chuī bái píng。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

半隐园中鸣桔槔,曲淙趋沼白珠跳。bàn yǐn yuán zhōng míng jú gāo,qū cóng qū zhǎo bái zhū tiào。
河流浅兆真堪笑,积雪虚瞻泰岱高。hé liú qiǎn zhào zhēn kān xiào,jī xuě xū zhān tài dài gāo。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

黄河迢迢趋亳州,上洪下洪俱断流。huáng hé tiáo tiáo qū bó zhōu,shàng hóng xià hóng jù duàn liú。
漕船估客不可度,云石风沙无那愁。cáo chuán gū kè bù kě dù,yún shí fēng shā wú nà chóu。

南归途中杂诗二十二首

黄佐

枸杞翘翘杂浅莎,呼童采摘不嫌多。gǒu qǐ qiào qiào zá qiǎn shā,hū tóng cǎi zhāi bù xián duō。
若令牵路来车马,纵有雕盘柰尔何。ruò lìng qiān lù lái chē mǎ,zòng yǒu diāo pán nài ěr hé。